Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 237: Ngươi bí mật này, ta ăn cả một đời! (length: 9852)

Chỉ một cái tên thôi mà đã khiến Đỗ Tùng Tuyền sợ hãi đến mức này, Hàn Tranh thật sự rất tò mò rốt cuộc Liễu Như Phong là ai.
"Đừng có lấp lửng, rốt cuộc là chuyện gì?"
Yến Huyền Không ở trong đầu Hàn Tranh cười khà khà nói: "Cái tên Đỗ Tùng Tuyền này, ngươi đừng thấy hắn lúc nào cũng ra vẻ đạo mạo, thật ra cũng chỉ là kẻ đạo đức giả thôi. Trước đây hắn có một người anh kết nghĩa tên là Liễu Như Phong, trong giới giang hồ người ta gọi là Thanh Phong kiếm hiệp, danh tiếng cực lớn. Người này đối với Đỗ Tùng Tuyền cũng rất tốt, thường xuyên chỉ điểm võ công, còn cho hắn tiền bạc giúp tu hành, giới thiệu cho hắn không ít nhân vật lớn trên giang hồ. Thậm chí việc Đỗ Tùng Tuyền có thể gia nhập Tẩy Kiếm Các đều là do Liễu Như Phong có quan hệ rất tốt với một vị trưởng lão truyền công của Tẩy Kiếm Các mà thành. Về sau Liễu Như Phong bị yêu ma giết chết, vợ của hắn liền bị Đỗ Tùng Tuyền 'nhận lấy'. Cái gã này lúc còn trẻ cũng có chút ngoại hình, nên đã lén lút quyến rũ vợ của Liễu Như Phong, từ vợ hắn lấy được không ít tài nguyên mà Liễu Như Phong ngày xưa để lại. Chính nhờ chút tài nguyên đó, Đỗ Tùng Tuyền mới có thể nhanh chóng nổi lên trong Tẩy Kiếm Các, đồng thời hắn cũng luôn cố gắng xóa nhòa mối quan hệ giữa mình và cái tên Liễu Như Phong trên giang hồ. Bây giờ đã nhiều năm như vậy rồi, ai còn nhớ một người chết từng có quan hệ thế nào với Đỗ Tùng Tuyền chứ? Chuyện này cũng không còn ai nhắc lại. Bất quá cái gã Đỗ Tùng Tuyền này quan trọng nhất là thanh danh, nếu chuyện này mà bị tung ra, hắn sẽ thân bại danh liệt ngay. Đại ca kết nghĩa vừa mới chết, hắn liền đi thông đồng với vợ của đại ca, chuyện này chẳng phải là đồ súc sinh còn gì. Hơn nữa theo ta được biết, năm đó Liễu Như Phong có không ít huynh đệ tốt, mặc dù phần lớn đều không có tài cán gì, nhưng có mấy người bây giờ cũng đã đạt đến Đan Hải cảnh, thậm chí có thể đã ngưng đan rồi. Nếu bị bọn họ biết chuyện này, ngươi nghĩ bọn họ có đến tìm Đỗ Tùng Tuyền gây sự không?"
Hàn Tranh nghe xong cũng im lặng, đúng là chuyện ngươi chết ta nuôi còn gì?
"Mấy chuyện bí mật này làm sao ngươi biết được?"
Yến Huyền Không cười hắc hắc nói: "Thái thượng trưởng lão Ngụy Đan Thanh của Tẩy Kiếm Các nói cho ta, lão già đó quan hệ với ta không tệ, tuy trông có vẻ tiên phong đạo cốt, nhưng sở thích lớn nhất là thích nhìn trộm, thích nhìn lén chuyện riêng tư của người khác. Bây giờ đã hơn sáu mươi năm rồi, không biết lão già đó còn sống hay không."
Lúc này Hàn Tranh mới nhận ra giá trị thực sự của Yến Huyền Không. Thâm niên của hắn quá cao rồi, trước đây hắn lại từng trấn áp Sơn Nam đạo, nên biết rõ không ít bí mật liên quan đến các thế lực lớn của Sơn Nam đạo.
Lúc này, Đỗ Tùng Tuyền thấy Hàn Tranh không nói gì thì càng thêm lo lắng. Dù cho xung quanh kiếm trận phát ra tiếng gào thét của cương khí bạo phát, Đỗ Tùng Tuyền cũng không dám lớn tiếng, chỉ có thể mặt mũi dữ tợn thấp giọng quát: "Nói mau! Ngươi nhắc đến Liễu Như Phong là có ý gì?"
Hàn Tranh cũng hạ giọng, cười khà khà nói: "Đường đường là trưởng lão của Tẩy Kiếm Các, 'Thiên Mộc kiếm' Đỗ Tùng Tuyền, không ngờ lại là kẻ phản bội đại ca, dụ dỗ chị dâu, là loại tiểu nhân vô sỉ. Liễu Như Phong năm đó đối với ngươi không khác gì anh em ruột thịt, dạy võ công cho ngươi, cho ngươi tài nguyên, thậm chí còn giúp ngươi vào Tẩy Kiếm Các. Kết quả hắn vừa chết, ngươi liền cho người chị dâu kết nghĩa lên giường, còn cướp hết các loại tài nguyên hắn để lại. Đỗ Tùng Tuyền à, dù ngươi có bộ dạng giống người, nhưng chuyện làm thật không ai bằng. Dù chuyện này đã xảy ra mấy chục năm trước, thậm chí hiện tại phần lớn người trên giang hồ còn không biết Liễu Như Phong là ai, nhưng danh tiếng của Đỗ trưởng lão ngươi cũng không nhỏ đâu nhé. Nếu ta mà nói chuyện này ra, ngươi nghĩ xem liệu có nhiều người thích hóng chuyện này không? Hơn nữa năm xưa Liễu Như Phong có không ít bạn bè tốt, nghe nói hiện tại có mấy người đã thành nhân vật cấp bậc tông sư. Ngươi nói xem nếu bọn họ biết chuyện này, sẽ có phản ứng gì?"
Nghe Hàn Tranh nói, Đỗ Tùng Tuyền lập tức run lên toàn thân.
Làm sao mà Hàn Tranh biết chuyện năm đó?
Hắn đã làm rất cẩn thận rồi, những năm nay vợ Liễu Như Phong luôn bị nuôi dưỡng ở bên ngoài, mỗi lần hắn đi đều phải cải trang dịch dung, vô cùng cẩn thận. Hơn nữa những năm gần đây hắn luôn cố xóa nhòa mối quan hệ giữa mình với Liễu Như Phong, ngoài mấy người anh em năm đó của Liễu Như Phong ra, không ai biết quan hệ giữa hai người họ.
Hàn Tranh chỉ là một tên tiểu bối, sao lại có thể biết nhiều chuyện như vậy?
"Ngươi muốn làm gì?"
Hàn Tranh thản nhiên nói: "Đỗ trưởng lão à, không phải là ta muốn làm gì, mà là ngươi muốn làm gì. Nhạc Cảnh Đồng và ta đánh một trận công bằng, đôi bên xóa bỏ ân oán, hắn chết hoặc ta chết đều là hết nợ, người ngoài không thể trách. Nhưng bây giờ ngươi lại mang theo người của Tẩy Kiếm Các hùng hổ đến tìm ta gây sự, rốt cuộc ngươi có ý gì? Hay là muốn nói, Tẩy Kiếm Các là đại phái của Sơn Nam đạo mà lại không biết lý lẽ như thế?"
Đỗ Tùng Tuyền nghiến răng nói: "Ngươi yên tâm, sau khi về ta sẽ nói rõ tình hình với bề trên. Nhạc Cảnh Đồng có chỗ dựa lớn nhất ở Tẩy Kiếm Các là ta, nếu ta quyết định dàn xếp ổn thỏa, sẽ không còn ai truy cứu chuyện này nữa. Nhưng mà Hàn Tranh, ngươi phải thề độc rằng tuyệt đối không được nói chuyện này ra ngoài!"
Hàn Tranh hướng về phía Đỗ Tùng Tuyền nở một nụ cười đáng sợ: "Đỗ trưởng lão, ngươi nghĩ gì vậy? Lớn từng này rồi mà sao suy nghĩ vẫn còn ngây thơ thế? Chỉ cần dàn xếp ổn thỏa mà ngươi đã muốn ta giữ bí mật cho ngươi rồi sao? Sao có thể! Bí mật này của ngươi, ta sẽ dùng cả đời!"
Yến Huyền Không ở trong đầu Hàn Tranh cười lạnh nói: "Tiểu tử, ngươi còn nói ta chỉ biết nhìn cái lợi trước mắt, tham lam vô độ, bây giờ ngươi cũng có khác gì đâu."
Hàn Tranh thản nhiên nói: "Đương nhiên không giống nhau, người kia ngươi tìm ra bí mật của người ta thì người ta có thể dễ dàng tóm lấy ngươi, còn Đỗ Tùng Tuyền thì không có bản lĩnh đó."
Lúc trước Yến Huyền Không uy hiếp người không có đầu óc, cái lợi thế lớn nhất của Hàn Tranh chính là hắn có đầu óc.
"Hàn Tranh! Ngươi quá đáng rồi!"
Đỗ Tùng Tuyền giận dữ nói: "Ngươi cho rằng ta thật sự không dám giết ngươi sao?"
Hàn Tranh thản nhiên nói: "Đỗ trưởng lão, thực tế một chút đi, ngươi giết được ta sao? Xét thực lực, dù ta chỉ là Huyền Cương cảnh, nhưng so chiêu với ngươi vẫn không có vấn đề gì. Xét địa vị, ta là Diệt Ma giáo úy quản lý phủ Yên Ba, nếu ngươi dùng thế lực của Tẩy Kiếm Các để khai chiến với Diệt Ma ti, trước tiên hãy hỏi xem cao tầng của Tẩy Kiếm Các có đồng ý không đã. Chuyện đã làm thì làm rồi, muốn người ta không biết thì đừng làm. Ta hiện tại sẽ không ép ngươi làm gì, nhưng đến khi thực sự cần đến ngươi, hy vọng Đỗ trưởng lão có thể đưa ra quyết định chính xác."
Đỗ Tùng Tuyền toàn thân run rẩy, nhìn ánh mắt của Hàn Tranh đơn giản như đang nhìn một con ác ma.
Lúc này hắn càng hối hận vô cùng.
Nếu biết trước Hàn Tranh này không biết từ đâu biết được bí mật của hắn, thì có chết hắn cũng không đến tìm Hàn Tranh gây sự!
Đỗ Tùng Tuyền mạnh mẽ thu hồi kiếm trận, hét lên với người của Tẩy Kiếm Các: "Dừng tay!"
Đám người Tẩy Kiếm Các đều ngơ ngác nhìn Đỗ Tùng Tuyền.
Hàn Tranh còn chưa bị đánh bại, bọn họ bên này lại đang chiếm ưu thế, đã gần bắt được Trần Cửu Chân rồi, vào thời điểm này mà dừng tay là có ý gì?
"Trưởng lão, chúng ta..."
Một tên chấp sự Huyền Cương cảnh còn chưa nói hết lời đã bị Đỗ Tùng Tuyền ngắt lời.
"Ta đã điều tra rõ mọi chuyện, Nhạc Cảnh Đồng và Hàn đại nhân đánh một trận công bằng, ân oán xóa bỏ, chuyện này cứ như vậy mà kết thúc, chúng ta về thôi."
Mấy tên chấp sự Huyền Cương cảnh đều vô cùng khó hiểu.
Vừa nãy còn đòi đánh đòi giết, bây giờ mới giao thủ có vài chiêu mà đã xong ân oán rồi?
Bất quá Đỗ Tùng Tuyền là trưởng lão, cũng là chỗ dựa lớn nhất của Nhạc Cảnh Đồng ở Tẩy Kiếm Các.
Bây giờ ông ta đã nói là hết ân oán rồi, bọn họ còn có thể làm gì được chứ?
Đỗ Tùng Tuyền liếc nhìn Hàn Tranh một cái, vung tay lên, trực tiếp dẫn đám người rời đi.
Bùi Tu Viễn và những người khác đều thở phào nhẹ nhõm.
Tiếp tục đánh nữa thì bọn họ thật sự không chịu nổi.
Kế Thiên Hồng thì vô cùng may mắn, mình đã may mắn kiên trì chịu đựng, không có trở mặt, nếu không bây giờ có mà thảm rồi.
Bây giờ hắn đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục Hàn Tranh.
Hàn Tranh này thật sự là có khí vận ở bên người, gặp phải bất cứ nguy nan gì cũng đều có thể thuận lợi giải quyết.
Vũ Văn Hi Chân cố gắng hết sức vẫn không giết được hắn, Tẩy Kiếm Các phái cả chuẩn tông sư Đan Hải cảnh đến cũng không bắt được hắn.
Kế Thiên Hồng thậm chí đã quyết tâm rồi, chỉ cần Hàn Tranh còn sống ngày nào, thì hắn sẽ kiên quyết đứng về phía Hàn đại nhân!
"Hàn đại nhân, người của Tẩy Kiếm Các sao tự dưng lại rút lui?" Bùi Tu Viễn kinh ngạc hỏi.
Hàn Tranh cười nói: "Có thể là Đỗ trưởng lão của họ đã phân biệt rõ đúng sai, hiểu rõ đại nghĩa, biết không nên gây phiền phức cho chúng ta."
Phân biệt rõ đúng sai?
Cái bộ dạng ngang ngược bá đạo trước đó của Đỗ Tùng Tuyền thì có liên quan gì đến bốn chữ này?
Bất quá Bùi Tu Viễn cũng không hỏi nhiều, nếu Đỗ Tùng Tuyền đã nói là hết ân oán rồi, thì xem như chuyện này đã thực sự được giải quyết.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.).
Bạn cần đăng nhập để bình luận