Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi

Chương 371:CŒ

Chương 371:CŒChương 371:CŒ
Chương 371: C
-Đúng vậy, tìm bạn đời! Tô Hàm, em có thể làm bạn đời của anh không? Chúng ta cùng nhau sinh cáo conl" Bạch Đông cuối cùng cũng sắp xếp được suy nghĩ, nói ra nguyện vọng của mình. Tô Hàm đang suy nghĩ cho chuyện đại sự cả đời của anh bỗng nhiên cứng họng, cô lúc này mới giật mình nhận ra thì ra Bạch Đông vừa rồi hỏi cô khi nào đến kỳ động dục, ý muốn nói là muốn “ngủ” với cô.
Hơi kinh ngạc một lúc, Tô Hàm nghiêm túc nhìn Bạch Đông cũng đang nghiêm túc chờ đợi nhìn cô: 'Bây giờ tôi không có ý định tìm bạn đời, anh có thể tìm người khác. Cô cũng không có cảm giác bị xúc phạm, dù sao cô đã thức tỉnh huyết mạch Long Nữ, không còn là con người thuần túy nữa, Bạch Đông thì từ cáo biến thành người, hiện tại đang học làm người, nói hai người là "đồng loại" cũng hợp lý. Bây giờ chỉ là một chút "khác biệt văn hóa" nhỏ, cô sẽ không tức giận với Bạch Đông.
Không ngờ Bạch Đông lại không vui, lông mày nhíu lại, đôi mắt xanh tràn đầy thất vọng. Anh cứ dùng đôi mắt đó nhìn cô: “Anh không tìm người khác, anh đợi sau này em muốn tìm bạn đời, em lại tìm anh ngủ."
Tô Hàm bất đắc dĩ, đành phải giải thích thêm một lần nữa, Bạch Đông cũng nghe lời, nhưng anh vẫn giữ ý định đó, muốn ngủ với cô, bao lâu cũng có thể đợi.
Biết Bạch Đông là đang cố chấp, cũng phải, Bạch Đông bước vào xã hội loài người cũng đã được vài năm rồi, những năm đầu chỉ có mình cô có thể giao tiếp với anh, Bạch Đông đối xử với cô đặc biệt hơn những người khác, đến lúc động dục, đưa cô vào phạm vi tìm kiếm bạn đời cũng là chuyện bình thường. Thấy Bạch Đông tạm thời không nói thông được, cô liên rộng lượng định thuận theo tự nhiên, chờ anh tìm được đối tượng phù hợp, tự nhiên sẽ dời ánh mắt khỏi người cô.
Tâm trạng của cô thì bình thản, nhưng từ sau đêm đó, Bạch Đông lại bước vào một trạng thái kỳ lạ, anh - đang theo đuổi Tô Hàm, mọi người trong nhà đều nhìn ra.
Lai lịch của Bạch Đông, Tô Vệ Quốc, đám người anh Từ đều biết rõ, mấy năm trước khi mới biết thì kinh ngạc vô cùng, nhưng qua mấy năm, Bạch Đông vẫn luôn mang hình dáng con người, có lúc bọn họ suýt quên mất Bạch Đông vốn là một con cáo.
"Chị nghĩ sao? Tuy nói khác loài không thể yêu đương, nhưng bây giờ là mạt thế rồi, cũng không cần phải câu nệ như vậy, Bạch Đông rất có năng lực, lại còn đẹp trai." Tô Thiên Bảo nhỏ giọng hỏi Tô Hàm, vẻ mặt hóng hớt. Tô Hàm không nói gì, chỉ yên lặng nhìn cậu, ánh mắt cậu đảo liên tục, sờ sờ đầu rồi lại sờ sờ cổ: "Anh Tần gọi em, chị, em đi làm nhiệm vụ đây!"
Khu an toàn Thiên Dương đang tiến hành thanh toán thù lao cho các cá nhân và tập thể có công trong cuộc khủng hoảng lần này, đồng thời cũng ban bố một lượng lớn nhiệm vụ canh gác và dọn dẹp, Tần Việt bọn họ nhận một nhiệm vụ sửa chữa chướng ngại vật. Tô Hàm không ởi, cô định đi gặp một người.
Người phụ nữ đại chiến với chó thây ma khổng lồ hôm đó khiến cô cảm thấy rất quen mắt, sau đó mới nhớ ra là Loan Chiêu Nghi đã từng gặp ở khu an toàn trấn Phong Hà.
Người cá thức tỉnh là tài sản quý giá nhất của khu an toàn Thiên Dương hiện nay, được bảo vệ nghiêm ngặt, Tô Hàm căn bản không có cách nào tiếp cận.
"Cẩn thận một chút, đừng làm rơi..." "Nhẹ một chút, đặt lên xe đó, lại đây tôi dẫn anh đi..."
Không tìm thấy người, Tô Hàm lại thấy có người đang chất hành lý, cô quan sát một lúc trong bóng tối, xác định đó là xe của đoàn đội Bắc Kinh. Cô có chút kinh ngạc, đoàn nghiên cứu đến từ Bắc Kinh đến đây cũng đã hơn ba năm rồi, đây là muốn rời đi sao?
Những người khuân vác đang hì hục bê từng bao, từng thùng hành lý lên xe, cùng với đó là những chiếc chum nước lớn.
Nhìn thấy những chiếc chum ấy, ánh mắt Tô Hàm liền biến đổi, cô từng lén lút đến khu vực ngoại vi của viện nghiên cứu, và cũng nhìn thấy rất nhiều chum nước như vậy. Suy tư một lát, cô men theo con đường cũ và đi thêm một chuyến nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận