Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi

Chương 105: A

Chương 105: AChương 105: A
Chương 105: A
Nhưng mà con lại không chết, ta không cảm nhận được một chút hơi thở cạn kiệt nào trong mệnh cách của con, ngược lại còn có một luồng sức sống ẩn hiện trong màn sương mù dày đặc, tương lai vốn tươi sáng của Tô Nguyên lại trở nên u ám, rốt cuộc con đã làm gì? Có phải con đã cướp vận khí của Tô Nguyên không!"
Đối mặt với câu hỏi của bà đồng, Tô Hàm mặt không đổi sắc nhưng trong lòng lại dậy sóng.
Bà đồng lại nói trúng rồi, những lời bà ta nói đầu trùng khớp với phần giới thiệu của tiểu thuyết "Nữ hoàng mạt thế giáng lâm.ˆ
Chẳng lẽ bà đồng thật sự có bản lĩnh? Mệnh cách và tương lai, chẳng lẽ đều có thể dự đoán trước được sao? Hay là, bà đồng cũng đã nhìn thấy cuốn sách đó? Nhưng không thể thừa nhận được, Tô Hàm nhíu mày: "Tôi không biết bà đang nói gì, là bà tìm tôi đến, kết quả bà lại hỏi tôi đáp án, như vậy không phải rất buồn cười sao?"
"Chắc chắn con đã giấu diếm điều gì đó, đã làm gì đó?!
Em gái con là Nữ hoàng cứu thế, con không thể cản trở cô ấy!" Bà đồng sắc mặt nghiêm nghị.
Tô Nguyên nhìn trái nhìn phải, có chút ngượng ngùng chỉ vào mình hỏi bà đồng:
"Bà nói tôi là Nữ hoàng cứu thế? Nữ hoàng?" Nói xong cô ấy còn cười, đây là cốt truyện tiểu thuyết gì vậy, sao không nói mình là hậu duệ của Nữ Oa luôn đi!
Ha, ha ha! Thật là buồn cười quá đi mất!
"Con chính là Nữ hoàng cứu thế, mỗi năm ta đều sẽ xem mệnh cách cho con một lần, cho đến ba tháng trước, mệnh cách của con vẫn không có gì thay đổi.
Nhưng sau khi mạt thế đến, mệnh cách của con đã thay đổi, ta tưởng rằng mạt thế đến đã che giấu thiên cơ, định chờ đến khi tận mắt nhìn thấy con rồi mới xem cho con, không ngờ lại xảy ra tình huống này. Tô Nguyên, trong này nhất định có liên quan đến chị gái con, ta biết con không tin ta, cho rằng ta đang nói đùa nhưng ta dám thê những gì ta nói đều là sự thật, vì vận mệnh tương lai của thôn Dương Sơn chúng ta, ta sẽ không nói dối!
Tô Nguyên, con đừng nghĩ rằng đây chỉ là chuyện của riêng con, con sinh ra đã là Nữ hoàng cứu thế, vận mệnh của nhân loại đều nằm trên người con, nếu con xảy ra chuyện, có thể cả thế giới này sẽ diệt vong, cha mẹ anh em người yêu bạn bè của con đều sẽ chết!"
Tô Nguyên ngây người.
"Tô Hàm, ta không biết trên người con đã xảy ra chuyện gì nhưng bây giờ con phải phối hợp với ta, ta phải điều tra vấn đề trên người con."
Bà đồng đưa ra yêu cầu, ánh mắt áp bức nhìn Tô Hàm.
Thái độ đương nhiên của bà đồng khiến Tô Hàm cười lạnh.
"Nhỏ máu để xem sao? Bà cho rằng tôi là đồ ngốc, sẽ đưa máu của mình cho bà đồng như bà sao? Trước kia tôi còn nhỏ, chỉ có thể mặc cho các người sai khiến, bây giờ bà nằm mơ đi."
"Đây là vì tương lai của thôn Tô Gia và thôn Dương Sơn, con là người thôn Tô Gia"
Tô Hàm lại cười: "Bà nói tôi là thiên sát cô tinh sẽ khắc chết người thân, cho nên tôi bị cha mẹ ruột đuổi đi, trở thành con gái của người khác.
Em trai tôi ốm yếu, bà nói là do tôi khắc, cho nên bắt cha mẹ nuôi tôi cho tôi uống thuốc để tôi cũng bị bệnh, bây giờ bà lại bóng gió ý nói tôi vốn nên ngoan ngoãn đi chết, còn phải điều tra vấn đề trên người tôi?
Tôi có thể có vấn đề gì, vấn đề lớn nhất của tôi chính là tôi còn sống, chẳng lẽ bà muốn giết tôi sao?"
"Chị! Tô Nguyên vội vàng hét lên, lại nhìn vê phía bà đồng, sau đó tim đập thình thịch, cô ấy sao lại nhìn thấy sát ý trong mắt bà đồng?
Một luông hàn ý từ lòng bàn chân xông lên ngực, khiến trái tim cô ấy run rẩy điên cuồng.
"Tôi không biết thần thông của bà là thế nào, cũng không hứng thú, bà có thể tôn sùng tín ngưỡng của bà, tôi không quản được nhưng nếu bà còn dám động đến tôi, tôi nhất định sẽ chặt tay bà."
Tô Hàm nói xong liền quay đầu bỏ đi, Tô Nguyên lập tức đuổi theo, Trưởng làng Dương Sơn vội vàng ngăn lại: "Đừng đi vội!" Nhưng căn bản không ngăn được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận