Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 864: U ám

**Chương 864: U ám**
Tháng này mình tập trung Nguyệt Phiếu vào bộ Thiên Đạo Thư Viện, bạn nào có nhớ vào ủng hộ mình nhé.
http://truyencv.com/thien-dao-thu-vien/
✵✵✵✵✵✵✵✵✵
"Vân ca ca, ngươi thế nào?" Phượng Tuyết Nhi bị kinh sợ, lo lắng nói. Lúc này, nàng chợt thấy một tầng hắc khí từ trên người Vân Triệt chậm rãi dâng lên.
Tầng hắc khí này lúc đầu rất mỏng manh, nhưng dần dần trở nên nồng đậm, rõ ràng mang theo một cỗ âm sát khí tức rất nặng.
"Thải Y... Tuyết Nhi..." Vân Triệt nắm chặt lồng ngực, thống khổ nói: "Mau dẫn ta về... Kim Ô Lôi Viêm Cốc..."
Phía trước Vân Triệt, không gian nhanh chóng vặn vẹo, hiện ra Thái Cổ Huyền Chu. Hiển nhiên, Vân Triệt biết rõ trạng thái của bản thân lúc này, muốn gắng gượng bay về Kim Ô Lôi Viêm Cốc là không thể, nhất định phải mượn nhờ Thái Cổ Huyền Chu.
"Đi mau!" Tiểu Yêu Hậu nhanh chóng đưa tay nắm lấy Vân Triệt cùng Phượng Tuyết Nhi, trong nháy mắt, bạch quang lóe lên, tiến vào Thái Cổ Huyền Chu, sau đó theo Thái Cổ Huyền Chu cùng biến mất.
"Tê..." Thiên Hạ Hùng Đồ cảm nhận được cơn đau nhức kịch liệt trên bàn tay, thẳng vào cốt tủy, loại thống khổ này khác hẳn tất cả những đau đớn hắn từng trải qua trong đời, đây là một loại cảm giác bỏng lạnh cực kỳ quỷ dị.
Mà với tu vi Đế Quân trung kỳ cường đại của hắn, lại thêm tự nhiên chi lực che chở, trọn vẹn mười mấy tức, loại thống khổ này mới thoáng bị đè xuống.
"Đây rốt cuộc... Rốt cuộc là..." Mồ hôi lạnh không ngừng nhỏ xuống trên trán Thiên Hạ Hùng Đồ, hắn hít một hơi thật dài, nhìn Vân Khinh Hồng một chút, do dự trong giây lát rồi nói: "Hắc khí vừa rồi... Giống như có chút giống với trên người Hiên Viên Vấn Thiên."
"..." Vân Khinh Hồng im lặng thật lâu, sau đó thở nhẹ một tiếng, giống như lầu bầu nói: "Đợi Triệt nhi trở về, sẽ hỏi lại hắn."
Thái Cổ Huyền Chu trong nháy mắt xuyên qua không gian, đến lối vào Kim Ô Lôi Viêm Cốc. Tiểu Yêu Hậu và Phượng Tuyết Nhi mang theo Vân Triệt nhanh chóng bay vào bên trong Kim Ô Lôi Viêm Cốc... Từ khi bọn hắn rời đi đến lúc trở lại, thời gian cách nhau còn chưa tới một canh giờ.
Xuyên qua khu vực hỏa diễm sôi trào, một lần nữa đi vào nơi cuối cùng của Kim Ô Lôi Viêm Cốc, còn chưa kịp dừng lại, Phượng Tuyết Nhi đã vội vàng hô: "Kim Ô thần linh, cầu ngài mau cứu Vân ca ca!"
Gần như ngay khi Phượng Tuyết Nhi vừa dứt lời, trên không trung liền mở ra đôi hoàng kim nhãn đồng ẩn chứa uy lăng cùng nóng rực vô tận, chiếu xuống toàn bộ Kim Ô Lôi Viêm Cốc ánh kim mang chói mắt.
"Các ngươi trở về vừa vặn, bản tôn đang có việc muốn hỏi các ngươi." Thanh âm của Kim Ô hồn linh mang theo sự ngưng trọng sâu sắc: "Kẻ vừa chiến đấu với các ngươi, rốt cuộc là ai? Huyền công hắn sử dụng là chuyện gì xảy ra?"
Tiểu Yêu Hậu gấp giọng nói: "Những gì Kim Ô Thánh Thần hỏi, chúng ta chắc chắn biết gì nói nấy. Xin Kim Ô Thánh Thần trước hãy cứu chữa Vân Triệt, hiện tại hắn..."
Vân Triệt co quắp trên mặt đất, trên người quấn quanh hắc khí lúc nồng lúc nhạt, toàn thân mồ hôi lạnh, ngũ quan đều nhăn nhúm lại, hiển nhiên đang chịu đựng thống khổ to lớn, nhưng lại cố chịu đựng không phát ra âm thanh.
"Cứu hắn?" Thanh âm của Kim Ô hồn linh có chút khinh thường: "Chẳng lẽ hắn lại bị Thiên Độc Tinh Thần làm cho bị thương sao... Ân?"
Lời còn chưa dứt, âm điệu của Kim Ô hồn linh bỗng nhiên biến đổi: "Khí tức này..."
Coong! !
Một đạo kim mang từ trong miệng bắn xuống, chụp vào Vân Triệt.
Kim mang chạm vào thân thể Vân Triệt, dừng lại trong giây lát... Thoáng chốc, tia sáng trong Kim Ô Lôi Viêm Cốc đột nhiên biến đổi, đôi ngươi màu vàng óng bỗng nhiên phóng đại, phía sau, trong vòng mấy trăm dặm, biển lửa, núi lửa như gặp phải tai nạn, bốc lên hỏa diễm ngập trời.
"Kim Ô Thánh Thần!" Tiểu Yêu Hậu chấn kinh ngẩng đầu. Nàng không thể tưởng tượng được nguyên nhân gì lại khiến nó mất kiểm soát như thế... Thân là Chí Cao Thần linh của Huyễn Yêu giới, lại giống như bỗng nhiên nhận lấy kinh hãi to lớn.
"Để Vân Triệt ở lại, các ngươi lập tức rời khỏi đây." Kim Ô hồn linh ra lệnh: "Trong vòng mười hai canh giờ, bất kỳ ai cũng không được đi vào đây, bao gồm cả các ngươi!"
Thanh âm của nó đặc biệt ngưng trọng, trầm thấp, không hề giải thích nửa câu, cũng không truy hỏi về chuyện của Hiên Viên Vấn Thiên nữa. Phản ứng của nó khiến Tiểu Yêu Hậu và Phượng Tuyết Nhi tim đập loạn, Phượng Tuyết Nhi lo sợ nói: "Kim Ô hồn linh, Vân ca ca hắn... Hắn rốt cuộc..."
"Không cần nhiều lời, các ngươi đi thôi!"
Tròng mắt màu vàng óng lóe lên quang mang, hai đạo kim hỏa từ trên không trung hạ xuống, rơi vào trên người Tiểu Yêu Hậu và Phượng Tuyết Nhi, trong nháy mắt, đưa các nàng ra khỏi Kim Ô Lôi Viêm Cốc.
Cảm giác được hai nàng đã rời đi, Vân Triệt chậm rãi ngẩng đầu, nói một cách tối nghĩa: "Kim Ô hồn linh, nhờ ngài... Sức mạnh của một mình ta... Căn bản không có cách nào áp chế..."
"Không cần lên tiếng! Rồi sẽ có lúc ta giải thích cho ngươi!" Kim Ô hồn linh lạnh lùng nói. Khi lên tiếng, một vòng ngọn lửa màu vàng cũng đã ngưng tụ xung quanh Vân Triệt, sau đó tự nói một mình: "Xem ra, việc bản tôn muốn tiếp tục tồn tại mười năm, đã trở thành chuyện không thể nào."
"..." Vân Triệt miễn cưỡng nở một nụ cười cảm kích xen lẫn khổ sở, sau đó nhắm mắt lại, ngưng tâm tiếp nhận lực lượng từ Kim Ô hồn linh.
Bốn tháng trước, Ma Nguyên Châu mà Thí Nguyệt Ma Quân đánh vào huyền mạch của hắn trước khi hoàn toàn diệt vong, đã trở thành ma yểm chôn sâu trong thân thể hắn. Ngay cả Mạt Lỵ cũng không thể loại trừ. Một ngày nào đó nó sẽ bộc phát, điểm này Vân Triệt rất rõ ràng.
Nhưng hắn không ngờ lại nhanh như vậy.
Càng không ngờ, nó lại bùng nổ kịch liệt như thế.
Lúc trước, Mạt Lỵ đã dùng lực lượng để phong tỏa Ma Nguyên Châu. Vì sợ làm tổn thương huyền mạch của hắn, Mạt Lỵ chỉ dám dùng lực lượng cực nhỏ để phong tỏa, nhưng lại nói rõ ràng rằng nó có thể phong ấn ít nhất sáu tháng.
Trước khi rời đi, nàng cũng chính miệng nói, dù lực lượng phong tỏa Ma Nguyên Châu của nàng tan biến, Vân Triệt cũng có thể dùng lực lượng của mình để phong tỏa.
Hơn nữa khi đó, lực lượng của Vân Triệt còn xa không bằng hiện tại.
Nhưng bây giờ, không những thời gian bùng nổ vượt xa dự kiến, mà hắc ám ma tức phóng ra lớn đến mức lực lượng của hắn căn bản không có cách nào áp chế. Nếu nói Ma Nguyên Châu trước kia chỉ là một ma chủng bị gieo vào trong cơ thể hắn, thì hiện tại... Nó giống như một Ma Thần nóng nảy bỗng nhiên thức tỉnh.
Sau khi Kim Ô hồn linh giao phó hồn nguyên cho Vân Triệt, lực lượng của bản thân đã giảm xuống trên phạm vi lớn. Nhưng dù sao, nó cũng là mảnh vỡ linh hồn của thượng cổ Thần thú Kim Ô. Khi Vân Triệt chìm trong kim sắc hỏa diễm thiêu đốt, một cỗ lực lượng bành trướng như sóng lớn trào vào trong cơ thể hắn, thẳng đến huyền mạch.
Giây lát, hắc khí trên người Vân Triệt dần giảm đi, sắc mặt cũng đã tốt hơn nhiều. Hắn ngồi thẳng người, ngưng tụ tinh thần, Đại Đạo Phù Đồ Quyết vận chuyển toàn lực, đồng thời dẫn dắt lực lượng của Kim Ô thần linh áp chế Ma Nguyên Châu đang bạo động.
Dưới thần lực khổng lồ của Kim Ô thần linh, lực lượng của Ma Nguyên Châu rốt cục cũng bị áp chế từng chút một. Từng đạo kim mang như dòng suối cuốn về phía Ma Nguyên Châu đen nhánh, tầng tầng quấn quanh, dần dần phong tỏa triệt để lực lượng của nó, cho đến khi không còn một tia Hắc Ám ma khí nào tràn ra.
Vân Triệt mở mắt, sắc mặt đã hoàn toàn khôi phục bình thường.
Thời gian đã trôi qua trọn vẹn ba canh giờ.
Nếu không phải hắn có được Long Thần thân thể và Đại Đạo Phù Đồ chi lực, đổi lại là người khác, trong vòng ba canh giờ này, còn chưa đợi Ma Nguyên Châu bị phong tỏa triệt để, thì đã sớm bị hắc ám ma tức tràn ngập trong cơ thể phệ diệt.
"Cảm ơn ngài, Kim Ô thần linh, ngài lại cứu ta một lần. Đại ân của ngài, kiếp này ta không thể báo đáp." Vân Triệt nói từ tận đáy lòng.
"Không cần nói nhiều lời vô vị."
Thanh âm của Kim Ô hồn linh rõ ràng yếu hơn bình thường mấy phần, ngay cả kim mang trong đồng tử cũng trở nên ảm đạm. Không có hồn nguyên, lực lượng của nó không thể tái sinh, dùng một chút liền thiếu một phần. Ba canh giờ giúp Vân Triệt phong tỏa Ma Nguyên Châu, đã khiến thời gian tồn tại vốn còn chưa đến mười năm của nó, một lần nữa rút ngắn trọn vẹn hai năm.
"Bây giờ, ngươi phải giải thích rõ ràng với bản tôn." Đồng tử của Kim Ô hồn linh đột nhiên phóng đại: "Vì sao trong cơ thể ngươi lại có Ma Nguyên Châu!"
"Thứ đó rõ ràng đã sớm diệt tuyệt trên thế gian!"
"Giải thích chuyện này, có lẽ sẽ hơi phiền phức." Vân Triệt nói. Đối với Kim Ô hồn linh, hắn không cần giấu diếm bất cứ điều gì. Huống chi nó còn liên tiếp cứu mạng hắn.
"Nếu như thế, vậy hãy để bản tôn tìm kiếm ký ức của ngươi, như thế nào?"
Bất luận kẻ nào, cho dù là phàm nhân bình thường nhất, đều tuyệt đối không muốn bị người khác quan sát ký ức của mình. Nhưng lần này, Vân Triệt lại không chút do dự gật đầu: "Được."
Đối với sự dứt khoát của hắn, Kim Ô hồn linh rõ ràng bất ngờ, nó không cần nói nhiều, kim mang tung xuống, xâm nhập vào tâm hồn không chút chống cự của Vân Triệt. Lập tức, ký ức sau khi rời khỏi Huyễn Yêu giới của hắn, giống như thủy triều tràn vào tâm hồn của Kim Ô hồn linh.
Đọc ký ức chừng một năm, là một quá trình tương đối ngắn. Nhưng sau khi Kim Ô hồn linh thu hồi kim mang, lại im lặng thật lâu.
Kim sắc đồng tử không ngừng lóe lên của nó, cho thấy rõ tâm hồn đang chấn động to lớn.
Rất lâu sau, Kim Ô hồn linh mới chậm rãi lên tiếng: "Hôm nay, kẻ giao thủ với các ngươi, tên là Hiên Viên Vấn Thiên, bản tôn đã nhận ra trên người hắn có ma tức rất nhạt, cùng với khí tức của Vĩnh Dạ Huyễn Ma Điển. Bản tôn từng hoài nghi đó là ảo giác, bởi vì Ma đã sớm diệt tuyệt."
"Không ngờ, đó lại là khí tức của Vĩnh Dạ Huyễn Ma Điển thật!"
"Bản tôn gánh chịu Kim Ô ý chí, tồn tại ở thế giới này lâu như thế, nhưng vẫn không phát giác, ở đại lục Bắc Phương xa xôi, lại ẩn giấu một Chân Ma sống tạm bợ từ Thượng Cổ thời đại đến nay!"
Nó quan sát ký ức của Vân Triệt, đương nhiên cũng biết được sự tồn tại của Thí Nguyệt Ma Quân.
"May mắn, hắn đã bị ngươi vô tình phát hiện và tiêu diệt, nếu không, khi mạn hồn của hắn khôi phục, Ma chi bản tính cộng thêm oán hận tích lũy bị phong tỏa trăm vạn năm, thế giới này chắc chắn sẽ gặp phải hạo kiếp vô cùng đáng sợ. Ngươi đã dùng lực lượng của một mình mình, cứu vớt cái thế giới nhìn như bình tĩnh này."
Vân Triệt cười nhạt lắc đầu: "Ta giết hắn, chỉ là vì bảo vệ tính mạng của mình, bởi vì hắn bất tử, ta sẽ chết, chỉ thế thôi. Còn cứu thế, ta tự nhận không có khí phách và Thánh Tâm như vậy. Hơn nữa, giết Thí Nguyệt Ma Quân thì sao chứ, so sánh ra, Hiên Viên Vấn Thiên càng đáng sợ gấp trăm lần."
"Ngươi sai rồi, Ma Thần và phàm nhân, há có thể đánh đồng. Hiên Viên Vấn Thiên hôm nay mặc dù mạnh hơn Thí Nguyệt Ma Quân mà ngươi tiêu diệt rất nhiều, nhưng Thí Nguyệt Ma Quân là Chân Ma, một khi nó thực sự khôi phục, sự cường đại của nó căn bản không phải thứ ngươi có thể tưởng tượng. Ngươi dù có Long Thần thân thể, nó muốn tiêu diệt ngươi, cũng chỉ là một ý niệm."
"Mà Hiên Viên Vấn Thiên, bất quá chỉ chiếm được Ma huyết mỏng manh và một chút ma hồn, dù có thể hoàn toàn đạt được và dung hợp hoàn mỹ tất cả lực lượng, cũng không thể chân chính bước vào Thần Đạo."
"Nhưng, lực lượng của ta dù tăng mạnh trong ba tháng này, vẫn còn lâu mới là đối thủ của Hiên Viên Vấn Thiên. Hôm nay, nếu không phải tàn hồn của Phần Tuyệt Trần chưa diệt, ta cũng đã mất mạng rồi."
"Hơn nữa, Hiên Viên Vấn Thiên hôm nay chính miệng nói, Ma huyết của hắn còn chưa hoàn toàn thức tỉnh, sau ba tháng, sẽ đạt tới trạng thái hoàn mỹ. Đến lúc đó, thực lực của hắn chắc chắn còn vượt xa hiện tại. Hô... Ta thực sự không nghĩ ra, làm thế nào để ta có thể đối kháng với hắn."
Vân Triệt ngẩng đầu, thấp giọng lẩm bẩm: "Nếu như Mạt Lỵ ở đây thì tốt rồi. Coi như nàng vẫn giống như trước đây không thể vận dụng lực lượng của mình, cũng có thể dạy ta phải làm thế nào."
"..." Từ trên người Vân Triệt, Kim Ô hồn linh cảm thấy một cỗ u ám, nặng nề.
Hơn một năm trước, lần đầu gặp gỡ, Vân Triệt đối với nó kính mà không sợ, dù đối mặt với uy áp của nó, vẫn khí thế nổi bật. Khi nó muốn mạnh mẽ xóa đi Phượng Hoàng huyết mạch của hắn, hắn cường ngạnh cự tuyệt, thậm chí còn giận dữ mắng.
Lúc đó, đối mặt với lời mắng của hắn, nó không những không giận, ngược lại còn thấy hắn càng thêm thuận mắt. Bởi vì thân là Kim Ô chi hồn, tính tình của nó vốn cực kỳ cao ngạo và dữ dằn.
Bây giờ, nó lại cảm nhận được sự u ám từ trên người Vân Triệt.
Nó không thể xác định, nguyên nhân tạo thành cỗ âm u này, là do sự cường đại tuyệt vọng của Hiên Viên Vấn Thiên, hay là do Mạt Lỵ rời đi.
Có lẽ, vẫn là vế sau.
"Kim Ô hồn linh, với lực lượng của ngài, có thể đánh bại Hiên Viên Vấn Thiên không?" Vân Triệt hỏi, nhưng ngữ khí của hắn, hiển nhiên không ôm ấp hy vọng gì.
"Nếu là một năm trước, có lẽ ta có thể làm được." Kim Ô hồn linh thản nhiên nói: "Nhưng bây giờ, dù ta có vi phạm Kim Ô ý chí, cưỡng ép rời khỏi đây, cũng quyết không thể diệt trừ Hiên Viên Vấn Thiên."
"..." Vân Triệt nhắm mắt lại, hai tay hơi nắm chặt.
Mạt Lỵ rời đi, Ngục La ám toán, Hiên Viên Vấn Thiên dị biến, Ma Nguyên Châu bùng nổ... Hắn còn đang chìm đắm trong sự mất mát khi Mạt Lỵ rời đi, chưa thể lấy lại tinh thần, tất cả đã dồn dập ập tới.
Trước đây, dù gặp phải hiểm cảnh đáng sợ đến đâu, ý chí chiến đấu của hắn chưa bao giờ ảm đạm. Nhưng bây giờ, không có Mạt Lỵ ở bên, hắn cảm thấy linh hồn của mình giống như bị cắt mất một nửa, ảm đạm, bất lực.
Mất đi rồi, hắn mới thực sự hiểu, sự ỷ lại của hắn đối với Mạt Lỵ, vượt xa dự đoán của hắn.
"Ngươi không muốn biết, vì sao Ma Nguyên Châu trong huyền mạch của ngươi lại đột nhiên thoát khỏi phong tỏa, bộc phát sao?" Kim Ô hồn linh bỗng nhiên nói.
"Ta vẫn luôn thắc mắc vấn đề này." Ánh mắt Vân Triệt khẽ động: "Kim Ô hồn linh, lẽ nào ngài biết đáp án?"
"Ma Nguyên Châu đến từ Thí Nguyệt Ma Quân kia, vốn dĩ chỉ có lực lượng rất yếu. Hôm đó, nếu không phải ngươi trọng thương sau khi ác chiến với Thí Nguyệt Ma Quân, thì bản thân ngươi cũng có thể phong tỏa nó." Kim Ô hồn linh chậm rãi kể, trong thanh âm vẫn lộ ra sự suy yếu rõ ràng: "Nó hòa vào huyền mạch của ngươi, sẽ hấp thu Huyền khí trong huyền mạch."
"Nó giống như một mầm móng hắc ám vốn sắp chết đi, tuy dựa vào Huyền khí của ngươi để thức tỉnh, nhưng nó là đồ vật của Ma Thần, lực lượng dần dần diễn sinh ra, sẽ vượt xa cường độ và phương diện lực lượng của ngươi. Nếu muốn mạng sống, ngươi hoặc là tự hủy huyền mạch, hoặc là phải không ngừng phong ấn nó, không cho ma tức càng ngày càng mạnh của nó tràn ra."
"Vốn dĩ, lực lượng thức tỉnh của Ma Nguyên Châu này muốn đạt tới trình độ trí mạng đối với ngươi, cũng không phải thời gian ngắn. Với huyền lực ba tháng trước của ngươi, ít nhất trong vòng mấy chục năm, ngươi có thể dựa vào lực lượng của mình để phong tỏa nó nhiều lần."
"Nhưng, ba tháng này, ngươi và Phượng Tuyết Nhi Long Phượng song tu, nguyên khí và Huyền khí thời khắc đều ở trạng thái cực kỳ sống động. Huyền lực càng tăng liên tiếp, bạo phát trong ba tháng ngắn ngủi... Lại trời xui đất khiến, dẫn đến lực lượng của Ma Nguyên Châu nhanh chóng diễn sinh trong trạng thái liên tục sống động và tăng vọt của ngươi, cuối cùng khiến nó phá vỡ phong tỏa mà sư phụ ngươi để lại, phóng xuất ra hắc ám ma tức mà ngươi không thể thừa nhận."
Vân Triệt: "..."
"Đây là sơ suất của bản tôn. Nếu ba tháng trước bản tôn phát hiện sự tồn tại của Ma Nguyên Châu trong cơ thể ngươi, sẽ không có kết quả như hôm nay." Kim Ô hồn linh than nhẹ một tiếng... Nó không nói thẳng ra Ma Nguyên Châu trong cơ thể Vân Triệt bây giờ đáng sợ cỡ nào. Mặc dù đã miễn cưỡng phong tỏa nó, nhưng...
Vân Triệt lại cười lên, lắc đầu: "Đó không phải lỗi của ngài, nếu không phải ngài dẫn dắt Tuyết Nhi song tu với ta, ba tháng trước ta hẳn đã chết."
"Ma Nguyên Châu ở ngay trong huyền mạch của ta, ta đã sớm có giác ngộ sẽ đến bước này... Chỉ là nó tới hơi quá nhanh." Ngữ khí Vân Triệt ngừng lại, bỗng nhiên nói: "Liên quan tới Ma Nguyên Châu, ta rất nghi hoặc, vì sao nó có thể dễ như trở bàn tay dung hợp vào huyền mạch của ta? Huyền mạch của Huyền giả là nơi ngưng tụ Huyền khí, sẽ bài xích tất cả dị vật, huống chi huyền mạch của ta còn là Huyền Thần huyền mạch, vì sao có thể không chút bài xích, trực tiếp dung hợp Ma Nguyên Châu thuộc về Ma?"
"Chuyện này, bản tôn cũng không thể nào hiểu được." Kim Ô hồn linh chậm rãi nói: "Ma Nguyên Châu là nguyên lực chi châu của Ma Thần. Một Ma Thần được thai nghén sinh ra, chính là lấy Ma Nguyên Châu làm bắt đầu. Nó gánh chịu nguyên lực của một Ma Thần, nằm ở trung tâm huyền mạch của Ma, một Ma một khi mất đi, hoặc bị hủy đi Ma Nguyên Châu, sẽ mất đi tất cả lực lượng, thậm chí có khả năng mất mạng."
"Một Ma Thần nếu bị hủy đi Ma Nguyên Châu, có thể chiếm lấy Ma Nguyên Châu của Ma Thần khác, sau đó thông qua một phương pháp đặc thù nào đó dung nhập vào huyền mạch của bản thân, từ đó phục hồi lực lượng... Mặc dù nghe có vẻ ly kỳ, không biết thực hư, nhưng ở chư thần thời đại, hoàn toàn chính xác đã từng có tin đồn tương tự. Với huyền mạch của Chân Thần hoặc phàm nhân, muốn dung hợp nguyên lực chi châu của Ma Thần, là chuyện căn bản không thể. Trừ phi..."
"..."
Kim Ô hồn linh hiển nhiên nghĩ tới điều gì đó, nhưng thanh âm của nó lại im bặt, ngay cả hoàng kim nhãn đồng, đều liên tiếp co rút lại mấy lần.
"Trừ phi cái gì?" Vân Triệt truy vấn.
"Bản tôn không thể trả lời ngươi, bởi vì đó chỉ là một phán đoán cực kỳ hoang đường, không cần hỏi lại."
Vân Triệt nghe được, âm điệu của Kim Ô hồn linh đã xảy ra biến hóa khác thường. Nó nhất định là nghĩ đến điều gì đó, nhưng lại không muốn nói cho hắn... Hơn nữa còn cực kỳ cương quyết không muốn nói ra.
❦ Dạ Thiên Chi Đế ❧
Mọi người đánh giá 10 điểm cho mình nhé.
Bạn cần đăng nhập để bình luận