Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 243: Riêng phần mình tăng lên (length: 9898)

Trương Thiên Dưỡng là người duy nhất, từ khi Hàn Tranh còn yếu ớt đã biết hắn.
Khi đó Hàn Tranh vẫn chỉ là một học trò ở võ quán, vô tình bị cuốn vào tranh chấp giang hồ, sống bữa nay lo bữa mai.
Còn bây giờ Hàn Tranh đã là diệt ma giáo úy của đạo Sơn Nam, được xem là nhân vật kiệt xuất trong toàn bộ Diệt Ma ti đạo Sơn Nam.
Tại huyện Hắc Thạch, Viên Long Sơn cường đại đến mức dù đang trọng thương vẫn suýt lấy mạng Hàn Tranh.
Nhưng bây giờ dù Viên Long Sơn sống lại, Hàn Tranh giết hắn cũng dễ như trở bàn tay.
Thấy người em trai mà mình đưa vào cửa năm xưa nay đã có quyền thế ngang mình, Trương Thiên Dưỡng chẳng mảy may ghen ghét khó chịu, chỉ có mừng rỡ.
Điều này chứng tỏ mình có khả năng nhìn người!
Hàn Tranh cũng cười nói: "Trương đại nhân, đã lâu không gặp, kỳ thực cũng không quá lâu, nhưng lại có cảm giác như cảnh còn người mất."
"Đúng vậy, thật đúng là cảnh còn người mất."
Trương Thiên Dưỡng thở dài một tiếng, chắc hẳn là đang nghĩ đến Viên Long Sơn.
Sau đó hắn vỗ nhẹ lên vai Hàn Tranh: "Đừng có gọi đại nhân gì cả, ngươi ta bây giờ đều là diệt ma giáo úy, biết đâu ngày sau ta còn phải gọi ngươi là đại nhân ấy chứ, nể tình cứ gọi ta một tiếng đại ca là được rồi, đúng rồi, các ngươi quen nhau từ bao giờ vậy?"
Trương Thiên Dưỡng nhìn về phía Tô Vô Minh và Diệp Lưu Vân.
Tô Vô Minh cười với Trương Thiên Dưỡng, Diệp Lưu Vân trước kia cũng có quan hệ không tệ với Trương Thiên Dưỡng, nghe vậy hắn cười nói: "Đương nhiên là lúc Trương đại ca không có ở đây rồi.
Vừa khéo hôm nay Hàn huynh trở về, ta đi Cẩm Tú phường đặt một bàn tiệc rượu, xem như mở tiệc đón gió cho Hàn huynh thế nào?"
"Vậy ta xin cung kính không bằng tuân mệnh."
Một giờ sau, trong Cẩm Tú phường, Hàn Tranh cùng mấy người, bao gồm cả Dương Thiên Kỳ và Diệp Thải Vân đều có mặt.
Mọi người trước hết ăn uống linh đình, nâng vài chén rượu mừng cho Hàn Tranh.
Đặt chén rượu xuống, Hàn Tranh hỏi mọi người: "Mấy tháng không gặp, ta cảm thấy tu vi của mọi người hình như đều tiến bộ không ít."
Trước đó Diệp Lưu Vân chỉ là nửa bước Huyền Cương cảnh, giờ đã là Huyền Cương cảnh sơ kỳ.
Tô Vô Minh trùng kích Huyền Cương cảnh thất bại, lúc này đã đạt đến Huyền Cương cảnh trung kỳ.
Người đột phá tu vi nhanh nhất là Trương Thiên Dưỡng, trực tiếp từ nửa bước Huyền Cương cảnh lên nửa bước Đan Hải cảnh.
Diệp Lưu Vân cười nói: "Muốn nói nhanh thì vẫn là Hàn huynh thực lực ngươi tiến bộ nhanh nhất, đơn giản có thể gọi là kinh người."
Nói xong, mọi người liền kể lại vắn tắt những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian gần đây.
Thực ra so với Hàn Tranh thì đúng là không có gì quá lớn sóng gió.
Diệp Lưu Vân là đơn giản nhất, trước đây hắn là nửa bước Huyền Cương cảnh, sau khi Hàn Tranh đi, hắn cùng Tô Vô Minh liên thủ thực hiện nhiệm vụ chém giết một con đại yêu, giành được chút cơ duyên, lại dùng công huân đổi lấy đan dược, cộng thêm những cảm ngộ về đột phá Huyền Cương cảnh mà Hàn Tranh cho, thuận lợi bước vào Huyền Cương cảnh.
Tô Vô Minh trước đó trùng kích Huyền Cương cảnh thất bại, lần này cũng coi như tích lũy đủ để bùng nổ, hắn đem tất cả công huân đổi thành đan dược, sau khi bước vào Huyền Cương cảnh liền tiếp tục dùng đan dược khổ tu, không ngờ lần này lại không gặp bất trắc, thậm chí còn đột phá lên trung kỳ.
Người bình thường liên tiếp đột phá hai cảnh giới chắc chắn sẽ khiến cảnh giới phù phiếm bất ổn.
Nhưng Tô Vô Minh khi đột phá lại gặp nhiều chuyện ngoài ý muốn, khiến căn cơ của hắn cực kỳ thâm hậu, thậm chí có thể nói là một tầng căn cơ chồng lên một tầng căn cơ.
Với sự tích lũy mạnh mẽ như vậy, việc hắn liên tục đột phá hai cảnh giới mà căn cơ không hề dao động đúng là một kỳ hoa.
Hàn Tranh càng tò mò về Trương Thiên Dưỡng.
Phải biết Trương Thiên Dưỡng khác với con cháu thế gia võ đạo tu luyện từ nhỏ như Diệp Lưu Vân.
Trước kia hắn gia nhập quân đội Đại Chu, chỉ là một người lính bình thường chém giết trên chiến trường, sau này mới gia nhập Diệt Ma ti, thời gian tu luyện võ đạo tổng thể của hắn thực ra không nhiều bằng Diệp Lưu Vân.
Kết quả hiện tại Trương Thiên Dưỡng vậy mà có thể lên đến nửa bước Đan Hải cảnh, sự gian nan trong đó có thể tưởng tượng được.
Trương Thiên Dưỡng cười uống một ngụm rượu lớn, theo như hắn nói, việc tu vi tiến bộ nhanh chóng như vậy là nhờ cơ duyên và vận may.
Chuyện ở huyện Hắc Thạch kết thúc, sau khi Trương Thiên Dưỡng đến đạo Hoài Nam tìm Trần Bá Tiên, hắn liền đi theo dưới trướng Trần Bá Tiên thảo phạt Văn Hương giáo.
Trần Bá Tiên từ chỗ Văn Hương giáo lấy được một bộ bí dược, để chữa trị vết thương cho Trương Thiên Dưỡng, thậm chí còn thay đổi một phần thiên phú nhục thân của hắn.
Trương Thiên Dưỡng cũng giống như Hàn Tranh, thuộc loại có thiên phú võ đạo bẩm sinh rất bình thường, gần như đến Huyền Cương cảnh là hết.
Nhưng lần này nhờ sự giúp đỡ của Trần Bá Tiên, ít nhất đã giúp Trương Thiên Dưỡng nâng cao giới hạn lên rất nhiều.
Đồng thời việc tác chiến với Văn Hương giáo tuy vô cùng nguy hiểm nhưng thu hoạch cũng rất lớn.
Văn Hương giáo hoành hành tàn phá ở đạo Hoài Nam, cướp đoạt không ít bảo vật của các đại tông môn và thế gia bản địa ở Hoài Nam đạo.
Về sau Văn Hương giáo bị Diệt Ma ti đánh tan, những bảo vật này tự nhiên thành chiến lợi phẩm của Diệt Ma ti.
Về phần có trả lại hay không thì loại câu hỏi ngu ngốc này căn bản không ai thèm hỏi.
Chính nhờ những thứ này, Trương Thiên Dưỡng có thể nói là càng đánh càng mạnh, tu vi tăng vọt một đường.
Thực ra ba người Thôi Trạch Viễn cũng tương tự.
Trước đó ba người họ chỉ có một mình Đường Giác đạt đến nửa bước Huyền Cương cảnh.
Nhưng sau khi chinh phạt xong Văn Hương giáo, cả ba người đều đã bước vào Huyền Cương cảnh trung kỳ.
Nói đến đây, Trương Thiên Dưỡng bỗng nhiên tức giận nói: "Ta nghe nói, lần này là Vũ Vân Phi cướp đoạt phủ Yên Ba của ngươi, muốn cho Thôi Trạch Viễn.
Việc này làm có chút quá đáng, dựa vào công trạng để ức hiếp người khác, thật sự coi Diệt Ma ti đạo Sơn Nam này chỉ có công lao của bọn hắn sao?"
Việc này Diệp Lưu Vân và những người khác vẫn chưa biết, họ còn tưởng rằng Hàn Tranh chỉ trở về báo cáo tình hình bình thường, không ngờ lại bị người ép buộc chủ động nhường ra phủ Yên Ba!
Tô Vô Minh nhíu chặt mày nói: "Việc này không hợp quy tắc!"
Diệp Lưu Vân hừ lạnh: "Bọn người kia quen bá đạo rồi, khi nào từng coi trọng quy tắc? Vậy nên Hàn huynh, ngươi thật sự tặng phủ Yên Ba cho Thôi Trạch Viễn rồi sao?"
Hàn Tranh uống một ngụm rượu nói: "Bọn hắn lập được không ít công huân ở đạo Hoài Nam, đây đều là Trần Bá Tiên đại nhân ngầm đồng ý.
Nếu ta cứ nhất quyết không giao ra phủ Yên Ba, bên trên cũng không cưỡng đoạt, Trần trấn phủ tự nhiên sẽ đền bù gấp bội cho Thôi Trạch Viễn ở chỗ khác.
Nhưng vấn đề là nếu ta làm vậy, sẽ khiến Ôn đại nhân và Từ lão đại nhân khó xử, cũng là không nể mặt Trần trấn phủ, còn khiến cho Thôi Trạch Viễn kia được thêm chút lợi ích.
Nhưng để bồi thường, Trần trấn phủ đã cho ta quản lý doanh chữ Khôi, sau này còn phải nhờ Tô huynh và Diệp huynh giúp ta."
Tô Vô Minh cười khẽ gật đầu.
Trước đây không ai muốn cùng hắn chấp hành nhiệm vụ, chỉ có Hàn Tranh không để ý chuyện này.
Huống hồ hắn cũng không giỏi ra lệnh, có Hàn Tranh làm cấp trên thì hắn đương nhiên không có ý kiến gì.
Diệp Lưu Vân cũng cười nói: "Vậy thì tốt rồi, sau khi Ôn đại nhân thăng lên trấn thủ đô úy, trước đó ta còn đang suy nghĩ ai sẽ quản lý doanh chữ Khôi.
Nếu là đám người Thôi Trạch Viễn kia thì ta không phục, nhưng nếu đổi thành Hàn huynh thì đúng là ai cũng vui vẻ."
Với thực lực của doanh chữ Khôi, chắc chắn không phải một diệt ma giáo úy Huyền Cương cảnh sơ kỳ như Diệp Lưu Vân có thể quản lý, nên hắn cũng không dám mơ tưởng đến.
Nhưng hắn chỉ sợ đám người Thôi Trạch Viễn đến quản lý thì chắc chắn hắn sẽ không phục.
"Đúng rồi Trương đại ca, lần này anh trở về, bên trên có sắp xếp chức vụ gì cho anh chưa?"
Hàn Tranh nhìn về phía Trương Thiên Dưỡng.
Trương Thiên Dưỡng im lặng một lúc, thở dài lắc đầu nói: "Vẫn chưa, ngày mai ngũ đại trấn thủ đô úy sẽ họp bàn, chờ bọn họ sắp xếp đã.
Doanh chữ Sơn bị Viên Long Sơn cố ý mang đến huyện Hắc Thạch chịu chết hi sinh một phần, sau đó lại ở đạo Hoài Nam chống cự Văn Hương giáo hi sinh thêm một phần nữa.
Bây giờ cả doanh chưa đến năm mươi người, có lẽ sẽ bị giải tán."
Quân số một doanh của Diệt Ma ti đạo Sơn Nam thực ra không cố định lắm, thực lực của doanh đó đương nhiên không dựa vào số lượng quân để tính.
Nhưng phần lớn quân số dao động từ hai trăm đến năm trăm người.
Doanh chữ Sơn lúc này thậm chí chưa đến năm mươi người, thực sự đang đứng trước nguy cơ giải tán.
Trương Thiên Dưỡng từ khi gia nhập Diệt Ma ti đã ở doanh chữ Sơn, lúc này đương nhiên có chút tâm tình phức tạp.
Ăn uống no nê xong, mọi người trở lại nha môn Diệt Ma ti, chờ cuộc họp bàn ngày hôm sau.
Sau khi Vũ Vân Phi và ba trấn thủ đô úy khác trở về, tám phần lực lượng của Diệt Ma ti cũng cuối cùng trở về đạo Sơn Nam.
Trong khi chinh phạt Văn Hương giáo, chắc chắn sẽ có những tổn thất, cũng có những người sẽ lập công huân, nên toàn bộ chức vụ trong Diệt Ma ti đạo Sơn Nam sẽ có điều chỉnh.
Cuộc họp bàn của ngũ đại trấn thủ đô úy ngày mai, cũng có sự tham gia của các diệt ma giáo úy, chính là để một lần nữa điều chỉnh cục diện chức vụ của toàn bộ Diệt Ma ti đạo Sơn Nam.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận