Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 115: Thù không qua đêm (length: 11353)

Bên ngoài Cẩm Tú phường.
Dương Thiên Kỳ mặt mày khó chịu: "Rõ ràng hôm nay là chúc mừng huynh Hàn lên chức dẫn đội, ai ngờ lại bị thằng khốn Quách Chân kia phá đám.
Huynh Hàn, chúng ta ăn được nửa bữa thì bị cắt ngang, hay là đi chỗ khác ăn thêm bữa nữa đi."
Hàn Tranh nheo mắt lắc đầu: "Ăn uống không vội, cái phái Đan Dương kia rốt cuộc là thế nào, các ngươi có biết không?"
Diệp Lưu Vân đáp: "Một môn phái nhỏ ở bên ngoài phủ Khai Bình, võ đạo chỉ tầm thường thôi, chủ yếu là luyện đan, cũng có chút quan hệ với mấy thế lực xung quanh phủ Khai Bình."
Nói đến đây, giọng điệu Diệp Lưu Vân có chút khinh thường: "Đám người phái Đan Dương ai nấy đều giỏi nịnh bợ, làm việc cũng không ra gì.
Nhìn cái bộ dạng Phí Chính Xuân vừa nãy xem, dù sao cũng là võ giả Huyền Cương cảnh, cuối cùng lại chạy đi nịnh nọt võ giả Tiên Thiên cảnh của Thương Sơn kiếm phái, một bộ khúm núm.
Trước kia Diệp gia ta cũng từng hợp tác với phái Đan Dương, nhưng phái Đan Dương lại vì nịnh bợ đại phái khác mà đem đan dược vốn thuộc về Diệp gia ta bán với giá nửa.
Từ đó về sau Diệp gia ta cũng không hợp tác với phái Đan Dương nữa, làm ăn mà không giữ chữ tín, nói gì đến đạo lý làm người."
"Thực lực phái Đan Dương thế nào?"
Diệp Lưu Vân ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: "Nói thật là cũng chẳng ra gì, phái Đan Dương tuy mang tiếng là tông môn võ đạo, nhưng thật ra là sống dựa vào luyện đan.
Đệ tử trong tông môn cũng không giỏi chém giết đánh nhau, chỉ giỏi luyện đan chế thuốc, tu vi đa phần cũng đều nhờ đan dược mà tăng lên.
Trong toàn bộ tông môn chỉ có hai người được xem là có chút thực lực, một là phó chưởng môn Phí Chính Xuân mà chúng ta vừa gặp.
Còn một người chính là chưởng môn phái Đan Dương Chử Chính Hư, tuổi đã cao, Huyền Cương cảnh đỉnh phong, nhưng nghe nói đã bị kẹt ở bình cảnh Đan Hải nhiều năm, trước sau không thể bước vào Đan Hải cảnh.
Với tuổi của hắn hiện tại, khí huyết đã bắt đầu suy yếu, chắc là không thể nào bước vào Đan Hải cảnh."
"Vậy phái Đan Dương tu luyện không phải là ma công thuộc tính âm tà?"
Diệp Lưu Vân ngẩn người: "Đương nhiên không phải, phái Đan Dương tu luyện là công pháp thuộc tính hỏa, tiện cho việc luyện đan khống chế hỏa hầu."
Hàn Tranh nheo mắt, trầm giọng nói: "Phí Chính Xuân thích xen vào việc bao đồng như vậy sao? Tốt thôi, hôm nay ta sẽ tra xét phái Đan Dương của hắn!
Theo ta được biết, dẫn đội có tư cách triệu tập Huyền Giáp Vệ, điều tra thậm chí động thủ với bất kỳ tông môn nào."
Trước đó Hàn Tranh vì muốn tìm tài liệu liên quan đến nguồn gốc của cảm giác đau mà xem qua gần hết tài liệu nhiệm vụ của Diệt Ma ti.
Tuy không tìm được thứ mình muốn, nhưng lại vô cùng rõ các loại chức quyền và tiền lệ của Diệt Ma ti, thậm chí còn hiểu hơn cả Diệp Lưu Vân.
Vị trí dẫn đội này ngàn năm trước thật ra có quyền hành rất lớn, dưới trướng còn có mười mấy thậm chí mấy chục Huyền Giáp Vệ thường trú.
Khi đó, chỉ cần dẫn đội cảm thấy tông môn hay thế gia nào đó có vấn đề, chỉ cần bản thân thấy thực lực đủ mạnh, hoàn toàn có thể tự mình ra tay trấn áp giải quyết, không cần báo cáo lên cấp trên.
Có thể nói, ở Diệt Ma ti, chỉ khi đến dẫn đội mới coi như là quan thật sự, có quyền tự chủ nhất định.
Mà bây giờ do Diệt Ma ti ít người, phần lớn dẫn đội đều chỉ huy một mình, cho nên gần như đều nghe lệnh làm việc, chỉ khi đến cấp diệt ma giáo úy mới có thể tự chủ làm việc, tất nhiên là sau đó vẫn cần báo cáo cho tổng bộ.
Hàn Tranh chỉ cần có đủ lý do, hoàn toàn có thể mang người đi điều tra phái Đan Dương.
Phí Chính Xuân đã thích xen vào chuyện bao đồng, vậy thì ta sẽ cho hắn biết cái giá của việc thích xen vào chuyện bao đồng!
Hàn Tranh ở huyện Hắc Thạch đã nhiều lần nhẫn nhịn, là vì thực lực của bản thân còn thấp.
Nhưng khi thực lực của Hàn Tranh đã tăng lên, hắn đã có tư cách không để bụng thù cũ.
Diệp Lưu Vân cau mày nói: "Ta cũng biết quy củ này, nhưng lý do đâu?
Diệt Ma ti kỵ nhất là không dạy mà giết, tự nhiên mà đánh phái Đan Dương, sau này cấp trên chắc chắn sẽ trách phạt."
"Lý do phái Đan Dương cấu kết yêu ma có được không?"
Ba người Diệp Lưu Vân đều ngẩn người.
Phái Đan Dương cấu kết yêu ma khi nào?
Hôm nay Hàn Tranh như mới quen người của phái Đan Dương.
"Huynh Hàn nói nghiêm túc chứ?"
Hàn Tranh trầm giọng: "Đương nhiên là nghiêm túc, chức trách của Diệt Ma ti là gì? Tận diệt yêu ma, trấn áp giang hồ!
Chúng ta nói phái Đan Dương cấu kết yêu ma thì chính là cấu kết yêu ma.
Huống hồ ta thật sự nghi ngờ phái Đan Dương có vấn đề.
Vừa nãy khi giao đấu với Phí Chính Xuân, ta phát hiện trên người hắn có một luồng thi khí âm tà.
Phái Đan Dương của hắn chủ yếu là luyện đan, tại sao trên người lại có luồng khí tức này?
Vừa khéo dạo gần đây trong phủ Khai Bình liên tiếp có người mất tích, cấp trên cũng đang phái người điều tra nghiêm ngặt, biết đâu lại có liên quan đến phái Đan Dương.
Cho dù cuối cùng không điều tra ra được gì, chúng ta tận tâm với nhiệm vụ chẳng lẽ lại sai?"
Hàn Tranh muốn tra phái Đan Dương, không hề phải là chuyện từ không mà có, dựng chuyện vu khống.
Luồng thi khí âm tà mà hắn cảm nhận được trên người Phí Chính Xuân rất quen thuộc, đó là thứ khí tức cùng thuộc tính với thi ma trong di tích Chân Võ Môn ở núi Hắc Phong!
Đương nhiên là không mạnh bằng thi ma, rất nhạt rất nhạt, nếu không phải Hàn Tranh từng đối mặt trực tiếp với thi ma thì cũng không thể nào phát hiện ra.
"Vậy thì các vị, có dám làm không? Tuy nói phái Đan Dương có hai người Huyền Cương cảnh, nhưng Phí Chính Xuân kia chỉ là Huyền Cương cảnh sơ kỳ, còn Chử Chính Hư đã già nua.
Võ giả Huyền Cương cảnh, ta cũng đã giết không ít."
Hàn Tranh ở Tiên Thiên cảnh hậu kỳ đã dám đối đầu trực diện với Huyền Cương cảnh.
Bây giờ hắn đã bước vào nửa bước Huyền Cương cảnh, đồng nghĩa với việc hắn đã chính thức có tư cách đối đầu trực diện với võ giả Huyền Cương cảnh.
Dương Thiên Kỳ hung hăng nói: "Làm! Có gì mà không dám làm? Quách Chân là đồng liêu của Diệt Ma ti, chúng ta không thể xuống tay giết được.
Người của Thương Sơn kiếm phái chúng ta cũng không tiện động vào, nhưng chỉ một phái Đan Dương thì có gì phải sợ?"
Trước kia, Dương Thiên Kỳ làm việc luôn cẩn thận từng li từng tí, dù đó là vì hắn cẩn thận nhẫn nhịn, nhưng không khỏi lộ ra quá nhu nhược.
Nhưng từ khi cùng Hàn Tranh bọn họ đối mặt với đại yêu Huyền Cương cảnh, cái gan của Dương Thiên Kỳ cũng lớn hơn hẳn.
Diệp Thải Vân thì đưa ngón tay cái về phía Diệp Lưu Vân, ý nói thật sự động thủ nàng cũng không sợ.
Lúc này Diệp Lưu Vân nói: "Ta có vài người quen là Huyền Giáp Vệ ở Diệt Ma ti, đều là những anh em từng cùng ta chấp hành nhiệm vụ nhiều lần, ta sẽ đi triệu tập họ."
"Ta cũng phải đi tìm người giúp đỡ, một mình đối phó hai tên Huyền Cương cảnh cũng có chút cố hết sức."
"Tìm ai?"
"Tô Vô Minh!"
Mấy người Diệp Lưu Vân đều ngẩn người.
Tô Vô Minh ở Diệt Ma ti khá đặc biệt, như thể không nói chuyện với ai quá hai câu, tính cách cũng khá lãnh đạm.
Hàn Tranh với Tô Vô Minh mới chỉ cùng nhau thực hiện một nhiệm vụ, quan hệ lại tốt đến vậy sao? Việc lớn tấn công tông môn Tô Vô Minh cũng có thể đồng ý giúp Hàn Tranh?
Mấy người khí thế hung hăng trở về Diệt Ma ti, Diệp Lưu Vân đi tập hợp nhân lực, Hàn Tranh thì gõ cửa phòng Tô Vô Minh.
Tô Vô Minh mở cửa, thấy người đến là Hàn Tranh, lập tức sững sờ.
Ở Diệt Ma ti nhiều năm như vậy, gần như không có ai đến tìm hắn nếu không phải là lúc thi hành nhiệm vụ, Hàn Tranh là người đầu tiên.
"Huynh Tô, ta nghi ngờ phái Đan Dương ở phủ Khai Bình cấu kết yêu ma, muốn ra tay với phái Đan Dương, nên mới tìm huynh giúp đỡ.
Nhưng phái Đan Dương có hai người Huyền Cương cảnh, một Huyền Cương cảnh sơ kỳ, một Huyền Cương cảnh đỉnh phong nhưng đã già yếu, một mình ta có chút khó."
Tô Vô Minh khẽ gật đầu, quay lại cầm cây bàn long thương của mình lên, thốt ra một chữ: "Đi!"
Hai người đi đến cửa Diệt Ma ti tập hợp cùng Diệp Lưu Vân, Diệp Lưu Vân cũng đã kéo đến hơn mười Huyền Giáp Vệ, còn có năm người mặc huyền giáp bạc.
Diệp Lưu Vân xuất thân thế gia, nhưng không có cái kiểu ngạo mạn của con nhà thế gia, mà lại là người ngoài lạnh trong nóng, chỉ cần đã từng cùng anh chấp hành nhiệm vụ, đều xem anh là bạn, anh cũng rất có sức kêu gọi.
Lúc này thấy Hàn Tranh và Tô Vô Minh, trong mắt những Huyền Giáp Vệ kia cũng lộ ra vẻ khác lạ.
Tô Vô Minh trước kia đã nổi danh lắm rồi, nếu không phải vì cái tin đồn vận rủi bẩm sinh kia, chắc chắn cũng có người muốn kết giao với anh ta.
Hàn Tranh cảm thấy mình mới đến Diệt Ma ti, thật sự không biết là ở Diệt Ma ti kỳ thật hắn đã được xem là nổi bật.
Không nói đến việc vừa đến Diệt Ma ti đã đánh bại Quách Chân, mỗi một nhiệm vụ đối thủ của hắn đều là Huyền Cương cảnh, điều này cực kỳ kinh người, hơn nữa hắn lại hoàn thành rất tốt.
Nhiệm vụ của Diệt Ma ti, ngoài những cái cần giữ bí mật ra, phần lớn đều công khai minh bạch, ai cũng có thể xem được.
Thực lực ai mạnh ai yếu, xem qua liền biết.
Lúc này, dù biết bọn họ muốn động đến một tông môn có hai võ giả Huyền Cương cảnh, họ cũng không có vẻ gì sợ hãi, ngược lại là một bộ dạng hưng phấn.
Trong Diệt Ma ti hiện tại tuy có một bộ phận người là người không lý tưởng, nhưng đa phần võ giả xuất thân Diệt Ma ti đều giống sói, ai nấy đều sợ thiên hạ không đủ loạn.
Đúng lúc này, Quách Chân cũng quay về Diệt Ma ti.
Thấy Hàn Tranh bọn họ khí thế hung hăng, người thì đông như vậy, Quách Chân bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, sắc mặt lập tức thay đổi.
"Hàn Tranh! Các ngươi muốn làm gì! ?"
Hàn Tranh cười như không cười nhìn về phía Quách Chân: "Đan Dương Phái bị nghi là cấu kết yêu ma, chúng ta đi điều tra, thế nào?"
"Đan Dương Phái thành thật luyện đan, làm sao có thể cấu kết yêu ma! ? Hàn Tranh ngươi đây là đang công báo tư thù!"
Quách Chân trong lòng lập tức hơi hồi hộp một chút, hắn làm sao đều không nghĩ tới Hàn Tranh thế mà to gan như vậy, thù không để qua đêm, hiện tại liền muốn đi tìm Đan Dương Phái gây phiền phức.
Hàn Tranh âm thanh lạnh lùng nói: "Quách Chân, đừng quên thân phận của ngươi!
Ngươi là người của Diệt Ma ti, không phải người của Đan Dương Phái!
Ngươi nói Đan Dương Phái không có cấu kết yêu ma thì nó liền không có cấu kết yêu ma, ngươi dám đảm bảo cho Đan Dương Phái sao? Ngươi có tư cách này sao?
Cút ngay!"
Nói xong, Hàn Tranh trực tiếp dẫn người ra khỏi Diệt Ma ti, thẳng đến Đan Dương Phái mà đi.
"Tên điên! Đều là mẹ hắn tên điên!"
Quách Chân bất đắc dĩ tránh ra, thầm mắng một tiếng vội vàng chạy vào bên trong Diệt Ma ti.
Hắn muốn hảo hảo kiện Hàn Tranh một phen, để hắn không chịu nổi!
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận