Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 208: Hắc Thiềm tướng quân (length: 9973)

Ôn Cảnh Vân mang đến tài liệu đủ để chứng minh trước đây trong phủ Yên Ba thật sự có võ giả nhân tộc hợp tác với yêu quân Độc Giao.
Hơn nữa, nơi yêu quân Độc Giao kia ở hẳn là không xa con sông.
Tuy nhiên, việc điều tra này có chút khó khăn, bởi vì xung quanh phủ Yên Ba có rất nhiều hệ thống sông ngòi, lớn nhỏ có đến hơn mười con sông, cuối cùng đều đổ vào hồ Yên Ba.
Đúng lúc này, Trương Viêm vội vã chạy vào nói: "Đại nhân, cách phủ Yên Ba năm mươi dặm có thôn Trần Gia xuất hiện một con đại yêu tùy ý giết chóc dân làng, đã có hơn trăm người bị yêu ma đó nuốt chửng."
Hàn Tranh chợt đứng dậy, trầm giọng nói: "Gọi Bùi Tu Viễn đến đây."
Một lát sau, Bùi Tu Viễn lập tức đến hỏi: "Đại nhân có phải muốn ta đến thôn Trần Gia diệt trừ yêu ma kia không?"
Hàn Tranh lắc đầu nói: "Đối phương nhắm vào ta mà đến, ngươi đi ngược lại càng nguy hiểm.
Ta sẽ đi giải quyết yêu ma kia, ngươi ở nha môn Diệt Ma Ti giúp ta để ý Triệu Vinh Nghiệp, một khi phát hiện hắn có bất kỳ động tĩnh khác thường, lập tức khống chế hắn lại."
Bùi Tu Viễn hơi sững sờ, sau đó nhỏ giọng hỏi: "Hàn đại nhân, ngươi nghi ngờ..."
Hàn Tranh thản nhiên nói: "Đại yêu ở Diệt Ma Ti phủ Yên Ba chỉ có mấy con, đều ở trong hồ Yên Ba.
Bây giờ bỗng nhiên trên đất liền xuất hiện một con đại yêu, ngươi không thấy rất kỳ lạ sao?
Lần trước ngươi gặp Hổ Tiên Phong là hoàn toàn ngoài ý muốn, nhưng chưa đầy một tháng mà liên tiếp hai lần ngoài ý muốn, chuyện này thật sự không bình thường.
Bất quá, ta ngược lại hy vọng lần này có thể dụ được con cá lớn, chứ không thì lại uổng phí nửa tháng."
Bùi Tu Viễn gật nhẹ đầu, nói: "Vậy Hàn đại nhân có muốn gọi Trần Cửu Chân bọn họ cùng đi không? Để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn?"
"Nếu là dụ cá thì phải diễn cho thật một chút, lỡ mà làm cá sợ chạy mất thì sao?"
Hàn Tranh có được sức mạnh từ trận chiến hủy diệt Nhạc gia, tu vi của ta đột nhiên tăng mạnh.
Người trong bóng tối dù có muốn tính kế Hàn Tranh, cũng chỉ sẽ dựa vào thực lực của Hàn Tranh trong trận chiến với Nhạc Thanh để mưu hại hắn.
Nhưng người bình thường ai có thể ngờ được, chỉ mới chưa đầy một tháng mà tu vi Hàn Tranh lại có thể tăng vọt lên một bậc lớn như vậy.
Sắp xếp xong chuyện ở Diệt Ma Ti, Hàn Tranh một mình đi thẳng đến thôn Trần Gia.
Thôn Trần Gia cách chỗ Hổ Tiên Phong xuất hiện trước đây ở Đông Sơn Cốc không xa, nơi này gần núi rừng Tây Giang, vốn dĩ dễ xuất hiện yêu ma, nhưng thực lực đều không mạnh, đều nằm trong phạm vi Diệt Ma Ti có thể kiểm soát.
Những thứ khó đối phó xung quanh phủ Yên Ba từ trước đến giờ không phải là yêu ma trên đất liền mà là yêu ma trong hồ.
Lúc này trên đất trống thôn Trần Gia, một con cóc khổng lồ đang nằm phơi nắng ở đó.
Toàn thân nó đen ngòm, hình dáng dài chừng ba trượng, trên thân mọc đầy những cái mụn mủ màu đen đang phóng thích ra độc tố.
Trước đất trống có hơn hai trăm dân làng đang run rẩy, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.
Con cóc kia cứ cách một khoảng thời gian lại há miệng rộng, chiếc lưỡi đột ngột bắn ra, cuốn một dân làng vào miệng rồi lập tức nuốt xuống bụng.
Cũng có dân làng muốn bỏ chạy, nhưng vừa động đậy thì con cóc liền cuốn lưỡi dài, nuốt chửng ngay.
Không đi còn tốt, ít nhất có khả năng người kế tiếp không phải là mình.
Nhưng nếu trốn chạy, chắc chắn người chết là mình.
Đúng lúc này, một luồng đao cương lạnh lẽo bỗng nhiên giáng xuống, nhắm thẳng vào đỉnh đầu con cóc.
Con cóc đen chợt nhảy bật lên, há miệng rộng ra trực tiếp nuốt lưỡi đao vào bụng, chớp mắt đã tiêu hóa hết.
Hàn Tranh đáp xuống, lập tức phát ra một tiếng động lớn.
"Các ngươi mau rút khỏi thôn này."
Hàn Tranh không ngoảnh đầu lại nói một câu, đám dân làng sống sót lập tức cuống cuồng bỏ chạy.
"Quả nhiên là mất hứng, đại gia ta còn chưa ăn no thì ngươi đã đến.
Ngươi là diệt ma giáo úy giết huynh đệ của ta?"
Hai mắt con cóc trợn trừng, hung hăng nhìn Hàn Tranh.
"Huynh đệ ngươi là Hổ Tiên Phong? Con cóc lười nhà ngươi cũng là yêu ma Đông Lương Sơn?"
Con cóc lập tức nổi giận nói: "Cái gì mà cóc lười! Ta là Hắc Thiềm tướng quân dưới trướng Xích Diện yêu quân ở Đông Lương Sơn đấy!
Ngươi cái tên diệt ma giáo úy gan lớn, dám giết yêu tộc Đông Lương Sơn ta, hôm nay ta phải nuốt ngươi, để báo thù cho huynh đệ ta!"
Hàn Tranh cười nhạo nói: "Ngươi muốn báo thù cho huynh đệ ngươi hẳn là tự cho là mình mạnh hơn nó đấy chứ?
Nhưng huynh đệ ngươi so với ngươi có ích nhiều, da hổ có thể làm thảm, xương hổ còn có thể ngâm rượu luyện dược.
Nhìn con cóc hôi hám như ngươi xem ra chả có tác dụng gì cả."
"Tìm chết!"
Hắc Thiềm tướng quân nổi giận gầm lên, đột nhiên há miệng, lưỡi dài đột ngột bắn ra.
Sắc mặt Hàn Tranh lập tức biến đổi, tốc độ thật nhanh!
Gần như trong nháy mắt, lưỡi dài đã đến trước người Hàn Tranh, mang theo một luồng tanh tưởi nồng nặc quét thẳng vào Hàn Tranh.
Thu Thủy Kinh Hồng đao đặt ngang trước người chém xuống, nhưng chém vào lưỡi dài giống như chém vào bông, không hề có lực tác động, thậm chí không thể chém ra vết máu nào trên lưỡi dài.
Đồng thời lưỡi dài chợt quét qua, vậy mà dính chặt vào Thu Thủy Kinh Hồng, kéo mạnh về phía sau.
Hàn Tranh hét lớn một tiếng, Long Tượng Trấn Ngục Kình được thúc đẩy đến cực hạn, sức mạnh khí huyết đột nhiên bùng nổ.
Hắc Thiềm tướng quân kinh hãi phát hiện mình không cách nào kéo Hàn Tranh về phía mình, ngược lại một lực lớn đang kéo mình về phía Hàn Tranh.
Khi khí huyết sôi trào của Hàn Tranh quanh thân tăng lên đến đỉnh điểm, thân hình hắn cũng đột ngột lớn lên một vòng.
Cánh tay đột ngột phát lực, Hắc Thiềm tướng quân lại bị Hàn Tranh kéo mạnh về phía mình, thân hình khổng lồ bị quăng lên không trung!
"Sao võ giả nhân tộc này lại có lực lượng lớn như vậy?"
Hắc Thiềm tướng quân không kịp thu lại lưỡi mình, chỉ có thể để mặc cho lực lượng kéo bay lên không trung.
Đa phần yêu ma có lực mạnh hơn so với võ giả nhân tộc cùng giai, đó là ưu thế của yêu ma.
Nhưng Hàn Tranh đơn giản còn đáng sợ hơn cả yêu ma, lực lượng này đơn giản không phải của người!
Hắc Thiềm tướng quân ở giữa không trung, các u cục sau lưng bắt đầu nhúc nhích, những dòng mủ dịch đen ngòm như nổ tung trào ra, vô cùng ghê tởm.
Một luồng yêu lực xám đen hòa cùng mủ dịch đen, như hoa trời rơi xuống, tốc độ cực nhanh, trong chốc lát đã bao vây lấy Hàn Tranh.
Thực Tâm Ác Thiềm Vạn Độc Trận!
Độc tố đầy trời thậm chí còn hình thành một trận thế bao bọc Hàn Tranh bên trong, phong bế linh khí bốn phía, gần như ngay tức khắc đã không còn thấy thân ảnh Hàn Tranh.
Hắc Thiềm tướng quân đắc ý cười lên.
Sau lưng nó, độc cóc này gần như không ai có thể ngăn cản, hơn nữa còn có tác dụng ăn mòn cương khí và yêu khí.
Ngay cả ở Đông Lương Sơn, cũng chỉ có vài đại yêu có vảy giáp cứng chắc, khả năng phòng ngự xuất chúng mới có thể ngăn cản.
Nhưng đúng lúc này, Thực Tâm Ác Thiềm Vạn Độc Trận lại bùng nổ hai luồng sức mạnh hoàn toàn khác biệt.
Một luồng là ma khí đen ngòm, lạnh lẽo đến thấu xương, vô cùng cường đại.
Một luồng thì là phật quang chói lóa, bao la rộng lớn, tỏa ánh vàng rực rỡ.
Hai loại sức mạnh hợp nhất, dung hòa mà lại sinh ra xung đột, hình thành một sức mạnh biến hóa kỳ dị.
Đi cùng một tiếng nổ long trời lở đất, Thực Tâm Ác Thiềm Vạn Độc Trận đột ngột nổ tung, vô số độc tố văng xuống đất, lập tức ăn mòn thành những cái hố to.
Hắc Thiên Như Lai Ma Phật Tướng!
Ma lực Đại Hắc Thiên và lực của Đại Nhật Như Lai hòa quyện nhưng lại bài xích lẫn nhau, uy lực bộc phát trong nháy mắt đáng sợ vô cùng.
Hắc Thiềm tướng quân bị Hàn Tranh đột nhiên bùng nổ làm giật mình kêu lên, sau đó nó ở giữa không trung mạnh mẽ mượn lực đánh tới hướng Hàn Tranh, như một cái cối xay màu đen.
Hàn Tranh một tay nắm chặt hư không, thi triển Dời Núi, bàn tay cương khí khổng lồ hơn mười trượng trực tiếp tóm Hắc Thiềm tướng quân vào tay, hung hăng đập xuống đất!
Cùng với một tiếng nổ lớn, Hắc Thiềm tướng quân bị nện xuống mặt đất hơn một trượng, thậm chí còn tạo ra một cái hố to.
Trong nháy mắt, Hắc Thiềm tướng quân hoa mắt chóng mặt, thậm chí cảm giác nội tạng bắt đầu xô lệch.
Một lát sau, đao cương che trời lấp đất chém xuống, Hắc Thiềm tướng quân lại há miệng rộng ra nuốt chửng đao cương vào bụng rồi trực tiếp tiêu hóa.
Thiên phú thần thông của nó thập phần kỳ dị, một cái miệng rộng có thể tiêu hóa bất cứ yêu khí nào thậm chí cả các loại cương khí.
Nhưng lát sau, Thu Thủy Kinh Hồng trong tay Hàn Tranh bùng nổ sát khí đao mang cực hạn.
A Tị Đạo Tu La Trảm giáng xuống, một đao đủ để xé rách cổng địa ngục bị Hắc Thiềm tướng quân nuốt vào bụng, sau đó liền xé rách miệng nó ra một lỗ hổng lớn, trong nháy mắt máu đen tuôn ra.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận