Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 366: Phương Hận Ca (length: 9765)

Đối phương đột nhiên chào hỏi mình, làm Hàn Tranh sững sờ.
Hình như mình không quen người này thì phải.
Chàng trai trẻ của Diệt Ma giáo đối diện lại có vẻ vô cùng phấn khích, vừa cười vừa tiến tới nói: "Hôm đó từ biệt, không ngờ hôm nay lại gặp nhau.
Lần trước, ân cứu mạng của Hàn huynh ta còn chưa kịp cảm ơn, không ngờ hôm nay Hàn huynh lại giúp chúng ta chém giết một con đại yêu.
Mấy tháng không gặp, tu vi của Hàn huynh lại có đột phá rồi.
Một đao chém chết đại yêu Huyền Cương cảnh, chắc Hàn huynh đã bước vào Đan Hải cảnh rồi đúng không?
Trẻ tuổi như vậy đã bước vào Đan Hải cảnh, cho dù là ở toàn bộ Diệt Ma ti, Hàn huynh cũng là một thiên tài hiếm có."
Đối phương nói một tràng, lúc này Hàn Tranh mới nhận ra đối phương là ai.
Trước đây, sau khi mình rời khỏi Thôn Thiên Phật, tiện tay cứu vài tên huyền giáp vệ, đối phương dường như là thuộc hạ của tuần tra sứ Diệt Ma ti.
Chàng trai trẻ trước mắt chính là một người có thân phận tương đối quan trọng trong số đó, tên là Sở Tinh Hà.
Chuyện này đã qua quá lâu, Hàn Tranh chỉ nhớ rõ mình muốn giao chứng cứ phạm tội của Vũ Vân Phi cho tuần tra sứ, lại suýt chút nữa quên mất Sở Tinh Hà.
Hơi ngẩn người một chút, Hàn Tranh lúc này mới tươi cười chắp tay nói: "Chúng ta đều là đồng liêu của Diệt Ma ti, ra tay giúp đỡ là lẽ đương nhiên, Sở huynh đừng khách sáo. Lần này Sở huynh cũng là đến địa phương này để đưa tin sao?"
Sở Tinh Hà lộ ra nụ cười ngại ngùng, nói: "Hàn huynh, thực không dám giấu giếm, lần trước thực ra ta đã giấu thân phận.
Tuy ta xuất thân từ Diệt Ma ti kinh thành, nhưng cũng không phải là huyền giáp vệ đưa tin gì cả, mà là tuần tra vệ thuộc cấp của tuần tra sứ thứ bảy Phương Hận Ca.
Lần trước chúng ta đang điều tra một số chuyện ở Tây Giang đạo, không tiện bại lộ thân phận, mong Hàn huynh thứ lỗi."
Sở Tinh Hà lòng dạ không sâu, là người thật thà.
Tuy thực lực của hắn không yếu, cũng đã đến Huyền Cương cảnh, nhưng kinh nghiệm giang hồ rõ ràng không nhiều, mặt cũng không dày, lúc này thậm chí còn có vẻ hơi ngây ngô.
Hàn Tranh cười nói: "Không sao cả, ta cũng biết thân phận của tuần tra sứ đặc thù, ở bên ngoài vẫn nên cẩn thận thì hơn, tốt nhất đừng để lộ thân phận.
Vậy lần này Sở huynh đã giải quyết xong công việc ở Tây Giang đạo rồi sao?"
Sở Tinh Hà gật đầu nói: "Chuyện ở Tây Giang đạo đã kết thúc, tiếp theo sẽ đi tuần tra theo lệ ở Sơn Nam đạo của Hàn huynh.
Mấy huynh đệ này đều xuất thân từ tổng bộ Diệt Ma ti kinh thành, bình thường chúng ta đều tu hành trong Diệt Ma ti, rất ít khi ra ngoài làm nhiệm vụ thực chiến.
Cho nên lần này Phương đại nhân cũng cho chúng ta đi ra ngoài giết yêu lịch luyện.
Chúng ta tuy là tuần tra vệ dưới trướng của Phương đại nhân, nhưng cả đời này không thể làm tuần tra mãi, cũng cần phải ra ngoài chấp hành nhiệm vụ."
Hàn Tranh nhìn thoáng qua mấy tên diệt ma giáo úy trẻ tuổi phía sau Sở Tinh Hà, hầu như đều chưa đến ba mươi tuổi.
Tuổi tác như vậy ở Diệt Ma ti Sơn Nam đạo đều được xem là nhân vật kiệt xuất trong thế hệ trẻ.
Nhưng ngay cả một người có chí lớn như Thôi Trạch Viễn, cũng phải trải qua vô số nhiệm vụ vất vả mới có được như vậy.
Còn bọn họ lúc này lại giống như mới ra đời, có thể thấy đãi ngộ của Diệt Ma ti kinh thành tốt đến mức nào.
"Không ngờ thằng nhóc Phương Hận Ca vậy mà cũng lên được vị trí tuần tra sứ, chậc chậc, quả nhiên là vật đổi sao dời.
Tiểu tử, lát nữa ngươi có thể đưa chứng cứ phạm tội của Vũ Vân Phi cho Phương Hận Ca, người này căm ghét cái ác, với lại bối cảnh cũng không yếu, dù cho Vũ Vân Phi có người ở tổng bộ Diệt Ma ti, Phương Hận Ca cũng không sợ."
Yến Huyền Không bỗng nhiên thở dài một tiếng.
"Ngươi quen vị tuần tra sứ Phương Hận Ca đó sao?"
Yến Huyền Không nói: "Cũng không quá quen, trước đây ta đến tổng bộ kinh thành đổi công huân bồi dưỡng có chút giao tình với hắn.
Sáu mươi năm trước, hắn chính là một trong những người ưu tú của Diệt Ma ti kinh thành, là đệ tử đóng cửa của một đại lão ẩn tu trong Diệt Ma ti.
Thằng nhóc đó lúc trẻ trâu như cái đinh, hận ai là hận ra mặt, tính tình có thể nói là bộc lộ hết cả ra ngoài.
Lúc đó ta đã đoán hắn sau này nhất định sẽ gia nhập bộ môn tuần tra, chứ không phải trấn thủ ở địa phương, bây giờ xem ra ta quả thật đã đoán đúng.
Hiện tại đã sáu mươi năm trôi qua, thực lực của Phương Hận Ca chắc chắn đã ngưng đan, có khi còn tiến xa hơn nữa."
"Không phải trước đó ngươi nói địa vị tuần tra sứ trên trấn phủ sứ sao, trấn phủ sứ đều là đại tông sư Dương Thần cảnh, vậy sao tuần tra sứ chưa đến Dương Thần cảnh mà cũng có thể làm?"
Yến Huyền Không tức giận nói: "Ngươi nghĩ đại tông sư Dương Thần cảnh là rau cải trắng sao? Ở đâu cũng có thể có vài người?
19 đạo của Đại Chu đều cần trấn phủ sứ Dương Thần cảnh trấn thủ, lực lượng nòng cốt ở Trấn Yêu quan cũng là những người có thực lực Dương Thần cảnh.
Còn có một số vệ đội ở kinh thành như Tầm Thần Vệ, trấn phủ sứ của các vệ đội này cũng là người Dương Thần cảnh.
Những người là trấn phủ sứ Dương Thần cảnh trong Diệt Ma ti luôn rất khan hiếm, cấp trên gần như sẽ không lãng phí những người như vậy vào việc giám sát người khác.
Ta nói địa vị của tuần tra sứ trên trấn phủ sứ, chỉ là trên danh nghĩa cấp bậc tuần tra sứ cao hơn thôi.
Một khi tuần tra sứ đã bước vào Dương Thần cảnh thì cũng không còn làm tuần tra sứ nữa, chắc chắn sẽ có chức vụ khác.
Huống hồ Phương Hận Ca có tài giỏi đến đâu thì cũng không thể bước vào Dương Thần cảnh trong vòng sáu mươi năm được."
Lúc này, một chiếc thuyền lớn màu đen nhánh từ xa tiến đến chỗ bọn người, Sở Tinh Hà vội vàng nói: "Đó là thuyền của Phương đại nhân, Hàn huynh, có phải thuyền của hai vị gặp sự cố gì không? Hay là cùng lên thuyền với chúng ta, lần này chúng ta cũng đi Sơn Nam đạo."
Hàn Tranh đúng lúc chưa có cơ hội chủ động tiếp xúc với Phương Hận Ca này, giờ nghe Sở Tinh Hà mời, hắn liền đồng ý ngay.
"Vậy thì cảm ơn Sở huynh, chúng ta cũng có thể tiết kiệm được chút sức lực."
Chiếc thuyền lớn màu đen hướng về phía mọi người, Hàn Tranh đi theo Sở Tinh Hà và những người khác lên thuyền.
Trên thuyền có chừng hơn trăm huyền giáp vệ, những huyền giáp vệ này khác với đám người mới như Sở Tinh Hà, dù là tiên thiên cảnh hay Huyền Cương cảnh, trên người đều mang theo sát khí cường tráng, vừa nhìn đã biết là tinh nhuệ trăm trận.
Một người đàn ông trung niên, khoảng hơn bốn mươi tuổi, tướng mạo nho nhã chỉnh tề, mặc ô kim kỳ lân giáp đi tới nói:
"Bảo các ngươi đi vây giết yêu ma để rèn luyện năng lực thực chiến, ai bảo các ngươi một lần lại vây giết nhiều yêu ma như vậy?
Từng người đều không biết trời cao đất rộng, không biết mình nặng bao nhiêu cân, nhỡ các ngươi có chuyện gì thì ta ăn nói làm sao?"
Sở Tinh Hà vội vàng nói: "Phương đại nhân bớt giận, chúng ta cũng thấy đám yêu ma tụ tập, nên muốn giải quyết một lần luôn, không ngờ yêu ma đó sau khi phát cuồng lại có chiến lực tăng vọt lớn như vậy.
À, vị này là diệt ma giáo úy Hàn Tranh ở Yên Ba phủ Sơn Nam đạo, người đã cứu mạng ta lần trước.
Vừa hay chúng ta đang muốn đến Sơn Nam đạo, cũng tiện đường đưa Hàn huynh đi cùng."
Hàn Tranh hướng về phía Phương Hận Ca thi lễ: "Bái kiến Phương đại nhân."
Tô Vô Minh cũng đi theo chắp tay hành lễ.
Phương Hận Ca đảo mắt nhìn qua, khẽ nhíu mày: "Khí huyết mạnh thật! Ngươi đã bước vào Đan Hải cảnh rồi sao? Đan Hải cảnh mà vẫn còn là diệt ma giáo úy?"
Hàn Tranh cười nói: "Phương đại nhân mắt sáng, thuộc hạ vừa mới đột phá, nhưng vẫn chưa đến tổng bộ Sơn Nam đạo đổi huyền giáp, thăng cấp, nên nói cho đúng, vẫn là diệt ma giáo úy."
"Sơn Nam đạo các ngươi đúng là nhân tài lớp lớp nhỉ, trấn phủ Trần lúc trước đã là nhân vật tài giỏi hơn người, Hàn tiểu hữu trẻ tuổi như vậy đã bước vào Đan Hải cảnh, dù có đặt trong toàn bộ Diệt Ma ti Đại Chu cũng hiếm như lá mùa thu."
Phương Hận Ca khen một câu.
Lúc này trong đầu Hàn Tranh, Yến Huyền Không lại bất mãn nói: "Thằng nhóc này có ý gì? Tại sao chỉ nhắc đến Trần Bá Tiên mà không nhắc đến lão tử? Lão tử không phải là nhân tài à? Lão tử không tài giỏi hơn người à?"
Hàn Tranh không phản ứng Yến Huyền Không, chỉ khiêm tốn nói: "Phương đại nhân quá khen, vãn bối không dám so sánh với trấn phủ Trần."
"Phải, còn phải cảm ơn ngươi lần trước đã cứu mạng Sở Tinh Hà, thân phận của nó đặc biệt, nếu ở bên ngoài xảy ra chuyện gì thì ta về kinh cũng khó ăn nói."
Phương Hận Ca nói rất thẳng, không hề che giấu thân phận của Sở Tinh Hà.
Hắn tin rằng chỉ cần mắt Hàn Tranh không mù thì tự nhiên cũng có thể nhận ra Sở Tinh Hà chắc chắn không phải huyền giáp vệ bình thường.
"Phương đại nhân khách sáo, cùng là huyền giáp vệ Diệt Ma ti, thấy đồng liêu bị tấn công thì ta tự nhiên phải ra tay giúp đỡ."
Phương Hận Ca quan sát Hàn Tranh kỹ càng, khóe miệng lộ ra nụ cười như có như không.
"Lần này ta đang chuẩn bị đi Sơn Nam đạo tuần tra, nếu Hàn tiểu hữu là người Sơn Nam đạo thì có thể cho ta biết rõ hơn về tình hình ở Sơn Nam đạo được không?"
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận