Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 57: Viên Ma Cửu Biến dời núi! (length: 11395)

Thất tình lục dục Hàn Tranh cũng không muốn hiến tế, cho dù là tham lam hắn đều không muốn hiến tế ra ngoài.
Không có tham lam, hắn lấy đâu ra động lực để nâng cao bản thân?
Cho nên càng nghĩ, hiện tại thích hợp nhất chỉ có sợ hãi.
Vả lại không có sợ hãi, Hàn Tranh khi đối mặt một chút quân địch cường đại đến khó mà chiến thắng hoặc là sự việc gì đó, cũng có thể vứt bỏ loại tâm tình tiêu cực này, tỉnh táo trong tuyệt cảnh tìm kiếm đường sống.
Trong hư không, Thao Thiết long văn mở miệng rộng ngoạm về phía Hàn Tranh, từ trên người hắn nuốt vào thứ gì đó.
(chủ ký sinh hiến tế sợ hãi, thu được cảm giác no sáu ngàn điểm, có thể dùng để đột phá võ học hoặc tiến vào lò luyện bên trong tu hành.) Hàn Tranh trầm giọng nói: “Đột phá (Bạch Viên Thông Tí Quyền) dung hợp thần vận của bức tranh Cửu Thiên Vượn Ma Hái Sao!” Trong lò luyện Thao Thiết, bức tranh Cửu Thiên Vượn Ma Hái Sao đột nhiên lấp lánh ra từng điểm sáng.
Hàn Tranh phảng phất thấy ở Thượng Cổ Hồng Hoang, vượn ma ngửa mặt lên trời thét dài, một tay hái sao.
Một lát sau những điểm sáng kia liền tràn vào cơ thể Hàn Tranh.
(Tiên Thiên cảnh (Bạch Viên Thông Tí Quyền) đột phá lên Huyền Cương cảnh (Viên Ma Cửu Biến) thức thứ nhất: Dời núi, độ thuần thục ban đầu 10%) Cảm nhận được Viên Ma Cửu Biến trong đầu, ánh mắt Hàn Tranh lộ ra một vòng tinh quang.
Cường đại, vô cùng cường đại!
So với tất cả công pháp trước đó hắn nắm giữ, đơn giản không cùng đẳng cấp.
Đây mới chỉ là thức thứ nhất của Viên Ma Cửu Biến là võ kỹ Huyền Cương cảnh, uy năng đến khi thi triển hết Viên Ma Cửu Biến sẽ như thế nào?
Ánh mắt Hàn Tranh lộ ra vẻ tàn nhẫn, rời khỏi lò luyện Thao Thiết.
Thời gian trong lò luyện Thao Thiết đình trệ, phía sau Tống Hành Phong vẫn đang đuổi theo không buông.
“Hàn Tranh, ngươi trốn không thoát đâu, bất luận những chuyện kia ngươi biết hay không rõ, hôm nay ngươi đều phải chết!” Sát ý trong mắt Tống Hành Phong tràn ngập, trên thiên đao trong tay hừng hực đao mang màu vàng ngưng tụ trở lại.
“Trốn không thoát, vậy không trốn!” Hàn Tranh bỗng nhiên quay lại, chân khí quanh thân mạnh mẽ phồng lên, khí huyết điên cuồng thiêu đốt.
Cánh tay hắn bỗng nhiên duỗi dài ra, một tay hướng về giữa hư không bỗng nhiên nắm lại!
Trong khoảnh khắc, chân khí mạnh mẽ bộc phát, hóa thành một bàn tay khổng lồ vô hình, trong nháy mắt bóp chặt Tống Hành Phong vào lòng bàn tay.
Không khí chung quanh đều bị nén lại đột ngột, phát ra một tiếng rít.
“Thứ quỷ gì! ? Huyền Cương cảnh?” Sắc mặt Tống Hành Phong bỗng nhiên biến đổi.
Hàn Tranh mới chỉ là Tiên Thiên Thuế Phàm cảnh trung kỳ, sao có thể phóng ra chân khí mạnh mẽ đến thế?
Chân khí quanh thân Tống Hành Phong sôi trào, mạnh mẽ bộc phát, mong muốn giãy giụa.
Nhưng Dời núi lực có thể dời cả núi lớn, huống chi chỉ là một Tống Hành Phong.
Một lát sau, toàn thân Tống Hành Phong bị xách trên không, hướng mặt đất mạnh mẽ rơi xuống!
Cùng một tiếng nổ lớn vang lên, Tống Hành Phong bị nện thẳng xuống đất sâu ba thước, xung quanh nứt ra một cái hố lớn mấy trượng.
Dòng máu tươi lớn từ miệng Tống Hành Phong phun ra, hắn muốn điều động chân khí, nhưng kinh hãi phát hiện chân khí trong cơ thể đã triệt để khô kiệt, ngay cả khí huyết dường như cũng trống rỗng bị tước đoạt một phần!
Dời núi, dời không chỉ là núi, mà còn là cả khí huyết chân nguyên của võ giả!
Hàn Tranh thở phào một cái, cánh tay hơi run.
Một chiêu dời núi này gần như tiêu hao hết hơn nửa nội lực chân khí trong người Hàn Tranh.
Mà luồng chân khí cuồng bạo trong nháy mắt bộc phát kia, suýt chút nữa làm nứt vỡ kinh mạch hắn.
Chẳng trách chiêu dời núi trong Viên Ma Cửu Biến là võ kỹ Huyền Cương cảnh.
Chỉ khi đạt tới Huyền Cương cảnh, cô đọng chân khí thành chân nguyên, mới có thể không kiêng kỵ gì mà thi triển.
Đây cũng chính là căn cơ vững chắc của Hàn Tranh.
Nếu là người khác, một chiêu này chưa làm bị thương đối thủ đã tự thương mình.
Không chút do dự, sau chiêu dời núi, Mặc Đao Sát Hổ trong tay Hàn Tranh, huyết sát khí màu đỏ tươi ngưng tụ thành đao mang dài ba thước, mang theo sát ý lạnh lẽo chém về phía Tống Hành Phong!
Đám đệ tử Tống gia sắp xúm lại tới, thời gian cho hắn không còn nhiều.
Tống Hành Phong vung đao có long văn vàng trong tay chặn trước người, nhưng trường đao trên tay không sao ngưng tụ chút chân khí nào được nữa.
Dưới Huyết Sát Tu La Đao của Hàn Tranh, Tống Hành Phong trực tiếp bị chém lùi mấy bước, lại một ngụm máu tươi phun ra.
Khí huyết toàn thân hắn đã bị Dời núi lấy đi hơn nửa, tương đương với trọng thương, chân khí thậm chí khô kiệt.
Cho nên giờ Tống Hành Phong chỉ có thể dùng đao pháp Thiên Đao cơ bản nhất để chiến đấu, dùng nhục thân đã luyện thành thủy hỏa tiên y ra chống đỡ.
Nhưng đao pháp Thiên Đao dù tinh diệu, Huyết Sát Tu La Đao của Hàn Tranh lại mạnh mẽ bá đạo, lấy công đối công, lấy thương đổi thương, càng đánh huyết sát khí ngưng tụ càng thêm hừng hực.
Thủy hỏa tiên y mặc dù đại diện cho nhục thân viên mãn cường đại, nhưng cũng cần có sức mạnh chống đỡ.
Lúc này dưới đòn chém điên cuồng của Hàn Tranh, miệng hổ hai tay của Tống Hành Phong đã rách toạc, máu tươi đặc quánh như chì lỏng không ngừng chảy ra.
Trong mắt Tống Hành Phong hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Cứ đánh như vậy, người chết chính là hắn!
Tống Hành Phong hội tụ chút lực lượng cuối cùng, khí huyết lực còn sót lại trong chớp mắt bạo phát, một đao nghênh đón Hàn Tranh.
Lần này Tống Hành Phong mạnh mẽ chống đỡ được huyết sát lực mạnh mẽ mà không lùi lại nửa bước.
Hắn trực tiếp bỏ đao xông lên, thân hình lại đột ngột đánh về phía Hàn Tranh, tay trái như linh xà quấn chặt lấy tay phải cầm đao của Hàn Tranh.
Đồng thời tay trái chụm ngón tay như kiếm, đốt ngón tay khô gầy tựa như lưỡi dao, đâm thẳng vào mắt Hàn Tranh!
Ngoài Thiên Đao của Tống gia, Tống Hành Phong này lại có tạo nghệ cực cao trong cận chiến chém giết, bắt pháp, thậm chí còn mạnh hơn cả Linh Xà Bát Đả của Tào Bân!
Hàn Tranh cười lạnh một tiếng, một tay bóp Kim Cương Trấn Ma Ấn, mang theo sức mạnh sôi trào mạnh mẽ rơi xuống!
Quyền ấn chạm vào kiếm chỉ, dù Tống Hành Phong đã luyện thành thủy hỏa tiên y, nhục thân mạnh hơn Hàn Tranh.
Nhưng không có nội lực khí huyết gia trì, kiếm chỉ yếu ớt vô cùng, trong nháy mắt bị bẻ gãy nát vụn!
Tống Hành Phong kinh hoàng mở to mắt, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.
Trước kia hắn tuy quyết định muốn giết Hàn Tranh, nhưng không hề cẩn thận điều tra Hàn Tranh sẽ dùng loại võ công gì.
Mình muốn giết một đệ tử võ quán, còn cần cẩn thận điều tra hắn sẽ dùng võ công gì sao?
Dù là muốn giết thầy của Hàn Tranh, Lý Tĩnh Trung, cũng không cần mất công điều tra, cứ giết là được.
Cho nên Tống Hành Phong vô ý thức cho rằng Hàn Tranh tu chủ yếu là đao pháp, dù sao trước đó hắn đã chém giết mấy tên võ giả Văn Hương giáo, mình cũng thấy được uy năng của Huyết Sát Tu La Đao.
Tinh lực của võ giả Tiên thiên chỉ có chừng đó, võ kỹ không phải càng nhiều càng tốt, tham thì thâm.
Hàn Tranh hẳn là ngoài Bạch Viên Thông Tí Quyền, sẽ không nghiên cứu thêm quyền pháp.
Ai ngờ thực lực cận chiến của hắn lại mạnh đến vậy!
Không cho Tống Hành Phong bất cứ cơ hội thở dốc nào, Hàn Tranh ấn thứ hai rơi xuống, một cánh tay của Tống Hành Phong giơ ngang trước người, nhưng cũng trong nháy mắt bị đấm gãy gân xương.
Chân khí quanh thân Hàn Tranh sôi trào mạnh mẽ, quyền ấn còn tỏa ra từng đốm kim mang phật quang.
Kim cương phẫn nộ, trấn ma trừ tà!
Dưới một đòn toàn lực, đầu Tống Hành Phong trong nháy mắt nổ tung!
(Chém giết võ giả Tiên Thiên Thuế Phàm cảnh viên mãn, thu được năm trăm viên khí huyết tinh nguyên) Vứt xác Tống Hành Phong, Hàn Tranh thở phào một hơi.
Lấy Tiên Thiên Thuế Phàm cảnh trung kỳ đối đầu với Tiên Thiên Thuế Phàm cảnh viên mãn, hai bên mặc dù chỉ thua nhau hai cảnh giới nhỏ, nhưng nội lực chênh lệch nhau hơn mười lần.
Có thể vượt qua sự chênh lệch sức mạnh lớn như thế để chém giết đối thủ, trong toàn giang hồ cũng không có mấy.
Lúc này, xung quanh truyền đến tiếng bước chân gấp gáp, Tống Khang Viễn cùng những người nhà họ Tống khác cũng từ các phía xúm lại tới.
Thực ra tốc độ của bọn họ đã khá nhanh, dù sao khoảng thời gian Hàn Tranh và Tống Hành Phong giao thủ thực sự không dài.
Nhưng đợi đến khi bọn họ đến gần thì tất cả đều ngẩn người, không ai dám tin vào cảnh tượng trước mắt.
Ông tổ Tống gia của bọn họ, Tống Hành Phong, lại bị Hàn Tranh này đấm nát đầu, thi thể xiêu vẹo ngã trên đất!
Trong mắt đám đệ tử Tống gia như Tống Khang Viễn, lão tổ Tống Hành Phong chính là bầu trời của họ.
Thực lực cường đại, con người mạnh mẽ, ẩn nhẫn, lại quả quyết tàn nhẫn, toàn bộ Tống gia không ai không sợ hắn, không ai không kính hắn.
Tống Khang Viễn trên danh nghĩa là gia chủ, thực chất chỉ là bù nhìn, người thực sự khống chế Tống gia vẫn luôn là Tống Hành Phong.
Kết quả ai có thể ngờ, lão tổ tự mình ra tay truy sát một tên võ giả Tiên Thiên cảnh trung kỳ, vậy mà lại chết trong tay hắn!
Rốt cuộc Hàn Tranh đã làm bằng cách nào?
“Nhân lúc hắn kiệt sức, giết hắn!” Tống Khang Viễn gầm lên một tiếng, dẫn theo bốn võ giả Tiên Thiên Tống gia còn lại lao thẳng về phía Hàn Tranh.
Trên mặt Hàn Tranh nở một nụ cười kỳ lạ.
Kiệt sức sao?
Dù một chiêu dời núi gần như tiêu hao quá nửa nội lực, nhưng với nội lực thâm hậu của Hàn Tranh hiện tại, chỉ cần không phải là ông tổ nhà họ Tống loại Tiên Thiên Thuế Phàm cảnh đỉnh phong đến, thì bọn họ đối mặt với Hàn Tranh và lúc Hàn Tranh toàn thịnh gần như không có khác biệt.
Khí huyết chân khí quanh thân bành trướng mãnh liệt, Hàn Tranh tay cầm Mặc Đao Sát Hổ, lạnh thấu xương, mang theo nồng đậm Huyết Sát Đao khí bỗng nhiên chém xuống!
Tống Khang Viễn và một võ giả Tống gia khác vung đao ngăn cản, nhưng lập tức bị luồng Huyết Sát Đao khí hung tợn kia trực tiếp đánh bay ra ngoài.
Sắc mặt Tống Khang Viễn bỗng nhiên biến đổi.
Hàn Tranh này vừa mới huyết chiến với lão tổ một trận, sao còn có thể bộc phát ra loại lực lượng này?
Trong ánh đao màu máu, Hàn Tranh vung ngang đao chém xuống, một võ giả Tống gia tiên thiên sơ kỳ trường đao trong tay không chịu nổi sức mạnh đánh chém này, trực tiếp ầm vang đứt gãy.
Lưỡi đao lạnh thấu xương bao phủ toàn thân võ giả Tống gia kia, Tu La huyết sát ập đến, một đao chém đầu, máu tươi trong nháy mắt trào ra!
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận