Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 71: Tông môn di tích (length: 13158)

Bị Hàn Tranh bóp cổ, nữ nhân kia ánh mắt lộ ra một vẻ kinh ngạc.
Nàng hiện tại cuối cùng đã biết vì sao đám anh em Trương gia mấy chiêu liền chết dưới tay người trước mắt này.
Loại lực lượng này cũng không khỏi quá mức kinh khủng, đây là Tiên Thiên Thuế Phàm cảnh trung kỳ có thể có được sao?
Đơn giản có thể so với Thuế Phàm cảnh viên mãn, thủy hỏa tiên y đại thành!
Thậm chí khí huyết lực lượng của hắn mạnh mẽ, so với võ giả Tiên Thiên Thuế Phàm cảnh viên mãn còn mạnh hơn.
Lực lượng cường đại của Tiên Thiên Thuế Phàm cảnh viên mãn là tính tổng hợp cường đại.
Mà người trước mắt này thì là lực lượng đơn thuần cường đại đến biến thái, đơn giản tựa như yêu ma thủ lĩnh vậy!
Đối mặt loại lực lượng này đơn giản khiến người ta tuyệt vọng.
Bất luận ngươi có thủ đoạn gì, đối phương trực tiếp lấy lực phá vạn pháp, khiến ngươi không thể thi triển.
"Thiếu hiệp cứu được tính mạng nô gia, nô gia vô cùng cảm kích, thiếu hiệp muốn cái gì cảm kích, nô gia đều nguyện ý cho."
Nữ nhân vũ mị nhìn Hàn Tranh một chút, gương mặt ửng hồng, hai mắt như vũng nước mùa xuân, một bộ tùy ngươi vậy.
"Vậy ta nếu muốn ngươi thì sao?"
Hàn Tranh cười như không cười nhìn nữ nhân kia.
"Vậy thì nô gia chỉ có thể đi theo thiếu hiệp, mong thiếu hiệp thương tiếc."
Nữ nhân ở dưới tay Hàn Tranh uốn éo người, quần áo có chút tuột xuống, lộ ra bờ vai trắng như tuyết.
Nhưng một lúc sau, sắc mặt Hàn Tranh chợt trầm xuống, trực tiếp bóp cổ nữ nhân kia nhấc lên, hung hăng quăng vào tường.
Cùng một tiếng vang trầm, nữ nhân kia lập tức kêu thảm một tiếng, một con dao găm màu đen từ trong ống tay áo nàng rớt xuống.
"Còn dám giở trò gian!"
Lực đạo trên tay Hàn Tranh càng lúc càng mạnh, lạnh lùng nói: "Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi lại trộm bảo bối gì của hai người kia?
Cơ hội chỉ có một lần, đừng có giở trò gian nữa, dám nói dối, liền đi chết!"
Cảm nhận được lực lượng khổng lồ truyền đến từ cổ mình, còn có sát ý đáng sợ trên người Hàn Tranh, sắc mặt nữ nhân rốt cục thay đổi.
Người trước mắt này dù trông rất trẻ tuổi, nhưng tuyệt đối không phải lũ ngu xuẩn Trương gia có thể so sánh.
Sự cám dỗ của nàng hoàn toàn vô dụng, người trẻ tuổi kia thực sự sẽ giết nàng!
"Ta nói! Ta toàn bộ nói! Nói rồi có thể tha cho nô gia một con đường sống không?"
"Yên tâm, ta không giết nữ nhân."
Khí lực trên tay Hàn Tranh giảm bớt, nữ nhân lập tức thở phào một hơi.
Nàng không còn dám mạo hiểm tính mạng cược Hàn Tranh có phát hiện mình nói dối không, nàng đành phải thành thật nói: "Ta là đệ tử Hắc Ma đường của Huyết Ma Giáo Đàm Thanh Trúc."
"Nguyên lai là dư nghiệt Huyết Ma Giáo."
Đàm Thanh Trúc trên mặt lộ ra một chút giận dữ, nhưng rất nhanh đã bị nàng đè xuống.
Hàn Tranh sở dĩ dùng từ dư nghiệt, là bởi vì trên lý thuyết hiện tại Huyết Ma Giáo đã không còn tồn tại.
Hơn mười năm trước Huyết Ma Giáo là ma đạo đại phái cao cấp nhất trên giang hồ, địa vị gần ngang với Văn Hương giáo hiện tại.
Công pháp của Huyết Ma Giáo tự nhiên lấy công pháp ma đạo làm chủ, đồng thời nó nghiên cứu rất sâu về khí huyết một đạo.
Hơn mười năm trước giáo chủ Huyết Ma Giáo đời cuối cùng vì đột phá giới hạn thọ nguyên, đã nghiên cứu đi thay máu với yêu ma, vì thế còn chém giết một tôn yêu vương, đem toàn thân đổi thành yêu huyết.
Kết quả giáo chủ đời cuối cùng của Huyết Ma Giáo biến thành người không ra người, yêu không ra yêu, hoàn toàn điên dại, khiến các cao tầng còn lại của Huyết Ma Giáo ra tay trấn áp, dẫn đến tổn thất nặng nề cho các cao tầng của Huyết Ma Giáo.
Sau đó Huyết Ma Giáo lại không biết vì sao đắc tội với Thiên Nhất Môn, một đại phái đạo môn, bị chưởng giáo Thiên Nhất Môn 'Huyền Thành chân nhân' Lục Tây Tinh đánh lên sơn môn tổn thất nặng nề.
Triều đình vốn đã không vừa mắt với ma đạo giáo phái như Huyết Ma Giáo, thấy Huyết Ma Giáo gặp hai đả kích nặng nề, lúc này không ra tay thì chờ đến khi nào?
Cho nên cường giả Diệt Ma ti xuất động bắt đầu truy sát Huyết Ma Giáo, trải qua ba đả kích nặng nề này, Huyết Ma Giáo không thể kiên trì được nữa, hoàn toàn hủy diệt.
Đương nhiên đây cũng là do bản thân thực lực của Huyết Ma Giáo mạnh, trải qua ba đả kích nặng nề mới bị hủy diệt.
Không thì đổi thành thế lực khác, trải qua giáo chủ điên dại, Thiên Nhất Môn tấn công, Diệt Ma ti truy sát cái nào trong ba cái thôi cũng đã sớm diệt môn rồi.
Hiện tại trên giang hồ không có cái gọi là Huyết Ma Giáo, chỉ có một chút dư nghiệt.
Ngày xưa lúc Huyết Ma Giáo ở đỉnh phong có mấy chục đường khẩu, một số đường khẩu không ở tổng bộ Huyết Ma Giáo, cho nên trốn thoát được.
Đàm Thanh Trúc thuộc Hắc Ma đường hẳn là một đường khẩu như thế.
Chỉ tiếc một cây không chống vững nhà, Huyết Ma Giáo không có cao thủ ở tổng bộ, các dư nghiệt khác cũng không làm được trò trống gì, trên giang hồ gần như trở thành con chuột ai cũng muốn đánh, sợ bị triều đình hoặc Thiên Nhất Môn phát hiện.
"Vậy Trương gia là chuyện gì xảy ra? Ngươi đã trộm bảo vật gì của bọn họ?"
Đàm Thanh Trúc từ trong ống tay áo lấy ra một mảnh thanh đồng phong cách cổ xưa, như thể vừa vỡ ra từ thứ gì đó.
"Chính là vật này."
Hàn Tranh liếc mắt nhìn vật kia, trên đó không có bất kỳ khí tức dị chủng nào, thậm chí nhìn bình thường, Hàn Tranh có lẽ còn cho nó là sắt vụn.
Lực đạo trên tay tăng thêm, Hàn Tranh nhíu mày nói: "Ngươi chắc chắn thứ này là bảo vật?"
Đàm Thanh Trúc vội nói: "Nó không phải bảo vật, nhưng có nó mới có thể lấy được bảo vật! Ta ở Trương gia mấy tháng, bồi tên ngu ngốc kia ngủ rất lâu mới có cơ hội cướp được nó!"
Nói xong, Đàm Thanh Trúc sợ Hàn Tranh cho là mình đang nói dối, vội vàng bình tĩnh lại, kể toàn bộ chuyện của Trương gia ra.
Đàm Thanh Trúc là dư nghiệt của Huyết Ma Giáo, Hắc Ma đường của nàng mặc dù trốn thoát khi tổng bộ Huyết Ma Giáo bị hủy diệt, nhưng mười mấy năm qua giống chuột chạy trên đường bị ai cũng muốn đánh, cũng không dễ sống.
Cho nên phương tiện kiếm sống của Đàm Thanh Trúc rất đơn giản, là lừa gạt cưới.
Nàng tướng mạo vũ mị lại có danh khí, phần lớn đàn ông thấy nàng đều khó tự kiềm chế, bị nàng mê thần hồn điên đảo.
Hơn nữa nàng còn giỏi che giấu khí tức, khiến cho những người đàn ông này đều cho nàng là một cô gái yếu đuối không có tu vi, không hề phòng bị.
Đến khi đối phương sơ hở, Đàm Thanh Trúc sẽ ra tay rửa sạch tiền bạc, thậm chí cả tài nguyên tu luyện của đối phương, rồi chuyển sang nơi khác tiếp tục đi lừa gạt.
Loại bản lĩnh này của nàng kỳ thật không nên gia nhập Huyết Ma Giáo, mà nên gia nhập Cửu Huyễn Ma Cung cùng thuộc đại phái ma đạo.
Thủ đoạn này dù bỉ ổi, nhưng lợi ích lại rất lớn.
Đàm Thanh Trúc trong một thời gian ngắn hai ba năm đã từ cảnh giới hậu thiên lừa gạt lên đến Tiên Thiên Thuế Phàm cảnh trung kỳ.
Lần này Đàm Thanh Trúc nhắm mục tiêu vào Trương gia ở Bạch Giang phủ, chuẩn bị kiếm một món hời lớn.
Trương gia là một thế gia võ đạo, lão tổ của họ có tu vi Huyền Cương cảnh, cả gia tộc mặc dù không tính là đỉnh, nhưng thực lực cũng xem là tốt.
Vốn dĩ Đàm Thanh Trúc làm chuyện này một hai tháng là xong, cốt là phải nhanh, bằng không ở lại càng lâu càng dễ bị bại lộ.
Nhưng lần này nàng lại cố ở Trương gia đến năm tháng, cũng vì nàng phát hiện Trương gia đang mưu đồ cướp trọng bảo, nàng liền nảy lòng tham muốn chộp giật một chút.
Trương gia ở Bạch Giang phủ dù thực lực không quá mạnh, nhưng lịch sử lại rất lâu đời, lão tổ của họ thậm chí có thể tìm về đến thời lập quốc của Đại Chu.
Thế giới này trước khi Đại Chu kiến quốc lịch sử kỳ thật rất hỗn loạn, vì không có quốc gia thống nhất, nên không thể ghi chép hợp quy tắc.
Bất quá những đại nho của triều đình vẫn chia toàn bộ dòng thời gian của thế giới thành ba kỷ nguyên.
Một là thái cổ Hồng Hoang.
Thời đó thiên hạ khắp nơi đều có Tiên Phật Ma Thần, quyền lực hủy núi lấp sông, hái sao trong tay, là thời đại trong truyền thuyết, thật giả không thể phân biệt được.
Hai là thượng cổ yêu ma loạn thế.
Không biết vì sao, các Tiên Phật Ma Thần mạnh mẽ lần lượt biến mất, cho nên vạn tộc thiên hạ nối tiếp nhau, mặt đất hỗn loạn chinh chiến không ngừng.
Cuối cùng yêu ma dần dần trỗi dậy, khắp nơi có yêu ma cường đại tà ma.
Còn nhân tộc lúc đó lại như năm bè bảy mảng, từng cụm thành thôn, từng quốc gia, căn bản không cách nào ngăn cản yêu ma.
Thậm chí đôi khi một nước đều bị yêu ma chiếm cứ, bị yêu ma nuôi nhốt, biến thành thức ăn.
Cho đến khi Đại Chu Thái Tổ đột nhiên xuất hiện, quét ngang thiên hạ, đuổi yêu ma về Tây Bắc Man Hoang, lúc này mới coi như lập nên vương triều đại thống nhất đầu tiên.
Vào cuối thời kỳ thượng cổ yêu ma loạn thế, có một đại tông môn gọi là Chân Võ Môn, tông môn này đã bị yêu ma hủy diệt.
Người đệ tử duy nhất còn lại của Chân Võ Môn đã gia nhập dưới trướng của Đại Chu Thái Tổ để quét sạch yêu ma, lập chí báo thù cho tông môn.
Nhưng sau khi Đại Chu thành lập, người này cũng không chọn tiến vào triều đình hưởng thụ quyền lực và giàu sang, mà lại về lại di tích trong tông môn của mình để thủ hộ tông môn.
Chuyện này không ai biết, gã cường giả đó chỉ nói cho một người hầu trung thành, sau khi mình tiến vào di tích thì từ bên ngoài che đậy trận pháp đã chuẩn bị trước, đồng thời vùi lấp di tích, để bản thân cùng tông môn hoàn toàn yên nghỉ dưới đất.
Trương gia chính là hậu duệ của người hầu trung thành này, đời đời kiếp kiếp ở Bạch Giang phủ thủ hộ di tích tông môn kia.
Bất quá lòng người luôn thay đổi, trước kia người hầu của vị cường giả kia đích thật là một người trung thành, cẩn trọng tuân theo lời chủ nhân dặn dò mà thủ hộ di tích, bao gồm cả vài đời con cháu của ông ta cũng vậy.
Nhưng đến khi thủy tổ của Trương gia qua đời, những hậu duệ của ông ta đã sinh ra những tâm tư khác.
Ta vậy mà lại trông coi một cái di tích tông môn thượng cổ, kết quả lại thành ra bộ dạng thế này, chẳng phải là tương đương với ôm bát vàng đi xin ăn sao?
Cho nên từ sớm ngàn năm trước, Trương gia đã muốn đi trộm đào di tích, nhưng ngày xưa vị cường giả kia lưu lại trận pháp quá mạnh, bọn hắn không phá được.
Đến mấy năm gần đây, người Trương gia phát hiện trận pháp phong ấn di tích Chân Võ Môn dần mất hiệu lực, Trương gia lúc này mới bắt đầu mưu đồ đào bới di tích Chân Võ Môn.
Nhưng mà di tích Chân Võ Môn này hẳn là cực kỳ hung hiểm, tông môn của nó đã bị yêu ma hủy diệt, đã trải qua một trận chém giết cực kỳ thảm khốc.
Căn cứ vào ghi chép của Thủy tổ Trương gia, trong di tích thỉnh thoảng sẽ truyền ra các loại tiếng gào thét kêu rên kinh khủng, cũng không biết là do oan hồn bên trong biến dị, hay là những yêu ma thượng cổ sau khi chết diễn hóa ra thứ gì đó kinh khủng.
Đến khi di tích bị phong ấn hoàn toàn, những âm thanh đó mới dần biến mất.
Vì vậy người Trương gia tung tin có di tích xuất thế, dụ dỗ người khác đến đó tìm đường chết, còn bọn họ thì giả bộ như bị hấp dẫn tới, mong muốn làm chim sẻ núp đằng sau.
Trận pháp di tích Chân Võ Môn có hai tầng trong ngoài, tầng ngoài là do vị cường giả ngày xưa bố trí, hiện tại đã mất hiệu lực.
Còn tầng trong là đại trận hộ tông của Chân Võ Môn, dù tàn phá, nhưng trải qua hàng vạn năm vẫn còn vận hành.
Mảnh vỡ đồng xanh mà Đàm Thanh Trúc trộm được, chính là mảnh vỡ rớt ra từ đại trận hộ tông tầng giữa của Chân Võ Môn.
Chỉ có cầm mảnh vỡ này, mới có thể tiến vào bên trong đại trận, mà Trương gia cũng chỉ có vài mảnh vỡ như vậy.
Cho nên Trương gia hoàn toàn không lo lắng những kẻ khác bị dụ tới sẽ cướp đoạt bảo vật.
Không có mảnh vỡ trận pháp này, người khác vào trong cũng chỉ là tìm đường chết cho bọn họ, Trương gia sẽ là kẻ cuối cùng ngư ông đắc lợi.
Nói xong những điều này, Đàm Thanh Trúc vô cùng đáng thương nhìn về phía Hàn Tranh: "Chuyện này nô gia đều đã nói hết, thiếu hiệp có thể thả nô gia đi được không?"
Hàn Tranh cười cười, nhưng lực tay lại tăng lên mạnh mẽ.
Đàm Thanh Trúc lập tức hét lên.
"Ngươi lừa ta! Ngươi nói sẽ không giết phụ nữ!"
"Ta không giết phụ nữ, nhưng cũng không nói không giết kẻ địch.
Vừa rồi ngươi đã đổ họa lên ta, nếu không phải ta còn chút thực lực, có lẽ đã bị anh em Trương gia xử lý rồi."
Đàm Thanh Trúc điên cuồng giãy dụa: "Trên người ta có huyết chú tiêu ký của Huyết Ma Giáo! Giết ta, Huyết Ma Giáo thề nhất định không đội trời chung với ngươi!"
Hàn Tranh lại không chút do dự, khí huyết kình lực trên tay bùng nổ, "Rắc" một tiếng, trực tiếp vặn gãy cổ Đàm Thanh Trúc.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).
Bạn cần đăng nhập để bình luận