Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 390: Chơi cái gì mệnh a (length: 9746)

Bộ Thiên Ca không nói gì, nhìn về phía Hàn Tranh.
Hắn người này từ trước đến nay rất hay nổi cơn, đều là người khác không thèm chấp hắn, nhưng bây giờ Bộ Thiên Ca lại không chấp Hàn Tranh đến mức cực kỳ.
"Ai nói cho ngươi ta cộng sự với La đạo nhân lâu thì biết điểm yếu của hắn?"
Ngươi cộng sự với đám người Diệt Ma ti cũng không ngắn, ngươi biết hết điểm yếu của tất cả mọi người à?
Ai lại ngu ngốc đến mức phơi bày điểm yếu cho người khác? Đã bộc lộ ra thì còn gọi là điểm yếu sao?"
Bộ Thiên Ca vừa mở miệng đã là một tràng chất vấn.
Nhưng thấy đám xúc tu máu thịt kia càng lúc càng sát, viên thịt to lớn kia cũng càng lúc càng gần, Bộ Thiên Ca liền cảm thấy buồn nôn.
Hắn cũng không muốn đánh giáp lá cà với thứ đồ vật ghê tởm này.
Thở dài một tiếng, Bộ Thiên Ca nói: "Sức mạnh của La đạo nhân đến từ tà ma ngoài vực thái cổ, thứ sức mạnh này được gọi là sức mạnh vương quyền máu thịt, rất khó hình dung nó rốt cuộc thuộc về loại sức mạnh gì.
Muốn đánh tan nó không khó, nhưng muốn diệt tuyệt nó triệt để thì lại rất khó.
Bản thể của thứ này lúc này hẳn là đã nuốt chửng La đạo nhân, ở ngay vị trí đầu của nó.
Lát nữa ta ra tay tìm đầu La đạo nhân, ngươi không phải có Thâu Thiên Cung sao? Cho nó một mũi tên!
Nhớ kỹ, chỉ có một cơ hội thôi đấy, ngươi bắn cho ta chuẩn một chút!"
Hàn Tranh lấy Thâu Thiên Cung ra, cười như không cười nhìn Bộ Thiên Ca: "Ngươi còn nói ngươi không biết điểm yếu của La đạo nhân."
"Ta chỉ là tò mò sức mạnh vương quyền máu thịt kia thôi, nên lén nghiên cứu chút thôi.
Thằng La đạo nhân phế vật như thế, ta cần gì tìm hiểu điểm yếu của nó?"
Bộ Thiên Ca tức giận phun ra một câu, nhưng vẫn ngoan ngoãn cầm trường kiếm lên, chém về phía viên thịt kia.
Kiếm như mở trời, mỗi kiếm của Bộ Thiên Ca đều uy thế vô cùng mạnh mẽ, thế kiếm đơn giản mà lại ẩn chứa bản nguyên kiếm đạo, uy lực cực kỳ kinh người.
Hơn nữa Bộ Thiên Ca trước đó vừa mới xông qua Luyện Phong Hào, bây giờ hắn vẫn có thể phát huy ra sức mạnh như vậy, cũng coi như không dễ.
Hàn Tranh nhìn chăm chú vào viên thịt kia, dưới sự công kích điên cuồng của Bộ Thiên Ca, một cái đầu từ trong viên thịt nhô ra, mặt dữ tợn, tà dị đến cực điểm, trên mặt tụ khí đen, chính là khuôn mặt của La đạo nhân.
Trong nháy mắt, Hàn Tranh trực tiếp thúc giục Long Tượng Kình Thiên Đồ Lục, khí huyết bộc phát đến cực hạn, đồng thời dùng Tử Huyết Huyền Dương Đại Pháp thiêu đốt khí huyết điên cuồng.
Thâu Thiên Cung nằm trong tay Hàn Tranh, cung kéo căng như vầng trăng, sức mạnh khí huyết cường hãn trong nháy mắt điên cuồng tràn vào trong Thâu Thiên Cung.
Trên cung lớn, Chúc Long mở mắt, một cỗ uy thế đáng sợ bỗng nhiên hiện ra.
Trước kia Hàn Tranh dùng Thâu Thiên Cung lúc còn ở Huyền Cương cảnh đã rất khó khăn.
Bây giờ Hàn Tranh bước vào Đan Hải cảnh, kỳ thực vẫn rất khó.
Thâu Thiên Cung gần như hút khô gần nửa khí huyết toàn thân của Hàn Tranh, hóa thành một mũi tên đỏ rực như ngọc, ngưng tụ trên dây cung.
Một mũi tên bắn ra, âm thanh dây cung như sét đánh giống tiếng rồng ngâm, đột nhiên vang dội!
Trong nháy mắt, trên mũi tên đỏ rực bùng cháy sức mạnh khí huyết chói mắt, tựa cầu vồng nối với mặt trời, trong nháy mắt xé tan một vết rách lớn trên bầu trời tăm tối này!
Mũi tên Thâu Thiên Cung đi qua, xé nát hoàn toàn lĩnh vực do sức mạnh màu đen kia ngưng tụ, như thể xé rách bức tranh thế giới này.
Một mũi tên này trực tiếp xuyên vào đầu La đạo nhân, trong nháy mắt bắn nổ tung nó!
Sau đó viên thịt lớn kia bắt đầu rung động, từng mảng thịt rơi xuống đất, hóa thành mủ tanh hôi.
Trong nháy mắt, sức mạnh màu đen xung quanh hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một cái hố lớn bị mủ đen ăn mòn.
Hàn Tranh thu hồi Thâu Thiên Cung, sắc mặt trắng bệch, thở phào một hơi.
Chém giết thứ này lại không cho yêu ma tinh nguyên.
Là do đám tà ma ngoài vực này không có tinh nguyên, hay là La đạo nhân này chưa chết?
"Lần này hắn hẳn là chết rồi chứ?"
Hàn Tranh nhìn về phía Bộ Thiên Ca.
Bộ Thiên Ca lúc này cũng sắc mặt trắng bệch.
Khi xông vào Luyện Phong Hào, sức mạnh của hắn đã hao tổn rất nhiều, vừa rồi toàn lực ra tay, rõ ràng đã cạn kiệt sức lực.
"Thuật phục sinh hồn chủng nhiều nhất dùng hai lần, lần thứ ba tam hồn thất phách đều sẽ không chịu nổi mà vỡ vụn, yên tâm, tên này lần này chết chắc."
Bộ Thiên Ca liếc Hàn Tranh, thu kiếm về, duỗi lưng mệt mỏi nói: "Gặp ngươi đúng là không có chuyện tốt, ta lần này vẫn nên rời Sơn Nam đạo đi, chuyện gió bão ở đây không liên quan gì đến ta."
Hàn Tranh hơi nhíu mày: "Hắc Sơn lão yêu rốt cuộc muốn làm gì?"
Bộ Thiên Ca nhún vai: "Đừng hỏi ta, ta người này rất có nguyên tắc, chuyện bán đứng người khác ta không làm."
"Hắc Sơn lão yêu giỏi điều khiển lòng người, lúc đó nó chọn che chở ngươi, chỉ vì ngươi là Bộ Thiên Ca, nó chỉ muốn lợi dụng ngươi mà thôi."
Bộ Thiên Ca vẫn bộ dáng uể oải: "Ta biết nó muốn lợi dụng ta, không thì sao nó lại vội vã muốn giúp ta? Chẳng lẽ là do ta đẹp trai à?
Nhưng thực tế là Hắc Sơn yêu vương đã giúp ta không ít, nếu không có nó, lúc trước ta có khi phải tốn nhiều sức hơn mới thoát khỏi Thanh Minh Kiếm Lư.
Bây giờ nhân tình của nó ta đã trả hết, không ai nợ ai, nhưng tương tự ta cũng sẽ không bán đứng nó.
Hàn Tranh, ta khuyên ngươi đừng nhúng vào chuyện này.
Hắc Sơn yêu vương mưu đồ lớn lắm, vị Trần trấn phủ Diệt Ma ti các ngươi thì tiếng tăm thì lớn đấy, nhưng người thì lại không đáng tin cậy cho lắm, đến giờ vẫn chưa có sự bố trí gì cả.
Ngươi ở Diệt Ma ti có chút địa vị, nhưng cũng không quá cao, nói không chừng lúc nào đó sẽ bị nghiền nát đấy.
Ta vẫn câu nói cũ, tháng được có chút tiền lương, không cần thiết phải liều mạng.
Nói đến đây thôi, gặp lại nhé.
Không đúng, là tốt nhất đừng gặp lại, mỗi lần thấy ngươi đều xui xẻo hết mức!"
Bộ Thiên Ca nói xong, quay người rời đi.
Hàn Tranh nhíu mày, suy nghĩ lời Bộ Thiên Ca nói.
Người không hiểu biết cũng có thể nhìn ra, Hắc Sơn lão yêu hiện tại mưu đồ quá lớn.
Sáu mươi năm trước nó bị Trần Bá Tiên đánh bại, bây giờ nó dám gây rối ở Sơn Nam đạo một lần nữa, chắc chắn là đã có đủ nắm chắc.
Hắc Sơn lão yêu không phải đám yêu ma đầu óc đơn giản, tâm cơ của nó chắc chắn là sâu đến tận cùng.
Vậy nên vấn đề mấu chốt không phải ở Hắc Sơn lão yêu, mà là ở Diệt Ma ti.
Trần Bá Tiên luôn không xuất hiện, Diệt Ma ti thiếu mất nhân vật then chốt đối đầu với Hắc Sơn lão yêu, đến bây giờ vẫn chỉ là một đống hỗn độn.
Cứ tiếp tục như vậy, bọn họ lấy gì để đánh?
"Lão Yến, ngươi biết Trần Bá Tiên không? Hắn là người thế nào?"
Yến Huyền Không nghĩ một chút nói: "Biết thì đương nhiên là biết, nhưng hồi đó Trần Bá Tiên chỉ là một võ giả trẻ tuổi, có chút địa vị tương tự như ngươi bây giờ, chỉ có thể xem như là vừa mới lộ tài.
Bây giờ Trần Bá Tiên là người thế nào thì ta đương nhiên không biết, dù sao sáu mươi năm trôi qua rồi, ai cũng sẽ thay đổi.
Đứa trẻ con mồm còn hôi sữa như Phương Hận Ca bây giờ cũng thành tuần tra sứ bụng dạ thâm sâu.
Sáu mươi năm trước, nếu để ta đánh giá thì Trần Bá Tiên là kẻ ngạo mạn.
Tiểu tử này mới có chút thành tích mà đã không biết mình bao nhiêu cân lượng, nếu không phải Từ Tồn Bảo là cấp trên của hắn, thì đã bị người khác trừng trị từ lâu rồi."
"Người có năng lực ngạo mạn là tự tin, người không có năng lực ngạo mạn mới là ngạo mạn thật sự.
Trần Bá Tiên trước kia có thể xoay chuyển tình thế, đánh bại Hắc Sơn lão yêu, khi đó ngạo mạn của hắn cũng coi là biểu hiện tự tin.
Chỉ là lần này hắn sao lại sơ suất như vậy, Sơn Nam đạo loạn đến thế này rồi, hắn ở Hoài Nam đạo không về thì thôi đi, nhưng mà tại sao lại không có một biện pháp đối phó nào?"
Hàn Tranh không hiểu, Yến Huyền Không càng không hiểu, dù sao ông đã rời khỏi Diệt Ma ti quá lâu rồi.
Đã không hiểu, Hàn Tranh cũng không suy nghĩ nữa, mà là đi trước về lại Liệt Phong cốc xem xét trận pháp kia.
Sở Tinh Hà lúc này đang canh giữ ở trận pháp, thấy Hàn Tranh bình an trở về, họ cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Hàn huynh, huynh không sao chứ?"
Hàn Tranh lắc đầu nói: "Không sao, La đạo nhân đã bị ta chém giết.
Hắn tuy không tính là đại tướng của Hắc Sơn lão yêu, nhưng cũng là tay chân đắc lực.
Xử lý hắn, ít nhất cũng có thể khiến Hắc Sơn lão yêu làm việc không được thuận lợi như vậy."
Hàn Tranh tiến đến gần trận pháp trong Liệt Phong cốc cẩn thận quan sát, kỳ thực là để Yến Huyền Không nhìn kỹ xem đó là loại trận pháp gì.
Vừa nhìn thấy trận pháp kia, Yến Huyền Không 'Tê' một tiếng, giọng điệu với Hàn Tranh trở nên ngưng trọng: "Hàn Tranh tiểu tử, Bộ Thiên Ca nói không sai, lần này Hắc Sơn lão yêu thực sự muốn chơi lớn đấy!"
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận