Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi

Chương 338: C

Chương 338: CChương 338: C
Chương 338: C
"Đáng tin cậy nhất tất nhiên là bang Tín Nghĩa rôi, bọn họ hợp tác với quân đội rất nhiều lần, chắc chắn sẽ có vũ khí nóng dự trữ.
Yêu câu của bọn họ cũng đơn giản, muốn theo bọn họ thì phải gia nhập bang phái, họ yêu cầu người gia nhập phải nộp toàn bộ vật tư, sau này sẽ chấp nhận sự sắp xếp thống nhất, còn phải ký hợp đồng. Tôi đã nhờ người tìm hiểu hợp đồng rồi, có vẻ giống như điều khoản bá đạo, nếu ký thì sau này phải bán mạng cho bang phái.'
"Nếu đáng tin thì bán mạng cũng chẳng sao, thời buổi này ở đâu chẳng phải bán mạng chứ." Anh Từ uống cạn ly trà sữa, đặt mạnh cốc xuống mặt bàn, sắc mặt trâm xuống:
"Tiểu Tân còn chưa nói hết, không chỉ có bang Tín Nghĩa, các bang phái khác tuyển người còn có một yêu cầu nữa, đó là không nhận người già và trẻ em, đối với phụ nữ, cũng có một số tiêu chuẩn tuyển chọn nghiêm ngặt. Nếu muốn chọn, thì phải chọn người trẻ."
Đã cùng nhau trải qua hoạn nạn, anh Từ cũng không nói mấy lời sáo rỗng về việc chia tay, chỉ nói kỹ lưỡng những phân tích của mình.
"Được, vậy ngày mai tôi sẽ đi tìm hiểu."
Đêm đầu tiên trở về nhà trôi qua bình yên.
Sáng hôm sau, Tô Hàm để Bạch Đông ở nhà, dẫn Tô Thiên Bảo và Tần Việt cùng ông Chu đi họp, cùng nhau đến chợ để tìm hiểu tình hình.
Tối hôm đó, khi những người của bang Bình An trở về đã đi điều tra lai lịch của Tô Hàm, để tỏ lòng thành ý, sáng sớm hôm sau, họ đã mang theo lễ vật hậu hĩnh đến thăm.
Không gặp được ai, Kỷ Kim Thủy đành phải đến hỏi thăm những người hàng xóm xung quanh, anh Từ vẫn ngồi trước cửa: "Các anh tìm Tô Hàm làm gì?"
Nhìn thấy những vân đen còn sót lại trên mặt anh Từ, Kỷ Kim Thủy biết đây là một người may mắn sống sót sau cuộc khủng hoảng thây ma, nụ cười càng chân thành hơn: “Chào anh! Tôi là người của bang Bình An, khi làm nhiệm vụ bên ngoài đã được cô Tô giúp đố, hôm nay đến đây để cảm ơn."
Ánh mắt anh Từ hơi động đậy, giọng điệu không đổi: "Thì ra là vậy, Tô Hàm đi ra ngoài rồi, hay là anh đợi đến tối rồi hãy đến nhé."
Đợi đến trưa, Tô Hàm về nhà, anh Từ kể lại chuyện này.
"Thì ra là người của bang Bình An sao?" Tô Hàm cảm thấy thật trùng hợp, cô suy nghĩ một chút, có chút tiếc nuối: "Tiếc là không nghe nói bang Bình An có ý định di chuyển, nếu không thì thực sự là một đối tượng hợp tác không tồi."
Cô đã sớm nhận ra tên béo trong đội của Hạ Thuần, chính là người kỳ lạ mà cô đã gặp vào đêm hôm đó. Trước hố giun thây ma, hành động của Hạ Thuần và đồng đội đã để lại cho cô ấn tượng rất tốt.
"Cũng chưa chắc, đến lúc đó hỏi lại là được, bang Bình An cũng là một trong mười bang phái hàng đầu đấy."
Đến giờ ăn tối, Kỷ Kim Thủy, Phương Trấn Nhạc và Hạ Thuần quả nhiên lại đến, Tô Hàm mời họ vào ngồi.
Phương Trấn Nhạc chân thành bày tỏ lòng cảm ơn với Tô Hàm, Kỷ Kim Thủy bê quà trên xe vào, Tô Hàm liếc nhìn, đó là gạo, mì, rau củ tươi và một chiếc giò heo khô.
"Tôi không cố ý giúp các anh, các anh không cân phải khách sáo như vậy.
"Nên như vậy, bất kể mục đích của cô là gì, chúng tôi được giúp đỡ thực sự thì không thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Đây đều là tấm lòng, cô hãy nhận lấy đi!"
Tô Hàm không từ chối nữa, mọi người lại nói chuyện phiếm vài câu, Phương Trấn Nhạc đưa ra lời mời chào, đãi ngộ đưa ra khá tốt, thấy Tô Hàm không mấy hứng thú, cuối cùng anh ta tung ra đòn sát thủ, nói ra bí mật về việc kho vũ khí của căn cứ đã cạn kiệt.
"... Số thuốc nổ còn lại cũng đã được lấy ra để đánh bom thây ma. Bây giờ không có thuốc nổ, đợi đợt thây ma tiếp theo đến gân thì không thể ngăn chặn được nữa.
Chúng tôi định đến khu an toàn Thiên Dương, rồi tùy tình hình mà quyết định có chuyển đến khu an toàn Bắc Kinh hay không, cô Tô, nếu cô đồng ý gia nhập bang của chúng tôi, thì gia đình cô cũng có thể tham gia, chúng ta cùng đến khu an toàn Thiên Dương."
Bạn cần đăng nhập để bình luận