Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ

Chương 619: Đi đâu?

Từ Huyên nhẹ giọng cười, làm Dương Húc Minh giật mình.
Anh vô thức quay đầu lại, “Chị Huyên...”
Nhưng khi quay lại chỉ có Ứng Tư Tuyết đang ngồi trên ghế sô pha ở trong phòng khách uống nước.
Lúc này Ứng Tư Tuyết vừa hạ được con Boss kia, tạm thời nghỉ ngơi.
Trông thấy Dương Húc Minh quay ra nhìn mình, Ứng Tư Tuyết tươi cười hỏi: “A... anh quay lại rồi đó à?”
Dương Húc Minh xạm mặt lại.
Chẳng phải anh đã vào trong nhà từ sớm rồi sao?
Nhưng khi nhìn phòng khách trước mặt, Dương Húc Minh trầm mặc mấy giây, sau đó lắc đầu, xoay người tiếp tục rửa bát.
Trên mặt lộ ra đắng chát.
Vừa rồi là một đoạn ký ức hồi tưởng sao?
Anh nhớ lại những chuyện đã xảy ra thời còn thơ ấu?
Khi đó anh và Từ Huyên cũng đã phát triển đến độ cực kỳ thân mật, thân mật đến độ tuy hai mà một?
Cho nên sau đó Từ Huyên mang thai.
Nhưng đứa trẻ còn chưa kịp ra đời kia đã đi theo Từ Huyên mà qua đời.
Trong ký ức trước đây của Dương Húc Minh, nguyên nhân dẫn đến sự thay đổi của nhà họ Dương tất cả là do Ngô Tiểu Tùng.
Sau khi chú Sinh qua đời, đài báo đưa tin rằng một vụ giết người tàn khốc đã xảy ra ở Vương Quan Doanh, đồng thời truyền tai nhau là ác linh quấy phá.
Những lệ quỷ tầm thường đều có bản năng che giấu mình không muốn làm cho người khác chú ý.
Nhưng theo như bản tin đã đưa, con ác quỷ hoạt động tại Lục Bàn Thủy lúc bấy giờ rất hung tàn ngoan độc, liên tục sát hại tổng cộng là hai mươi ba nạn nhân vô tội, trong đó bao gồm cả cảnh sát.
Loại ác quỷ hung tàn ác độc này chẳng những là mối nguy hại lớn mà thường còn rất mạnh mẽ.
Ba Dương xuất phát từ tình lý, quyết định đi tới Lục Bàn Thủy để điều tra.
Cuối cùng phát hiện ra nữ quỷ trong quan tài máu ở Vương Quan Doanh, và Ngô Tiểu Tùng bị nữ quỷ trong quan tài máu sát hại và khống chế.
Thiên phú của Ngô Tiểu Tùng quá tốt, sau khi bị nữ quỷ trong quan tài máu sát hại chẳng những mạnh lên rất nhiều mà nữ quỷ trong quan tài máu còn muốn biến hắn trở thành cái đầu đã mất của mình.
Mặc dù nữ quỷ không thể nào rời khỏi phong ấn, vậy nhưng lại có thể khống chế Ngô Tiểu Tùng ở bên ngoài làm loạn.
Khi đó, Ngô Tiểu Tùng là con rối bị nữ quỷ trong quan tài máu điều khiển, không hề có bất kỳ ý thức tự chủ gì.
Sau khi ba Dương và Từ Huyên tìm được Ngô Tiểu Tùng bị quỷ khống chế, hao phí hết tâm lực mới bắt được Ngô Tiểu Tùng, mang hắn về nhà trấn áp hắn vào trong phong ấn.
Cùng với đám quỷ ở dưới tầng hầm trong dinh thự nhà họ Dương kia, vĩnh viễn phong ấn.
Nhưng trong quá trình phong ấn, một điều ngoài ý muốn đã xảy ra.
Bởi vì khoảng cách quá xa, đồng thời bởi vì trong lúc triển khai nghi thức phong ấn, Ngô Tiểu Tùng thoát khỏi sự khống chế của nữ quỷ trong quan tài máu, lấy lại được ý thức độc lập.
Nghi thức ban đầu nhắm vào [phân thân của nữ quỷ trong quan tài máu], nhưng do mục tiêu thay đổi nên không cách nào trói buộc được Ngô Tiểu Tùng đã lấy lại được ý thức bản thân.
Không ai có thể nghĩ đến, Ngô Tiểu Tùng vẫn có thể có được ý thức của riêng mình sau khi bị nữ quỷ trong quan tài máu khống chế trong một khoảng thời gian dài như vậy.
Ngô Tiểu Tùng tránh thoát phong ấn đã phá hỏng nghi thức, làm cho ba Dương và Từ Huyên trọng thương.
Ngay khi thứ đó đang cố gắng giết hại dã man cả bốn thành viên nhà họ Dương bao gồm cả Dương Húc Minh và mẹ Dương, Dương Húc Minh vi phạm lệnh cấm của ba mình, dùng thuật đuổi thi của nhà họ Dương để thu hoạch được sức mạnh đối kháng với lệ quỷ.
Tuy nhiên mệnh cách của Dương Húc Minh quá sức đặc biệt.
Mệnh cách chí âm chí sát, khi thức tỉnh tạo ra năng lực vô cùng đáng sợ.
Mặc dù anh có thể dễ dàng áp chế được Ngô Tiểu Tùng, khống chế được cục diện, nhưng sau khi năng lực mất kiểm soát cơ hồ xé rách Dương Húc Minh.
Để cứu Dương Húc Minh, ba Dương và Từ Huyên mang mặt lệ quỷ của Dương Húc Minh đi, quay trở lại Vương Quan Doanh, mượn sức mạnh của phong ấn nữ quỷ trong quan tài máu mở huyết môn ra, đi sang bên kia sông máu, phong ấn ký ức và sức mạnh quá mức to lớn của Dương Húc Minh tại nơi này.
Cái giá phải trả là mạng sống của hai người bọn họ.
Những gì anh vừa trông thấy là cảnh tượng Từ Huyên từ Lục Bàn Thủy trở về?
Hay đúng hơn, là trước đó nữa?
Là một ký ức về cuộc sống quá khứ của bọn họ ùa về sao?
Dương Húc Minh không rõ lắm.
Nhưng ký ức đột nhiên thoáng qua đó lại khiến cho tâm tình anh hết sức phức tạp.
Anh chợt nhận ra đời này của anh đã mắc nợ quá nhiều người.
Ứng Tư Tuyết, Lý Tử, Từ Huyên, Tiểu Tư, ba, nhất là cho đến tận bây giờ, anh vẫn không biết thi thể của ba đã bị Từ Huyên đưa tới nơi nào.
Lấy thực lực đáng sợ mà ba Dương biểu hiện ra, chỉ sợ thi thể của ông ấy cũng không tầm thường.
Việc Từ Huyên mang thi thể của ba Dương đi, vẫn luôn khiến cho Dương Húc Minh canh cánh trong lòng, không yên tâm chút nào.
Nhưng cũng may hiện tại dường như có một manh mối mới bất ngờ, nữ sinh nghỉ học tên Vương Linh kia có khi nào là có quan hệ họ hàng với Từ Huyên?
Nếu thật là như thế, vậy thì quá tốt rồi.
Dương Húc Minh có thể ra tay từ chỗ của Từ Huyên, phải sớm giải quyết tai họa ngầm Từ Huyên này mới được.
Mặc dù trong lòng tràn đầy cảm giác tội lỗi và tình yêu không thể tiêu tan dành cho Từ Huyên, nhưng Dương Húc Minh không thể để cho Từ Huyên đã trở nên vặn vẹo quay trở lại phá hỏng tất cả những gì anh đang có.
Ít nhất là, đứa trẻ trong bụng của Ứng Tư Tuyết, anh quyết không thể để đứa con thứ ba của mình xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Nhất định phải để cho đứa trẻ được sinh ra an toàn!
Trong lòng âm thầm đưa ra quyết định, Dương Húc Minh nói: "Đúng rồi, ngày mai anh phải xa nhà một chuyến, cho em mượn xe dùng đấy.”
Dương Húc Minh vừa nói vừa sắp xếp bát đĩa đã rửa sạch trong bồn rửa.
Phía sau anh đột nhiên vang lên tiếng bước chân.
Sau đó một đôi tay trắng nõn vươn ra từ hai bên ôm lấy anh.
Dương Húc Minh cảm nhận cơ thể mềm mại cùng với những đường cong yểu điểu của thiếu nữ dán chặt vào lưng mình.
Giọng nói của Ứng Tư Tuyết vang lên bên tai anh.
"Hì hì. Đi chỗ nào vậy?”
Ứng Tư Tuyết ôm anh từ đằng sau, tò mò hỏi: “Không phải là đi tìm Từ Huyên đó chứ?”
Dương Húc Minh giật mình, cười khổ một tiếng: “Em thật là cái gì cũng đoán được hết.”
Ứng Tư Tuyết ôm anh, hừ nhẹ nói: “Này cũng chẳng phải là chuyện gì khó đoán, hiện tại việc khiến anh chủ động xa nhà, cũng chỉ có Từ Huyên. Sao vậy? Anh phát hiện ra được manh mối gì à?”
Dương Húc Minh gật đầu, kể lại toàn bộ chuyện của nữ sinh Vương Linh cho Ứng Tư Tuyết nghe.
Kể xong cũng là lúc anh dọn xong bát đĩa.
Nhưng Ứng Tư Tuyết vẫn ôm anh từ phía sau như cũ, xoay người theo cử động của Dương Húc Minh.
Cuối cùng trực tiếp ôm lấy cổ Dương Húc Minh, ghé vào trên lưng anh, tựa như một vật trang sức.
Cô nghiêng đầu suy nghĩ một lúc rồi nói: "Nghe anh kể, xác thực rất có thể là Từ Huyên. Nhưng anh thật sự không có ý định dẫn em theo cùng sao?”
Ứng Tư Tuyết nói: “Nếu chúng ta ở cùng nhau, em có thể giúp anh một tay mà.”
Ứng Tư Tuyết kích động.
Dương Húc Minh do dự mấy giây, nói: "Tạm thời em nên ở nhà nghỉ ngơi đi, anh chỉ tới đó thăm dò kiểm tra thôi, xem coi có phải thực sự là Từ Huyên không.”
"Nếu thật sự cần em giúp đỡ, anh chắc chắn sẽ gọi em tới hỗ trợ.”
Dương Húc Minh không hy vọng lúc này Ứng Tư Tuyết sẽ hành động chung với anh.
Nếu như... Anh sợ tình huống khủng khiếp nhất sẽ xảy ra, hai người đều chết một chỗ.
Tách ra, tối thiểu có thể cứu được một người khác.
Và nếu chỉ có một mình Dương Húc Minh, anh sẽ dễ dàng chạy trốn hơn.
Suy cho cùng, năng lực đối phó với quỷ của anh có lẽ không phải rất mạnh, nhưng nếu như dùng để chạy trốn hoặc là trinh sát, thì bất khả chiến bại rồi.
Cho nên, Dương Húc Minh quyết định ngày mai đi một mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận