Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi

Chương 440: D

Chương 440: DChương 440: D
Chương 440: D
Tần Việt vừa định lên tiếng thì Bạch Đông xen vào.
"Tiểu Hàm, rượu của em có phải ngon hơn không? Cho anh uống với." Bạch Đông nhìn Tô Hàm với vẻ mong đợi.
Hôm nay tâm trạng của Tô Hàm quả thật rất tốt, cũng lười so đo với Bạch Đông, đưa ly rượu cho anh, Bạch Đồng lập tức vui vẻ uống một ngụm, nghiêm túc gật đầu như chú mèo trộm mỡ: “Thật sự ngon hơn"
"Ngốc.' Tô Hàm liếc anh một cái, tiếp tục nhìn đôi vợ chông mới cưới đang mời rượu, cảm thấy toàn thân thư thái, dễ chịu.
Tần Việt nhìn cô, siết chặt ly rượu. Cảm nhận được ánh mắt cảnh giác của Bạch Đông, anh ta cười khổ, cụng ly với Bạch Đông. Sau đó là bữa tiệc thịnh soạn, mọi người vui vẻ náo nhiệt.
Sau đám cưới, Tô Hàm liền trở về, Tần Việt tiễn xe của Tô Hàm khuất xa, hồi lâu vẫn không nhúc nhích. Anh Từ tiến lên khoác vai anh ta, vỗ về an ủi.
"Làm gì vậy, tôi không sao.
"Đừng cố nữa, tôi biết cậu đang buồn, đi, chúng ta đi uống rượu tiếp."
"Tôi thật sự không sao." Tần Việt Xoay người.
Anh Từ nhanh chóng đi theo, khoác vai anh ta: "Tiểu Tần, cậu hãy nghe lời anh, lấy dũng khí mà tỏ tình với Tiểu Hàm đi, cậu không thử thì làm sao mà biết là không được? Đã mấy năm rồi! Ngay cả Thiên Bảo cũng đã trưởng thành và kết hôn, cậu còn chờ gì nữa?”
Tần Việt thở dài: "Bạch Đông thích Tiểu Hàm."
"Chuyện này thì có gì đâu, Tiểu Hàm vẫn chưa nhận lời cậu ấy mà, hai người cứ cạnh tranh công bằng thôi." Anh Từ không cho là vậy, ra sức khuyên nhủ: "Thật lòng mà nói, cậu và Tiểu Hàm có duyên phận với nhau từ rất lâu rồi cơ mài"
Tần Việt cười khổ: "Chuyện tình cảm đâu phải cứ ai đến trước là sẽ được. Anh Thiên Hòa, anh nói Tiểu Hàm không nhận lời Bạch Đông, là không thích cậu ấy sao? Anh còn nhớ Hạ Vĩ Thông chứ?”
Anh Từ sững người.
"Tiểu Hàm đối với người mình thật sự không thích, tuyệt đối là tránh xa ngàn dặm”
"Tiểu Tần, cũng không thể nói thế được, Bạch Đông cậu ấy... cậu cũng biết lai lịch của cậu ấy mà, ban đầu cậu ấy là thú cưng của Tiểu Hàm, quan hệ của hai người họ trước đây rất tốt, cho dù biến thành người rồi, Tiểu Hàm nhìn cậu ấy cũng như nhìn trẻ con vậy, Bạch Đông đơn thuần ngây thơ, Tiểu Hàm chưa chắc đã xem lời tỏ tình của cậu ấy là thật."
"Trước đây tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng sau đó tôi phát hiện mình đã nghĩ sai rồi." Tân Việt dừng bước.
"Anh Thiên Hoà, lần sau anh có thể quan sát quan hệ giữa bọn họ, anh sẽ hiểu tôi đang nghĩ gì. Không phải mấy năm nay tôi không muốn tỏ tình, nhưng tôi biết điêu đó sẽ chỉ gây thêm phiền toái cho Tiểu Hàm, cô ấy chắc chắn sẽ không đồng ý.'
"Đi thôi, uống rượu nào." Tần Việt thở dài, đưa tay vòng qua vai anh Từ.
Bên kia, Tô Hàm không trực tiếp về Mẫu Đơn Viên, Bạch Đông nói có quà muốn tặng cô.
"Là quà năm mới! Em nhất định sẽ thích!"
Thế là đoàn xe đổi hướng đi lên núi.
Đâu tháng 12 đã bắt đầu có tuyết rơi, trên núi ít người qua lại, xung quanh là một màu trắng xóa, đẹp đến lạ thường. Tô Hàm không cho đội hộ vệ đi theo, đoàn xe dừng ở chân núi, hai người cùng nhau leo lên, tốc độ của họ đều rất nhanh, Bạch Đông dẫn đường, rất nhanh đã đến nơi.
“Nhìn này! Ngôi nhà băng này tặng cho em”
Tô Hàm sững sờ.
Bạch Đông như khoe kho báu dẫn cô đi vào: "Bên trong rất đẹp, em vào xem thử đi."
Ngôi nhà băng nằm sâu trong rừng cây này nhìn bê ngoài rất bình thường, chỉ là hình dạng một cái bát úp ngược tròn trịa, nhưng khi mở cửa gỗ cúi người đi vào, mới phát hiện ra bên trong ngôi nhà này chỗ nào cũng rất tinh xảo.
Đồ nội thất bằng gỗ được bài trí đây đủ trong nhà băng, trên bàn ghế có đệm lông, trên giường có thảm da hổ, trung hòa cảm giác lạnh lo của băng, khiến người ta cảm thấy ấm áp. Nơi này giống như một ngôi nhà vậy, trên chiếc bàn nhỏ cạnh cửa sổ còn đặt một chiếc bình hoa bằng băng, bên trong cắm đầy hoa ngũ sắc sặc sỡ.
"Anh đi chợ mua đấy, đẹp không?"
Những bông hoa nhựa đơn giản, trước mạt thế đã bị người ta chê là lỗi thời, nhưng Bạch Đông lại cảm thấy loại hoa này đặc biệt đẹp, quanh năm nở rộ không tàn, màu sắc rực rỡ, không sợ gió thổi mưa dầm lại càng không cần chăm sóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận