Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 172: Một người diệt một trại (length: 10722)

Trong sơn trại, thấy Lý Thiên Bảo lại lần nữa thất bại, đám Xích Kỳ đạo đều nhao nhao kinh sợ.
Bọn chúng không dám vượt qua chỗ Hàn Tranh để điều khiển nỏ phá thành ngăn cản Diệt Ma ti, liền đành phải tìm cách bao vòng ra phía sau Ngũ Lão Sơn, cưỡi thuyền nhỏ khác chạy khỏi Ngũ Lão Sơn.
Dù sao hồ Yên Ba rộng lớn như vậy, cũng không thể làm chết đám thủy tặc lâu năm bọn chúng được.
Trong chốc lát cả sơn trại liền náo loạn, có thể nói một mình Hàn Tranh đã đánh tan cả một sơn trại.
Thấy cảnh này, Hàn Tranh khẽ lắc đầu.
Hắn hiện tại đã có chín phần chắc có thể khẳng định, Liêu Hoành Thịnh không phải do Lý Thiên Bảo giết.
Lý Thiên Bảo kẻ này chỉ là một tên chó giữ nhà chẳng có chí khí gì, đời này chỉ muốn xưng vương xưng bá ở Ngũ Lão Sơn, cho nên ổn định là điều quan trọng nhất.
Hắn không dám mạo hiểm đắc tội Diệt Ma ti để giết Liêu Hoành Thịnh, dù cho trước đó Liêu Hoành Thịnh đã công kích Ngũ Lão Sơn, khiến Xích Kỳ đạo tổn thất nặng nề.
Hơn nữa thực lực của Lý Thiên Bảo cũng không đủ để giết Liêu Hoành Thịnh.
Lý Thiên Bảo này dù là Huyền Cương cảnh trung kỳ, nhưng thực lực của hắn kỳ thực không tính là quá mạnh, chỉ có thể nói là tạm được.
Hàn Tranh bộc phát toàn lực, có thể dùng thực lực Huyền Cương cảnh sơ kỳ áp chế hắn.
Mà thực lực ban đầu của Liêu Hoành Thịnh ở trận chiến Quy Nguyên Kiếm Các, Hàn Tranh đã tận mắt chứng kiến.
Dù là Liêu Hoành Thịnh đã cùng Long vương hồ Yên Ba liều mạng lưỡng bại câu thương, cũng không phải Lý Thiên Bảo có thể giết được.
Mà lúc này Lý Thiên Bảo nhìn thấy thủ hạ của mình vậy mà cũng bắt đầu chạy trốn, hai mắt hắn đỏ ngầu, giận dữ gầm lên một tiếng, khí huyết toàn thân lập tức điên cuồng bốc cháy.
Trước đó Liêu Hoành Thịnh dẫn theo toàn bộ tinh nhuệ phủ Yên Ba cũng không thể đánh vỡ Ngũ Lão Sơn, ai ngờ Hàn Tranh một người liền hủy diệt Ngũ Lão Sơn!
Lý Thiên Bảo lúc này hận không thể xé xác Trần lão tam cùng Phương Đại Hải, rốt cuộc bọn chúng đã mang thứ gì về!
Chỉ có điều lúc này Lý Thiên Bảo cho dù muốn giết bọn chúng cũng không tìm được người, hai tên này biết mình gây họa, chạy còn nhanh hơn ai hết.
Trong khí huyết sôi trào, phía sau Lý Thiên Bảo ngưng tụ ra một con cá voi màu máu, cá voi cương khí rộng mười mấy trượng tràn ngập, suýt nữa rút cạn cương khí toàn thân hắn.
Hàn Tranh khẽ lắc đầu.
Môn công pháp của Lý Thiên Bảo này tuy là Huyền Cương cảnh, nhưng kỳ thực lại không thích hợp để Lý Thiên Bảo tu hành.
Căn cơ nội tình của hắn đều rất bình thường, căn bản không khống chế được loại công pháp có khí thế mạnh mẽ này.
Cự Kình Liệt Hải Quyền này càng thích hợp cho võ giả xuất thân từ tông môn tu luyện, có nội tình tông môn làm chỗ dựa, mới có thể phát huy uy năng đến mức lớn nhất.
Thực tế cũng đúng là như thế, môn công pháp này chính là do Lý Thiên Bảo vô tình đoạt được tại hồ Yên Ba, hẳn là do một thế lực tông môn nào đó ở hồ Yên Ba lưu lại từ không biết bao nhiêu năm trước.
Lý Thiên Bảo thấy công pháp này lại là cấp bậc Huyền Cương cảnh liền lập tức động tâm, mặc kệ bản thân có thích hợp hay không liền bắt đầu tu luyện.
Cá voi màu máu nghiền ép mà đến, Lý Thiên Bảo thiêu đốt khí huyết liều mạng một kích, cỗ uy thế này thậm chí đã đến gần vô hạn trạng thái đỉnh phong Huyền Cương cảnh.
Hàn Tranh một tay hư không nắm, bàn tay cương khí khổng lồ bất ngờ xuất hiện, trực tiếp nắm lấy con cá voi màu máu, trong chốc lát khí huyết và cương khí tràn ngập đã bị dời núi tước đoạt hơn phân nửa.
Cá voi màu máu kia bắt đầu thu nhỏ lại với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, sau đó trực tiếp bị Hàn Tranh dùng dời núi lực mạnh mẽ hất ra ngoài, đánh về phía Lý Thiên Bảo.
Đi cùng với một tiếng nổ của cương khí vang lên, toàn thân Lý Thiên Bảo đều bị đánh bay ra ngoài, đã hấp hối.
Lúc này bên ngoài truyền đến một trận tiếng la giết, Trương Viêm cùng những người khác đã dẫn hơn ba mươi tên huyền giáp vệ xông thẳng vào.
Lúc tiến vào bọn hắn thậm chí không thấy một tên Xích Kỳ đạo nào, kết quả vừa vào sơn trại, bên trong đã là một mảnh hò hét ầm ĩ.
Đại đương gia Xích Kỳ đạo Lý Thiên Bảo đang nằm hấp hối trên mặt đất ngổn ngang.
Những tên Xích Kỳ đạo xung quanh đều hoảng hốt bỏ chạy, thậm chí không còn cả dũng khí đối mặt với Hàn Tranh.
Trương Viêm cùng mọi người liếc nhìn nhau, sự kinh hãi trong mắt gần như đã không thể giấu được.
Đây là tình huống gì?
Một mình Hàn đại nhân đánh tan toàn bộ Xích Kỳ đạo?
Hàn Tranh liếc nhìn đám Xích Kỳ đạo đang còn chạy trốn: "Đừng ngẩn người ra đó, mau thu dọn tàn cuộc, có thể bắt sống thì bắt sống, có thể giết thì giết, đây đều là công lao đấy."
"Vâng! Đại nhân!"
Trương Viêm cùng những người khác lập tức lộ vẻ hưng phấn, vội vàng ra tay bắt đầu bắt đám Xích Kỳ đạo này.
Ở trên mặt nước bọn hắn thực sự không có cách nào làm gì đám Xích Kỳ đạo này.
Nhưng bây giờ ở trên đất bằng, một tên huyền giáp vệ thậm chí có thể đối phó năm sáu tên Xích Kỳ đạo cũng không thành vấn đề, huống chi hiện tại chúng đều đã sợ vỡ mật.
Lúc này Hàn Tranh cũng thở phào một hơi, lấy đan dược hồi phục lực lượng ra nuốt một viên.
Dù đánh bại được Lý Thiên Bảo, nhưng lúc này lực lượng của Hàn Tranh cũng đã tiêu hao gần hết.
Một mình hắn lâm vào sâu trong sơn trại, bắt buộc phải đảm bảo đánh tan kẻ địch với tốc độ nhanh nhất, nếu không sa vào đánh giằng co thì kẻ thiệt chắc chắn là mình.
Đám Xích Kỳ đạo kia nếu thực sự không sợ chết, hơn trăm người cùng xông lên, dùng tính mạng để tiêu hao cương khí của Hàn Tranh, cuối cùng lại để Lý Thiên Bảo ra tay, thật đúng là có thể mang đến một chút phiền phức cho Hàn Tranh.
Chỉ tiếc bọn chúng không có loại dũng khí không sợ chết này, Lý Thiên Bảo cũng không đáng để bọn chúng phải liều mạng như thế.
Khôi phục một chút sức lực, Hàn Tranh đi đến trước mặt Lý Thiên Bảo đang hấp hối, trầm giọng nói: "Nói xem, mấy ngày trước có phải ngươi đã giao chiến với Liêu Hoành Thịnh đại nhân một trận?"
Lý Thiên Bảo đau thương vừa cười, sau đó trên mặt lộ vẻ tàn nhẫn: "Hàn Tranh, ngươi có bản lĩnh thì giết ta đi!
Ngươi hủy hoại cơ nghiệp Ngũ Lão Sơn của ta, ta làm ma cũng sẽ không tha cho ngươi!"
Lúc này trong lòng Lý Thiên Bảo, ngoài hận ý ngập trời đối với Hàn Tranh, chỉ còn sự hối hận.
Giống như Hàn Tranh đánh giá về Lý Thiên Bảo, hắn chỉ là một tên chó giữ nhà, cả đời chỉ muốn dựa vào địa thế Ngũ Lão Sơn để bảo vệ thế lực Xích Kỳ đạo, hoàn toàn không có ý định phát triển ra ngoài.
Nhưng lần trước chống cự được cuộc tấn công của Liêu Hoành Thịnh lại khiến hắn có chút bành trướng, tự cho rằng mình đã có thể sánh ngang Diệt Ma ti, thế lực nên được phát triển lớn mạnh hơn nữa.
Cho nên khi biết Trần lão tam và những người khác mang một võ giả Huyền Cương cảnh đến cửa, ngoài sự cảnh giác bình thường, Lý Thiên Bảo cũng có chút muốn thu phục đối phương, phát triển lớn mạnh Xích Kỳ đạo.
Không ngờ một kẻ cả đời nhát gan như hắn, lần đầu tiên sinh ra dã tâm thì liền gặp họa sát thân.
"Làm người ngươi còn đấu không lại ta, còn nghĩ muốn làm ma? Đơn giản là vọng tưởng!"
Hàn Tranh cười lạnh một tiếng, trực tiếp vận một chút lực lượng Kinh Thần Thứ, điểm lên người Lý Thiên Bảo.
Trong nháy mắt, sự đau nhức kịch liệt thấu tận xương tủy thậm chí cả tinh thần liền khiến Lý Thiên Bảo rên rỉ không thôi, đau đớn lăn lộn trên đất.
Kinh Thần Thứ này có điều kiện phát động hơi khó khi lâm chiến, rất dễ đánh trượt.
Nhưng lúc thẩm vấn thì gần như là có hiệu quả tuyệt đối, ít nhất Hàn Tranh chưa thấy ai có thể chống lại sự đau đớn kịch liệt của Kinh Thần Thứ.
Chưa đầy ba mươi hơi thở, Lý Thiên Bảo đã hoàn toàn không chịu nổi.
"Ta nói! Ta nói hết! Cầu xin ngươi cho ta chết cho nhanh!"
Hàn Tranh vươn tay, thu hồi lực lượng Kinh Thần Thứ.
Lý Thiên Bảo lập tức thở phào một hơi, toàn thân như vừa được vớt ra từ trong nước.
"Nói sớm không phải xong sao, ngươi nói ngươi giả bộ làm người kiên cường làm gì? Uổng công chịu tội."
Hàn Tranh khinh thường nhìn Lý Thiên Bảo.
Người này có đôi khi lại là như thế, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Lý Thiên Bảo thở dốc một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Hàn Tranh mang theo chút e ngại.
Bây giờ hắn đã hiểu rõ mình thua như thế nào.
Hắn là thủy tặc cường đạo làm việc ác vô số, Hàn Tranh thân là Diệt Ma ti diệt ma giáo úy lại còn ác hơn hắn!
Liêu Hoành Thịnh thực lực cường đại, nhưng lại làm việc chính trực, xưa nay không cần đến âm mưu quỷ kế gì.
Nói đánh Ngũ Lão Sơn, vậy liền đường đường chính chính bày ra tư thế trực tiếp cường công Ngũ Lão Sơn, cho nên Lý Thiên Bảo mới có thể thong dong mượn địa thế để đối đầu cứng rắn.
Còn Hàn Tranh thì sao?
Giả làm nội ứng đạo tặc hái hoa, xuất thủ đánh lén trong ngoài giáp công, hiện tại còn tra tấn bức cung, không hề giảng đạo đức võ thuật.
Điều quan trọng nhất là thực lực của Hàn Tranh còn mạnh đến dị thường.
Một người có thực lực mạnh còn dùng loại thủ đoạn này để hãm hại ngươi, ngươi lấy gì mà chống lại? Cho nên lần này Lý Thiên Bảo thực sự đã nhận thua.
"Liêu Hoành Thịnh không phải ta giết."
"Đoán được rồi, chỉ bằng ngươi cũng giết không được Liêu đại nhân."
Lý Thiên Bảo bị nghẹn họng, tiếp tục nói: "Có người bắn một mũi tên từ xa vào Ngũ Lão Sơn, trên đó có một tờ giấy, viết tin Liêu Hoành Thịnh kịch chiến với yêu ma bị trọng thương.
Không lâu trước Xích Kỳ đạo của ta vừa bị Liêu Hoành Thịnh mang người cường công gây tổn thất nặng nề, ta cũng muốn trút giận, liền một mình đến mai phục giết Liêu Hoành Thịnh.
Kết quả không ngờ tên kia dù bị yêu ma trọng thương vẫn còn lực lượng cực mạnh, kịch chiến bên dưới, ta vậy mà không địch lại đối phương, chém đối phương vài đao rồi trốn đi."
Đương nhiên, cho dù ta có thể giết được Liêu Hoành Thịnh thì ta cũng sẽ không thật sự ra tay, Xích Kỳ đạo vẫn chưa phát triển đến mức có thể mạnh mẽ đối đầu với Diệt Ma ti.
Ta tự hiểu rõ về việc ra tay của chính mình, Liêu Hoành Thịnh trước đó bị thương nặng, nhưng những vết thương do ta gây ra đều chỉ là ngoài da, tuyệt đối không đến mức khiến Liêu Hoành Thịnh mất mạng.
Trừ khi Liêu Hoành Thịnh dùng bí pháp gì đó tiêu hao sinh mệnh lực khi ra tay với ta, nếu không thì hắn chết không liên quan gì đến ta cả."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).
Bạn cần đăng nhập để bình luận