Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 122: Tây Lăng Bàng gia cùng Huyền Dương Võ Tông (length: 9580)

Lúc đám người Hàn Tranh đang chờ xuất phát, Từ Tồn Bảo nói với Ôn Đình Vận: "Tiểu Ôn, lần này đi phải cẩn thận đấy."
Ôn Đình Vận cười khẽ: "Từ lão đại nhân không yên lòng ta sao?
Huyết Lang đạo tuy hung ác, nhưng hiện tại bọn chúng đã bị Văn Hương giáo đánh cho tan tác rồi, chẳng qua là một lũ chó nhà có tang thôi."
Từ Tồn Bảo lắc đầu: "Không phải ta không yên lòng ngươi, ta lo không phải Huyết Lang đạo, mà là lo Huyền Dương Võ Tông cùng Tây Lăng Bàng gia.
Huyết Lang đạo hiện tại đang chiếm giữ Tụ Long quật, gần với Huyền Dương Võ Tông và Tây Lăng Bàng gia, ta lo chúng sẽ nhảy vào tranh giành."
Trong mắt Ôn Đình Vận lóe lên vẻ sắc bén: "Huyền Dương Võ Tông và Tây Lăng Bàng gia cũng không biết Huyết Lang đạo cướp được gì từ Văn Hương giáo, nên chắc chắn chúng không dốc toàn lực để tranh giành với ta.
Chúng không đến thì thôi, nếu thật đến thì đến lúc đó so tài thực lực là biết ngay."
Từ Tồn Bảo khẽ lắc đầu: "Ngươi đó, cái tính nôn nóng này bao giờ mới sửa được?
Nếu không phải có ngươi ở sau bày mưu tính kế, mấy năm nay Trần trấn phủ làm việc cũng đâu có được sắc sảo như vậy."
Người của Diệt Ma ti đều cho rằng Ôn Đình Vận giỏi về nội chính, nên mới ở lại tổng bộ Diệt Ma ti Sơn Nam đạo lâu dài, chứ không được phái ra ngoài trấn giữ một phương.
Chỉ có Từ Tồn Bảo biết, nếu như với tính cách của Ôn Đình Vận mà thật sự được phái ra ngoài trấn giữ một phương, thì nàng chắc chắn sẽ khuấy đảo địa phương đó không yên.
Tốc độ của đám người Diệt Ma ti cực nhanh, thậm chí không đến 7, 8 phút đã tập kết xong, dưới sự dẫn đầu của Ôn Đình Vận tiến thẳng đến Tụ Long quật mà Huyết Lang đạo đang chiếm đóng.
Huyết Lang đạo tuy từ Hoài Nam đạo tiến vào Sơn Nam đạo, nhưng chúng không đi đường lớn ở huyện Hắc Thạch, mà trực tiếp vượt qua dãy núi Thiên Thương đến Sơn Nam đạo.
Nên Huyết Lang đạo lúc này, nói đúng ra là vẫn còn ở khu vực biên giới Sơn Nam đạo, nhưng đã ra tay tàn ác cướp bóc một huyện thành, còn tiêu diệt mấy thế gia tông môn nhỏ, cướp đoạt đan dược tài nguyên để dưỡng thương.
Tụ Long quật đó tựa lưng vào dãy núi Thiên Thương, được tạo thành từ hơn ngàn hang động, nghe nói thời thượng cổ đây từng là di tích của một tông môn đỉnh cấp.
Nhưng nơi này đã hoang phế từ thời thượng cổ, đồ đạc đã bị lấy sạch từ lâu, giờ chỉ còn lại hơn ngàn hang động đổ nát hoang tàn.
Nhưng vì có hơn ngàn hang động lớn nhỏ thông nhau nên rất dễ ẩn nấp, trước kia cũng từng có bọn cướp chiếm giữ nơi này.
Nhưng nơi đây lại dựa lưng vào dãy núi Thiên Thương, có lẽ lúc nào đó sẽ xuất hiện một ít yêu ma ăn thịt người, vẫn tương đối hung hiểm.
Nên đến cuối cùng, ngay cả bọn cướp cũng không dám ở lại đây lâu, cứ thế hoang phế cho đến bây giờ.
Hàn Tranh ngồi trên lưng ngựa, Diệp Lưu Vân phóng ngựa song hành cùng Hàn Tranh.
"Hàn huynh, lần này Huyết Lang đạo cướp được từ Văn Hương giáo chắc là món đồ không tầm thường, nếu không Ôn đại nhân đã không mang theo một nửa lực lượng phủ Khai Bình đi."
Diệp Lưu Vân nói nhỏ.
Hàn Tranh gật nhẹ đầu: "Ta cũng đoán được, Huyết Lang đạo không phải triều đình, không phải thế lực giang hồ, Hoài Nam đạo càng loạn thì chúng càng có cơ hội thừa cơ cướp bóc, Văn Hương giáo cũng thích thấy loại thế lực này gây loạn ở Hoài Nam đạo để gây thêm áp lực cho triều đình.
Chính vì Huyết Lang đạo cướp đồ của Văn Hương giáo mà bị Văn Hương giáo đánh cho tan tác, hơn ngàn kỵ binh tinh nhuệ cùng hơn vạn lâu la sơn trại chỉ còn lại trăm người, đủ biết chúng đã lấy được đồ quý giá cỡ nào của Văn Hương giáo, thứ này chắc chắn không đơn giản."
Thật ra thì nói ra cũng châm biếm.
Huyết Lang đạo làm hại Hoài Nam đạo lâu như vậy, triều đình vẫn không thể tiêu diệt được Huyết Lang đạo.
Ngược lại là Huyết Lang đạo chọc vào Văn Hương giáo, kết quả trong chốc lát bị Văn Hương giáo đánh tan, những người còn lại như chó nhà có tang mà trốn chạy.
Hiệu suất của Văn Hương giáo này so với triều đình còn nhanh hơn nhiều.
Lúc này Hàn Tranh nhìn Diệp Lưu Vân một chút, thấp giọng nói: "Diệp huynh, ngươi chẳng lẽ có ý đồ gì với bảo vật đó à?
Ta khuyên ngươi nên từ bỏ cái ý định đó đi, cho dù ngươi thật sự lấy được bảo vật đó cũng không dùng được đâu.
Từ lão đại nhân đã nói thẳng là Huyết Lang đạo có bảo vật mà Văn Hương giáo coi trọng, rõ ràng là nói cho dù chúng ta có lấy được cũng không dùng được, thà nộp lên để đổi công lao còn hơn."
Diệp Lưu Vân vội lắc đầu: "Ta cũng không có lá gan lớn như vậy dám nhúng tay vào đồ mà bề trên muốn, thật sự bị phát hiện thì không bù được đâu.
Với lại ngươi nói đúng, Từ lão đại nhân đã nói thẳng như vậy, đồ kia chắc chắn không cùng đẳng cấp với chúng ta, lấy được cũng không cách nào dùng.
Ta lo lắng chuyến này đối thủ của chúng ta không chỉ có Huyết Lang đạo."
"Vậy còn có ai?"
"Các thế lực võ lâm xung quanh Tụ Long quật!"
Diệp Lưu Vân trầm giọng nói: "Tin Huyết Lang đạo chiếm giữ Tụ Long quật không thể giấu được, ta chỉ sợ các thế lực võ lâm xung quanh Tụ Long quật đã biết tin và sẽ tranh giành với chúng ta.
Tóm lại, lần này nhiệm vụ, chúng ta phải đối mặt với những người khá phức tạp, Hàn huynh cẩn thận một chút nhé."
Diệp Lưu Vân cũng là xuất thân từ thế gia, hắn biết quá rõ bản tính của mấy thế lực giang hồ kia.
Không có lợi ích thì thôi, hễ bọn họ ngửi thấy mùi lợi ích thì sẽ xông lên ngay.
Nói thẳng ra thì, đám người này chính là loại người mà xe chở phân đi qua cửa nhà cũng phải chặn lại nếm thử xem mặn nhạt thế nào.
Ôn Đình Vận mang theo Hàn Tranh cùng những người khác thúc ngựa chạy không ngừng nghỉ trong ba ngày, cưỡi chết một con ngựa thì đổi ngay ngựa khác ở trạm dịch, cuối cùng sau ba ngày cũng đến được Tụ Long quật.
Ấn tượng đầu tiên của Hàn Tranh về Tụ Long quật chính là sự hùng vĩ, vô cùng hùng vĩ.
Vô số hang động dựa vào núi, có cái là tự nhiên hình thành, có cái là do người đời sau khai phá.
Lối vào lớn nhỏ, dày đặc như tổ ong.
Trên đó còn có không ít chỗ được điêu khắc trực tiếp trên núi, có yêu thú dữ tợn, có Ma Thần thượng cổ, còn có các loại võ giả dời sông lấp biển, bắt long chém yêu.
Nhưng sau không biết bao năm tháng phong hóa, phần lớn đều đã hư hại, có cái thậm chí đã phong hóa đến mức không nhìn ra chi tiết nữa.
Nhưng có một đầu cự long điêu khắc quấn quanh Tụ Long quật, vô cùng hùng vĩ, thậm chí tên Tụ Long quật cũng từ đó mà ra.
Tụ Long quật nhìn từ bên ngoài đã rất lớn, bên trong lại càng lớn hơn.
Nghe nói bên trong Tụ Long quật có tổng cộng hơn ngàn hang động, nhỏ thì bằng một đại điện, lớn thì có thể chứa được cả một thôn, đủ để cho hơn nghìn người sinh hoạt trong đó.
Với lại mỗi hang động đều có mấy đường thông nhau, chằng chịt như mạng nhện, rất dễ bị lạc đường.
Ôn Đình Vận nhìn Tụ Long quật trước mắt, nói: "Bên trong Tụ Long quật có quá nhiều hang động, mọi người chia nhau ra tìm kiếm.
Nhưng nếu phát hiện người của Huyết Lang đạo thì cố gắng không lạc đàn, trước tiên phát tín hiệu để mọi người tập trung rồi mới ra tay."
Ngay lúc Ôn Đình Vận chuẩn bị ra lệnh để mọi người cùng nhau tiến vào Tụ Long quật, hai bên lại xuất hiện hai nhóm người khác.
Một bên là một đám người mặc đồ sặc sỡ chói mắt, áo đỏ võ giả, ước chừng có gần trăm người, dẫn đầu là một người đàn ông vạm vỡ, mặc áo giáp đỏ rực như lửa, có râu quai nón.
Một bên khác thì ít hơn một chút, chỉ có ba bốn chục người, dẫn đầu là một ông lão mặc đồ vàng lộng lẫy.
Nhìn thấy hai nhóm người này, Ôn Đình Vận không đổi sắc mặt.
Nàng đã sớm đoán được sẽ có người muốn đến tranh giành rồi.
Hàn Tranh nhỏ giọng hỏi Diệp Lưu Vân: "Đến đều là thế lực võ lâm xung quanh Tụ Long quật?"
Diệp Lưu Vân gật nhẹ đầu: "Không sai, mà còn là hai phe lớn nhất.
Mấy người mặc đồ đỏ là người của Huyền Dương Võ Tông, dẫn đầu là giáo đầu nội môn của Huyền Dương Võ Tông 'Đại Tử Dương Thủ' Đinh Nguyên.
Người trẻ tuổi có thân hình cao lớn sau lưng Đinh Nguyên là Quan Hoành Đồ, đệ tử xuất sắc nhất của thế hệ trẻ Huyền Dương Võ Tông.
Còn một bên kia là người của Tây Lăng Bàng gia, dẫn đầu là trưởng lão Bàng gia Bàng Tùng Nguyên, người này tuy già nhưng khi ở đỉnh phong cũng gần như đạt đến cảnh giới Đan Hải.
Công tử trẻ tuổi sau lưng hắn là người thừa kế dòng chính Bàng gia Bàng Vạn Xuân, cũng là nhân vật tuấn kiệt thế hệ trẻ của võ lâm Sơn Nam đạo.
Hai nhà này xuất động tuy không phải là cường giả đỉnh cao, nhưng đều là tinh nhuệ trong số tinh nhuệ đó.
Lần này đối thủ của chúng ta hơi khó nhằn rồi."
Huyền Dương Võ Tông và Tây Lăng Bàng gia đều là một trong năm nhà bảy phái, thực lực và thế lực đều thuộc hàng đỉnh cấp ở Sơn Nam đạo.
Đúng như dự đoán của Ôn Đình Vận, hai nhà này ở gần nên nghe ngóng được tin tức, tuy không đến mức dốc toàn lực nhưng chắc chắn sẽ đến để tranh giành một chút.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận