Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 157: Trấn thủ châu phủ (length: 9748)

"Từ lão đại nhân, chuyện gì vậy? Chuyện gì mà làm người tức giận đến mức này?"
Cửa thư phòng bị đẩy ra, Ôn Đình Vận từ bên ngoài đi vào.
Lúc này, khí tức quanh người Ôn Đình Vận hòa hợp, bình thản, thậm chí trông chẳng khác gì so với trước đó.
Ít nhất là Hàn Tranh không thấy có gì khác biệt so với trước đây.
Nếu như gượng gạo mà nói sự khác biệt duy nhất, thì không biết vì sao, Hàn Tranh bỗng nhiên cảm thấy khoảng cách giữa mình và Ôn Đình Vận dường như xa hơn một chút.
Rõ ràng khoảng cách giữa Hàn Tranh và Ôn Đình Vận lúc này chỉ có ba bốn bước chân, nhưng lại cứ như ngăn cách một lớp bình phong, vô cùng kỳ lạ.
Từ Tồn Bảo thì lại vẻ mặt kinh ngạc vui mừng: "Tiểu Ôn, ngươi đột phá rồi?"
Ôn Đình Vận khẽ gật đầu: "Chuẩn bị lâu như vậy, nếu còn không thể thuận lợi đột phá thì ta cũng quá vô dụng."
Sau đó, Ôn Đình Vận lại nhìn Hàn Tranh một cái, khẽ gật đầu nói: "Không tệ, trước đó ta đã cảm thấy ngươi đang ở bờ vực bình cảnh, đột phá Huyền Cương cảnh chỉ là vấn đề thời gian, ngươi còn nhanh hơn ta tưởng."
Từ Tồn Bảo cũng nói: "Căn cơ của Hàn Tranh không tệ, ngươi vừa đi bế quan không lâu thì hắn đã đột phá.
Trong thời gian ngươi bế quan, cũng may có Hàn Tranh giúp ta, mới không mệt chết lão già này.
Đúng rồi, ngươi không phải hỏi ta sao lại tức giận sao? Đây là tin tức vừa rồi từ phủ Yên Ba gửi tới."
Từ Tồn Bảo đưa sổ gấp cho Ôn Đình Vận.
Đọc xong những tin tức trên đó, Ôn Đình Vận cũng khẽ nhíu mày, trong mắt thậm chí còn thoáng hiện lên một chút vẻ túc sát.
"Thật là gan lớn! Từ lão đại nhân, ngươi tin rằng là yêu ma làm sao?"
Trong ánh mắt Từ Tồn Bảo cũng thoáng hiện lên một chút vẻ lạnh lùng: "Nói thật, ta cũng không khẳng định, nơi phủ Yên Ba quá loạn, thế lực các nơi hỗn tạp.
Nhưng bất kể là ai làm, Diệt Ma ti cũng phải có một lời giải thích, Liêu Hoành Thịnh cũng cần một lời giải thích thỏa đáng!"
"Vậy vấn đề hiện tại là, nên phái ai đi phủ Yên Ba?"
Ánh mắt Ôn Đình Vận lộ ra vẻ suy tư.
Phủ Yên Ba thật ra không chỉ có một mình Liêu Hoành Thịnh là giáo úy Diệt Ma ti, mà có tới hai người, đều là Huyền Cương cảnh sơ kỳ.
Theo diện tích mà nói, phủ Yên Ba thực ra không nhỏ, theo lý mà nói phải có một vị đô úy đến trấn thủ.
Nhưng vì thực lực của Sơn Nam đạo không đủ, nên chỉ có thể phái Liêu Hoành Thịnh một vị giáo úy Diệt Ma ti đến trấn thủ.
Nhưng chỉ có một vị giáo úy Diệt Ma ti thì chắc chắn không đủ, phủ Yên Ba có tới ba vị.
Lấy Liêu Hoành Thịnh là giáo úy Diệt Ma ti Huyền Cương cảnh hậu kỳ làm chủ, hai giáo úy Diệt Ma ti Huyền Cương cảnh sơ kỳ khác làm phụ.
Thật ra theo lý mà nói, hiện tại Diệt Ma ti ở Sơn Nam đạo đang thiếu người, trực tiếp đề bạt một trong hai vị giáo úy Diệt Ma ti Huyền Cương cảnh sơ kỳ kia lên là được.
Nhưng Ôn Đình Vận và Từ Tồn Bảo đều không có ý nghĩ này.
Vì biểu hiện của bọn họ đã làm Ôn Đình Vận và Từ Tồn Bảo thất vọng.
Liêu Hoành Thịnh là cấp trên của bọn họ, mà cấp trên của mình chết không rõ ràng, bọn họ lại chậm trễ hai ngày mới đưa tin tức đến.
Mà tin tức đó lại không rõ ràng, chỉ nói là nghi do yêu ma giết chết, biểu hiện này thật quá sức kéo dài.
Ôn Đình Vận suy nghĩ một lát, bỗng nhiên nhìn về phía Hàn Tranh: "Có ứng cử viên, ta thấy ngươi đi trấn thủ phủ Yên Ba cũng không tệ."
Hàn Tranh ngẩn người, không ngờ Ôn Đình Vận lại chọn mình.
"Nhưng mà Ôn đại nhân, ta mới vừa bước vào Huyền Cương cảnh, mà thời gian gia nhập Diệt Ma ti cũng không tính là quá lâu, kinh nghiệm có lẽ hơi thiếu."
Hàn Tranh vẫn rất hiểu chuyện.
Trấn thủ một châu phủ không phải là làm nhiệm vụ ở trong Diệt Ma ti, cần phải cân bằng thế lực các nơi, các loại chuyện lộn xộn rất rườm rà.
Cho nên, các giáo úy Diệt Ma ti trấn thủ bên ngoài thường là những người có kinh nghiệm lâu năm, có thể trấn áp được huyền giáp vệ, mà còn có kiến thức rộng, làm việc cũng trầm ổn.
Thực lực của Hàn Tranh không thiếu, nhưng kinh nghiệm thứ này, không phải trong thời gian ngắn mà Hàn Tranh có thể có được.
Ôn Đình Vận khoát tay chặn lại nói: "Diệt Ma ti khác có coi trọng kinh nghiệm hay không ta không biết, nhưng Diệt Ma ti ở Sơn Nam đạo của ta thì chắc chắn không coi trọng kinh nghiệm.
Nếu như coi trọng kinh nghiệm thì ta cũng không có tư cách nắm quyền quyết định tất cả mọi chuyện lớn nhỏ của Diệt Ma ti Sơn Nam đạo.
Chuyện ở phủ Yên Ba như một mớ bòng bong, cần một thanh đao sắc bén, chém gọn gàng hết những chuyện lộn xộn này.
Mà ngươi Hàn Tranh, chính là thanh đao sắc bén nhất hiện nay trong Diệt Ma ti Sơn Nam đạo ta!
Kinh nghiệm của Diệt Ma ti không phải nấu ra, mà là làm việc mà có.
Ngươi liên tiếp hoàn thành xuất sắc mấy nhiệm vụ ở tổng bộ, nếu như ở địa phương cũng làm được thành tích nhất định, thì việc thăng chức về sau cũng sẽ dễ dàng hơn.
Chuyện ở phủ Yên Ba hiện tại thật sự phiền phức, giờ thì xem ngươi Hàn Tranh có dám nhận không."
Hàn Tranh trầm giọng nói: "Nếu Ôn đại nhân đã để mắt tới thuộc hạ, thuộc hạ đương nhiên dám nhận, bất quá có một chuyện, có thể cho ta thêm chút quyền tự chủ hay không.
Nói thẳng ra là, được quyền chém trước tâu sau!"
Từ Tồn Bảo ở bên cạnh nói: "Trong khoảng thời gian này đều là ngươi xử lý những chuyện lớn nhỏ ở các nơi, chắc chắn ngươi biết phủ Yên Ba nên xử lý như thế nào.
Tổng bộ sẽ không cản trở ngươi, muốn làm gì thì cứ mạnh dạn làm, không cần phải như mấy châu phủ khác, một chuyện nhỏ bằng cái lỗ mũi cũng phải viết tấu trình lên hỏi han.
Ta chỉ có một yêu cầu, đó là tìm ra nguyên nhân cái chết của Liêu Hoành Thịnh, đòi lại công đạo cho Diệt Ma ti và cho Liêu Hoành Thịnh."
"Từ lão đại nhân yên tâm, ta sẽ làm."
Hàn Tranh có ấn tượng rất tốt với Liêu Hoành Thịnh, chỉ là không ngờ đối phương lại đột ngột qua đời một cách mờ ám.
Mình sẽ tìm ra nguyên nhân cái chết của ông ấy, đòi lại công đạo cho vị lão đại ca từng muốn mời mình uống rượu này.
Ôn Đình Vận nói thẳng: "Đi nhận lệnh bài trấn thủ đi, sắp xếp một ngày, ngày mai lên đường, hôm nay ta sẽ thông báo tin tức ngươi chấp chưởng phủ Yên Ba."
Hàn Tranh gật đầu, lấy một chồng tư liệu thông tin liên quan đến phủ Yên Ba, thậm chí cả thông tin tư liệu của mấy huyền giáp vệ ở phủ Yên Ba hiện tại, chuẩn bị xem qua tình hình địa phương trước đã.
Trước khi đi, Hàn Tranh cũng chào tạm biệt Tô Vô Minh và mọi người, nói mình phải đi trấn thủ châu phủ.
Khi biết tin này, Tô Vô Minh và mọi người đều chúc mừng Hàn Tranh.
Trong tổng bộ của Diệt Ma ti tuy nhiều cơ hội, nhưng quyền tự chủ lại không nhiều, vẫn phải nghe theo sự phân công của cấp trên.
Còn việc đi trấn thủ một phương ở châu phủ thì gần như là một chư hầu một phương, quyền tự chủ còn rất lớn, bọn họ cũng có chút ngưỡng mộ.
Vả lại, những cấp cao của Diệt Ma ti hầu như đều có kinh nghiệm trấn thủ một phương, đây cũng là một quá trình nhất định phải trải qua.
Đương nhiên, Ôn Đình Vận là một ngoại lệ.
Nàng ngược lại muốn đi trấn thủ một phương ở châu phủ, nhưng dù là Trần Bá Tiên hay Từ lão đại nhân đều không chịu để nàng đi.
Sau một đêm thức trắng đọc tài liệu, sáng sớm hôm sau Hàn Tranh liền lên đường đi phủ Yên Ba.
Lần trước tấn công Quy Nguyên Kiếm Các, Hàn Tranh cũng coi như là từng đến phủ Yên Ba rồi, bất quá đây chỉ là bên ngoài phủ Yên Ba, chứ chưa từng đi vào trong châu phủ xem qua.
Nơi phủ Yên Ba này thật ra có một hoàn cảnh vô cùng phức tạp.
Nó nằm giữa Sơn Nam đạo và Tây Giang đạo, thuộc yết hầu giao giới của hai nơi, dù giao thương qua lại phồn hoa nhưng cũng rất hỗn loạn.
Một mặt thì lại giáp hồ Yên Ba, trong hồ có không ít yêu ma quỷ quái, diệt xong tổ này thì tổ khác lại xuất hiện, vô cùng khó nhằn.
Hơn nữa hang ổ của chúng đều ở dưới nước, khó mà tiêu diệt tận gốc.
Mà ngoài yêu ma trong hồ ra, bên trong hồ Yên Ba này còn có không ít thủy tặc cường đạo, thực lực cũng không yếu, tương tự cũng khó mà tiêu diệt.
Đấy là về địa hình, còn về mặt khác, xung quanh phủ Yên Ba có không ít nơi có linh khí dồi dào, nên cũng có không ít thế lực giang hồ khai tông lập phái tại đây.
Tổng hợp những cái đó lại, Hàn Tranh đều có thể tưởng tượng ra phủ Yên Ba này hỗn loạn đến mức nào, quả thực đã làm khó Liêu Hoành Thịnh phải cố gắng chống chọi một năm tại đây.
Không sai, Hàn Tranh xem tư liệu mới biết được, thời gian Liêu Hoành Thịnh trấn thủ phủ Yên Ba thật ra chỉ mới một năm.
Giáo úy Diệt Ma ti trấn thủ phủ Yên Ba đời trước đã chết trong cuộc xung đột với thế lực giang hồ bản địa, sau đó Liêu Hoành Thịnh được cử đến phủ Yên Ba.
Trước đây Liêu Hoành Thịnh phụ trách quản lý một doanh của tổng bộ Sơn Nam đạo, ông ấy có thực lực mạnh mẽ, là người dũng mãnh xông xáo, cho nên mới được điều đến phủ Yên Ba trong cái cục diện rối rắm này.
Sau này Liêu Hoành Thịnh trực tiếp dùng thiết huyết trấn áp các thế lực giang hồ bản địa, thậm chí còn xảy ra không ít xung đột với Quy Nguyên Kiếm Các, lúc này mới miễn cưỡng ổn định tình hình.
Kết quả không ngờ mới có một năm, Liêu Hoành Thịnh lại cũng chết một cách mờ ám như vậy.
Hai năm đổi ba giáo úy Diệt Ma ti, mà chết mất hai người, cái phủ Yên Ba này nhìn thế nào cũng giống như là đầm rồng hang hổ.
Điều khiến Hàn Tranh càng thêm cảm thấy thú vị là, ba vị giáo úy Diệt Ma ti đều do cấp trên trực tiếp phái xuống, không có ai là người được đề bạt từ phủ Yên Ba.
Xem ra, tổng bộ Diệt Ma ti có vẻ rất không tin tưởng huyền giáp vệ bản địa ở phủ Yên Ba.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).
Bạn cần đăng nhập để bình luận