Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi

Chương 483: D

Chương 483: DChương 483: D
Chương 483: D
"Thị trấn Phong Hà đang hoạt động rất tốt. Nhờ có cô, Thiên Dương và trấn Phong Hà đã lại ký kết thỏa thuận hợp tác vũ khí nhiệt. Sau này, nhà họ Vương... sẽ không thể không cung cấp vũ khí cho thị trấn Phong Hà nữa. Sư trưởng Khâu năm ngoái còn đến hỏi thăm cô, muốn gặp cô, nhưng lúc đó cô không gặp người được, cho nên ông ấy bỏ cuộc."
Nghe Loan Chiêu Nghi nói, Tô Hàm liền yên tâm.
Ngủ say hai năm, có rất nhiều chuyện đã thay đổi, Tô Hàm phải mất một thời gian mới thích nghi được.
Tô Nguyên tỉnh lại vào năm thứ hai sau khi Tô Hàm tỉnh lại, cô ấy đã bị khống chế quá lâu, tinh thân bị tổn hại nặng nà, khi tỉnh lại, Hạ Vĩ Thông cũng không dám nói ra tin tức Cát Thu Lệ đã chất. "Anh không cần giấu em, em đại khái có thể đoán được." Tô Nguyên vẻ mặt rất bình tĩnh, tựa hồ không còn để ý cái gì nữa. Dù sao cô ấy cũng biết nhiều hơn Tô Hàm, ý thức của cô ấy đã bị chiếm giữ lâu như vậy. Cô ấy là người tiếp xúc với "nó" lâu nhất, vướng mắc sâu nhất.
"Chị em đâu?" Cô ấy hỏi.M u a e b oo k g i a r e l ien he Z A LO : 0 9 1 1 0 0 9 4 6 7
"Chị em đi làm nhiệm vụ rồi."
Năm thứ mười một sau ngày mạt thế, Tô Hàm cùng với những người thức tỉnh khác đã giành lại các thành phố xung quanh khu an toàn Thiên Dương, đồng thời đáp ứng yêu cầu của khu an toàn Bắc Kinh và một số khu an toàn lớn khác, tiến hành các nhiệm vụ ở khắp nơi, tiêu diệt những thây ma và động vật biến dị còn sót lại.
"Ngày mạt thế sắp kết thúc rồi sao?" Đôi mắt Tô Nguyên cuối cùng cũng ánh lên tia sáng, cô ấy siết chặt tay Hạ Vĩ Thông: "Em cũng muốn đi giúp, em muốn giúp."
Năm thứ mười lăm sau ngày mạt thế, thây ma bị tiêu diệt hoàn toàn, loài người giành lại vùng đất đã mất.
Những thành phố được giành lại trở thành mục tiêu tranh giành tài nguyên mới, các khu an toàn lớn bắt đầu một vòng tranh giành mới, những người thức tỉnh bị cuốn vào vòng xoáy đó.
Cùng năm đó, Tô Hàm dẫn theo những người thức tỉnh rời khỏi Thiên Dương, từ đó biệt tăm, chỉ có Thiên Dương và những khu an toàn từng có dấu chân của cô, qua nhiều năm vẫn lưu truyên những câu chuyện về cô.
Trong đội còn có Tô Nguyên, Hạ Vĩ Thông và những người cá thức tỉnh đi theo Tô Nguyên, nhưng họ đã chia tay Tô Hàm sau khi rời khỏi Thiên Dương.
"Chúng em định về làng Tô gia." Tô Nguyên cười dịu dàng với Tô Hàm: 'Chị, chúc chị hạnh phúc, vạn sự như ý. Tô Hàm gật đầu với cô ấy: 'Chúc em cũng vậy.'
Chia tay nhau, mỗi người một nơi.
Sau đó, Tô Nguyên không gặp lại Tô Hàm nữa, cô ấy và Hạ Vĩ Thông cùng những người khác sống ẩn, cho đến vài năm sau, cư dân trong các khu an toàn dần bước ra khỏi bức tường thành, một số người trở về quê hương, những thị trấn trống trải khắp nơi lại tràn đầy sức sống. Người làng Tô gia cũng có người trở vê, Tô Nguyên gặp lại con trai của chú Đông là Tô Lại Dũng cùng gia đình anh ấy, Tô Lại Dũng đến để đưa tro cốt của chú Đông về quê hương.
"Tôi tưởng cô ở cùng Tiểu Hàm, khi đó hai người đột ngột rời đi, tôi thực sự thở phào nhẹ nhõm." Tô Lại Dũng nhớ lại bầu không khí căng thẳng trong Thiên Dương lúc đó, vẫn cảm thấy lo lắng và sợ hãi.
Anh ấy không hiểu tại sao nội bộ Thiên Dương lại xảy ra tranh chấp, Thiên Dương lại tranh chấp với các khu an toàn khác, lại liên quan đến những người cá thức tỉnh, những người cá thức tỉnh là những người may mắn được lựa chọn một trong vạn người, bao nhiêu người tham gia kế hoạch thức tỉnh người cá đều chết, những người cá thức tỉnh này lẽ ra phải được ưu ái và trân trọng chứ? Trước khi có những người thức tỉnh hoàn hảo hơn, chính những người cá thức tỉnh này đã bảo vệ Thiên Dương. Kết quả là lúc đó trong Thiên Dương lời đồn bay đầy trời, nói rằng Bắc Kinh và Lâm Thành đều từng xảy ra vụ việc người cá thức tỉnh mất kiểm soát giết người, những người cá thức tỉnh trong Thiên Dương không thể ở lại nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận