Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi

Chương 367:Œ

Chương 367:ŒChương 367:Œ
Chương 367: C
Cuối cùng cô vẫn đuổi kịp thây ma kim cương, hai người quấn lấy nhau đánh nhau. Da thịt xương cốt của thây ma kim cương cứng như sắt, đao thương bất nhập, vì vậy Tô Hàm chỉ nhìn chằm chằm vào cổ và tứ chi của nó. Cô lần lượt bẻ gấy hai cổ tay của đối phương, sau đó mươợn lực lật ra sau lưng nó, khuỷu tay móc lấy cổ nó, dùng sức đè ép, nghiền nát.
Một tiếng vang giòn tanh, cổ của thây ma kim cương bị bẻ gãy, thấy nó ngừng động tác vài giây nhưng vẫn chưa chết hẳn, Tô Hàm liền đâm con dao từ khoang miệng của nó xiên thẳng vào, mũi dao xuyên thủng sau gáy, thây ma kim cương hoàn toàn bất động.
Kéo thi thể trở về để sau này nhận thêm tiên thưởng, Tô Hàm lau mồ hôi trên trán, thấy bên này bọn họ đã thu dọn xong, liên ra lệnh đến khu bên cạnh hỗ trợ đám người Kỷ Kim Thủy. Bên đó bọn họ bị một đám thây ma chó quấn lấy đến chết đi sống lại, đang rất cần chi viện.
Trong số thây ma chó có một con chó Vương, thân hình cao lớn, con người phải ngẩng đầu mới có thể nhìn thấy toàn bộ diện mạo của nó, nó hành động nhanh nhẹn, móng vuốt có lực sát thương cực lớn, thân hình hơi mập mạp của Kỷ Kim Thủy mệt mỏi vì phải chạy trốn, suýt chút nữa ngay cả vũ khí cũng không cầm nổi.
Quân nhân bắn súng từ xa, viên đạn găm vào bộ lông dày đặc của nó, giống như bắn vào trong nước biển, không có chút tác dụng nào.
"Lui lại! Lui lại
Nòng súng của xe tăng nhắm thẳng vào chó thây ma khổng lồ, ầm ầm vài phát, chó thây ma khổng lồ né tránh còn nhanh hơn, đạn pháo chỉ có thể sượt qua tai nó. Con chó chết tiệt kia nhìn thì to lớn, tốc độ lại nhanh đến mức không thể tin được, tất cả các đợt tấn công đều không đánh trúng, hơn nữa nó còn đặc biệt xảo quyệt, chuyên chạy vào trong đám người, khiến cho vũ khí nóng có sức sát thương lớn phải kiêng ky, không thể dễ dàng sử dụng.
"Mẹ kiếp, thứ này sao lại to lớn như vậy!"
"Thứ này cũng không tính là lớn, trước đây tôi đã từng thấy thây ma trăn khổng lồ còn lớn hơn!"
"Mẹ kiếp! Không to bằng mày thì mày lên đi, để nó đập bẹp mày luôn đi!"
"Né rat"
"Tiểu Hàm, cô làm được không?" Tần Việt khẽ hỏi cô. Mấy năm nay, họ đã cùng nhau thực hiện rất nhiều nhiệm vụ, những người bạn thân thiết đều biết cơ thể Tô Hàm ẩn chứa tiêm năng vô hạn, cô dường như chưa bao giờ dốc hết sức lực, mỗi lần đối mặt với nguy hiểm đều có thể xử lý dễ dàng, lần này chắc chắn cũng không ngoại lệ, Tần Việt tin tưởng cô.
"Chờ thêm chút nữa." Tô Hàm chỉ nhìn về phía sau bên phải, nơi có một chiếc xe đang chạy đến, trên xe in hình ảnh biểu tượng người cá. Khu an toàn đã không tiếc công sức để xây dựng thương hiệu cho những người thức tỉnh năng lực người cá, từ trang phục, phương tiện giao thông đến đồ dùng sinh hoạt, tất cả đều được ¡in dấu ấn của người cá.
"Họ đến rồi."
Tần Việt quay đầu lại, trong sự ngạc nhiên có chút hiểu rõ: "Đây là một cơ hội tốt, cấp trên luôn tuyên truyền người thức tỉnh năng lực người cá rất lợi hại, đây là cơ hội để họ thể hiện rồi."
Phía sau vang lên tiếng ồn ào, những người thức tỉnh năng lực người cá đã xuống xe, họ mặc đồng phục đặc biệt, lúc xuống xe lại mang theo hơi nước có mùi tanh, mang đến cho bầu không khí căng thẳng của chiến trường một luồng gió mát.
Tô Thiên Bảo hít một hơi thật sâu: 'Nặng mùi quá đi, chị ơi, em nhớ cái ao đào ở sân sau nhà mình rồi, hồi đó sân sau cũng có mùi này.'
"Cẩn thận phía saul" Tô Hàm hét lên với cậu, Tô Thiên Bảo vội vàng lăn người né tránh, một cú quét chân đã làm con thây ma ngã xuống, cậu thừa cơ lao lên, đâm dao vào đầu con thây ma. Cậu thở hổn hển, khuôn mặt trẻ còn non nớt đầy phẫn nộ: "Dám đánh lén ông đây à!" Rút dao ra, máu tươi bắn tung tóe vào mặt cậu.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, ba người thức tỉnh năng lực người cá vừa xuống xe đã cầm vũ khí xông về phía con chó thây ma khổng lồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận