Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 107: Bọ Cạp Mị Nương (length: 11083)

"Hàn huynh, xin lỗi, ta vẫn là liên lụy ngươi."
Tô Vô Minh mang trên mặt một chút áy náy.
Hắn cũng biết sẽ có kết quả như thế này.
Tưởng rằng con yêu bị thương nặng, không ngờ người ta vết thương đều đã lành hẳn.
Hàn Tranh lắc đầu: "Chúng ta có được tin tức đều là từ nửa năm trước, nửa năm thời gian đối phương chữa khỏi vết thương cũng quá bình thường."
"Hai tên tiểu tử Diệt Ma ti các ngươi mà có thể đuổi theo, đám người Phùng gia và Trịnh gia phế vật kia cũng xong đời rồi à?
Mặc dù đã sớm biết bọn chúng không hăng hái, nhưng lại không ngờ bọn chúng lại vô dụng đến như vậy."
Bọ Cạp Mị Nương nhìn về phía Hàn Tranh và Tô Vô Minh, trên mặt mang nụ cười tươi tắn: "Hai tên tiểu gia hỏa Diệt Ma ti các ngươi ngược lại rất anh tuấn, da mịn thịt mềm.
Chi bằng đi theo ta thì sao? Ta đảm bảo sẽ cho các ngươi sung sướng.
Hắc Sơn yêu vương sắp xuất thế, đến lúc đó đám huyền giáp vệ tầng lớp thấp của Diệt Ma ti các ngươi chắc chắn sẽ tử thương thảm trọng nhất.
Thay vì theo Diệt Ma ti chịu chết, chi bằng theo ta tiêu dao vui sướng.
Loại rác rưởi như Phùng gia Trịnh gia ta còn có thể nâng bọn chúng lên đến nửa bước Huyền Cương cảnh, nếu các ngươi bằng lòng đi theo ta, Hắc Sơn yêu vương tương lai chắc chắn không bạc đãi các ngươi."
Yêu ma dưới trướng Hắc Sơn lão yêu thật là khác biệt với yêu ma khác.
Yêu ma khác đối mặt người của Diệt Ma ti chắc chắn vừa lên là muốn đánh sống đánh chết, mà Bọ Cạp Mị Nương này lại còn muốn chiêu mộ bọn họ.
Hàn Tranh cười khẩy một tiếng: "Ngươi nói Hắc Sơn yêu vương chính là cái tên lúc trước bị Trần Bá Tiên đại nhân đánh cho tè ra quần, chạy trốn vào dãy núi Thiên Thương kia sao?
Ngươi mà nói tên kia có thể trong một bước để ta ngưng tụ võ đạo chân đan thành tựu tông sư, thì ta có lẽ còn có thể cân nhắc một chút.
Chứ không thì ta có lý do gì bỏ Trần Bá Tiên đại nhân mà đi theo một tên bại tướng của hắn?"
Sắc mặt Bọ Cạp Mị Nương trong nháy mắt liền trầm xuống.
Nàng còn không thể ngưng tụ yêu đan, tiểu tử này lại còn dám mơ mộng trèo lên trời?
Tô Vô Minh vốn không giỏi ăn nói, vậy không có ý định nói nhảm với Bọ Cạp Mị Nương.
Trong tay hắn, một cây trường thương thô to lại xuất hiện, thân thương uốn lượn như rồng, mũi thương mang theo ánh đỏ nhạt.
"Tìm chết!"
Bọ Cạp Mị Nương vung tay lên, trong chớp mắt vô số bọ cạp độc như thủy triều hướng về Hàn Tranh và Tô Vô Minh tràn tới.
Tô Vô Minh không nói hai lời, lao thẳng đến trước người Hàn Tranh.
Từ khi biết mình vận xui đầy trời, rất dễ dàng liên lụy đến người khác, chỉ cần là cùng người khác cùng chấp hành nhiệm vụ, Tô Vô Minh chưa bao giờ để người khác đứng chắn trước mình.
Cho đến giờ đều là hắn một mình xông lên đầu, đối mặt với thế công mạnh nhất của yêu ma.
Trường thương trong tay múa lên, trong chớp mắt vô biên chân khí điên cuồng trào ra, quanh thân Tô Vô Minh lập tức bùng phát một cỗ lực huyết khí kinh người.
Khí huyết nóng bỏng đang sôi trào bùng cháy, trường thương múa lên như rồng ngâm cửu tiêu, trong nháy mắt đem đám bọ cạp độc kia toàn bộ quét tan nát!
Liệt Thiên Bàn Long Thương!
Tô Vô Minh tu luyện cũng là một môn võ kỹ Huyền Cương cảnh, chính là thương pháp bí truyền trong quân Đại Chu, chí cương chí dương, uy năng cương mãnh bá đạo.
Nhưng cách đấu của hắn không chỉ khiến Hàn Tranh không ngờ tới, ngay cả Bọ Cạp Mị Nương cũng bị hắn làm cho bất ngờ trong chớp mắt.
Tô Vô Minh vừa ra tay liền đốt cháy khí huyết, bày ra tư thế liều mạng.
Một kích này của hắn, uy thế thậm chí có thể so với sự tồn tại của Huyền Cương cảnh.
Vị đại ca này từ trước đến nay đều mãnh liệt như vậy sao?
Chỉ nhìn vẻ bề ngoài, Hàn Tranh căn bản không thể tưởng tượng được cách đấu của Tô Vô Minh lại là như thế.
Hàn Tranh hơi ngây người, Thu Thủy Kinh Hồng trong tay ma khí huyết sát lượn lờ, mang theo phong mang kinh người, trực tiếp bám theo sau Tô Vô Minh, chém về phía Bọ Cạp Mị Nương.
Bọ Cạp Mị Nương bị sự bộc phát đột ngột của Tô Vô Minh làm cho trở tay không kịp.
Đám bọ cạp độc kia đều là do nàng dùng yêu huyết nuôi nấng, ngang ngửa với một bộ phận của nàng.
Lúc này bị Tô Vô Minh một thương quét nát một mảng lớn, Bọ Cạp Mị Nương đau lòng đến run rẩy.
Kèm theo một tiếng rít, đôi càng bọ cạp to lớn của Bọ Cạp Mị Nương đồng thời đánh tới hướng Hàn Tranh và Tô Vô Minh.
Lực lớn vô biên đột nhiên đánh tới, khí huyết quanh thân Hàn Tranh đột nhiên bùng nổ, long tượng trấn ngục, thần lực vô song!
Gân cốt khí huyết điên cuồng tê minh, thân hình Hàn Tranh cũng phồng lên một vòng lớn, vậy mà bất ngờ đè đôi càng bọ cạp kia xuống.
Tô Vô Minh bên kia không có loại bí thuật khí huyết này của Hàn Tranh.
Nhưng hắn dám liều mạng!
Tay kết ấn quyết, Tô Vô Minh mạnh mẽ điểm vào mấy huyệt kinh mạch lớn quanh mình.
Trong chốc lát, toàn thân hắn khí huyết xông lên tận trời, càng thêm hừng hực bốc cháy.
Thiên Tâm Tiệt Mạch Pháp mà Tô Vô Minh tu luyện có một chiêu pháp môn liều mạng cực kỳ cường hãn.
Phong bế một nửa kinh mạch toàn thân, kích thích mấy huyệt đạo lớn quanh mình, khiến chân khí đột ngột bị nén lại, dung hợp cùng khí huyết đang cháy, bộc phát ra uy lực tuyệt cường trong nháy mắt.
Một chiêu này gây tổn thương không chỉ khí huyết, thậm chí còn cả kinh mạch.
Lực bùng phát như thế không hề kém Long Tượng Trấn Ngục Kình của Hàn Tranh.
Một đao một thương, thậm chí trực tiếp ép mạnh đôi càng bọ cạp kia của Bọ Cạp Mị Nương xuống.
Vẻ mặt kiều mị của Bọ Cạp Mị Nương lúc này đã vặn vẹo biến sắc.
Ban đầu, nàng còn tưởng rằng hai người Diệt Ma ti này chỉ là tiểu bối mới vào nghề không biết trời cao đất dày, kết quả lại là hai tên quái vật!
Chỉ dựa vào lực lượng tuyệt cường mà hai người bộc phát ra, bọn họ thậm chí có thể so tài với sự tồn tại của Huyền Cương cảnh!
Hơn nữa, Bọ Cạp Mị Nương cũng không phải đại yêu nổi tiếng về sức mạnh, ở thế đối đầu này, nàng thậm chí còn bị Hàn Tranh và Tô Vô Minh đè trên một đầu.
Tay kết ấn quyết, yêu khí đen ngòm trước người Bọ Cạp Mị Nương ngưng tụ lại, hóa thành mấy chục chiếc đuôi bọ cạp hướng về Hàn Tranh và Tô Vô Minh điên cuồng đâm tới.
Cùng lúc đó, đám bọ cạp độc xung quanh lại xúm lại, từ phía sau hướng về Hàn Tranh và Tô Vô Minh tấn công.
"Tô huynh, ta cần khoảng cách bảy thước!"
Hàn Tranh đánh giá khoảng cách thi triển dời núi của mình.
"Được!"
Tô Vô Minh chỉ phun ra một chữ, ngay sau đó thương ảnh hừng hực trên bàn long thương của hắn che trời lấp đất đón lấy đám đuôi bọ cạp yêu khí, đồng thời chân khí trên trường thương tứ tán càn quét, xé rách đám bọ cạp độc phía sau, ngăn chúng không ảnh hưởng đến Hàn Tranh.
Hàn Tranh xung quanh tiếng sấm gió thét gào mãnh liệt, trong nháy mắt đã xuất hiện trước người Bọ Cạp Mị Nương.
Bọ Cạp Mị Nương cười lạnh một tiếng, bỗng há miệng, một ngòi đuôi bọ cạp bất ngờ ngưng tụ trong miệng nàng, đâm về phía Hàn Tranh.
Nhưng ngay khoảnh khắc này, hai mắt Hàn Tranh đột nhiên trở nên đen kịt vô cùng, một tôn ác quỷ hai sừng bỗng nhiên xuất hiện.
Kinh Hãi Địa Ngục Quỷ Vương Tướng!
Yêu ma cũng là sinh linh, mặc dù chúng hung tàn dữ tợn, nhưng cũng có nỗi sợ hãi.
Bọ Cạp Mị Nương trong nháy mắt thất thần, ngòi đuôi bọ cạp kia không phun ra.
Hàn Tranh hư không nắm chặt, bàn tay chân khí khổng lồ bỗng nhiên nắm Bọ Cạp Mị Nương trong tay.
Viên Ma Cửu Biến, dời núi!
Dưới sự lột xác khí huyết, sắc mặt Bọ Cạp Mị Nương trong nháy mắt trắng bệch.
Nhưng còn chưa kịp để nàng phản ứng, Hàn Tranh liền tay kết ấn quyết, Đại Kim Cương Minh Vương Ấn ầm ầm giáng xuống!
Yêu khí hộ thể quanh thân Bọ Cạp Mị Nương trong khoảnh khắc đã bị đánh nát.
Nàng vốn không phải loại yêu ma có khí huyết cường đại, lúc này bị dời núi tước đoạt gần hết một nửa lực huyết khí, trong nháy mắt trở nên suy yếu.
Tô Vô Minh đấu pháp hung hãn, thấy hộ thể yêu khí của Bọ Cạp Mị Nương bị Hàn Tranh phá vỡ, hắn liền trực tiếp nâng thương nghênh đón.
Trên mũi thương quẩn quanh sự sắc bén tột cùng lạnh thấu xương, đâm ra một thương, như thiên binh vạn mã, mang theo khí thế kinh người xé trời rách đất.
Bọ Cạp Mị Nương một chiếc càng bọ cạp nâng lên, nhưng lại bị Tô Vô Minh một phát xuyên thủng.
Trong nháy mắt bị xé nát!
Càng bọ cạp của nàng trước đây đã từng bị người chém đứt, lúc này dù được chữa trị, nhưng chỗ nối liền có chút yếu ớt, không thể chịu nổi một thương kinh người khí thế của Tô Vô Minh.
Nhưng Tô Vô Minh thiêu đốt khí huyết đã đến giới hạn, khi đâm ra một thương này, sắc mặt của hắn cũng tái đi trong nháy mắt.
"Tìm chết!"
Bọ Cạp Mị Nương rít lên một tiếng, chiếc đuôi phía sau bỗng nhiên giương lên.
Một gai nhọn đen như mực, thậm chí đen đến mức tỏa sáng, đột ngột bắn ra, thẳng đến Tô Vô Minh mà đi!
Hàn Tranh thấy vậy, điên cuồng thúc đẩy Đại Hắc Thiên Ma Công, ma khí vô biên lượn lờ trước người.
Đồng thời, tay kết Đại Kim Cương Minh Vương Ấn, chắn trước người Tô Vô Minh, hướng về ngòi đuôi bọ cạp kia đập xuống.
Phùng Tĩnh Kỳ từng nói, ngòi đuôi bọ cạp của Bọ Cạp Mị Nương này kịch độc vô cùng, nếu anh chỉ cần dính phải một chút liền đau đến mức muốn tự sát.
Hàn Tranh lúc này không có cảm giác đau, đương nhiên muốn giúp Tô Vô Minh cản lần này.
Ngòi đuôi bọ cạp kia hạ xuống, xung quanh thậm chí mang theo một chút khí độc âm phong.
Tô Vô Minh chỉ vừa ngửi thấy chút khí độc này, cả người đã nhói lên run rẩy, có thể thấy bản thân ngòi đuôi bọ cạp kia độc đến mức nào.
Trên mặt hắn lộ ra một tia xúc động, muốn giúp Hàn Tranh ngăn cản.
Nhưng vừa rồi, sau khi đâm ra một thương kia, lực huyết khí của hắn tiêu hao quá lớn, lúc này đã không còn dư lực.
Ngòi đuôi bọ cạp của Bọ Cạp Mị Nương sắc bén vô cùng, cơ hồ trong khoảnh khắc đã xé rách ma khí hộ thể của Hàn Tranh.
Ấn Đại Kim Cương Minh Vương trấn áp tà ma, nhưng lại bị cái nọc đuôi bọ cạp kia phá tan, trong nháy mắt liền xuyên thủng bàn tay của Hàn Tranh!
Nọc đuôi bọ cạp bỗng nhiên thu về, hào quang màu đen phía trên đều yếu đi một chút, còn bàn tay Hàn Tranh thì trở nên đen kịt vô cùng.
Sắc mặt Bọ Cạp Mị Nương lại càng tái nhợt thêm một chút, lần này thậm chí còn mang theo chút suy yếu.
Độc tố trong nọc đuôi bọ cạp của nàng chính là tinh huyết của nàng biến thành, cho nên mỗi lần đều chỉ sử dụng từng chút một.
Mà lần này Hàn Tranh cùng Tô Vô Minh thật sự cho nàng một cảm giác áp bức có thể uy hiếp đến tính mạng mình, Bọ Cạp Mị Nương cũng không còn lo được những cái khác, trực tiếp dồn toàn bộ độc tố trong nọc đuôi bọ cạp vào cơ thể Hàn Tranh.
Đuôi của nàng kịch độc nồng đậm vô cùng, dưới một kích này, đủ để khiến Hàn Tranh đau đớn đến chết!
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận