Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi

Chương 350: C

Chương 350: CChương 350: C
Chương 350: C
Sau khi anh Từ nói đùa, anh ấy chân thành cảm ơn bạn bè: "Thời gian này tôi đều nhờ mọi người giúp đỡ. Nếu không có mọi người, tôi cũng như Tĩnh Nghiên và Tiểu Chân sẽ không thể an toàn chuẩn bị đón Tết ở khu an toàn Thiên Dương.
Tôi cảm thấy rất biết ơn vì những nỗ lực của mọi người. Đừng ngăn cản tôi. Tôi chỉ muốn bày tỏ cảm xúc của mình bây giờ. Hiện tại cơ thể tôi đã hồi phục hơn phân nửa, sau Tết sẽ có thể đi làm nhiệm vụ cùng mọi người. Những có lẽ thực lực của tôi không còn tốt như trước, hy vọng mọi người đừng ghét bỏ."
“Anh Từ, anh đang nói cái gì vậy? Ông Chu cau mày, vỗ mạnh vào vai Anh Từ: "Chúng ta là tình bạn vào sinh ra tử, anh nói thế là quá khách sáo rồi!"
“Đúng vậy, anh Từ, anh đừng khách sáo như vậy." Khâu Gia Đồng mỉm cười nói.
Tô Hàm không nói gì, chỉ im lặng nhìn bọn họ cười nói vui vẻ. Khi anh Từ nhìn qua, khẽ gật đầu với anh ấy.
Anh Từ cảm động trước tình cảm của những người bạn tốt, trong lòng càng nỗ lực rèn luyện thể lực.
Chợ cũng trở nên náo nhiệt hơn khi gần đến Tết, Tô Hàm lấy ra một ít đĩa và hộp đựng trái cây từ không gian, bảo Tô Hồng Vũ mang ra chợ bày sạp tạm thời.
Em trai và em gái của Tô Hồng Vũ còn nhỏ, ngày thường cậu thường đưa các em lên chân núi nhặt củi và đào rau dại, một phân đưa vào bếp ở tâng một, một phần để lại cho hai bếp ở nhà, một phần mang ra chợ bán. Nhưng rất khó bán, người giàu không dùng củi, người bình thường dùng củi thì cũng không nỡ mua. Nhận được số đĩa và hộp này, Tô Hồng Vũ rất chăm chỉ đi bán, cùng các em ngồi từ sáng đến tối, cuối cùng đã bán hết vào chiều ba mươi Tết, đổi được không ít thức ăn, cậu chỉ chịu lấy một phần: "Đồ đều là của chị Hàm, em không thể lấy nhiều hơn được”.
Tô Hàm nói: "Vậy thì để trong bếp, thỉnh thoảng có thể dùng để ăn thêm." Bang phái cung cấp chỗ ăn ở, bếp trong nhà họ chỉ dùng khi muốn ăn thêm hoặc ăn đêm.
"Em vẫn luôn theo anh Từ tập luyện, sang năm em có thể cùng chị Hàm đi làm nhiệm vụ không ạ?" Tô Hồng Vũ nhìn Tô Hàm với vẻ đây mong đợi.
Tô Hiểu Bội cũng vội nói: "Em và Tiểu Tam, Tiểu Tứ cũng tập luyện rồi, thêm hai năm nữa, chúng em lớn hơn chút nữa là có thể phụ giúp mọi người được rồi." Cô bé và anh trai đều biết, bốn người họ có thể vào bang Bình An là nhờ chị Hàm, họ cũng muốn lớn nhanh để có thể đóng góp cho bang phái.
Nhìn vào khuôn mặt của họ, Tô Hàm nhìn thấy bóng dáng của trưởng làng năm đó, cô gật đầu: "Được rồi, sau Tết chị sẽ dẫn các em đi nhận một nhiệm vụ nhỏ, nếu các em biểu hiện tốt, chị sẽ báo cho anh Phương, anh ấy sẽ đưa các em tham gia vào nhiệm vụ lớn của bang phái.
Các em đừng lo lắng, bây giờ các em vẫn còn nhỏ, không cần vội, đợi đến khi lớn hơn một chút nữa rồi đóng góp cho bang phái cũng không muộn.
Tô Hiểu Bội không thể diễn tả hết sự ngưỡng mộ đối với Tô Hàm, cô bé kích động đến mức mặt đỏ bừng, gật đầu liên tục.
Vào đêm giao thừa, tin tức được phát đi ở một số quảng trường lớn trong khu an toàn. Các lãnh đạo lân lượt phát biểu tổng kết kết quả năm nay và nói ra những mục tiêu cho năm sắp tới. Tô Hàm và những người khác cũng đi đến một quảng trường gần đó để tham gia cuộc vui. Anh Từ để Tiểu Chân cưỡi lên cổ mình, Tiểu Chân vui đến mức không nhịn được cười.
Trong dòng người, Tô Hàm cuối cùng cũng tìm được một khoảng trống để thở, lúc này cô cảm thấy thoải mái, tự tại và vui vẻ.
Bạch Đông lần đầu tiên đón Tết của loài người, anh ta không hiểu ý nghĩa của Tết, chỉ thấy rất nhiều người tụ tập lại "xem tivi" rất vui, những người xung quanh cũng tỏ ra thoải mái, cười nói không ngớt, hoàn toàn khác với trạng thái của những người anh ta gặp sau khi theo con người thơm tho đến bên loài người.
Anh còn nhớ trước đây khi thấy loài người tụ tập, sắc mặt của họ thường buồn rầu, đau buồn, bàng hoàng, không khí vui vẻ như hôm nay là lần đầu tiên anh ta thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận