Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 177: Mời khách chém đầu nhận lấy làm chó (length: 9842)

Trong phòng nghị sự của Diệt Ma ti.
Bùi Tu Viễn và Triệu Vinh Nghiệp nhìn đám người các thế lực lớn đều lộ bộ mặt thật, chẳng ai nể nang Hàn Tranh chút nào.
"Ta thấy Hàn đại nhân lần này thất bại rồi, hắn còn tưởng mấy tên lưu manh này dễ giải quyết lắm sao? Nếu chúng dễ nói chuyện thế thì các giáo úy Diệt Ma ti đời trước đã chẳng phải đau đầu thế." Bùi Tu Viễn tỏ vẻ hả hê.
Hàn Tranh mang chiến thắng trở về, còn dùng trọng thưởng để tầng lớp trung gian dẫn đội và đám huyền giáp vệ cấp thấp của Diệt Ma ti đều quy phục, hắn đã dẹp tan ý định gây phiền phức cho Hàn Tranh. Lúc này hắn mà đi tìm Hàn Tranh gây chuyện thì đúng là tự tìm đường chết.
Nhưng không công khai gây phiền phức không có nghĩa là hắn thật sự tâm phục khẩu phục Hàn Tranh, vẫn cứ muốn cười trên nỗi đau của người khác.
Triệu Vinh Nghiệp lắc đầu nhẹ nhàng: "Giang hồ hiểm ác, lòng người khó đoán. Hàn đại nhân tuổi trẻ tài cao, đối phó yêu ma thì giỏi nhưng đối phó con người còn hơi non tay. Nhưng những lời này chớ nên nói trước mặt Hàn đại nhân, vẫn nên giữ chút mặt mũi cho ngài ấy."
Bùi Tu Viễn thản nhiên đáp: "Ta đương nhiên biết, ta cũng không dại gì tự tìm phiền phức lúc này. Hàn đại nhân chắc đang xấu hổ hóa giận rồi nhỉ? Ta mặc kệ, dạo này Đông Sơn Cốc có vẻ xuất hiện con hổ yêu, nghe nói sắp thành đại yêu rồi, còn nuốt chửng cả một thôn. Ta dẫn Triệu Kim Hổ bọn họ đi xử lý con hổ yêu kia, còn chỗ phủ Yên Ba này cứ để Hàn đại nhân từ từ chơi vậy."
Bùi Tu Viễn được cái là lúc cần nhẫn thì hắn nhẫn cũng ghê. Sau khi Liêu Hoành Thịnh đời trước chết, Bùi Tu Viễn cứ tưởng mình có thể tiếp quản phủ Yên Ba, ai ngờ lại bị Liêu Hoành Thịnh lên thay. Trước đó hắn cũng đã tìm đủ mọi cách để hất cẳng Liêu Hoành Thịnh, đủ loại thủ đoạn dùng hết. Liêu Hoành Thịnh tuy không nhiều tâm cơ như Hàn Tranh, nhưng dù sao cũng là giáo úy từng chỉ huy một doanh ở tổng bộ Diệt Ma ti, đâu dễ gì để Bùi Tu Viễn mấy chiêu trò nhỏ này làm khó. Quan trọng nhất là thực lực của Liêu Hoành Thịnh vượt trội so với Bùi Tu Viễn, đấu mấy hiệp là Bùi Tu Viễn tơi tả, ngoan ngoãn nghe lệnh làm việc. Ngay cả khi tấn công Xích Kỳ đạo, Bùi Tu Viễn không muốn một chút nào nhưng cũng phải răm rắp làm theo.
Bây giờ Hàn Tranh từ trên trời rơi xuống, dùng cả ân và uy, trực tiếp nắm quyền hành lớn của nha môn Diệt Ma ti phủ Yên Ba trong tay, Bùi Tu Viễn biết mình lại phải nhẫn tiếp.
Không thấy thì không bực mình, Hàn Tranh muốn giày vò thế nào cứ giày vò, hắn không thèm hầu hạ nữa. Nói xong Bùi Tu Viễn rời đi ngay, chuẩn bị dẫn Triệu Kim Hổ đi Đông Sơn xử lý yêu ma.
Triệu Vinh Nghiệp nhìn bóng lưng Bùi Tu Viễn rời đi, cười cười, rồi nằm trên ghế nhắm mắt dưỡng thần, tựa như muốn chuẩn bị ngủ trưa.
Lúc này trong phòng khách.
Hàn Tranh không hề xấu hổ hóa giận, chỉ là trên mặt mang chút vẻ suy tư.
Phản ứng của các thế lực lớn thật ra nằm trong dự đoán của Hàn Tranh. Trước đó Diệp Lưu Vân đã nói với Hàn Tranh rằng đám thế lực giang hồ này có tư duy khác Diệt Ma ti, phần lớn tham lam thiển cận, chỉ thấy lợi ích trước mắt, cho nên chuyện chúng từ chối mình là rất bình thường. Hàn Tranh vốn dĩ muốn giải quyết vấn đề theo hướng hòa bình nhất, nhưng nếu bọn chúng không muốn hòa bình thì cũng đừng trách hắn tàn nhẫn. Đằng nào mình cũng muốn điều tra nguyên nhân cái chết của Liêu Hoành Thịnh, đám người của các thế lực giang hồ này, giờ đều đang trong trạng thái nghi vấn.
Lúc này Trương Viêm rón rén thò đầu vào: "Hàn đại nhân, ngài không sao chứ?"
"Ta có thể làm sao?" Hàn Tranh cười cười, Trương Viêm này tưởng hắn sẽ nổi giận sao?
Trương Viêm thở phào, nói: "Hai lần trước ngài ra tay đều thuận lợi, mỗi lần này là thất bại. Tất nhiên phía dưới anh em không hề thất vọng, chỉ là cảm thấy ngài sẽ không chấp nhận được."
Hàn Tranh nhẹ nhàng lắc đầu: "Thế nào là thất bại? Đây không phải ta thất bại, mà là ta cho bọn chúng một lựa chọn tốt cho tất cả, nhưng chúng ngu xuẩn từ chối. Mời khách, chém đầu, hoặc làm chó. Ta đã cho bọn chúng cơ hội làm người mà chúng không trân trọng, trách ai được. Tiếp theo hãy xem bọn chúng muốn chết hay muốn làm chó thôi."
Lời của Hàn Tranh bình thản lạ thường, nhưng Trương Viêm lại nghe ra sát khí lạnh lẽo trong đó. Giống như cái cách Hàn Tranh đối diện với hai con yêu ma và Xích Kỳ đạo trước kia.
"Mang hết tài liệu của bảy nhà đó vào phòng cho ta, càng chi tiết càng tốt."
Trương Viêm không dám chậm trễ, lập tức mang tài liệu cho Hàn Tranh.
Không nghi ngờ gì, Diệt Ma ti phủ Yên Ba nắm rõ nhất tình hình của đám thế lực giang hồ này. Hai bên đấu đá mấy chục năm, các đời Diệt Ma ti đều thu thập tài liệu của đám tông môn này, tất nhiên là rất chi tiết.
Hàn Tranh tự giam mình trong thư phòng, cẩn thận nghiên cứu tài liệu của bảy nhà thế lực. Tình hình đặc biệt của phủ Yên Ba khiến quan hệ giữa bảy nhà này cực kỳ phức tạp. Lúc bình thường thì đánh tới đánh lui, đôi khi chỉ vì chút xung đột nhỏ cũng có thể đánh chết người. Nhưng một khi Diệt Ma ti muốn động tay, bọn chúng lập tức sẽ liên kết lại với nhau, có thể nói là như tay chân, không ai nể ai. Vậy nên muốn công phá từ bên ngoài rất khó, phương pháp hữu hiệu nhất là làm sụp đổ từ bên trong.
Hàn Tranh bây giờ muốn tìm một đối tượng để ra tay.
Xem hết tài liệu của cả bảy nhà, Hàn Tranh cuối cùng chọn được một mục tiêu, chính là Hắc Thủy Bang.
Hắc Thủy Bang khác hoàn toàn với sáu nhà kia ở chỗ, dù cũng thuộc thế lực giang hồ nhưng Hắc Thủy Bang không có quá nhiều mâu thuẫn với phủ Yên Ba trong vấn đề linh điền khoáng mạch.
Hắc Thủy Bang mới trỗi dậy được hơn chục năm, bang chủ "Qua sông long" Trần Cửu Chân vốn là người làm bốc vác ở bến cảng, mang theo mười mấy anh em thành lập Hắc Thủy Bang, phát triển ở khu vực ven hồ Yên Ba, cuối cùng khống chế gần như tất cả các bến tàu ven hồ, dưới trướng có đến mấy vạn bang chúng.
Cả đám công nhân khuân vác, người lái thuyền, và dân ven hồ đều nhờ vào Hắc Thủy Bang để kiếm cơm. Nên nói đúng ra thì Hắc Thủy Bang không cùng một loại với đám thế lực giang hồ truyền thống kia.
Chúng không đụng chạm đến lão yêu Hắc Sơn, nên cũng không tranh giành linh điền khoáng sản.
Sở dĩ Hắc Thủy Bang chơi cùng đám thế lực giang hồ là vì chúng đã từng hứa hẹn sẽ không nhúng tay vào việc làm ăn của Hắc Thủy Bang, chỉ cần Trần Cửu Chân đứng về phía chúng khi cần thiết là được.
Điều kiện này nghe thì bá đạo, nhưng Trần Cửu Chân cũng phải chấp nhận. Dù sao Hắc Thủy Bang thời gian phát triển còn ngắn, nội tình yếu kém, nếu không chấp nhận điều kiện của đám kia thì một khi bị đánh ép, Hắc Thủy Bang sẽ tan rã trong nháy mắt.
Hàn Tranh muốn làm rất đơn giản, chính là kéo Hắc Thủy Bang về phe mình.
Quyết định xong, Hàn Tranh một mình đến một bến tàu lớn nhất phía tây phủ Yên Ba, nơi đó là tổng đà của Hắc Thủy Bang.
Đến nơi nhìn thấy tổng đà của Hắc Thủy Bang thì Hàn Tranh có chút ngẩn người.
Không phải vì tổng đà Hắc Thủy Bang quá lớn, mà là vì nó có phần quá đơn sơ. Tổng đà Hắc Thủy Bang không khác gì mấy căn nhà sàn ven sông của ngư dân, chỉ có diện tích lớn hơn, toàn thân được sơn màu đen.
Lúc này ở bến tàu, không ít bang chúng cởi trần, trên đầu buộc khăn đen đang chỉ huy thuyền bè ra vào. Lại có vài tên đang kéo dây thừng, kéo thuyền vào bờ, còn phụ trách vận chuyển hàng hóa, hoạt động hệt như một đội quân vận chuyển chứ chẳng giống một bang phái giang hồ.
Hàn Tranh bước vào cửa chính tổng đà, hai tên võ giả cao lớn lực lưỡng lập tức chặn lại.
"Đến tổng đà Hắc Thủy Bang ta có việc gì?"
"Ta là Hàn Tranh của Diệt Ma ti, đến xin yết kiến bang chủ Trần."
Hai tên thủ vệ giật mình. Ân oán giữa các tông môn giang hồ và Diệt Ma ti thì ai cũng biết, Hàn Tranh tự nhiên tới cửa, bọn hắn vô thức cảm thấy chắc chắn chẳng có chuyện gì tốt.
"Hàn đại nhân chờ chút, ta vào báo."
Một tên bang chúng chạy vào trong báo cáo, lát sau quay ra, làm thủ thế mời Hàn Tranh: "Hàn đại nhân mời vào, bang chủ đang đợi ngài."
Hàn Tranh cười, xem ra Trần Cửu Chân không mấy hoan nghênh hắn. Mình dù gì cũng là giáo úy Diệt Ma ti phủ Yên Ba, Trần Cửu Chân đến cả ra đón cũng không có, thái độ đã quá rõ.
Nhưng không sao cả, thái độ đối phương mà tốt thì mới là chuyện lạ.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).
Bạn cần đăng nhập để bình luận