Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 448: Tiêu diệt Huyết Ma Giáo (length: 9883)

Thái độ của Diệt Ma ti đối với Huyết Ma Giáo thậm chí còn gay gắt hơn cả Văn Hương giáo.
Văn Hương giáo tuy là tà giáo, nhưng bọn chúng chỉ mê hoặc dân chúng làm tín đồ, dù biết ngửi hương mà chết, thì cũng còn có chút thời gian hấp hối.
Còn Huyết Ma Giáo thì lại trực tiếp hơn, hễ động chút là gây ra chém giết vô biên, cực kỳ tàn nhẫn.
Huyết Ma Giáo ban đầu thực ra là một môn phái võ lâm bình thường, xem như một đại phái ma đạo rất chính thống.
Diệt Ma ti cũng không bài xích ma đạo, thậm chí không ít huyền giáp vệ của Diệt Ma ti còn tu luyện công pháp ma đạo.
Nhưng Huyết Ma Giáo cuối cùng lại đi lạc đường, đệ tử của nó vì muốn công pháp nhanh thành mà nghiên cứu ra không ít tà pháp, thậm chí trắng trợn chém giết nhân tộc, cướp đoạt máu tươi, hễ động chút là tàn sát cả thành, diệt cả trấn, hành vi như vậy chẳng khác gì yêu ma.
Yêu ma ăn no rồi sẽ không tiếp tục ăn thịt người, nhưng việc Huyết Ma Giáo cướp đoạt máu tươi lại không có giới hạn.
Vì vậy Diệt Ma ti mới hạ lệnh tiêu diệt Huyết Ma Giáo, hễ phát hiện bất kỳ tung tích nào của dư đảng Huyết Ma Giáo đều phải đuổi tận giết tuyệt.
"Đám chuột đất của Huyết Ma Giáo ẩn nấp trong bóng tối, cũng không biết chúng hiện tại đã phát triển ra lực lượng đến mức nào rồi.
Để đảm bảo an toàn, ta sẽ tìm người hỗ trợ cho ngươi, coi như át chủ bài."
Tề Chương Vũ vỗ tay một cái, ngoài điện có một người bước vào, lại chính là quán chủ Bạch Vân Quan, Thanh Tịnh Tử.
Vẻ kinh ngạc lập tức lộ ra trên mặt Hàn Tranh.
Thanh Tịnh Tử không chết ư? Theo luật pháp của Diệt Ma ti, Thanh Tịnh Tử gần như chắc chắn phải chết mới đúng.
Tề Chương Vũ thản nhiên nói: "Bạch Vân Quan lần này tuy phạm phải sai lầm lớn, nhưng bệ hạ hận nhất chính là kẻ đứng sau chủ mưu.
Nể tình Thanh Tịnh Tử cuối cùng cũng biết lạc đường quay lại, đứng ra chỉ chứng Định Viễn Hầu phủ, nên tha cho hắn một lần.
Tuy nhiên tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, các đệ tử Bạch Vân Quan đều đã được đưa đến Trấn Yêu quan để tiêu diệt yêu ma, mỗi người phải giết đủ mười con yêu ma mới có thể trở về.
Diệt Ma ti ta hiện tại đang thiếu người, dù sao Thanh Tịnh Tử cũng có thực lực Dương Thần cảnh, nên sẽ tạm thời giữ lại dùng với tư cách là nhân viên ngoài biên chế của Diệt Ma ti.
Lần này hắn sẽ đi làm nhiệm vụ cùng ngươi, dù sao hai ngươi cũng coi như người quen cũ."
Gặp lại Hàn Tranh lúc này, Thanh Tịnh Tử cũng ngượng ngùng cười với Hàn Tranh.
Dù sao trước đây hai người còn đang đánh nhau sống chết, bây giờ lại phải cùng nhau chấp hành nhiệm vụ.
Hàn Tranh thì không quan trọng, tuy hắn cảm thấy thực lực của Thanh Tịnh Tử rất bình thường, nhưng dù sao cũng là đại tông sư Dương Thần cảnh, có thì vẫn mạnh hơn là không.
"Đa tạ đại đô đốc."
Hàn Tranh lĩnh mệnh xong liền cùng Thanh Tịnh Tử rời đi.
Sau khi rời khỏi đó, Thanh Tịnh Tử thở dài một hơi, chắp tay nói với Hàn Tranh: "Hàn đại nhân, từ nay về sau bần đạo sẽ nghe theo sự phân phó của ngài, mặt khác bần đạo còn muốn đa tạ Hàn đại nhân."
Hàn Tranh cười như không cười nói: "Cảm ơn ta ư? Thanh Tịnh Tử đạo trưởng không hận ta sao?"
Thanh Tịnh Tử thở dài nói: "Nói không hận thì là giả, nhưng đó là hận trước kia, còn bây giờ thì, ta thậm chí còn muốn cảm kích Hàn đại nhân."
"Vì sao vậy?"
Thanh Tịnh Tử lộ ra một nụ cười cay đắng: "Bạch Vân Quan của ta cũng chẳng có nội tình gì, sư phụ giao Bạch Vân Quan lại cho ta, tâm nguyện lớn nhất trước khi lâm chung là mong muốn Bạch Vân Quan được phát dương quang đại.
Nhưng bản thân ta thiên phú có hạn, cho nên liền chỉ nghĩ đến việc đi đường tắt, bị Từ Thiên Tinh lợi dụng.
Mấy năm nay Từ Thiên Tinh cho ta rất nhiều đồ, có rất nhiều thứ dù đối với đại tông sư Dương Thần cảnh cũng là chí bảo trong chí bảo, thậm chí chúng còn giúp Tĩnh Hư Tử chạm đến cánh cửa Dương Thần cảnh.
Cho nên khi Từ Thiên Tinh muốn Bạch Vân Quan giúp trộm vận binh khí, ta cũng không hề cự tuyệt.
Ta biết đó là tranh ăn với hổ, nhưng tại đối phương cho quá nhiều, ta cũng đã bị lợi ích làm cho mờ mắt.
Nhưng hiện tại xem ra, nếu chuyện này không thành, Bạch Vân Quan ta sau khi sự việc xảy ra nhất định sẽ bị tru diệt cả nhà.
Nếu việc này thành công, tương lai chúng chắc chắn cũng muốn tiêu diệt Bạch Vân Quan ta.
Bạch Vân Quan ta thân là tông môn giang hồ lại tham gia vào loại hoạt động tạo phản này, đối phương sao có thể dung thứ cho ta?
Cũng may mắn Hàn đại nhân ngươi sớm vạch trần mọi chuyện này ra, không để Bạch Vân Quan ta hoàn toàn rơi vào vực sâu, bước vào nơi không thể vãn hồi."
"Thanh Tịnh Tử đạo trưởng ngươi có thể nghĩ như vậy thì rất tốt rồi, Diệt Ma ti từ trước đến nay sẽ không đối xử tệ bạc với người của mình.
Bạch Vân Quan tuy phạm phải sai lầm lớn, nhưng chỉ cần lập được công lao, nói không chừng sẽ còn nhận được nhiều hơn so với việc ngươi hợp tác với bọn chúng."
Hàn Tranh hiện tại có chút thay đổi cách nhìn về Thanh Tịnh Tử.
Trước đây Hàn Tranh cho rằng Thanh Tịnh Tử là một kẻ đen lòng ham lợi, vì lợi ích mà không tiếc làm ra chuyện tru diệt cả tộc như vậy.
Về sau Hàn Tranh mới biết, Thanh Tịnh Tử này thực sự không hề có chút tư tâm nào, hắn làm tất cả chỉ là vì Bạch Vân Quan.
Vì sự lớn mạnh của Bạch Vân Quan, hắn không tiếc tranh ăn với hổ.
Đồng thời để bảo toàn Bạch Vân Quan, hắn thậm chí tự nguyện chịu chết.
Hàn Tranh mang theo Thanh Tịnh Tử về đến Tĩnh An vệ, đám người Hạng Nguyên Cung thấy Thanh Tịnh Tử cũng không có gì kinh ngạc, rất rõ ràng khi Hàn Tranh bế quan, bọn họ đã biết những chuyện này.
Lấy ra sổ sách mà Tề Chương Vũ đã đưa, Hàn Tranh xem qua một lượt rồi lại đưa cho mọi người chuyền tay nhau đọc một lượt.
Tin tức trên sổ rất đơn giản, trước đó có một tuần tra sứ đi ngang qua thành Thiên La, phát hiện trong nội thành có tin tức về việc mất tích nhân khẩu.
Vị tuần tra sứ kia tò mò dò xét một chút, lại vừa vặn phát hiện ra tung tích của dư đảng Huyết Ma Giáo, nhưng lại không thể bắt giữ đối phương.
Vị tuần tra sứ đó cũng không phụ trách việc tuần tra thành Thiên La, chỉ là ngoài ý muốn đi ngang qua, cho nên cũng không tiện trực tiếp nói với người của thành Thiên La, liền trở về báo cáo với tổng bộ bên này, vừa vặn gặp được Hàn Tranh đã điều tra xong vụ kho vũ khí.
Thành Thiên La cách kinh thành không tính là quá xa, cả hai có mối liên hệ như vậy, rất có thể trong thành Thiên La đang ẩn giấu một lượng lớn dư đảng Huyết Ma Giáo, thậm chí chúng còn muốn khôi phục lại Huyết Ma Giáo!
Hạng Nguyên Cung tặc lưỡi một tiếng, nói: "Đã nhiều năm như vậy, bên ngoài luôn rất ít khi nghe được tin tức của Huyết Ma Giáo, không ngờ chúng lại chơi trò dưới chân đèn thì tối, lại dám ẩn nấp trong thành Thiên La gần kinh thành đến vậy."
Đại Chu có 19 đạo, nhưng 19 đạo này không hề liền kề với kinh thành, xung quanh kinh thành còn có mười sáu thành với tư cách là cửa ải, cũng là vùng đệm cho kinh thành.
Thành Thiên La này chính là một trong mười sáu thành đó.
Vào thời Đại Chu mới lập nước, địa vị của mười sáu thành vẫn còn rất cao, cũng vô cùng quan trọng, đều có đại quân đóng quân.
Nhưng bây giờ, khi Đại Chu đã bình định thiên hạ, trừ biên cương ra thì ít có chiến sự, địa vị của mười sáu thành cũng giảm xuống, phần lớn đều đã trở thành những thành trì bình thường, chỉ có những thành trì cửa ải gần Trấn Yêu quan là vẫn duy trì đóng quân.
Thành Thiên La nằm gần phía đông, từ trước đến nay cũng không có mối nguy chiến tranh nào lớn, nên mức độ phòng bị từ lâu đã giảm xuống, có thể đây cũng là nguyên nhân Huyết Ma Giáo ẩn náu trong thành Thiên La.
Hàn Tranh trầm giọng nói: "Lần này chúng ta đến thành Thiên La tiêu diệt Huyết Ma Giáo, chúng ta ở ngoài sáng, còn Huyết Ma Giáo thì ở trong tối, thật ra là bất lợi cho chúng ta.
Theo ý ta thì không nên rầm rộ kéo đến, phần lớn người của Tĩnh An vệ nên đóng quân ẩn mình bên ngoài thành, cả đạo trưởng Thanh Tịnh Tử cũng tạm thời chưa lộ diện.
Để tránh đánh rắn động cỏ, chúng ta trước cần phải dò xét, chứ không nên đến thành Thiên La với thái độ tiêu diệt.
Nếu có thể dụ đám dư đảng Huyết Ma Giáo ra ngoài thì tốt nhất.
Cho dù không thể, thì cũng phải đợi dò xét rõ tình hình rồi mới ra tay, tốt nhất là lần này một mẻ hốt gọn Huyết Ma Giáo."
"Toàn nghe theo đại nhân phân phó!"
Hàn Tranh đã chứng minh được mình không chỉ có thực lực cường đại mà năng lực cũng có thể mang ra sử dụng trong vụ kho vũ khí.
Hơn nữa quyết định của Hàn Tranh cũng rất ổn thỏa và cẩn thận.
Hiện tại bọn họ ngoài việc biết thành Thiên La có khả năng có một lượng lớn dư đảng Huyết Ma Giáo đang ẩn náu thì tất cả đều đang ở trong trạng thái mù mờ.
Vào thời điểm này mà trực tiếp đưa Tĩnh An vệ vào thành Thiên La, ngược lại sẽ làm kinh động đến đám dư đảng Huyết Ma Giáo trong thành Thiên La.
Tĩnh An vệ chỉ mất 15 phút đã tập hợp xong, mọi người tiến thẳng đến thành Thiên La ở phía bắc kinh thành.
Thành Thiên La cách kinh thành ba trăm dặm, nói xa thì không xa, mà nói gần cũng chẳng gần.
Bất quá thành Thiên La cũng là một trong những con đường thương mại để vào kinh thành, nên cũng là một thành lớn phồn hoa.
Người của Tĩnh An vệ đóng quân ở một ngọn núi nhỏ cách thành Thiên La mười dặm, Thanh Tịnh Tử cũng lưu lại tại đây, chỉ cần nhận được tín hiệu của Hàn Tranh là sẽ lập tức vào thành.
Hàn Tranh mang theo ba người Hạng Nguyên Cung đi thẳng đến Diệt Ma ti ở thành Thiên La.
Bọn họ mù mờ về tình hình của thành Thiên La, nhất định phải tìm đến Diệt Ma ti bản địa để tìm hiểu chút tình hình.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).
Bạn cần đăng nhập để bình luận