Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 140: Yêu ma, ngay tại trong các ngươi! (length: 10552)

Đường Hữu Đức lăn lộn giang hồ nửa đời người, bất kể hắn là thật sự trượng nghĩa hay giả tạo, đẳng cấp đều không phải Đường Hạc Viêm có thể sánh được.
Lời này vừa răn dạy Đường Hạc Viêm, đổ hết trách nhiệm lên người gia chủ này, lại trấn an Đường Tĩnh Yên, đừng để nàng gây chuyện nữa.
Cuối cùng bày ra vẻ yếu thế, thậm chí chủ động hợp tác với Diệt Ma ti, chỉ yêu cầu Diệt Ma ti đừng làm ồn ào buổi thọ yến hôm nay của hắn.
Hàn Tranh nếu còn khăng khăng muốn tra, vậy có vẻ thật là hùng hổ dọa người.
Tô Vô Minh nhìn về phía Hàn Tranh, ánh mắt kia rất đơn giản, có làm hay không?
Hắn không giỏi nói chuyện, nếu bị đối phương dùng lời lẽ ép đến mức này, ngoài việc cứng rắn làm thì không còn cách nào khác.
Hàn Tranh khẽ lắc đầu, nói: "Không biết Đường lão gia tử có thể cho chúng ta xem thi thể không?"
Đường Hữu Đức dừng lại một chút rồi nói: "Đương nhiên có thể."
Đường Hạc Viêm vung tay lên, sai người mang một cỗ thi thể tới, những người xung quanh cũng tò mò vây lại xem.
Đường Tĩnh Yên thấy thi thể đó liền đỏ hoe cả mắt.
Diệp Lưu Vân đi qua kiểm tra thi thể, nói với Hàn Tranh: "Vết thương rất nhỏ, chỉ một điểm nhưng bị hút khô khí huyết, giống hệt cách thức yêu ma ra tay ở phủ Khai Bình.
Yêu ma này cũng kỳ lạ, không dùng răng cắn mà dùng cách đặc biệt để hút khí huyết, lần nào cũng làm vậy, dường như ghét phải chạm vào người bẩn."
Hàn Tranh thở dài, nhẹ nhàng lắc đầu với Đường Hữu Đức rồi nói: "Đường lão gia tử, hôm nay là ngày mừng thọ của ngài, chúng ta thật không muốn làm phiền.
Nhưng chuyện này của ngài không đơn giản chỉ là Đường gia có một người chết.
Thời gian gần đây ở phủ Khai Bình liên tục có người mất tích, ba tháng gần nhất số người mất tích nhiều hơn cả nghìn so với những năm trước.
Trong đó hơn năm trăm người bị Đan Dương Phái cướp đi, chưởng môn Đan Dương Phái Chử Chính Hư luyện bản thân thành thi ma, cần khí huyết tươi mới để chuyển hóa sinh tử.
Nhưng hơn năm trăm người còn lại thì không ai tra được tung tích.
Mấy ngày trước, người của Diệt Ma ti chúng ta khi đi tuần cuối cùng đã bắt được tung tích yêu ma kia, nhưng lại bị nó giết chết.
Yêu ma kia giết người để lại vết thương giống hệt vết thương trên người hạ nhân Đường gia.
Đường lão gia tử, đây là hơn năm trăm mạng người, là yêu ma mà Diệt Ma ti ta truy tìm mấy tháng trời.
Ngài nói, rốt cuộc là ngày mừng thọ của ngài quan trọng, hay là manh mối yêu ma mà Huyền Giáp Vệ Diệt Ma ti nỗ lực đánh đổi cả tính mạng mới có được quan trọng hơn?"
Giọng Hàn Tranh chậm rãi, nhưng lại khiến thần sắc Đường Hữu Đức dần trở nên nghiêm trọng.
Đường Hữu Đức lấy lui làm tiến, khiến Hàn Tranh và người của Diệt Ma ti có vẻ như là đang gây sự, làm khó ông.
Nhưng bây giờ Hàn Tranh lại đá quả bóng trở lại.
Ngươi Đường Hữu Đức không phải là người có đức cao vọng trọng sao? Không phải rất quan tâm đến danh tiếng của mình sao?
Hơn năm trăm mạng người trong mắt ngươi chẳng lẽ không bằng việc ngươi tổ chức sinh nhật?
Mạng sống của huyền giáp vệ Diệt Ma ti trong mắt ngươi cũng không bằng ngày mừng thọ của mình sao?
Nếu Đường Hữu Đức dám nói thế, ngay ngày hôm sau Hàn Tranh sẽ tung tin, cho ông ta nếm mùi thân bại danh liệt khi đã về già.
Và nếu ông dám nói mạng của huyền giáp vệ Diệt Ma ti không bằng việc ông mừng thọ, tin rằng Từ Tồn Bảo lão đại nhân sẽ đích thân đến nói chuyện với ông.
Đường Hữu Đức xây dựng danh tiếng cả đời, càng về già lại càng coi trọng nó, ông ta tuyệt đối sẽ không để thanh danh của mình bị chút tì vết nào.
Nhìn chằm chằm Hàn Tranh, trong mắt Đường Hữu Đức lộ ra chút kinh sợ.
Nếu Diệt Ma ti hôm nay chỉ phái một kẻ lỗ mãng đến, dù có thực lực mạnh ông cũng không sợ.
Ở đây có rất nhiều người, nếu Diệt Ma ti gây khó dễ thì họ cũng không thể làm ngơ.
Nhưng Hàn Tranh trước mắt lại dùng lời nói mạnh mẽ ép ông đến mức này, khiến Đường Hữu Đức quan tâm danh tiếng làm sao có thể cự tuyệt?
Một lát sau Đường Hữu Đức trầm giọng nói: "Thì ra còn có chuyện này!
Lão phu cứ tưởng chỉ là yêu quái thừa dịp loạn từ núi rừng đến, không ngờ lại là một tên tàn nhẫn giết hại hơn năm trăm dân thường!
Chuyện này quá lớn, ngày mừng thọ của lão phu có đáng gì? Hàn đại nhân muốn điều tra, Đường gia ta tuyệt đối phối hợp."
Chuyện đã không thể ngăn cản được nữa, chi bằng cứ ra vẻ hiên ngang lẫm liệt.
Hàn Tranh khẽ cười nói: "Đường lão gia tử quả nhiên hiểu rõ đại nghĩa, tại hạ bội phục."
Nói xong, Hàn Tranh nói với Đường Tĩnh Yên: "Đường cô nương, cô là người đã báo cho Diệt Ma ti, nhưng cô là người đầu tiên phát hiện thi thể?"
Đường Tĩnh Yên đỏ hoe mắt gật đầu nói: "Dạ."
"Vậy cô có thể kể lại lúc đó tình hình như thế nào không? Đừng bỏ sót bất kỳ chi tiết nào."
Đường Tĩnh Yên nghĩ một lúc rồi nói: "Mẫu thân tôi mất sớm, là Phúc bá luôn ở bên chăm sóc tôi, tôi coi ông ấy như người thân thật sự.
Nhưng địa vị của tôi trong Đường gia không cao, địa vị của Phúc bá đương nhiên cũng không cao, thậm chí còn không được tính là quản sự, chỉ là hạ nhân bình thường.
Vì thế trong ngày mừng thọ của lão tổ, Phúc bá bị phân công vào bếp làm những việc vặt như chẻ củi không ai muốn làm.
Phúc bá tuổi đã cao, tôi lo ông ấy mệt nên muốn đi giúp, dù sao tôi là con gái nhưng cũng có chút tu vi.
Ai ngờ vừa đến kho củi đã nghe tiếng một vật rơi xuống đất, vừa đẩy cửa ra đã thấy bóng trắng loáng qua, thi thể Phúc bá nằm dưới đất, toàn thân đã bị hút hết khí huyết.
Tôi vội đi tìm cha, nhưng cha chỉ nói một câu 'biết rồi' rồi không động tĩnh gì, tôi hỏi thêm lại bị cha trách móc là không hiểu chuyện, nên tôi đành nhờ gã sai vặt báo cho Diệt Ma ti."
Đường Hạc Viêm trừng mắt nhìn Đường Tĩnh Yên.
Còn Đường Hữu Đức thì nói: "Hàn đại nhân, khi phát hiện người chết, Đường gia đã cẩn thận điều tra, không phát hiện bất kỳ tung tích yêu ma nào."
Hàn Tranh gật đầu, điểm này hắn tin.
Hôm nay là ngày mừng thọ hai trăm tuổi của Đường Hữu Đức, có nhiều người trong giang hồ đến dự tiệc như vậy, Đường gia đương nhiên không muốn làm hỏng ngày mừng thọ.
Nếu thực sự có yêu ma, Đường gia chắc chắn đã khống chế ngay để không ảnh hưởng đến buổi tiệc.
"Ta tin Đường gia đã điều tra cẩn thận, nhưng chuyện này Diệt Ma ti ta chuyên nghiệp hơn, nên cần phải điều tra lại một lượt."
Đường Hữu Đức đã đồng ý để Hàn Tranh bắt đầu tra, ông ta cũng không cản nữa, nói thẳng: "Xin cứ tự nhiên."
Hàn Tranh cho hai anh em Diệp Lưu Vân dẫn theo vài Huyền Giáp Vệ đi một vòng các ngóc ngách trong Vân Hạc sơn trang để thăm dò, một lúc sau mới quay về.
Diệp Lưu Vân lắc đầu với Hàn Tranh: "Không phát hiện dấu vết gì, ta đã dùng khay tìm yêu, ngoài một chút yêu khí yếu ớt lưu lại trên thi thể thì không hề có yêu khí nào ở chỗ khác."
Khay tìm yêu là một loại pháp khí đặc biệt của Diệt Ma ti, có thể cảm nhận được lực lượng yêu ma để lại.
Diêu Tử Tĩnh đang đứng xem nghe vậy thì không khỏi cười nhạo một tiếng: "Hóa ra đây là chuyên nghiệp sao, cũng chẳng có gì hơn thế."
Linh Tiên Nhi, vị hôn thê của hắn còn nhẹ nhàng kéo tay Diêu Tử Tĩnh, ra hiệu để hắn bớt kiêu ngạo.
Hàn Tranh thản nhiên nói: "Mới bắt đầu tra thôi, ngươi vội làm gì?
Nói lại thì, ta gia nhập Diệt Ma ti cũng từng tiếp xúc không ít với yêu ma.
Yêu ma ăn thịt người là bản tính, với chúng mà nói, ăn thịt người không khác gì ăn cơm, là một kiểu khát khao từ bên trong.
Mặt khác, máu thịt của con người cũng là thứ đại bổ với yêu ma, vừa có thể thỏa mãn cơn đói lại còn tăng cường lực lượng.
Nhưng lần này con yêu ma lại rất kỳ lạ, nó không ăn thịt mà chỉ hút khí huyết, nên mới còn xác chết.
Những người bị mất tích trước đây ở phủ Khai Bình đều đã lâu rồi, xác chết bị nó xử lý xong hết.
Chỉ có hai lần nó không kịp xử lý nên mới để lại dấu vết.
Ban đầu ta còn tưởng yêu ma này tốc độ cực nhanh, đến không bóng dáng, đi không dấu vết.
Nhưng Đường tiểu thư trong khoảnh khắc đó lại nhìn thấy tung tích của yêu ma, cái này lại lật đổ suy đoán của ta.
Có lẽ yêu ma này không nhanh đến vậy, nhưng nó lại cực kỳ giỏi ngụy trang, thậm chí có thể che giấu yêu khí để ngay cả Diệt Ma ti cũng không phát hiện ra.
Còn có một điều rất lạ, Đường gia cách phủ Khai Bình xa như vậy, tại sao yêu ma đó vẫn muốn đến Đường gia gây án?
Hôm nay Đường gia có nhiều người trong giang hồ như vậy, nó lại giết người ở đây, chẳng phải càng dễ bại lộ sao? Xung quanh Vân Hạc sơn trang này có rất nhiều thế lực giang hồ yếu hơn, sao nó không tìm đến?
Nên ta có một suy đoán, yêu ma này ở phủ Khai Bình bị Diệt Ma ti ta phát hiện, dạo gần đây Diệt Ma ti bắt đầu truy tìm gắt gao, nó không dám tiếp tục ở lại phủ Khai Bình.
Nhưng cách vài ngày nó lại cần hút khí huyết tươi mới, nên nó thà mạo hiểm bị phát hiện còn hơn là không có chỗ tìm máu thịt mới, đành phải ở Đường gia gây án."
Hàn Tranh vẫn nhìn đám người ở đây, trầm giọng nói: "Ta cảm thấy yêu ma kia đang ở trong số các vị ở đây!
Đúng vào ngày mừng thọ của Đường lão gia tử, nó không thể đi nơi khác tìm khí huyết tươi mới, đành phải liều lĩnh, ở Đường gia gây án!
Kết quả lại hơi xui, đúng lúc Đường tiểu thư đi tìm Phúc bá nên bị phát hiện."
Nếu không thì nó hoàn toàn có thời gian hấp thụ khí huyết xong rồi đem thi thể xử lý sạch sẽ.
Người nhà họ Đường chết một hạ nhân sẽ có người chú ý, nhưng nếu người nhà họ Đường mà mất tích một hạ nhân, đoán chừng nhà họ Đường có thể còn chẳng muốn tìm."
Lời vừa nói ra, lập tức cả trường xôn xao.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận