Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi

Chương 429: D

Chương 429: DChương 429: D
Chương 429: D
Nhất định là như vậy.
Theo như phần giới thiệu của "Nữ hoàng mạt thế giáng lâm', Tô Hàm sẽ chết, Tô Nguyên sẽ có được viên ngọc của cô, có lẽ vào một thời điểm nào đó cũng có thể "nhận chủ bằng máu” thành công - họ là chị em sinh đôi, huyết thống gần gũi nhất, vốn dĩ đã có đủ điều kiện để Tô Nguyên nhận chủ thành công. Xét từ mối quan hệ của Tô Nguyên với bà đồng và giáo sư Thôi trong những năm qua, việc Tô Nguyên có được ba luông huyết mạch đang phân tán và xương rồng bị thất lạc dường như không khó.
Lần này, Tô Nguyên chẳng nhận được gì, nhưng cô ấy vẫn đạt được kết quả hoàn hảo, độ phù hợp cao trong kế hoạch thức tỉnh người cá. Nếu cho cô ấy xương rồng, chưa biết chừng cô ấy còn có thể thức tỉnh được sức mạnh của Long Nữ.
Mọi thứ liên kết chặt chẽ với nhau, cho dù kiếp này mọi thứ đã hoàn toàn khác biệt, Tô Nguyên vẫn đạt được thành quả viên mãn nhất trong điều kiện có hạn.
"Tiểu Hàm, có phải em không vui không?", Bạch Đông lo lắng hỏi cô.
Tô Hàm lắc đầu: "Đi thôi."
Rời đi trước khi Tô Nguyên phát hiện ra ánh mắt của cô.
Tâm trạng cô thật sự không tốt, mỗi lân cảm nhận được sự trêu ngươi của số phận, tâm trạng cô lại chẳng thể nào vui vẻ nổi.
Đôi khi cô còn nghĩ, nếu bản thân mình nhẫn tâm một chút, tuyệt tình một chút, không quan tâm đến tình nghĩa chị em, không nghĩ đến gương mặt đầy nước mắt áy náy của Tô Nguyên, cứ thế thẳng tay giết chết Tô Nguyên, diệt trừ hậu họa, như vậy có thật sự hóa giải được mối đe dọa của số mệnh hay không?
Nhưng cô không làm được, chỉ cần nghĩ đến thôi đã khiến cô đau lòng.
"Tiểu Hàm, có phải em không khỏe không, em nói cho anh biết, anh có thể giúp em.' Bạch Đông đi theo sau Tô Hàm, ánh mắt không rời khỏi cô. Anh cố gắng dùng đầu óc của mình để suy nghĩ: "Có phải vì em gái em không?
Trước kia cô ta đối xử với em không tốt, đẩy em, anh muốn giúp em trả thù, nhưng mà ánh mắt em nhìn cô ta thật kỳ lạ, em có muốn anh giúp em trả thù không? Anh không dám tự ý đi làm, sợ em giận."
Trong lúc tâm trạng đang chùng xuống, sự quan tâm trực tiếp của Bạch Đông khiến Tô Hàm cảm nhận được sự ấm áp, cô vội vàng nói: "Không cần đâu, anh đừng động vào cô ấy."
"Được rôi, anh nghe em. Nhưng mà Tiểu Hàm, sắc mặt em khi nhìn thấy em gái em thật khó coi, chúng ta đi thôi, đừng ở đây nữa, không gặp cô ta thì em sẽ không buồn nữa."
Tô Hàm thở dài: "Chuyện của tôi và Tô Nguyên, không phải một hai câu là nói rõ được."
"Vậy thì nói ba câu bốn câu, anh đều nghe. Anh chân thành nhìn Tô Hàm, ánh mắt không chớp, ra vẻ chăm chú lắng nghe. Tô Hàm bị chọc cười, tâm trạng cũng dịu lại: "Cảm ơn anh, bây giờ tâm trạng tôi tốt hơn nhiều rồi."
Ngôi lên xe, Bạch Đông nói: "Loài người các em thật phức tạp, vui vẻ thì gần gũi, không vui vẻ thì rời đi, có gì mà phải phiên não chứ. Hay là chúng ta đến Bắc Kinh đi, nghe nói đó là một nơi rất lớn, cách xa nơi này, em sẽ vui vẻ."
-Bạch Đông, kỳ thật tôi cũng không phải vì em gái mà bất mãn, chỉ là thế giới này có ác ý với tôi, tôi không thể buông bỏ. Nhưng đó cũng không phải vấn đề lớn, tôi sẽ không bao giờ thừa nhận thất bại."
Một tháng sau, đoàn khảo sát mỏ dầu của Thiên Dương kết thúc công việc, ký kết hợp đồng với Lâm Thành, Phương Trấn Nhạc cùng các bang phái khác quyết định quay về Thiên Dương, Tô Hàm và Bạch Đông ở lại.
"Chị gái cô bây giờ chắc chắn đã xảy ra vấn đề rồi."
Tiên đoàn khảo sát đi, giáo sư Thôi nói với Tô Nguyên về Tô Hàm: "Cô ấy đã mấy tháng rồi không lộ diện, Tô Nguyên, Thiên Dương đưa Tô Hàm ra làm người thức tỉnh hoàn hảo, lúc đó đã chèn ép danh tiếng của cô, người thức tỉnh hoàn hảo duy nhất mới có giá trị bây giờ giá trị đó lại trở về trên người cô rồi. Tô Nguyên, tôi sẽ khiến cho danh tiếng của cô càng thêm vang dội.
Lúc đó Tô Nguyên không nghĩ nhiều, những lời này giáo sư Thôi đã nói rất nhiều lần rồi, chỉ là cô ấy không ngờ giáo sư Thôi có thể điên cuồng đến vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận