Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi

Chương 69:

Chương 69:Chương 69:
Chương 69:
"Nhìn kìa, cô ta ra rồi, lại sang bên cạnh rồi, tôi nhớ dãy đó toàn là cửa hàng đồ uống mà, chẳng lẽ cô ta muốn lấy nguyên liệu làm đồ uống về tự làm trà sữa?”
"Thật là có tình thú, tôi cũng muốn uống trà sữa nhưng tôi không dám đi."
"Nhưng cô ta có phải bị bệnh không, còn đội khăn trùm đầu đeo khẩu trang nữa! Chắc chắn là xấu lắm nên sợ dọa thây ma ha hat"
Tô Hàm đi hết những cửa hàng có thể vào trong phố đồ ăn vặt, lấy hết tất cả nguyên liệu làm đồ uống, còn có nguyên liệu làm đồ ăn vặt chưa hỏng. Những thứ này trong thời gian ngắn sẽ không có ai đến lấy, đợi đến khi rảnh rỗi thì chắc cũng hết hạn rôi, không gian của cô có thể bảo quản tươi, chắc cũng có thể bảo quản những nguyên liệu này. Khi mạt thế bùng nổ vừa đúng khoảng mười giờ sáng, hầu hết các cửa hàng đồ uống đều chưa mở cửa sớm như vậy nên đồ bên trong vẫn còn nguyên vẹn.
Ngoài nguyên liệu, cô còn lấy đi đủ loại thiết bị, bao gôm máy làm đá, thùng giữ nhiệt, tủ lạnh, v. v.
Quan trọng nhất là cô đã tìm thấy ba máy phát điện, còn có một thùng dầu diesel và một thùng xăng chưa dùng hết. Một máy được tìm thấy trong cửa hàng hamburger, một máy được tìm thấy trong một cửa hàng bán buôn kem, tất cả tủ đông đều chất đầy kem que kem ốc đã tan chảy, cô chọn hai tủ đông lớn trông có vẻ mới hơn mang đi.
Cô không hề lơ là cảnh giác, những thứ lớn thì đều cất vào không gian, những thứ nhỏ thì cũng không bỏ sót mà mang lên xe, sợ rằng có người núp trong bóng tối nhìn thấy cô ra vào đủ loại cửa hàng mà hai tay không thì chẳng phải là có vấn đề sao. Chuyến này đối với cô mà nói là thu hoạch đầy đủ, sau đó cô không đến nơi nào khác nữa, thực sự là thây ma ngày càng đông, cô dần có chút đuối sức, vì vậy lên xe đến điểm hẹn tập hợp. Bên phía Hạ Vĩ Thông cũng vậy, đợi khoảng mười lăm phút, họ cũng quay về, trông cũng thu hoạch khá nhiều. Hai chiếc xe của họ chính là bia ngắm, trong thị trấn yên tĩnh là mục tiêu truy đuổi của thây ma, hai chiếc xe chạy một vòng quanh thị trấn, có lẽ đã xem rõ tình hình giao thông của đường chính và câu, sau đó hét lớn ra ngoài cửa sổ: "Về thôi!" Hạ Vĩ Thông gật đầu với cô, ba người bắt đầu quay về.
Sáng sớm mặt trời mới mọc thì ra ngoài, lúc vê thì mặt trời đã lặn.
"Sao chướng ngại vật không có người canh giữ?”
Lòng Tô Hàm chùng xuống, thậm chí trong một khoảnh khắc còn bi quan nghĩ rằng: Chẳng lẽ lần đầu tiên mình ra ngoài lại vừa vặn gặp lúc làng Tô gia thất thủ sao? Sao có thể như vậy được! Xuống xe mở chướng ngại vật, sau đó lên xe đạp ga điên cuồng, cô phải lập tức quay về.
May mắn là khi đến chướng ngại vật tiếp theo thì nhìn thấy dân làng, Tô Hàm hỏi thăm vài câu, biết mọi thứ vẫn bình thường thì cô thở phào nhẹ nhõm.
'Lớp ngoài cùng không có người canh giữ, lớp đó bây giờ ai trực ban?" Tô Hàm hỏi.
"Cái đó thì tôi không biết, cô đi hỏi trưởng làng đi!"
"Không có chuyện gì là tốt rôi, chắc là có người lười biếng. Hạ Vĩ Thông cũng thở phào nhẹ nhõm: "Về trước đã, chuyện đổi thuốc lát nữa anh sẽ bảo Giả Hi Viên đến tìm em."
"Ừ" Tô Hàm lên xe, lái xe về làng. Vào làng, cô đến nhà trưởng làng trước để nói chuyện chướng ngại vật lớp ngoài cùng không có người canh giữ, trưởng làng cả kinh cả giận, vội vàng lấy sổ trực ban ra xem: "Thời gian này là Quý Sinh và Quý Sơn trực ban, bọn họ dám trốn việc!" Nói rồi lập tức đi ra ngoài tìm người.
Chuyện này là chuyện lớn, nếu lần này ông không phạt nặng, sau này mọi người đều học theo thì phải làm sao? Không có chuyện gì là tốt rồi, nếu thực sự xảy ra chuyện, phải đến khi thây ma đến cửa làng mới phát hiện ra sao? Bây giờ mọi nhà đều khôi phục sản xuất sinh hoạt, trẻ con chơi đùa bên ngoài không ít, đến lúc đó nếu xảy ra chuyện căn bản không kịp phản ứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận