Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần

Ta Tại Yêu Võ Loạn Thế, Võ Đạo Thành Thần - Chương 317: Điệu hổ ly sơn (length: 9845)

Công Dương Cừ đương nhiên không thể nuốt trôi cục tức này.
Nhưng hắn lúc nào cũng đặt lợi ích tông môn lên hàng đầu, chỉ cần chuyện này phù hợp với lợi ích tông môn, dù phải nén giận, hắn cũng chấp nhận.
Hiện giờ Tư Mã Thành Tông muốn giết Hàn Tranh, tội danh hắn phải gánh, mình chỉ cần cản Vạn Trọng Sơn là đủ, cuộc giao dịch này vẫn rất hời.
Dù tiêu diệt Hàn Tranh, Lâm Thanh cũng không thể tranh giành thứ hạng cao trong đại hội đúc binh, nhưng ít nhất có thể tiến lên vài bậc.
"Ngươi định làm cách nào để dụ Vạn Trọng Sơn ra mặt? Ta lấy lý do gì để chặn đường Vạn Trọng Sơn?
Ngươi giết Hàn Tranh, nhưng ta không muốn dính líu dù chỉ một chút vào chuyện này, ít nhất là về mặt danh nghĩa."
Tư Mã Thành Tông trầm giọng nói: "Thủ lĩnh của đám đạo tặc Âm Sơn La Thiên Tá là bạn tâm giao của ta, Âm Sơn lang đạo có thể phát triển đến quy mô hiện tại là nhờ ta bí mật hỗ trợ vận chuyển tài nguyên.
Ta đã sai La Thiên Tá mang theo Âm Sơn lang đạo phục kích bên ngoài phủ Tiềm Giang, sẵn sàng ra tay, đến lúc đó dùng uy thế của La Thiên Tá, chắc chắn có thể khiến Vạn Trọng Sơn tự mình ra tay."
Công Dương Cừ nhìn Tư Mã Thành Tông một lát.
Trước đây hắn đã biết người này có dã tâm rất lớn, không phải hạng người an phận.
Giờ xem xét, tay Tư Mã Thành Tông này quả thực quá dài, hắn vậy mà từ đầu đến giờ đã ngấm ngầm giúp đỡ đám cướp, câu kết với chúng!
Âm Sơn lang đạo cũng là một đám cướp nổi tiếng ở Sơn Nam đạo, số lượng chưa đến trăm người, nhưng toàn là cao thủ, có đến năm võ giả Huyền Cương cảnh.
Thủ lĩnh La Thiên Tá tuy không phải Đan Hải cảnh, nhưng do từng có kỳ ngộ, nuốt yêu đan của yêu quân mà không chết, khi kích phát yêu lực trong thời khắc mấu chốt có thể yêu hóa, uy lực tương đương Đan Hải cảnh.
Dù thời gian không kéo dài, nhưng vẫn đủ khả năng so với uy lực của Đan Hải cảnh.
Một băng cướp mạnh như vậy, quả thực đáng để Vạn Trọng Sơn tự mình ra tay.
"La Thiên Tá không phải đối thủ của Vạn Trọng Sơn, chắc chắn sẽ bại, lúc này sẽ đến lượt trưởng lão Công Dương ngươi ra tay."
Công Dương Cừ cau mày nói: "Ngươi bảo ta giúp La Thiên Tá, một tên cướp? Ta là trưởng lão của Thương Sơn kiếm phái, sao có thể cấu kết với cướp?"
Công Dương Cừ không để ý danh tiếng của bản thân, nhưng lại quan tâm đến danh tiếng của tông môn.
Thương Sơn kiếm phái là một trong năm nhà bảy phái, một trưởng lão như hắn cấu kết với cướp, danh tiếng còn để vào đâu?
"Không phải cấu kết, mà là Âm Sơn lang đạo nguyện ý cải tà quy chính, quy thuận Thương Sơn kiếm phái!
Lý do này chẳng lẽ chưa đủ để trưởng lão Công Dương ra tay sao?"
Tư Mã Thành Tông trầm giọng nói: "Vả lại, đây không phải là lý do, mà là sự thật.
Âm Sơn lang đạo từ trước đến giờ vẫn do Tư Mã gia ta hỗ trợ, nếu không thì một tổ chức cướp sao có thể phát triển lớn như vậy, kết quả của nó hoặc là bị tiêu diệt, hoặc là giậm chân tại chỗ.
Giờ Tư Mã gia ta không đủ sức để tiếp tục giúp đỡ Âm Sơn lang đạo, chi bằng để Âm Sơn lang đạo đầu quân cho Thương Sơn kiếm phái.
Chỉ cần Thương Sơn kiếm phái chịu xuất ra chút tài nguyên cho bọn chúng, Âm Sơn lang đạo lập tức có thể trở thành một lưỡi dao sắc trong tay Thương Sơn kiếm phái!
Thu phục một nhóm cướp cải tà quy chính, hẳn không ảnh hưởng đến danh tiếng của Thương Sơn kiếm phái chứ?"
"Lời ngươi nói là thật!?"
Ánh mắt của Công Dương Cừ thay đổi ngay lập tức.
Nếu Âm Sơn lang đạo có thể gia nhập Thương Sơn kiếm phái, đó đúng là lợi ích thực sự.
Có một số việc mà Thương Sơn kiếm phái không muốn nhúng tay xử lý, giao trực tiếp cho Âm Sơn lang đạo là được.
Dù thực lực của Âm Sơn lang đạo không đáng kể so với Thương Sơn kiếm phái, nhưng tuyệt đối không phải yếu.
"Ta đã nói chuyện với La Thiên Tá rồi, chỉ chờ câu trả lời chắc chắn của trưởng lão Công Dương."
Công Dương Cừ đứng dậy, trầm giọng nói: "Chuyện này ta đồng ý, Tư Mã huynh cứ yên tâm đi giết Hàn Tranh, Vạn Trọng Sơn ta sẽ chặn!"
Thấy Công Dương Cừ đồng ý, Tư Mã Thành Tông cố gượng cười, nhưng mặt chỉ giật giật hai cái, trông vô cùng quái dị.
Hắn đã đi vào đường cùng, lúc này làm sao mà cười nổi.
Dù có giết được Hàn Tranh, chuyện Tư Mã gia hắn cấu kết với Hắc Sơn lão yêu, cũng đồng nghĩa tự diệt ở nhân tộc.
Sáng sớm hôm sau.
Hàn Tranh tỉnh lại sau khi bế quan.
Một đêm tu luyện, hắn đã hồi phục gần như hoàn toàn khí huyết đã bị tổn thương hôm qua.
Vừa đến đại sảnh Diệt Ma ti, Hàn Tranh thấy Vạn Trọng Sơn mang theo thanh long yến nguyệt đao, Phương Giác Minh đang triệu tập huyền giáp vệ, một bộ dáng chuẩn bị lên đường.
"Vạn lão đại nhân, có chuyện gì vậy? Chẳng lẽ người của Thương Sơn kiếm phái đến gây sự?"
Phản ứng đầu tiên của Hàn Tranh là Công Dương Cừ thua không phục, lại dẫn người của Thương Sơn kiếm phái đến gây rối.
Vạn Trọng Sơn lắc đầu: "Công Dương Cừ kia luôn đặt lợi ích của Thương Sơn kiếm phái lên hàng đầu, không có lệnh trên, hắn không dám trực tiếp động vào Diệt Ma ti.
Là bên ngoài thành lại có chuyện, Âm Sơn lang đạo, một đám cướp có tiếng ở Sơn Nam đạo xuất hiện ở bên ngoài phủ Tiềm Giang, đêm qua vừa đánh phá một tiểu thế gia.
Mẹ nó, chuyện gì cũng dồn vào một chỗ, đúng là xui xẻo."
"Vạn lão đại nhân, để ta cùng Tô Vô Minh đi đi, ta đã chữa lành vết thương khí huyết đêm qua."
Vạn Trọng Sơn trực tiếp cự tuyệt: "Thủ lĩnh Âm Sơn lang đạo La Thiên Tá tuy là Huyền Cương cảnh, nhưng khi dùng át chủ bài thì có lực lượng sánh ngang Đan Hải cảnh.
Ta tin rằng ngươi có chiến lực sánh ngang Đan Hải cảnh.
Nhưng hiện giờ đại hội đúc binh sắp diễn ra, ngươi cần phải luôn giữ mình ở trạng thái đỉnh phong, không cần thiết vì những chuyện này mà bị thương.
Từ lão đại nhân phái ngươi tới là để tham gia đại hội đúc binh, chứ không phải để giúp ta lo mấy chuyện lặt vặt này.
Chuyện này cứ để lão già ta xử lý là xong, ngươi cứ an tâm ở lại phủ Tiềm Giang.
Hôm qua ngươi đánh một trận với Tống Thiên Thanh của Thương Sơn kiếm phái cũng khiến không ít đệ tử đại phái chấn động.
Một đệ tử nòng cốt được tông môn bồi dưỡng kỹ càng bị phế trước đại hội đúc binh, vẫn có thể khiến nhiều người khiếp sợ, bọn họ không dám gây chuyện nữa đâu."
Vạn Trọng Sơn cố tình không cho Hàn Tranh đi cùng, Hàn Tranh cũng không nói gì thêm.
Vì Âm Sơn lang đạo có không ít người, nên Vạn Trọng Sơn đã lệnh cho Phương Giác Minh dẫn hơn năm mươi huyền giáp vệ đi, quyết tâm tiêu diệt hoàn toàn đám Âm Sơn lang đạo này.
Vạn Trọng Sơn tuy đã già, nhưng tính tình vẫn nóng nảy, làm việc quả quyết.
Có việc thì không làm thôi, đã làm thì làm đến cùng, không muốn tha cho một tên cướp nào.
Tập hợp đủ nhân mã, Vạn Trọng Sơn liền dẫn người hùng hổ rời phủ Tiềm Giang.
Mà lúc này bên ngoài phủ Tiềm Giang, Tư Mã Thành Tông đang dẫn theo hơn trăm tinh nhuệ Tư Mã gia kiên nhẫn chờ đợi.
Vạn Trọng Sơn vừa ra thành chưa đi xa, bây giờ chưa phải thời cơ để ra tay.
Tư Mã Thành Tông cũng là kẻ quyết đoán.
Lần này hắn mang theo hết tinh nhuệ của Tư Mã gia đến phủ Tiềm Giang không chỉ để giết Hàn Tranh, còn muốn triệt để làm lớn chuyện, trực tiếp công phá Diệt Ma ti ở phủ Tiềm Giang, giết sạch tất cả huyền giáp vệ trong thành!
Giết Hàn Tranh, đầu quân cho Hắc Sơn lão yêu, Tư Mã Thành Tông không còn đường lui.
Cho nên, nếu không còn đường lui, tại sao không thể làm tới cùng?
Tư Mã Thành Tông từng trải qua thời kỳ Hắc Sơn lão yêu quét sạch Sơn Nam đạo.
Yêu ma này không quá hung tàn, đối đãi với thủ hạ còn công bằng hơn nhiều người cầm quyền của đại phái nhân tộc.
Chỉ cần có công, dù là nhân tộc hay yêu ma hay ai, cũng đều có thể đạt được lợi ích mong muốn.
Đã muốn nương tựa Hắc Sơn lão yêu, thì không thể chỉ mang cái đầu của Hàn Tranh đến mà phải mang cả Diệt Ma ti của phủ Tiềm Giang đến!
Tư Mã Phong đã chết, tương lai của Tư Mã gia ở bên nhân tộc xem như tan tành.
Nhưng chỉ cần hắn thành công ngưng đan, tuổi thọ tăng lên, tương lai của hắn vẫn còn!
Chờ khoảng một giờ, Tư Mã Thành Tông tính thời gian, lúc này Vạn Trọng Sơn đã giao chiến với La Thiên Tá, Công Dương Cừ cũng chắc chắn sắp ra tay.
Lúc này cho dù Vạn Trọng Sơn phát hiện điều bất thường cũng không kịp chạy về.
Tư Mã Thành Tông vung tay, hơn trăm đệ tử Tư Mã gia mặc áo trắng toát lên sát khí lạnh thấu xương đứng dậy.
Bọn họ mặc áo trắng không phải để tế điện Tư Mã Phong, mà là để tế điện toàn bộ Tư Mã gia.
Trận chiến hôm nay, thành thì báo thù rửa hận, thay đổi tiền đồ.
Bại thì chết không nơi chôn, vĩnh viễn không thể siêu sinh.
Vì vậy Tư Mã Thành Tông cho đệ tử mặc áo trắng là để bảo họ chuẩn bị tinh thần một mất một còn.
Nhìn về phía cổng phủ Tiềm Giang, Tư Mã Thành Tông lạnh lùng nói: "Vào thành! Gặp người mặc huyền giáp thì giết, không tha!"
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).
Bạn cần đăng nhập để bình luận