Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Chương 532: Liên minh vỡ vụn

Chương 532: Liên minh tan rã
Kiếm ý Niết Bàn, nhục thân hóa kiếm.
Chiêu thức này của Tả Hàn Ngọc khiến Phương Thương Hải kinh ngạc sững sờ.
Thanh kiếm bằng máu thịt kia lấp lánh kiếm ý kinh người vô biên, cùng với máu thịt vặn vẹo tà dị, nhìn thế nào cũng cảm thấy quỷ dị.
Có trời mới biết Tả Hàn Ngọc rốt cuộc đã dùng tâm tính gì mà nghiên cứu ra chiêu thức này.
Tái tạo máu thịt, Niết Bàn làm kiếm, thân thể này của hắn không muốn nữa sao?
Phương Thương Hải không kịp nghĩ nhiều, cương khí nóng bỏng hừng hực quanh thân hội tụ, cả người như mặt trời bay lên, lực lượng nóng rực đến mức có thể thiêu đốt tất cả trào dâng, hướng về thanh kiếm máu thịt kia oanh kích.
Nhưng thanh kiếm máu thịt kia lại trực tiếp xé rách một quyền của Phương Thương Hải, ngọn lửa nóng bỏng bị dập tắt, hàn ý sắc bén cực hạn lướt qua bên cạnh Phương Thương Hải, mang theo một dòng máu tươi nóng hổi!
Phương Thương Hải thân hình nhanh chóng thối lui, không dám tin nhìn vết kiếm dữ tợn vô cùng, sâu đến tận xương trên ngực mình.
May mắn vừa rồi mình né nhanh, cộng thêm tu vi nhục thân của mình còn cường hãn nên mới có thể ngăn lại một kích này.
Bằng không Tả Hàn Ngọc một kiếm này đã đủ để chém g·iết hắn!
Mọi người cùng là Dương Thần cảnh, đối phương vậy mà có thể một kiếm miểu sát mình?
Tả Hàn Ngọc này ẩn giấu thật là quá sâu!
Mà lúc này Tả Hàn Ngọc một kiếm trọng thương Phương Thương Hải cũng không có tiếp tục truy sát, mà là trực tiếp chém về phía Hàn Tranh.
Uy thế của một kiếm quyết chữ Niết này vượt qua tưởng tượng của Hàn Tranh, hắn thân hóa dòng sông máu, trực tiếp bộc phát tốc độ cao lui về phía sau.
Nhưng trong dòng sông máu kia lại có vô số sợi tơ màu máu quấn quanh mà ra, cuốn về phía hắn.
Trong lòng Hàn Tranh chợt trầm xuống.
Sau khi Tả Hàn Ngọc hóa thân thành thanh kiếm máu thịt này, vẫn còn có năng lực kỳ dị điều khiển máu thịt.
Ánh mắt Hàn Tranh lộ ra vẻ tàn nhẫn, đã không thể lui, vậy thì không lùi!
Trong nháy mắt khí huyết quanh thân Hàn Tranh như biển lớn sôi trào tuôn ra, hóa thành biển máu vô biên hướng về Tả Hàn Ngọc lao đến.
Hàn Tranh không có chút nào lưu thủ, biển máu kia cơ hồ rút sạch toàn bộ khí huyết lực của Hàn Tranh.
Ngay tại lúc Tả Hàn Ngọc vừa mới chém vỡ một nửa biển máu này, trong biển máu vô biên lại bùng lên ngọn lửa cháy mạnh hừng hực!
Bất luận là thiên địa lực hay là nhục thân khí huyết, thậm chí cả tam hồn thất phách, đều bị thiêu đốt thành tro bụi trong ngọn lửa cháy mạnh vô biên kia!
Huyết Ngục Phần Thiên!
Trong chớp mắt này, khí huyết quanh thân Hàn Tranh trong khoảnh khắc đều bị nhen lửa, thậm chí ngay cả sinh cơ cũng bị chặt đứt trong nháy mắt.
Chợt Hàn Tranh lập tức triệu tập lực lượng của Huyết Ngọc Linh Lung, một cỗ lực lượng khí huyết tinh thuần nồng đậm, mang theo một chút thần tính trong nháy mắt tràn vào cơ thể Hàn Tranh, khiến sắc mặt hắn từ tái nhợt như người chết, khôi phục một tia huyết sắc.
Trong ngọn lửa phần thiên huyết diễm vô biên, tiếng gào thét thống khổ của Tả Hàn Ngọc từ trong đó truyền tới.
Máu thịt kiếm va chạm trái phải, muốn xé rách ngọn lửa phần thiên huyết diễm kia, nhưng càng vùng vẫy thì vết bỏng càng lớn.
Hơn nữa sau khi hắn lấy máu thịt hóa kiếm, tự thân đã không có nhiều biến hóa, chỉ có thể duy trì trạng thái tà dị này lấy lực lượng mạnh mẽ chống đỡ.
Kết quả của nó chính là trong Huyết Ngục Phần Thiên kia, triệt để hóa thành tro bụi!
(Chém g·iết võ giả Dương Thần cảnh, thu hoạch được khí huyết tinh nguyên 60 vạn viên, hồn tinh 110 viên)
Hàn Tranh một thức Huyết Ngục Phần Thiên chém g·iết Tả Hàn Ngọc, trong nháy mắt liền cải biến toàn bộ cục diện chiến trường.
Mặc dù đám người Tiêu Thừa Quân đứng về phía Hàn Tranh, nhưng cũng không nghĩ tới Diệt Ma ti có thể chân chính một trận chiến định đoạt cục diện.
Mà đám người Nhiếp Dương Thành càng không nghĩ tới Tả Hàn Ngọc vậy mà sẽ c·hết!
Bọn hắn trước đó đều lưu lại thủ đoạn, cũng là cảm giác Diệt Ma ti chỉ có ngần ấy lực lượng, mọi người dù không toàn lực xuất thủ cũng đầy đủ giải quyết Diệt Ma ti.
Ai ngờ Tả Hàn Ngọc dẫn đầu vậy mà trực tiếp bị Hàn Tranh chém g·iết, biết sớm như vậy bọn hắn đã không nương tay, nói không chừng cục diện chiến cuộc sẽ thay đổi.
"Hàn đại nhân thật là lợi hại a, Tả Hàn Ngọc vậy mà thật sự c·hết như vậy?"
Phương Thương Hải che ngực đi tới, mang trên mặt bảy phần sợ hãi thán phục và ba phần may mắn, may mắn mình còn thanh tỉnh, lựa chọn đứng về phía Hàn Tranh.
Sắc mặt Hàn Tranh lúc này đã trắng bệch như tờ giấy, nếu không phải có Huyết Ngọc Linh Lung kéo dài tính mạng, Huyết Ngục Phần Thiên này căn bản chính là công pháp cùng đến chỗ c·hết.
"Không phải ta lợi hại, mà là Tả Hàn Ngọc này ra tay quá mức cực đoan, chủ động tìm c·hết."
Hàn Tranh liên thủ Phương Thương Hải mặc dù có nắm chắc chém g·iết Tả Hàn Ngọc, nhưng cũng không ngờ tới sẽ nhanh chóng chém g·iết Tả Hàn Ngọc như vậy.
Hắn vốn định đem Tả Hàn Ngọc mạnh mẽ mài c·hết.
Kết quả Tả Hàn Ngọc kia quyết chữ Niết quá mức cực đoan, lấy thân hóa kiếm, từ bỏ tất cả phòng ngự thủ đoạn của bản thân, đem lực sát thương của kiếm đạo phát huy đến cực hạn, cho nên căn bản cũng không có bất luận cái gì dư lực có thể chống đỡ được Huyết Ngục Phần Thiên của Hàn Tranh.
Lúc này nhìn lại phía người khác, Tả Hàn Ngọc vừa c·hết, đám người Nhiếp Dương Thành tâm cảnh chấn động lớn, sớm đã không còn chiến ý, nhao nhao muốn xuất thủ tháo chạy.
Trong đó Cầu Thiên Chí xuất thủ mạnh mẽ nhất.
Trước đó Cầu Thiên Chí cũng đã đè ép Bàng Thiên Trạch - lão tổ nhà họ Bàng đang giao chiến.
Lúc này Tả Hàn Ngọc bỏ mình, Bàng Thiên Trạch tâm thần rung động bị Cầu Thiên Chí bắt lấy lỗ hổng, trực tiếp một quyền đánh hắn thổ huyết, sau đó liên tiếp thế công oanh kích, vậy mà thừa thế xông lên đánh Bàng Thiên Trạch không có sức đánh trả, thậm chí một cánh tay đều bị hắn dùng Hắc Long Thủ kéo đứt.
Cầu Thiên Chí xuất thủ ra sức liều mạng như vậy, kỳ thật không riêng vì Hàn Tranh, mà còn vì trong lòng có oán khí.
Giang Hải Minh có tư lịch thấp nhất trong năm nhà bảy phái, bình thường cũng luôn bị các thế gia đại phái này ức h·iếp.
Lúc trước Giang Hải Minh cùng Bàng gia kết thù, Bàng gia thậm chí còn bức tử một tên đệ tử đắc ý nhất của Cầu Thiên Chí.
Lúc này rốt cục có cơ hội quang minh chính đại ra tay, hắn đương nhiên muốn ra tay tàn độc.
Bàng Thiên Trạch kêu thảm một tiếng, huyết khí quanh thân trong nháy mắt thiêu đốt, phi tốc tháo chạy khỏi chiến trường, Cầu Thiên Chí thì ở sau lưng theo đuổi không bỏ.
Lão tổ nhà họ Ngụy - Ngụy Yến Hành cáo già còn lại, xem xét chuyện không ổn lập tức vận dụng bí pháp bỏ chạy.
Mà Nhiếp Dương Thành cũng nhanh chóng thoát khỏi Bộ Thiên Ca, theo sát sau lưng Ngụy Yến Hành tháo chạy.
Nh·iếp Dương Thành tấn công Bộ Thiên Ca ngược lại có thể ngăn lại hắn.
Nhưng Nhiếp Dương Thành là một vị Dương Thần cảnh đại tông sư, nếu muốn chạy trốn, Bộ Thiên Ca thật đúng là ngăn không được.
"Đuổi theo ai?"
Đám người Cầu Thiên Chí đi tới, đều nhìn về phía Hàn Tranh.
Hàn Tranh liếc nhìn cục diện ở đây, trầm giọng nói: "Từ lão đại nhân, người mang người giải quyết những đệ tử của năm nhà bảy phái ở đây.
Cầu minh chủ, Phương tông chủ, còn có Tiêu gia chủ, ba vị các ngươi đuổi theo g·iết Nh·iếp Dương Thành và Ngụy Yến Hành, Bộ Thiên Ca và ta cùng đi truy sát Bàng Thiên Trạch.
Có thể giải quyết bọn hắn thì tận lực giải quyết, nếu thật sự không giải quyết được cũng không sao, một trận chiến này đã đem xương sống của những người này đánh gãy triệt để, bọn hắn đã không còn tiền đồ."
Ba người Cầu Thiên Chí đuổi theo g·iết hai người kia ngược lại dễ giải quyết, Hàn Tranh mặc dù khí huyết tiêu hao nghiêm trọng, bất quá Bàng Thiên Trạch kia cũng bị Cầu Thiên Chí trọng thương, dựa vào thiêu đốt khí huyết mới có thể tháo chạy.
Hàn Tranh có nắm chắc cùng Bộ Thiên Ca liên thủ triệt để tru sát hắn.
Vừa dứt lời, Hàn Tranh trực tiếp móc ra một nắm đan dược nhét vào trong miệng, kéo Bộ Thiên Ca lên liền bắt đầu truy sát Bàng Thiên Trạch.
Trên đường đi thể nội khí huyết của Hàn Tranh liền bắt đầu khôi phục với tốc độ cao, nhục thân cường độ của hắn bây giờ còn cường đại hơn cả yêu ma.
Ngay cả những đệ tử chính thống Huyết Thần Giáo thời kỳ Thái Cổ chỉ sợ cũng không sánh bằng Hàn Tranh.
Bàng Thiên Trạch đã bị Cầu Thiên Chí trọng thương, cánh tay đều bị kéo đứt một cái, lúc này chật vật tháo chạy, bộ dáng cực kỳ thê thảm.
Nhưng Bàng Thiên Trạch không hận Hàn Tranh, cũng không hận Cầu Thiên Chí phế bỏ một cánh tay của hắn, hắn lại mắng to Tả Hàn Ngọc ở trong lòng.
Không có bản lĩnh thì đừng nghĩ cứng đối cứng với triều đình, trước đó nói bá khí, kết quả lại bị g·iết c·hết!
Đúng lúc này, Bàng Thiên Trạch cảm giác được sau lưng hai cỗ lực lượng chấn động đánh tới, nhìn lại, chính là Hàn Tranh và Bộ Thiên Ca đang truy sát hắn.
Trong lòng Bàng Thiên Trạch lập tức trầm xuống.
Hai vị truy đuổi này mặc dù không phải Dương Thần cảnh đại tông sư, nhưng bọn hắn lại không kém hơn Dương Thần cảnh đại tông sư!
Bộ Thiên Ca kia có thể ngăn lại Nhiếp Dương Thành trong thời gian dài như vậy, hắn tuyệt đối có thực lực sánh ngang Dương Thần cảnh tồn tại.
Còn có Hàn Tranh, kia căn bản chính là quái vật!
Bàng Thiên Trạch cắn răng, quay đầu cầu khẩn: "Hàn đại nhân, lão phu cũng không phải thực lòng muốn ra tay với ngươi, đều là Tả Hàn Ngọc kia uy h·iếp mê hoặc chúng ta!
Lão phu biết sai, chỉ cần Hàn đại nhân ngươi đáp ứng hôm nay thả ta một con đường sống, Tây Lăng Bàng gia ta từ nay về sau duy Hàn đại nhân ngươi như thiên lôi sai đâu đánh đó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận