Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi

Chương 261:B

Chương 261:BChương 261:B
Chương 261: B
Trước đây cô đã mò mẫm ra cách dùng nước mắt ngâm cát trắng để biến thành ngọc trai, mặc dù có hiệu quả nhưng thực ra đó là cách không hiệu quả và không thực tế nhất.
Xương rồng mà Tổ Long để lại đã giúp Tô Hàm có được sự truyền thừa huyết mạch hoàn chỉnh.
Huyết mạch Long nữ, ngoài việc sử dụng thuật thời không, nước mắt cũng là vật ngưng tụ sức mạnh, mỗi giọt nước mắt đêu chứa đựng sức mạnh của Long nữ, vì vậy Long nữ không dễ rơi nước mắt.
Tất nhiên, đó là chuyện khi huyết mạch còn nồng đậm, huyết mạch Long nữ của Tô Hàm rất mỏng, những vảy vàng trên người trước đây thực ra không phải vảy rồng, chỉ có thể nói là vảy cá, vì vậy nước mắt của cô nhiều nhất chỉ có thể cộng hưởng với nước mắt của những "Tô Hàm. tiền nhiệm, khiến chúng chuyển hóa thành năng lượng, còn nước mắt của chính cô thì không có một chút sức mạnh nào. Cái gọi là sức mạnh thời không, cô cũng không có, chỉ có một không gian tùy thân.
Nhưng bây giờ cô được huyết mạch dẫn dắt, có được nửa đoạn xương rồng của Tổ Long, có lẽ sau này cô có thể tìm ra cách để làm cho huyết mạch tinh khiết hơn.
Cô mơ hồ cảm nhận được, cô có được sự truyên thừa huyết mạch hoàn chỉnh nhưng vẫn chưa được mở ra hoàn toàn, đây là do cô còn quá yếu, nếu một lần tiếp nhận toàn bộ truyên thừa, cơ thể và linh hôn của cô sẽ không chịu đựng nổi.
Đúng rồi, trước đây những luồng sáng cô có được ở ao trong hang động và trên người của Tô Phượng Phình thực ra đều là năng lượng của huyết mạch bị rò rỉ ra ngoài, khi "Tô Hàm. đầu thai, cơ thể của đứa trẻ quá yếu không thể kiểm soát được, vì vậy mới khiến sức mạnh không gian hiện hình thành hạt ngọc, đồng thời lại rò rỉ ra ba luông năng lượng, khiến cô truyên thừa bị khuyết, mãi không thể kích hoạt được.
Ba luồng năng lượng đó, một luồng rơi vào trong động hòa vào nước, cả ao cá chép và cá trắm cỏ hoang dã phát triển mạnh mẽ không thể thiếu sự nuôi dưỡng của luồng sáng.
Một luồng có lẽ đã rơi vào người cô của Tô Phượng Phình, Tô Hàm đã hỏi Vương Nguyệt Nga, Tô Phượng Phình từ nhỏ đã yếu ớt, có một năm bị trẻ con trong làng vô tình đẩy xuống nước, sốt cao ba ngày ba đêm suýt mất mạng.
Hai người anh trai và một người chị trước của Tô Phượng Phình đều không nuôi sống được, cô ấy là con một trong nhà, đứa trẻ kia được cha mẹ dẫn đến quỳ ở cửa, đã nói ra lời muốn đưa con trai cho nhà Tô Phượng Phình để đền bù.
Sau đó Tô Phượng Phình tỉnh lại một cách kỳ diệu, cơ thể cũng ngày một tốt hơn, đến khi lớn lên thì đã không khác gì những cô gái bình thường.
Năm đó, vừa đúng là ngày Tô Hàm và Tô Nguyên ra đời, đợi Tô Hàm hỏi sâu hơn, Vương Nguyệt Nga còn có thể khẳng định chắc chắn: "Chính là ngày con chào đời, lúc đó thím hai con vỡ ối sắp sinh, Phượng Phình lại xảy ra chuyện, ông lang già trong làng chạy đi chạy lại, suýt nữa thì gấy chân. Cho nên bà nhớ rất rõ.
Đó là năng lượng thuộc vê Tô Hàm, cho nên cô có thể dễ dàng có được, kể cả đoạn xương rồng kia, cũng là do huyết mạch dẫn dắt đưa đến trước mặt cô——Đây chính là thiết lập của tiểu thuyết, cho nên vì nữ chính, cô phải chất. Còn vê luồng năng lượng còn lại, theo lý mà nói thì cũng ở làng Tô Gia và những nơi lân cận nhưng Tô Hàm vẫn chưa có được, cô đoán có phải là đã xảy ra vấn đề rồi không. Nhớ đến con trăn khổng lô thây ma kia, Tô Hàm không khỏi nghi ngờ luồng năng lượng đó đã rơi vào người nó.
Nhưng đoán cũng chỉ là đoán, cho dù đoán đúng thì với bản lĩnh hiện tại của cô vẫn chưa đủ sức giết chết con trăn khổng lồ kia, lấy lại năng lượng.
Quay lại đống cát trắng này, lúc đầu mới vào không gian, nhìn thấy đầy đất cát trắng Tô Hàm không nghĩ ngợi gì nhiều, bây giờ biết đây là nước mắt của tất cả những "Tô Hàm." không cam chịu số phận mà rơi xuống, trong lòng cô không khỏi chua xót, chẳng trách lúc chạm vào chúng cô luôn cảm thấy buồn bã, hóa ra mọi chuyện đều đã có điềm báo trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận