Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 323: Chúc Long giương mắt, chiếu sáng U Minh (length: 9921)

Thực lực của Hàn Tranh khiến đông đảo võ giả vây xem vừa kinh hãi vừa thán phục.
Mà Tô Vô Minh và Liên Sinh vậy mà cũng bộc phát ra sức mạnh cường đại đến thế, điều này càng khiến những võ giả ở đây vô cùng run sợ.
Đây đều là những quái vật từ đâu ra vậy?
Từng người ở cảnh Huyền Cương mà đã có thể bộc phát ra sức mạnh có thể so với cảnh Đan Hải, điều này còn để người khác sống thế nào?
Tô Vô Minh và Liên Sinh toàn lực xuất thủ, hoàn toàn có thể đối đầu với những người ở cảnh Đan Hải hậu kỳ.
Chỉ có điều hiện tại Tư Mã Thành Tông đang ở trạng thái thiêu đốt đan hải, sức mạnh có chút quá mức kinh người.
Huyết đồ Đại Bi Thủ giáng xuống trên người Tư Mã Thành Tông, trực tiếp nghiền nát mặt đất trong phạm vi trăm trượng, tạo thành một dấu tay lớn trăm trượng.
Nhưng cái ấn này cũng không hoàn toàn áp đảo được Tư Mã Thành Tông, ngược lại bị hắn chống lại dấu tay, quanh thân giống như dung nham bùng nổ, trực tiếp xé nát nó.
Tô Vô Minh nhân thương hợp nhất, thế không thể cản, xuyên qua tầng tầng kiếm khí ngăn trở, lao về phía Tư Mã Thành Tông.
Nhưng ngay khoảnh khắc tới gần, Tư Mã Thành Tông lại đột nhiên nắm chặt thân thương.
Cương khí sắc nhọn lạnh thấu xương khiến cánh tay Tư Mã Thành Tông rách toạc, máu tươi lạnh ngắt, nhưng thương của Tô Vô Minh rốt cuộc không thể tiến thêm một bước.
Ngọn lửa nóng bỏng từ trong tay Tư Mã Thành Tông hiện ra, trong nháy mắt bàn long thương trong tay Tô Vô Minh đã rực đỏ một mảng.
Trong tay Tô Vô Minh cũng có một luồng sức mạnh nóng rực truyền đến, thiêu đốt thân xác hắn, nhưng Tô Vô Minh không hề lùi lại một bước.
Đúng lúc này, Hàn Tranh đột nhiên quát lớn: "Lui!"
Tô Vô Minh không chút do dự, trực tiếp bỏ thương lùi lại.
Liên Sinh cũng hóa thân thành một đạo ánh vàng tránh ra.
Hai người này toàn lực xuất thủ đã chế trụ Tư Mã Thành Tông, điều này đối với Hàn Tranh mà nói cũng đã đủ rồi, đủ để hắn bộc phát ra một kích trí mạng.
Thâu Thiên Cung không biết từ khi nào đã nằm trong tay Hàn Tranh.
Chúc Long trên cán cung đen ngọc ngẩng đầu, như chiếu rọi U Minh.
Trên dây cung, một mũi tên hoàn toàn ngưng tụ từ khí huyết cường đại lấp lánh uy năng cực hạn.
Mũi tên này gần như rút cạn toàn bộ khí huyết lúc này của Hàn Tranh!
Nhắm ngay Tư Mã Thành Tông, Hàn Tranh giương cung cài tên, đột ngột bắn ra!
Trong tích tắc âm thanh dây cung xé gió như tiếng rồng ngâm, bỗng nhiên nổ vang!
Thanh âm vĩ đại thường yên tĩnh, bên tai mọi người đột nhiên im bặt, phảng phất thiên địa trong khoảnh khắc này đình trệ.
Mũi tên rực đỏ mang theo khí huyết lực chói mắt, tựa như cầu vồng nối liền mặt trời, xuyên qua thời gian và không gian, lao thẳng đến Tư Mã Thành Tông!
Uy lực của một mũi tên này khiến Tư Mã Thành Tông run rẩy không thôi, thậm chí khiến hắn có cảm giác muốn chạy trốn.
Nhưng hắn không thể trốn.
Mũi tên Thâu Thiên Cung rời dây cung đã hoàn toàn khóa chặt hắn, mặc cho hắn trốn đến tận trời xanh cũng không thể tránh được!
Tư Mã Thành Tông chợt hét lên, ngọn lửa quanh thân như dung nham cuồng dại hội tụ trước người, mong muốn dùng sức mạnh cực hạn ngăn cản một mũi tên này.
Chớp mắt, mọi người thậm chí không nghe thấy bất cứ âm thanh gì, sức mạnh quanh thân Tư Mã Thành Tông bỗng nhiên bắt đầu sôi trào tràn lan kịch liệt.
Tư Mã Thành Tông không dám tin nhìn ngực mình, nơi đó đã bị xuyên thủng một lỗ máu lớn bằng miệng chén, nhưng lại không thấy một giọt máu tươi nào chảy ra.
Trong khoảnh khắc, sức mạnh cuồng bạo đột nhiên phá vỡ sự trói buộc của cơ thể Tư Mã Thành Tông, hoàn toàn nổ tung hắn thành một đoàn sương máu!
(Chém giết võ giả Đan Hải cảnh hậu kỳ, thu được khí huyết tinh nguyên 20 ngàn viên) Hàn Tranh thu hồi Thâu Thiên Cung, sắc mặt đã trắng bệch như tờ giấy.
Nhưng lúc này toàn bộ nha môn Diệt Ma ti phủ Tiềm Giang đã hoàn toàn yên tĩnh.
Những người giang hồ vây xem trong bóng tối đều ngơ ngác đứng đó, tròng mắt như muốn rớt ra.
Bọn hắn biết Hàn Tranh rất mạnh, lại thêm Tô Vô Minh và Liên Sinh của Đại Bi Tự giúp đỡ, một trận chiến này Tư Mã Thành Tông có thể không giết được Hàn Tranh.
Nhưng bọn hắn đều cho rằng kết quả trận chiến này sẽ kết thúc khi Vạn Trọng Sơn mang quân tiếp viện về phủ Tiềm Giang, ai cũng không ngờ Hàn Tranh vậy mà thật sự giết Tư Mã Thành Tông!
Chính xác hơn thì thực ra cũng không phải chỉ một mình Hàn Tranh, Tô Vô Minh và Liên Sinh kiềm chế cũng có tác dụng rất lớn.
Nhưng cuối cùng người bắn giết Tư Mã Thành Tông chính là Hàn Tranh, điều này không còn gì phải nghi ngờ.
Lấy cảnh Huyền Cương đỉnh phong đối chiến cảnh Đan Hải hậu kỳ, chênh lệch giữa hai bên trọn vẹn một đại cảnh giới.
Chiến tích này của Hàn Tranh thậm chí không thể dùng từ kinh ngạc để hình dung, đơn giản là quá mức dọa người!
Đồng thời cũng không ít người chú ý đến Thâu Thiên Cung kia.
Phẩm chất của cây cung này tối thiểu cũng là cấp thiên binh!
Mặc dù người sáng suốt vừa nhìn sẽ biết, muốn vận dụng cây cung này cái giá phải trả là rất lớn, nhưng dù sao nó cũng là một thanh thiên binh.
Hắn Hàn Tranh đã có thiên binh còn tới tham gia đại hội đúc binh, điều này ít nhiều có chút không biết xấu hổ.
Bất quá cũng tốt, đại hội đúc binh không phải là trận chiến sinh tử, những sát khí cấp bậc này không được phép sử dụng, người của các đại phái sẽ không đồng ý.
Bằng không các đại phái đều lấy bảo bối trấn phái ra thì đại hội đúc binh không phải là so tài của võ giả trẻ tuổi, mà là nội tình của các đại phái.
"Tô huynh, hãy truy sát hết người nhà họ Tư Mã, không để sót một ai!"
Lúc này, Hàn Tranh dù khí huyết thâm hụt nghiêm trọng, nhưng vẫn gắng gượng nâng cao tinh thần, để Tô Vô Minh giải quyết những người còn lại của nhà họ Tư Mã.
Khi Tư Mã Thành Tông bỏ mạng, những người khác của nhà họ Tư Mã đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Bọn hắn vốn chỉ làm xong chuẩn bị bị Diệt Ma ti trả thù, đối với kết quả trận chiến này bọn hắn vẫn rất tin tưởng.
Lão tổ tự mình xuất thủ, không thể nào không bắt được một võ giả cảnh Huyền Cương chứ?
Kết quả, lão tổ vậy mà thật sự bị một tiểu bối cảnh Huyền Cương chém giết!
Tư Mã gia triệt để xong rồi!
Lúc này Tô Vô Minh vẫn còn dư lực, chém giết mấy võ giả bình thường của Tư Mã gia gần như dễ như cắt cỏ.
Hàn Tranh hướng về phía Liên Sinh trịnh trọng thi lễ nói: "Cảm ơn đại sư Liên Sinh đã cứu viện."
Chỉ dựa vào một mình Tô Vô Minh kiềm chế Tư Mã Thành Tông vẫn còn có chút phí sức.
Chính nhờ Liên Sinh xuất thủ mới có thể hoàn toàn kiềm chế Tư Mã Thành Tông, tạo cơ hội cho Hàn Tranh bắn ra mũi tên kia.
Liên Sinh cười ha hả nói: "Hàn đại nhân không cần khách khí, mấy ngày nay tiểu tăng đi theo Hàn đại nhân cũng đã tích lũy không ít công đức.
Huống chi người nhà họ Tư Mã trong thành tùy ý giết chóc, gây ra quá nhiều chém giết và hỗn loạn, tiểu tăng giết bọn chúng cũng là đang cứu người.
A di đà phật, thiện tai thiện tai."
Lời này, người không rõ tình hình nghe có lẽ còn tưởng rằng Liên Sinh đi theo Hàn Tranh làm việc thiện.
Thực tế, hắn đang nói đi theo Hàn Tranh giết người giết thật sướng, lại còn có thể tích lũy 'Công đức'.
Nếu ai đó nhìn thấy cảnh Liên Sinh mạnh mẽ lấy đầu người ra thì không còn cảm thấy 'thiện tai' nữa.
Đúng lúc này, tiếng gió rít gào vang lên liên tiếp, Vạn Trọng Sơn dẫn theo một đám huyền giáp vệ cuối cùng cũng đã trở về.
Khí tức quanh người Vạn Trọng Sơn có chút bất ổn, trên thân còn dính máu tươi.
Rõ ràng là hắn đã nhận thấy không ổn, xông thẳng ra ngoài, dùng tốc độ nhanh nhất trở về.
Lúc vào thành, Vạn Trọng Sơn thấy toàn bộ phủ Tiềm Giang hỗn độn, còn có thi thể huyền giáp vệ trên đường, hắn gần như muốn tuyệt vọng.
Lúc này, thấy Hàn Tranh và Tô Vô Minh đều không sao, Vạn Trọng Sơn mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.
"Hàn tiểu hữu, Tô tiểu hữu các ngươi thế nào? Có sao không? Bị thương có nghiêm trọng không?"
Vạn Trọng Sơn vội vàng hỏi.
Hàn Tranh lắc đầu nói: "Bị thương thì không bị, có điều khí huyết hao tổn nghiêm trọng."
Tô Vô Minh cũng lắc đầu nói: "Ta không sao, Hàn huynh vấn đề nghiêm trọng hơn."
Vạn Trọng Sơn vung tay lên, lập tức cho Hàn Tranh và Tô Vô Minh vào trong nha môn Diệt Ma ti nghỉ ngơi, chuyện gì cũng gác lại.
Đồng thời Phương Giác Minh và những người khác mang theo huyền giáp vệ còn lại bắt đầu tỏa ra khắp phủ Tiềm Giang, truy sát những kẻ còn lại của Tư Mã gia.
Vạn Trọng Sơn sắp xếp ổn thỏa cho hai người xong, mình đi ra ngoài một chuyến, đợi khi trở về trên tay đã cầm một chiếc hộp nhỏ.
Mở hộp ra, bên trong lại có hai viên đan dược màu đỏ thẫm bóng loáng, ẩn chứa khí huyết lực cực kỳ cường đại.
"Hai viên Huyết Ngọc Hồi Nguyên Đan này có thể nhanh chóng khôi phục khí huyết đã cạn kiệt, dù là Hàn tiểu hữu khí huyết lúc này đã hoàn toàn thâm hụt, chỉ cần ăn một viên Huyết Ngọc Hồi Nguyên Đan này cũng có thể trong vòng 12 tiếng bổ sung khí huyết đến mức đỉnh phong viên mãn.
Ngày kia đại hội đúc binh sẽ tổ chức, vừa vặn chỗ ta còn hai viên, có thể giúp các ngươi không bị chậm trễ tham gia đại hội đúc binh."
Hàn Tranh và Tô Vô Minh nhìn nhau, đều hơi kinh ngạc.
Huyết Ngọc Hồi Nguyên Đan này là đan dược cao cấp, đối với một trấn thủ đô úy như Vạn Trọng Sơn mà nói cũng là một thứ vô cùng trân quý.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận