Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 203: Quy tâm (length: 9824)

Bùi Tu Viễn thật sự là lần đầu tiên chính thức nhìn thấy Hàn Tranh ra tay.
Mặc dù trước đó Bùi Tu Viễn đã biết Hàn Tranh rất mạnh, liên tiếp chém giết Kim Linh đại vương, hồ Yên Ba long vương các loại đại yêu, còn tại đám cướp đánh bại Lý Thiên Bảo.
Nhưng nghe kể lại và tận mắt chứng kiến là hai chuyện khác nhau.
Trước đó đừng nói đến cái Hổ Tiên Phong kia, ngay cả con hổ yêu nhỏ này thôi đã bức Bùi Tu Viễn trọng thương đến mức tuyệt vọng, kết quả trên tay Hàn Tranh nó lại không chống đỡ nổi một chiêu.
Vừa rồi Hàn Tranh ra tay mỗi một kích đều có thể nói là uy thế kinh người, cái chiêu A Tị Đạo Tu La Trảm kia lại càng vô cùng đáng sợ, Bùi Tu Viễn căn bản không thể tưởng tượng được võ giả Huyền Cương cảnh lại có thể bộc phát ra uy lực mạnh mẽ đến vậy.
Hắn giờ đã hiểu rõ, vì sao Hàn Tranh có thể làm được nhiều chuyện như vậy.
Thực lực của Hàn Tranh, thậm chí đã không còn ở cùng một đẳng cấp với các võ giả Huyền Cương cảnh khác!
Triệu Kim Hổ lúc này cũng tiến đến bên cạnh Bùi Tu Viễn, vội vàng hỏi: "Đại nhân, ngài không sao chứ?"
Bùi Tu Viễn lắc đầu: "Ăn phải một móng vuốt của con hổ yêu kia, không chết được."
Do dự một chút, Bùi Tu Viễn hỏi: "Ngươi về cầu viện, Hàn Tranh lập tức đồng ý đến cứu ta sao?"
Triệu Kim Hổ gật đầu nói: "Ta chỉ kể lại sự việc cho Hàn đại nhân, Hàn đại nhân không nói hai lời liền quyết định đến cứu viện.
Ta có thể thấy được, Trương Viêm đám người đều không muốn đến cứu đại nhân, nhưng Hàn đại nhân không nghe bọn họ.
Ta trước đó cũng từng đắc tội Hàn đại nhân, thậm chí đã muốn lấy mạng đền mạng, để Hàn đại nhân giết ta hả giận cũng mong cứu được đại nhân ra.
Kết quả Hàn đại nhân lại không hề nhắc đến chuyện trước kia.
Đại nhân, ta là kẻ thô lỗ, ơn cứu mạng của ngài đời này ta chỉ có thể dùng mạng báo đáp.
Ta không muốn phản bội ý của ngài, nhưng Hàn đại nhân làm người cũng không tệ, ngài về sau đừng nên so đo với hắn nữa."
Bùi Tu Viễn lắc đầu cười khổ nói: "Ta còn cần ngươi khuyên sao? Đầu óc ta không đến nỗi ngớ ngẩn như vậy.
Ngươi xem thực lực người ta như thế nào, ta so đo với hắn ư? Ta xứng sao?
Ta có ơn cứu mạng với ngươi, ngươi nguyện ý liều mình báo đáp.
Ta Bùi Tu Viễn có bụng dạ hẹp hòi, nhưng cũng không phải là loại người vong ơn bội nghĩa.
Hôm nay Hàn đại nhân cứu ta một mạng, sau này ta đương nhiên cũng sẽ bán mạng cho hắn, dùng mạng báo đáp."
Nghe Bùi Tu Viễn nói như vậy, Triệu Kim Hổ cũng thở phào một hơi.
Hắn cũng sợ đại nhân nhà mình nghĩ không thông, tiếp tục đối đầu với Hàn đại nhân, như thế hắn sẽ rất khó xử.
Mà hắn cũng không cho rằng đại nhân nhà mình có thể đánh lại Hàn đại nhân.
Lúc này Hổ Tiên Phong nhìn thấy con trai mình bị Hàn Tranh chém đầu, đôi mắt màu vàng sẫm của nó lập tức chuyển thành màu đỏ ngầu.
"Giết ngươi! Ta muốn giết ngươi! Tàn sát cả phủ Yên Ba!"
Hổ Tiên Phong ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, yêu khí quanh thân tràn ngập, sát khí ngưng tụ, biến thành đôi cánh màu máu xuất hiện bên cạnh nó.
Theo một tiếng gầm rú vang lên, thân thể khổng lồ của nó trong nháy mắt hóa thành vòi rồng màu máu, hướng về phía Hàn Tranh nghiền ép mà đến!
Hổ Tiên Phong này chính là hổ yêu dị chủng, nó trời sinh đã có năng lực điều khiển gió.
Vòi rồng màu máu khổng lồ cao đến hơn mười trượng, nơi nó đi qua đất đá vỡ vụn, cây cối bị nhổ bật gốc, uy thế vô cùng mạnh mẽ.
"Hàn đại nhân cẩn thận!"
Triệu Kim Hổ thấy cảnh này sắc mặt đột ngột biến đổi, vô thức hô lên.
Nhưng Hàn Tranh lại không né tránh, cương khí quanh thân bùng nổ, chân nguyên mạnh mẽ trong cơ thể lưu chuyển hội tụ.
Cương khí màu xám đen sau lưng Hàn Tranh hóa thành một con vượn ma thái cổ ngửa mặt lên trời thét dài, một quyền giáng xuống, mặt đất vỡ tan!
Viên Ma Cửu Biến – Nứt Đất Oai chính là sức mạnh cực hạn, nơi nó đi qua, tất cả đều bị xé rách đánh tan.
Vòi rồng màu máu tưởng như uy thế mạnh mẽ, nhưng trước một quyền nứt đất lại bị chặn ngang, lộ ra thân hình Hổ Tiên Phong bên trong.
Chưa hết, thân hổ to lớn của Hổ Tiên Phong trực tiếp bị một quyền nứt đất oanh kích gãy xương đứt gân, một dấu quyền cực lớn lõm sâu vào ngực, trong nháy mắt miệng mũi trào máu.
Hàn Tranh quanh thân sấm gió gầm thét, thân hình trong nháy mắt bay lên đỉnh đầu Hổ Tiên Phong, một đao chém xuống, đao cương lạnh thấu xương lập tức ập vào mặt.
Hổ Tiên Phong bị nứt đất làm trọng thương, ngay cả việc ngưng tụ yêu khí cũng hết sức khó khăn.
Nó nâng vuốt lên cản, nhưng lại suýt bị một đao của Hàn Tranh chặt đứt vuốt.
Không có yêu khí hộ thể, vuốt nhọn của nó cũng không còn sắc bén như vậy.
Hàn Tranh xoay người một đao trực tiếp đâm vào mắt Hổ Tiên Phong, lập tức khiến nó phát ra tiếng kêu rên thảm thiết, hai vuốt không ngừng cào loạn về phía Hàn Tranh.
Nhưng Hàn Tranh thân hình khẽ động, trực tiếp bỏ đao mà đi, một cái lắc mình đến gáy Hổ Tiên Phong.
Tay nắm Đại Kim Cương Minh Vương Ấn, Hàn Tranh ấn một cái xuống, hư ảnh kim cương minh vương phía sau bốn tay cùng nhau đánh xuống, lập tức phát ra tiếng trầm đục.
Hổ Tiên Phong rên một tiếng, màng nhĩ bị một ấn này của Hàn Tranh oanh kích đến mức rách, chảy ra hai dòng máu tươi.
Nhưng sinh mệnh lực của nó lại vô cùng cường đại, đến đây vẫn chưa chết.
Hàn Tranh lần nữa ấn xuống một cái, hổ yêu đã thất khiếu đổ máu, quanh thân rốt cuộc không thể ngưng tụ được chút yêu lực nào.
Đến khi Hàn Tranh ấn xuống lần thứ ba, đầu Hổ Tiên Phong đã bị Hàn Tranh nện lõm một mảng lớn.
Thân thể khổng lồ lung lay, ầm một tiếng ngã xuống đất, hoàn toàn tắt thở.
(Giết chết đại yêu Huyền Cương cảnh hậu kỳ, nhận được năm nghìn viên tinh nguyên yêu ma) Hàn Tranh hài lòng khẽ gật đầu, thu hoạch cũng không tệ.
Hổ Tiên Phong này mặc dù là hổ yêu dị chủng, nhưng theo Hàn Tranh thấy nó đi hơi lệch đường.
Thiên phú điều khiển gió của nó không tệ, thân là hổ yêu thì nhục thân cũng không tồi.
Nhưng đối với yêu ma mà nói, chỉ đi theo một con đường mới là tốt nhất.
Hoặc là như Bọ Cạp Mị Nương, dựa vào thiên phú thần thông để đối địch.
Hoặc là như hồ Yên Ba đà long, lấy nhục thân cường đại để nghiền ép đối thủ.
Hổ Tiên Phong này muốn cả hai, kết quả lại ở mức trung bình.
Lúc này Bùi Tu Viễn đi đến, hướng về Hàn Tranh hành lễ sâu sắc: "Cảm tạ Hàn đại nhân ơn cứu mạng, nhưng ta có một chuyện không hiểu, vì sao Hàn đại nhân ngươi lại cứu ta?
Ngươi hẳn phải biết, ta vẫn luôn không phục ngươi, thậm chí còn muốn ngấm ngầm gây khó dễ, so đo cao thấp với ngươi."
Triệu Kim Hổ giật mình, đại nhân sao lại nói hết ra như vậy?
Hàn Tranh hơi ngạc nhiên một chút, không ngờ Bùi Tu Viễn lại nói thẳng như thế.
"Ngươi phải hiểu một điều, ta không cứu ngươi, mà là đang cứu huyền giáp vệ diệt ma ti phủ Yên Ba của ta."
Hàn Tranh thản nhiên nói: "Hôm nay ngươi Bùi Tu Viễn bị vây ở đây ta sẽ cứu, Trương Viêm bị vây ở đây ta cũng sẽ cứu, nếu là đồng liêu khác của diệt ma ti ta cũng vẫn sẽ cứu.
Huyền giáp vệ diệt ma ti của ta gặp nạn vì tiêu diệt yêu ma, ta thân là quản lý giáo úy diệt ma phủ Yên Ba về tình về lý đều phải đi cứu.
Đây không phải lấy ơn báo oán, mà là trách nhiệm.
Bùi Tu Viễn, nói lời khó nghe, tuy rằng ngươi vẫn luôn ngấm ngầm so đo với ta, nhưng ta chưa từng xem ngươi là đối thủ.
Ngươi nghĩ rằng những thủ đoạn nhỏ mọn đó của ngươi có thể gây ra ảnh hưởng gì cho ta sao?
Nếu ta thực sự muốn động đến ngươi, thì cũng chẳng cần phải thấy chết không cứu, ta có một trăm cách để giết chết ngươi mà không để lộ sơ hở."
Bùi Tu Viễn sững người một chút, cười khổ nói: "Ta tin, thuộc hạ phục, tâm phục khẩu phục!
Bất kể Hàn đại nhân hôm nay vì lý do gì mà cứu ta, nhưng ơn cứu mạng vẫn luôn là sự thật.
Sau này ta Bùi Tu Viễn nguyện vì Hàn đại nhân xông pha khói lửa, không chối từ!"
Bùi Tu Viễn đã biết được từ Triệu Kim Hổ những chuyện Hàn Tranh làm trong khoảng thời gian này.
Bảy thế lực lớn ở phủ Yên Ba đã bị Hàn Tranh diệt hai, thu nạp ba, hai thế lực còn lại cũng coi như quy thuận.
Bây giờ Hàn Tranh tại phủ Yên Ba có thể nói là nhất ngôn cửu đỉnh, không còn đối thủ nào.
Hắn chỉ là một giáo úy diệt ma Huyền Cương cảnh sơ kỳ thì tính là gì?
Nếu giờ hắn còn dám làm điều mờ ám, như lời Hàn Tranh nói, hắn có cả trăm cách để giết mình.
Mà tấm lòng của Hàn Tranh quả thật cũng khiến Bùi Tu Viễn tâm phục khẩu phục.
Có lẽ đó cũng chính là lý do hắn không thể quản lý phủ Yên Ba.
Bùi Tu Viễn làm việc quá mức không phóng khoáng, chỉ nhìn chằm chằm vào một tấc ba phân đất của mình, còn lâu mới có được tác phong làm việc rộng rãi như Hàn Tranh.
Đối với sự trung thành của Bùi Tu Viễn, Hàn Tranh chỉ khẽ gật đầu, không có biểu hiện gì nhiều.
Chín thành huyền giáp vệ của diệt ma ti phủ Yên Ba đều đã quy phục hắn, có thêm hay thiếu một Bùi Tu Viễn cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Hàn Tranh bảo Triệu Kim Hổ bọn họ khiêng thi thể Hổ Tiên Phong trở về diệt ma ti phủ Yên Ba.
Toàn thân hổ yêu đều là bảo vật, da hổ, xương hổ đều là vật liệu luyện khí tốt nhất, không thể lãng phí được.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận