Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 315: Trấn hải (length: 9658)

"Ngoại trừ Hàn Tranh, còn có cả cái tên Ngụy Văn Nhược kia, cũng phải dạy cho ta một bài học thật tử tế!"
Bạch Tuyết Như nghiến răng nghiến lợi nói.
Nàng chỉ hận Ngụy Văn Nhược không giúp nàng đối phó Hàn Tranh, hoàn toàn quên rằng nếu không phải Ngụy Văn Nhược, nàng thậm chí đã không thể sống mà rời khỏi phủ Yên Ba.
"Bạch tiểu thư cứ yên tâm, tên Ngụy Văn Nhược kia lúc nào cũng tỏ vẻ đạo mạo, ta cũng đã sớm ngứa mắt hắn rồi."
Tống Tinh Uyên lúc này trong lòng lại càng thêm khinh thường Bạch Tuyết Như.
Hắn cũng đã nghe qua chuyện Bạch Tuyết Như vì sao mà trở mặt với Ngụy Văn Nhược.
Nếu là hắn ở vào tình huống đó, hắn chắc chắn cũng sẽ làm vậy, con đàn bà này đúng là không có đầu óc.
Bất quá loại phụ nữ không có đầu óc lại dễ sai khiến, chỉ cần cưới được Bạch Tuyết Như, củng cố vị thế của mình tại Tống gia, đến lúc đó muốn xử trí nàng ta thế nào mà chẳng được.
Hàn Tranh lúc này cũng không biết, hắn đã bị người ta để ý tới, đang chuẩn bị sẵn sàng 'dạy dỗ' hắn một trận.
Chờ người của Thương Sơn kiếm phái đi rồi, Vạn Trọng Sơn đi tới lo lắng hỏi: "Hàn tiểu hữu có bị thương không?"
Hàn Tranh lắc đầu nói: "Cảm ơn Vạn lão đại nhân đã cứu giúp, ta không sao, chỉ là khí huyết có chút hao tổn, một đêm là có thể bù lại."
"Không ngờ rằng người của Thương Sơn kiếm phái lại quá mức hống hách, ngay tại phủ Tiềm Giang mà dám động thủ.
Lần sau ngươi nhất định phải cẩn thận, nếu lại có võ giả Đan Hải cảnh động thủ, đừng có gắng gượng mà chống đỡ, phải lập tức trốn đi.
Tên Công Dương Cừ kia chính là một tên điên chỉ biết lấy lợi ích tông môn làm đầu.
Một khi hắn cảm thấy giết ngươi có lợi cho Thương Sơn kiếm phái, hắn chắc chắn sẽ bất chấp tất cả mà chém giết ngươi, cho dù phải trả bằng cả tính mạng của hắn."
Vạn Trọng Sơn nghiêm nghị nói.
Năm nhà bảy phái sở dĩ cường đại, cũng là bởi vì trong những thế lực này có không ít kẻ như Công Dương Cừ, sẵn sàng liều mình vì lợi ích phía sau.
Ngược lại, như bọn họ, chỉ là một lũ chỉ biết nghĩ cho bản thân mình và nịnh bợ thì lại dễ đối phó hơn nhiều.
"Vạn lão đại nhân cứ yên tâm, ta sẽ không bao giờ tự đẩy mình vào chỗ hiểm."
"Nói tóm lại, hãy cẩn thận hết mức."
Vạn Trọng Sơn vỗ vai Hàn Tranh, dẫn người bắt đầu giải quyết hậu quả.
Hàn Tranh và Tống Thiên Thanh giao đấu gần như phá tan non nửa con phố.
Người của Thương Sơn kiếm phái thì có thể bỏ đi, nhưng Diệt Ma ti của ông thì phải giải quyết mớ hỗn độn này.
Hàn Tranh đi đến trước mặt Liên Sinh, chắp tay nói: "Cảm ơn Liên Sinh đại sư vừa rồi đã ra tay trượng nghĩa."
Hàn Tranh thật sự không ngờ Liên Sinh lại ra tay giúp đỡ, dù sao hai bên cũng không có giao tình sâu sắc đến thế.
Bất quá một điều Liên Sinh nói không sai.
Nếu hôm đó Công Dương Cừ ra tay, vậy thì với tính cách của Hàn Tranh, sau này chắc chắn sẽ báo thù, mà còn là kiểu không chết không thôi nữa.
"Hàn đại nhân khách khí quá, tiểu tăng ra tay cũng chỉ là không muốn Thương Sơn kiếm phái tạo thêm sát nghiệt, ta thật sự nhìn thấy sát kiếp trên người Công Dương Cừ, mà sát kiếp đó lại bắt nguồn từ Hàn đại nhân ngươi."
Lúc này Liên Sinh bỗng nhíu mày: "Hàn đại nhân, gần đây ngươi phải cẩn thận một chút, ta cảm giác trên người ngươi cũng có một chút sát kiếp."
"Liên Sinh đại sư có thể cảm nhận được sát kiếp, là có người muốn giết ta, hay là do ta có thể sẽ bị trọng thương, thậm chí là mất mạng?"
Liên Sinh lắc đầu: "Bần tăng cảm giác được sát kiếp nhưng không thể cảm nhận chi tiết như thế được, chỉ là mơ hồ cảm giác được có người muốn ra tay giết Hàn đại nhân, hậu quả có thể là đổ máu, cũng có thể là thương vong, nhưng ai gây ra thì không nhất định."
Hàn Tranh cười: "Nếu là vậy, ta cảm thấy ta gần như quanh năm suốt tháng đều bao phủ trong sát kiếp rồi.
Không phải ta giết người thì cũng là người khác muốn giết ta.
Tóm lại, kiểu chuyện ngươi sống ta chết này trên người ta xảy ra quá thường xuyên.
Tống Thiên Thanh bởi vì ta mà bị phế, ta đoán bây giờ Công Dương Cừ trong lòng chỉ muốn giết ta.
Nhưng cảm ơn Liên Sinh đại sư đã nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận."
Thật ra trong lòng Hàn Tranh rất rõ, với thân phận của hắn và cách hành xử của hắn, phần lớn thời gian đều sẽ lâm vào sát kiếp.
Bất quá Hàn Tranh có lòng tin, người chết trong cái sát kiếp này, nhất định không phải là mình.
Sau khi giao chiến với Tống Thiên Thanh, vì cuối cùng đã thiêu đốt một chút khí huyết, Hàn Tranh liền về nha môn của Diệt Ma ti để hồi phục lực lượng, còn Tô Vô Minh thì tiếp tục tuần tra bên ngoài.
Thật ra, chút hao tổn khí huyết này đối với Hàn Tranh mà nói cũng chẳng đáng gì.
Nhưng vì đại hội đúc binh sắp tới, Hàn Tranh nhất định phải luôn duy trì trạng thái đỉnh phong, cho nên vẫn cần hồi phục lại.
Đồng thời, trong khoảng thời gian này, Hàn Tranh đã chém giết rất nhiều võ giả và yêu ma, tích lũy đủ 227.000 điểm cảm giác no, cũng đã đến lúc phải đột phá tiếp rồi.
Đến tham gia đại hội đúc binh lần này đều là những nhân tài kiệt xuất của các môn phái lớn, Hàn Tranh tuy tự tin nhưng không hề tự phụ.
Đột phá thêm một môn võ kỹ, thêm một con át chủ bài, nắm chắc đoạt được binh khí tối thượng của đại hội đúc binh càng thêm một phần.
Triệu hồi ra lò luyện Thao Thiết, Hàn Tranh xem xét những công pháp trên tay mình có thể đột phá.
Trong đó, A Tị Đạo Tu La Trảm có độ thuần thục cao nhất, đã đạt đến 95%, gần tới mức viên mãn.
Nhưng A Tị Đạo Tu La Trảm chỉ là ở Huyền Cương cảnh, dù đột phá thì cũng chỉ lên Đan Hải cảnh, chưa đủ để Hàn Tranh lấy ra làm át chủ bài sử dụng, tốt nhất là chọn một môn công pháp Đan Hải cảnh để đột phá.
Mà trong các công pháp Đan Hải cảnh, Hàn Tranh đột phá sớm nhất chính là thức nứt đất trong Viên Ma Cửu Biến, độ thuần thục đã đạt đến 87%.
Uy năng của Viên Ma Cửu Biến thì không cần nghi ngờ, dưới tình huống hiện tại, lựa chọn nó để đột phá là thích hợp nhất.
Suy nghĩ một lát, Hàn Tranh trực tiếp tiêu tốn 20 ngàn điểm cảm giác no, đẩy độ thuần thục của thức nứt đất lên đến viên mãn.
Ưu tiên đột phá nứt đất, cuối cùng nếu còn thừa cảm giác no, thì xem có đủ để đột phá A Tị Đạo Tu La Trảm hay không.
(Công pháp có thể đột phá hiện tại:
(Viên Ma Cửu Biến · Nứt Đất) đột phá cần tiêu hao 150 ngàn điểm cảm giác no, dung hợp Thần vận 《Cửu Thiên Viên Ma Hái Sao Đồ》 tiêu hao 50 ngàn điểm cảm giác no.) "Đột phá thôi."
Lần này tiêu tốn một mạch, điểm cảm giác no của mình bị tiêu sạch, Hàn Tranh có chút xót của.
Với lại A Tị Đạo Tu La Trảm là không còn cơ hội đột phá rồi, chỉ có thể chờ tích lũy thêm một chút điểm cảm giác no mới tính tiếp.
Cùng lúc đó, tiếng Hàn Tranh vừa dứt, trong hư không xuất hiện Cửu Thiên Viên Ma Hái Sao Đồ, con vượn ma gầm lên, một tay hái sao, một viên ngôi sao bị vượn ma hái xuống, trực tiếp đánh vào người Hàn Tranh.
(Đan Hải cảnh (Viên Ma Cửu Biến · Nứt Đất) đột phá lên Chân Đan cảnh (Viên Ma Cửu Biến · Trấn Hải), độ thuần thục ban đầu 10%) Thật ra, nói một cách chính xác thì Đan Hải cảnh và Chân Đan cảnh đều thuộc cùng một cảnh giới, đan hải đại thành chính là ngưng tụ thành võ đạo chân đan.
Cho nên trong hệ thống Diệt Ma ti, bất kể là Đan Hải cảnh hay Chân Đan cảnh, đều được xem là trấn thủ đô úy, nhưng người sau có quyền hạn lớn hơn.
Nhưng trong hệ thống Viên Ma Cửu Biến, rất rõ ràng lại tách Chân Đan cảnh ra một công pháp riêng.
Hàn Tranh cẩn thận cảm ngộ sức mạnh của thức trấn hải này, một lúc sau hắn gãi đầu, cảm giác có chút vụng về.
Ban đầu mình muốn tìm một con át chủ bài, nhưng hình như lại hơi quá đà rồi.
Nếu như nói thức nứt đất là dùng sức mạnh tối thượng tung ra một quyền, vậy thì thức trấn hải chính là dùng sức mạnh tối thượng để trấn áp tất cả.
Dù cho thân thể ngươi có mạnh mẽ thế nào, lực lượng của ngươi có cường đại ra sao, khi chịu sức trấn áp của thức này cũng đều bị nghiền nát.
Bất quá, uy năng của chiêu này mặc dù lớn, nhưng sức lực cần bỏ ra cũng cực kỳ kinh người.
Khi võ đạo chân đan còn chưa được ngưng tụ, mà muốn vận hành một sức mạnh to lớn như thế, gần như là không thể.
Hàn Tranh tự đánh giá thực lực hiện tại của mình, dù cho hắn có vận hành Long Tượng Kình Thiên Đồ Lục, rồi lại dùng thêm Tử Huyết Huyền Dương Đại Pháp để thiêu đốt khí huyết, cũng chưa chắc có thể chịu được sức tiêu hao của chiêu thức trấn hải này.
Đến lúc đó, quân địch không bị trấn sát mà có khi chính mình lại bị rút sạch sức.
Hàn Tranh bỗng nhiên cảm thấy hơi nhức trứng.
Công pháp Chân Đan cảnh tuy cường đại, nhưng không phải một kẻ võ giả còn chưa bước vào Đan Hải cảnh như hắn muốn dùng là dùng được.
Nếu sớm biết vậy, hắn nên thận trọng, trước hết cứ đột phá A Tị Đạo Tu La Trảm thì hơn.
A Tị Đạo Tu La Trảm vốn là võ kỹ sát phạt tối thượng, ở Huyền Cương cảnh uy năng đã cường đại như thế, nếu như đột phá đến Đan Hải cảnh, uy năng chắc chắn sẽ còn mạnh hơn.
Tuy không phải là át chủ bài, nhưng ít nhất cũng có thể tăng thêm chiến lực cho Hàn Tranh, không đến mức khó xử như bây giờ.
Nhưng giờ đã đột phá rồi thì Hàn Tranh hối hận cũng vô dụng.
Lò luyện Thao Thiết đâu thể nào nhả lại chỗ điểm cảm giác no đã tiêu hao được chứ.
Đây là lần đầu tiên Hàn Tranh sử dụng lò luyện Thao Thiết để đột phá công pháp mà lại xảy ra tình huống khó xử như vậy.
Nhưng chuyện này cũng xem như một bài học cho Hàn Tranh.
Công pháp không phải cứ càng mạnh thì càng tốt.
Dù công pháp có cường đại đến đâu, nhưng mình không thể vận dụng, thì cũng chỉ là một thứ phế thải.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận