Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi

Chương 138: A

Chương 138: AChương 138: A
Chương 138: A
Nhưng giờ tình hình đã khác, thời thế thay đổi như vậy, sinh viên đại học thì sao chứ?
Vô dụng rồi! Hai đứa con trai nhà Tô Vệ Quân đều không biết làm việc, trong làng ai mà không biết hai anh em Tô Tùng không làm được việc đồng áng, mấy ngày thu hoạch này cũng không thấy chúng xuống ruộng, vợ chồng Tô Vệ Quân quá nuông chiều con trail
Nếu con trai bà ta cưới Tô Nguyên, sợ rằng không đợi được nhà thông gia giúp đỡ, ngược lại còn phải đến giúp cấy lúa gặt lúa!
Khi đưa nước cho con trai, bà Hạ không nhịn được nhắc hai câu.
"Mẹ, nói chuyện này làm gì, sau này con có kết hôn, cũng không phải cưới vợ về chỉ để làm ruộng!"
"Thời thế này không làm ruộng thì sống thế nào, bảo con sống thế nào? Sao lại không làm ruộng được, sau khi cha con mất, chính mẹ tự làm ruộng nuôi con khôn lớn!" Bà Hạ không cam lòng, lại lải nhải, lải nhải đến mức Hạ Vĩ Thông đau đầu.
Tô Hàm không biết gì về cuộc đối thoại giữa hai mẹ con nhà họ Hạ, với cô mà nói, đó đều là những người không liên quan nhưng cô vẫn nghe được chuyện này từ Vương Nguyệt Nga. Nói ra cũng khéo, hai mẹ con nhà họ Hạ nói mấy câu ở trên ruộng, vốn là thấy xung quanh không có ai mới dám nói, bà Hạ là người cẩn thận, không dễ gì để người ta nói ra nói vào nhưng lần này lại sơ suất.
Khâu Vân Quang về nhà ăn cơm nghỉ ngơi rồi, chỉ còn Hạ Vĩ Thông vẫn đang làm, đống lúa cao chất đống ở một bên, phía sau có một đứa trẻ lén lút nhổ bông lúa, tiện thể nghe lén cuộc đối thoại của hai mẹ con. Đứa trẻ đó cũng bảy tám tuổi, rất lanh lợi, vê nhà liên học lại lời nói cho cha mẹ nghe. Cha mẹ đứa trẻ này lại là người hiểu chuyện biết điều, trước tiên là dạy dỗ đứa con trai ăn trộm bông lúa một trận, không ngờ bà nội đứa trẻ lại đau lòng, quay đầu liên nói chuyện này ra ngoài.
"Ôi trời tôi thật không ngờ Hạ Phương lại trơ trến như vậy, không ưa con thì thôi đi, còn không ưa cả Tiểu Nguyên nữa, con gái nhà họ Tô chúng ta bị nhà họ Hạ chọn hết lượt, thế mà bà ta vẫn không ưal
Bà ta tưởng con trai bà ta tốt lắm sao, sinh viên đại học thì sao chứ, bây giờ là thời mạt thế rồi, lúc thây ma ăn thịt người thì chúng có quan tâm đến việc có phải sinh viên đại học hay không đâu, đúng là quá trơ trẽến!
Vương Nguyệt Nga kích động nói: "Con không biết đâu, lúc đó Cát Thu Lệ cũng ở đó, mặt bà ta biến sắc ngay, cầm liềm xông thẳng đến nhà họ Hạ, chửi rủa trước cửa đến tận bây giờ mới đi, Hạ Phương không dám hé răng, cũng không dám mở cửa!"
Nghe xong, Tô Hàm há hốc mồm, chuyện này quá kỳ lạ rồi.
"Đúng là kỳ lạ mà, không biết Hạ Phương lấy đâu ra mặt mũi mà dám kén chọn như vậy, con trai bà ta có phải tiên đồng đâu!" Cuối cùng, Vương Nguyệt Nga kết luận: "Con chia tay với anh ta là đúng rồi, con xem đi, bà mẹ chồng như vậy thì khó hầu hạ lắm, con mà lấy anh ta thì chỉ khổ thôi."
Sau này không được nói chuyện với anh ta một câu nào nữa, nghe chưa?" Ở nhà Tô Vệ Quân, Cát Thu Lệ cũng đang dạy dỗ Tô Nguyên.
"Con biết rồi." Tô Nguyên mặt tái mét đáp.
Về đến nhà Tô Nguyên đã không nhịn được mà khóc, cô ấy sợ người nhà nghe thấy nên chui đầu vào trong chăn mà khóc trộm.
Kỳ thật trong lòng cô ấy vẫn còn có chút ít thích Hạ Ví Thông, dù sao cũng là mối tình đầu thời thiếu nữ, lúc phát hiện ra tình cảm đó cũng đã hoàn toàn chết yểu, cô ấy không thể vượt qua chính mình để chấp nhận Hạ Vĩ Thông cũng không thể ở bên anh ta.
Nhưng cũng bởi vì sự tiếc nuối và áy náy đó nên tình cảm đó không dễ dàng gì mà mất đi, sau ngày mạt thế, mọi người đều bị nhốt trong thôn, ngày thường cũng không có gì để chuyển dời lực chú ý, lúc đầu cô ấy còn muốn dùng thời gian để từ từ chữa lành vết thương, không ngờ hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận