Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi

Chương 405: C

Chương 405: CChương 405: C
Chương 405: C
Lâm Thành là một chiến trường chính trị khác của bọn họ, khu an toàn Bắc Kinh quá lớn quá hỗn loạn, chỉ bằng để cô, người không thuộc phe nào, được nổi tiếng rồi sau này làm lợi cho người khác, không bằng ném cô đến một tòa thành hoang phế, sau này cô có lợi hại hơn nữa, cũng mang danh nghĩa của Lâm Thành. Đợi đến khi có thể chiêu mộ được cô rồi lại đón cô trở về, lại nâng cô lên thành người đứng đầu Bắc Kinh cũng không muộn."
Giáo sư Thôi nói như vậy, Tô Nguyên liên hiểu rõ. Quả nhiên lúc cô ấy mới thức tỉnh, khu an toàn an bài cho cô ấy rất nhiều buổi phỏng vấn, cách ba ngày lại quay video cho cô ấy, cứ như đang lăng xê minh tinh vậy, sau đó dân dần phai nhạt, cô ấy làm nhiều nhiệm vụ hơn, nhưng lại ít có cơ hội lộ diện trước công chúng. "Được.
Viện nghiên cứu Thiên Dương.
Tô Hàm hiện tại còn chưa biết quỹ đạo cuộc đời của Tô Nguyên sau khi liên tục rẽ ngoặt, vẫn bị giáo sư Thôi kéo đi đến quỹ đạo đã định sẵn trong tiểu thuyết. Đợi đến khi cô nhận được tin tức, mới chợt hiểu ra, thì ra cơn ác mộng báo hiệu điềm xấu đêm hôm đó, kỳ thực là đang ám chỉ cô, quỹ đạo vận mệnh của nữ chính sẽ không thay đổi.
Lúc này cô đang đi theo giáo sư Đường xuống lầu, rốt cuộc cũng nhìn thấy Bạch Đông sau mấy tháng không gặp.
Trong nháy mắt nhìn thấy Bạch Đông, trong đầu cô hỗn loạn, không phân biệt được tâm tình của mình lúc này.
"Có phải rất kinh ngạc không? Cô không nhìn lâm đâu, đây chính là con cáo trắng đó, nó có thể biến thành người.' "Tôi đang nghiên cứu nguyên nhân nó biến thành hình người và thức tỉnh trí tuệ của con người, hiện tại đã có chút thành quả, nếu như có thể thành công, sau này nhân loại chúng ta có thể thêm một lực lượng mới, con người có thể sống tốt hơn trong thế giới thây ma này."
Giáo sư Đường bên tai đang nói gì, Tô Hàm đều không nghe thấy. Cô bước lên hai bước, cho đến khi tấm kính chắn đường đi của cô, ánh mắt cô vẫn dừng trên người Bạch Đông.
Bạch Đông đang ngâm mình trong bể nước màu đỏ, mái tóc trắng cũng bị nhuộm thành màu đỏ, nhắm chặt hai mắt, lông mày hơi nhíu lại, rõ ràng là hình người, nhưng lại có tai cáo và đuôi cáo lộ ra.
Trông thật yếu đuối và đáng thương làm sao.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ. Giáo sư Đường vô cùng kích động, Tô Hàm cuối cùng cũng hoàn hồn, hỏi: "Giáo sư Đường, ý ông là nó tự đến sao?"
"Đúng vậy, nó tự tìm đến đây. Ban đầu, bảo vệ còn muốn bắt nó rồi thả lên núi, kết quả là nó biến thành người ngay trước mắt mọi người. Camera giám sát đều quay lại hết rồi, cô không thể tưởng tượng được biểu cảm của mọi người lúc đó đâu!"
Tô Hàm im lặng. Sao cô có thể không tưởng tượng được? Lúc đó, khi tỉnh dậy, cô phát hiện ra có một đứa trẻ đang nằm trên người mình, sự kinh ngạc đó dường như vẫn còn hiện rõ trước mắt.
Sau vài năm, cô đã chấp nhận hình dạng con người của Bạch Đông. Bạch Đông là bạn của cô, là người đồng đội chiến đấu cùng cô. Nhìn thấy Bạch Đông không biết tại sao lại ngâm mình trong nước, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng trong đầu Tô Hàm vẫn trống rỗng trong giây lát.
"Tô Hàm?” Giáo sư Đường nghi hoặc nhìn cô.
"Vâng." Tô Hàm thu hồi tâm mắt, không nhìn khuôn mặt đã khác trước của Bạch Đông nữa.
Nhìn khuôn mặt đó, Tô Hàm có thể chắc chắn rằng Bạch Đông thực sự tự mình đến đây. Từ sau khi biến thành người, Bạch Đông vẫn luôn "lớn lên", từ dáng vẻ ngoài 20 tuổi ban đầu, giờ đã trở thành thanh niên 25,26 tuổi. Nếu không phải tự nguyện, còn có ý định giấu giếm cô, tại sao Bạch Đông lại để lộ khuôn mặt 17,18 tuổi và có phần khác biệt so với trước đây?
Phẫn nộ, khó hiểu, lo lắng, đủ loại cảm xúc xâm chiếm lấy cô, nhưng cô không để giáo sư Đường nhìn ra.
"Tôi có thể hỏi về tiến độ cụ thể của nghiên cứu không?” Đúng như dự đoán, giáo sư Đường lắc đầu: "Đưa cô xuống đây xem đã là phá lệ rồi, chuyện này tôi sẽ báo cáo với Tê tướng quân, cô về trước đi."
Ngón tay bấu chặt vào lòng bàn tay, Tô Hàm xoay người: 'Vậy tôi không làm phiền ông nữa." Cô mỉm cười: "Quả nhiên như ông đã nói, đây quả là một cảnh tượng hiếm có."
Bạn cần đăng nhập để bình luận