Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 349: Không biết mùi vị (length: 9978)

Phương Thiết Vân không phải bị Bộ Thiên Ca mê hoặc, hắn chỉ đơn thuần muốn xả giận.
Trước kia hắn đồng ý hợp tác với Bộ Thiên Ca, nhưng thực tế không hề có ý định gia nhập dưới trướng Hắc Sơn lão yêu.
Phương Thiết Vân chỉ bất mãn với sự bất công của Luyện Phong Hào, chứ không hề mưu đồ gì khác.
Gia nhập dưới trướng Hắc Sơn lão yêu thì hắn được gì? Ngoài việc mang tiếng xấu ra, hắn chẳng được lợi lộc gì.
Phương Thiết Vân thích rèn vũ khí, càng thích nhìn những vũ khí mình làm ra được các hào kiệt giang hồ dùng tung hoành thiên hạ, chứ không phải trở thành công cụ giết người của yêu ma.
Cho nên từ đầu Phương Thiết Vân đã không có ý định gia nhập phe Hắc Sơn lão yêu, chỉ là Bộ Thiên Ca "tốt bụng" muốn vì hắn tìm tương lai, nhưng thực tế cũng không quá ép buộc.
Phương Thiết Vân làm đến bước này, cơn giận trong lòng hắn coi như đã trút được gần hết.
Sau đại hội rèn binh lần này, Luyện Phong Hào chắc chắn trở thành trò cười cho giang hồ Sơn Nam đạo.
Quản lý lỏng lẻo, dùng người không công bằng, không nhìn rõ người, bất cẩn vô năng... tất cả những cái mác này đều sẽ bị gán lên đầu Luyện Phong Hào.
Để đệ tử thiên tài của mình làm đá kê chân cho một kẻ chỉ có bối cảnh tầm thường, vấn đề này chỉ có Luyện Phong Hào mới có thể làm ra được.
Đồng thời, cách quản lý của Luyện Phong Hào chẳng khác gì cái sàng, chỗ nào cũng có lỗ hổng, lại còn để hai đứa nhóc Phương Thiết Vân và Bộ Thiên Ca khống chế hộ tông đại trận, tùy tiện ra vào Thiên Hỏa Dung Nhật Lô, đây chẳng phải là trò cười thì là gì?
Để Luyện Phong Hào chịu khuất nhục lớn đến thế, tông chủ Sầm Hành Tử cũng không còn mặt mũi tiếp tục làm.
Dù các trưởng lão trong Luyện Phong Hào không nói gì, thì hắn cũng phải từ bỏ vị trí tông chủ.
Còn Kiều An Trạch, hắn càng là kẻ cầm đầu, sau này đệ tử Luyện Phong Hào nhìn thấy hắn chỉ muốn nhổ vào mặt.
Mà đây đều là sự trả thù của Phương Thiết Vân, đủ để hắn hả giận.
Lúc này Sầm Hành Tử nghe tin Bộ Thiên Ca không đoạt được Thiên Cơ Biến, liền thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần thần binh Thiên Cơ Biến còn thì tốt.
Chỉ cần Thiên Cơ Biến còn, thì hắn không xem như có lỗi với tổ sư.
Nhưng khi nghe tin Bộ Thiên Ca muốn rời đi, Sầm Hành Tử liền lớn tiếng gọi Hàn Tranh: "Hàn tiểu hữu không cần để bọn chúng đi dễ dàng như vậy! Ngăn chúng lại!
Tên nghịch đồ Phương Thiết Vân tu vi có hạn, hắn không thể điều khiển Vạn Binh đại trận quá lâu.
Chỉ cần ngươi có thể ngăn bọn chúng lại, chờ ta thoát khốn, sẽ bắt giữ bọn chúng!"
Hàn Tranh liếc Sầm Hành Tử, giọng điệu nhàn nhạt: "Sầm tông chủ muốn cản thì tự đi mà cản, ta cản không được bọn chúng.
Trong Thiên Hỏa Dung Nhật Lô, ta liều mạng mới khiến Bộ Thiên Ca không cướp được Thiên Cơ Biến.
Có thể giữ Thiên Cơ Biến ở Luyện Phong Hào đã là tốt lắm rồi, Sầm tông chủ còn muốn bắt hết bọn chúng.
Thì ra người liều mạng không phải là ông, nên Sầm tông chủ nói chuyện dễ dàng như vậy?"
Hàn Tranh đối với Sầm Hành Tử cũng có chút chán ghét.
Mấy năm gần đây, Luyện Phong Hào có chút được tâng bốc quá mức, nên các đời tông chủ đều là người bình thường, tầm thường.
Nhưng vì các tông môn thế lực khác cần vũ khí của Luyện Phong Hào, nên ai nấy cũng đều khách sáo với họ.
Điều này khiến tính tình họ càng lúc càng lớn, thực sự tưởng rằng mình có địa vị cao bao nhiêu, bây giờ lại còn dám ra lệnh cho mình.
Theo như Yến Huyền Không nói, đời trước tông chủ Luyện Phong Hào là Kiều Huyền cũng chẳng ra gì, còn Sầm Hành Tử hiện tại cũng không có gì đặc biệt.
Là một tông chủ, lại mưu lợi riêng, làm việc bất công, dẫn đến bức phản Phương Thiết Vân, hắn mới là kẻ cầm đầu gây ra cục diện hỗn loạn hôm nay!
Sầm Hành Tử bị một tên tiểu bối là Hàn Tranh nói như vậy, mặt lập tức khó chịu.
"Hàn tiểu hữu ngươi có ý gì? Bộ Thiên Ca là người của Hắc Sơn lão yêu, diệt trừ yêu ma chẳng phải là trách nhiệm của Diệt Ma ti các ngươi sao?
Bây giờ ngươi lại để mặc cho Bộ Thiên Ca và tên nghịch đồ của ta rời đi, chẳng phải là mặc kệ cho yêu ma đi sao? Như vậy chẳng phải là ngươi thất trách sao?"
Vạn Trọng Sơn vừa chống lại Vạn Binh đại trận, vừa tức giận nói: "Sầm Hành Tử! Ta thấy ông đúng là ăn nói lung tung, xả rắm!
Đi liều mạng với yêu ma là Diệt Ma ti chúng ta, không phải Luyện Phong Hào các ngươi!
Luyện Phong Hào các ngươi trọng mặt mũi, còn Diệt Ma ti chúng ta chẳng phải mạng người sao?"
Bộ Thiên Ca lúc này lại không vội vã gì, mà ngồi xổm xuống đất, hai tay chống cằm, như thể xem kịch, nhìn mọi người cãi nhau.
"Ê ê ê, vậy rốt cuộc ta đi được chưa? Không đi thì đánh nhau mau lên, đừng lãng phí thời gian có được không?"
Vạn Trọng Sơn trầm giọng nói: "Ta làm chủ, các ngươi đi đi!"
Hàn Tranh chắp tay về phía Vạn Trọng Sơn nói: "Cảm ơn Vạn lão đại nhân, nhưng chuyện này không cần ngài đứng ra làm chủ.
Là ta và Bộ Thiên Ca đã đạt thành thỏa thuận, chỉ cần hắn không cướp Thiên Cơ Biến, ta sẽ để hắn dẫn Phương Thiết Vân đi."
Vạn Trọng Sơn nói mình làm chủ, thực tế là muốn giúp Hàn Tranh gánh chịu một phần rủi ro.
Trong tình huống này, Hàn Tranh làm không sai.
Thực lực của Bộ Thiên Ca khó lường, thậm chí cho đến bây giờ, hắn còn chưa bộc lộ toàn bộ con bài chủ lực.
Cho nên khi đối phương không có ý định cướp Thiên Cơ Biến, thì để hắn đi cũng không sao.
Nhưng Vạn Trọng Sơn lo người ngoài không nghĩ vậy.
Người ngoài này chính là đám người Vũ Vân Phi.
Nếu để họ biết chuyện này, Vũ Vân Phi sẽ viện cớ công kích Hàn Tranh tự ý câu kết hòa giải với yêu ma, tham sống sợ chết.
Ông sắp về hưu rồi, cũng chẳng sợ đám người Vũ Vân Phi làm gì.
Nhưng loại vết nhơ này không thể rơi xuống đầu Hàn Tranh được.
Mà Hàn Tranh cũng không muốn vị lão đại nhân trượng nghĩa này chịu điều tiếng xấu, ông cũng không sợ Vũ Vân Phi.
Trong tay Hàn Tranh còn có bằng chứng Vũ Vân Phi tham ô trái pháp luật, chỉ cần thời cơ thích hợp sẽ lật đổ Vũ Vân Phi.
"Vậy là tự các ngươi bảo ta đi đấy, thế thì ta đi nhé."
Bộ Thiên Ca cười hề hề nhìn Hàn Tranh: "Người làm ta kinh ngạc, lại còn chiếm được tiện nghi của ta không nhiều đâu, ngươi tính là một.
Lần này coi như ta thua thiệt, lần sau gặp lại, ngươi sẽ không may mắn như thế đâu."
Nói xong, Bộ Thiên Ca xốc Phương Thiết Vân lên, thân hình lập tức hóa thành một đạo kiếm quang biến mất không dấu vết.
Không có Phương Thiết Vân điều khiển, đám tàn binh xung quanh bị mọi người đánh tan, rồi rơi xuống đất.
Lúc này đám người muốn đuổi bắt Bộ Thiên Ca, nhưng đã không còn thấy bóng dáng đối phương đâu nữa.
"Nghiệt chướng! Thật là nghiệt chướng!"
Sầm Hành Tử mặt đầy giận dữ, quát mắng ầm ĩ.
"Sầm tông chủ mắng sau đi, Luyện Phong Hào có phải nên cho chúng ta một lời giải thích thỏa đáng chứ?"
Người của Ngũ đại gia tộc Thất đại môn phái lúc này xúm lại tiến đến, sắc mặt đều rất khó coi.
Đại hội rèn binh lần này thật sự quá loạn.
Chỉ vì một tên Bộ Thiên Ca xuất hiện, mà những người bị Bộ Thiên Ca đánh bại trước đó đều chịu thiệt thòi.
Bọn họ còn lấy ra những vật liệu quý hiếm để rèn binh, nhưng xem ra bây giờ thì số tài liệu đó xem như bị đổ xuống sông xuống biển.
Mà tất cả chuyện này là do ai gây ra? Đương nhiên là do Luyện Phong Hào!
Ngược đãi thiên tài rèn binh sư của mình, để họ liên kết với Bộ Thiên Ca gây ra những chuyện này.
Dù cho không có chuyện đó, mà để bọn họ biết Kiều An Trạch kém xa Phương Thiết Vân thì bọn họ cũng muốn Luyện Phong Hào cho một lời giải thích thỏa đáng.
Đại hội rèn binh là Luyện Phong Hào chủ trì, ngũ đại gia tộc Thất đại môn phái rất coi trọng, thậm chí toàn bộ giang hồ Sơn Nam đạo cũng rất coi trọng.
Kết quả Luyện Phong Hào các ông lại làm cái trò dùng người không công bằng, chọn một tên rèn binh sư vô dụng, đây chẳng phải là đùa bỡn họ hay sao?
Cho nên hôm nay Luyện Phong Hào phải đưa ra một lời giải thích thỏa đáng!
Sầm Hành Tử cau mày nói: "Các vị, việc này Luyện Phong Hào chúng ta cũng là người bị hại, các vị muốn ta đưa ra lời giải thích gì đây?
Huống hồ lần này Luyện Phong Hào chúng ta cũng đã rèn được thiên binh, cuối cùng thiên binh đó đang ở trong tay Hàn Tranh.
Bộ Thiên Ca bỏ trốn, nên kỳ thực người giành hạng nhất của đại hội rèn binh này vẫn chưa quyết định.
Theo ý ta, Hàn Tranh nên giao thiên binh đó ra, sau đó cùng Tiêu Thu Thủy giao chiến công bằng một trận, như vậy mới có thể quyết định chủ nhân của thiên binh này."
Trước đó Hàn Tranh cự tuyệt giúp Sầm Hành Tử giữ Phương Thiết Vân lại, thậm chí biểu cảm ghét bỏ trên mặt còn không thèm che giấu, điều này đã triệt để đắc tội với Sầm Hành Tử.
Nếu như Hàn Tranh chịu giúp hắn giữ Bộ Thiên Ca và tên nghịch đồ Phương Thiết Vân lại thì Luyện Phong Hào của ông đã không mất mặt lớn như vậy rồi!
Huống chi theo Sầm Hành Tử, thiên binh này vốn không thuộc về Hàn Tranh.
Đại hội rèn binh hạng nhất còn chưa được quyết định, Hàn Tranh có tư cách gì mà cầm thiên binh đó?
Nói chung là không hợp quy củ!
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.).
Bạn cần đăng nhập để bình luận