Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi

Chương 458: D

Chương 458: DChương 458: D
Chương 458: D
Nó muốn tôi sống, muốn tôi sống vì Tô Nguyên! Năm đó bà đồng ở làng Dương Sơn, có lẽ cũng là số phận như vậy, cho nên bà ta mới bò ra từ trong quan tài, mà tôi lấy được hòn đá đen từ trong quan tài của bà ta, cũng lặp lại số phận của bà ta.
Năm đó tôi đã cười nhạo lời bà đồng nói Tô Nguyên là nữ hoàng cứu thế, không ngờ vài năm sau, tôi lại kế thừa sứ mệnh của bà ta, đáng ghét là tôi lại không hề nhận ra điều bất thường."
"Tại sao rất nhiều người đều chết trong phòng thí nghiệm, chỉ có Tô Nguyên là vật thí nghiệm thành công nhất, rõ ràng là cùng một loại thuốc, dùng trên người cô ta lại kỳ diệu phù hợp cao độ với gen, sau khi cô ta thức tỉnh, hàm lượng virus thây ma trong cơ thể là ít nhất, vảy cũng là vảy đỏ độc nhất vô nhị, những người được tiêm thuốc chế tạo từ tủy xương của cô ta mà thức tỉnh, đều không thể tái tạo được vảy màu đỏ của cô ta."
Nói xong, giáo sư Thôi đưa cổ tay mình ra, Tô Hàm nhìn sang, khẽ nhíu mày.
"Mấy ngày nay, tôi đã tự tử rất nhiều lân, tôi tận mắt nhìn thấy máu của mình chảy cạn, nhưng vết thương luôn lành lại. Tôi còn dùng đũa đâm xuyên qua đầu mình—”" Bà ta nghiêng đầu, để Tô Hàm nhìn phía sau đầu mình. Tóc bà ta đã bạc trắng, bà ta vén tóc ra, để lộ lỗ thủng trên đỉnh đầu.
"Tôi không chết, cho dù tôi là người hay là thây ma, điều này đều không hợp lý.'
Tô Hàm vô cùng kinh hãi.
"Nó còn định che mắt tôi, mấy ngày nay tôi không ngừng hồi tưởng, ký ức liên tục bị che giấu, hôm qua, trong lúc ngủ mơ màng tôi bỗng nhiên có thêm một đoạn ký ức. Đoạn ký ức đó được cài cắm rất tinh vi, nằm xen lẫn trong vô số ký ức thí nghiệm phức tạp của tôi.
Ha! Cô biết đó là gì không? Nó cho tôi một thí nghiệm, hạng mục: thí nghiệm là chiết xuất chất thanh lọc virus thây ma từ máu của Tô Nguyên, ký ức này đã phá vỡ nút thắt nghiên cứu hai năm qua của tôi, cung cấp cho tôi một bước đột phá mới.
Thí nghiệm đó chân thật biết bao, mỗi một bước đều phù hợp với mạch suy nghĩ và phong cách thường ngày của tôi. Hừi Cô biết tại sao tôi có thể khẳng định đoạn ký ức này là được cài cắm vào không?
Bởi vì tôi là Thôi Trân Viên! Trong thí nghiệm, tôi nhớ rõ từng số liệu một! Tôi đã làm vô số thí nghiệm tương tự, tôi đã nỗ lực như vậy để muốn tìm ra căn nguyên về tính phù hợp cao độ của Tô Nguyên trong thí nghiệm thức tỉnh người cá, muốn từ trên người cô ta chiết xuất ra được nguyên tố thanh lọc virus thây ma, cứu lấy bản thân mình, cứu lấy những người khác trên thế giới
Ánh mắt giáo sư Thôi càng thêm phần căm hận, nếu ánh mắt có thể giết người, thì lúc này bà ta đã dùng ánh mắt giết chết thứ đồ chơi đùa với mình cả ngàn vạn lần.
Bà ta cười lạnh chế giễu: "Không ai hiểu rõ thí nghiệm trong tay tôi hơn tôi, thí nghiệm đó có một lỗ hổng không rõ ràng, chỉ có tôi mới nhìn ra được. Nó đã tạo ra một đoạn ký ức giả, không ngờ lại bị tôi vạch trần, còn để tôi xác định được quả thật có một thế lực thần bí nào đó đang âm thâm giở trò."
'Tô Hàm, cô biết đó là gì phải không?”
Tô Hàm cuối cùng cũng gật đầu: "Đúng vậy." "Là cái gì?!"
"Cũng như bà nói, đó là một thế lực, một thế lực muốn đưa Tô Nguyên lên ngai vàng của thân. Tôi, Vu Nương Nương, và cả bà nữa, có lẽ còn có những người khác, đều là những quân cờ bị sắp đặt."
Tô Hàm suy nghĩ một chút, nói: "Tôi không biết Tô Nguyên hiện tại có còn là Tô Nguyên nữa hay không."
Giáo sư Thôi lập đi lập lại mấy câu này, thân sắc bình tĩnh lại.
Bà ta nhìn Tô Hàm: Vu Nương Nương chết đi sống lại là do cô giết phải không?
Tôi không biết giữa cô và Tô Nguyên là chuyện gì, cô và cô ta không giống kẻ thù, kẻ thù của cô... là thế lực kia phải không?
Đáng tiếc, tôi biết được quá muộn, nếu không thì đây sẽ là một hướng nghiên cứu đáng kinh ngạc biết bao, thế giới này lại thật sự tôn tại sức mạnh của thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận