Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 976: Băng Tông đại sự

**Chương 976: Đại sự của Băng Tông**
Khóe môi Mộc Nhất Chu run rẩy, sắc mặt xuất hiện một chút đỏ sậm, nhưng nửa ngày cũng không nghẹn ra được một câu.
Vân Triệt cũng tự nhiên không có lý do gì để không chấp nhận, dù sao sự tình đã náo động quá lớn, đối với mình cũng không có chỗ tốt, đối với Phong Mạch đồng dạng có hậu họa cực lớn, lập tức vui vẻ gật đầu: "Tốt, ta cam đoan hôm nay liên quan tới chuyện Liễu Hàng, sẽ không nói cho bất luận kẻ nào."
"Vân Triệt sư đệ quả nhiên sẽ không khiến người ta thất vọng." Mộc Hàn Dật hướng hắn gật đầu: "Nhất Chu sư đệ, Vân Triệt sư đệ đã đưa ra lời hứa, ngươi thấy thế nào?"
Việc đã đến nước này, Mộc Nhất Chu còn có thể nói cái gì. Hắn hít sâu một hơi, trong giọng nói vẫn mang theo vẻ trầm thấp: "Tốt, xem như nể mặt Hàn Dật sư huynh, chuyện ngày hôm nay, ta có thể bỏ qua!"
Lời tuy nói như thế, nhưng quyết không có khả năng không có khúc mắc và oán giận... Mà lại là cố nén oán giận. Nhưng điều khiến hắn ngoài ý muốn chính là, sau khi nói ra câu nói này, sâu trong nội tâm lại có một chút cảm giác nhẹ nhõm.
Người hiền bị bắt nạt, kẻ hung ác bị người sợ. Vân Triệt hành sự độc ác tàn nhẫn, tuyệt đối là hiếm thấy trong đời Mộc Nhất Chu. Người như vậy, mặc dù yếu hơn chính mình mấy tầng, nhưng bất luận kẻ nào cũng không quá nguyện ý trêu chọc. Cho nên "hòa giải" kiểu này vô cùng nghẹn khuất không cam lòng, nhưng trong tiềm thức ngược lại có chút nhẹ nhõm.
Trái lại Vân Triệt, nguyên tắc "khiêm tốn" khi đến Thần Giới ngày đầu tiên đã bị xé nát, cho nên dứt khoát có chút buông thả bản thân. Tại Lam Cực Tinh, hắn có rất nhiều người để lo lắng, mà tại Thần Giới, hắn một thân một mình có thể không cần cố kỵ, cho nên có thể hoàn toàn theo tính tình của mình và nguyên tắc, lại ỷ vào Mộc Băng Vân - cái núi dựa lớn này mà "tùy ý làm bậy".
"Quá tốt rồi!" Mộc Tiểu Lam thở phào một hơi, đối với Mộc Hàn Dật vô cùng sùng bái và cảm kích: "Hàn Dật sư huynh, cám ơn ngươi."
"Đều là đồng môn, không cần nói cảm ơn." Mộc Hàn Dật mỉm cười lắc đầu: "Phong Mạch sư đệ có thương tích trong người, không nên chậm trễ, các ngươi trước dẫn hắn đi trị thương đi, a, làm phiền Tiểu Lam sư muội thay ta ân cần thăm hỏi Băng Vân Cung chủ."
"Ừm, nhất định." Mộc Tiểu Lam nhanh chóng gật đầu, lại cẩn thận liếc qua sắc mặt Mộc Nhất Chu và Mộc Lạc Thu, tay nhỏ nắm chặt vạt áo Vân Triệt: "Vân Triệt sư đệ, Phong Mạch sư đệ, chúng ta đi thôi."
"Vân Triệt sư đệ, tạm dừng bước." Ba người vừa muốn rời đi, Mộc Hàn Dật tựa hồ nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên lên tiếng... Gọi lại người, rõ ràng là Vân Triệt.
Tất cả mọi người đều sửng sốt, Vân Triệt cũng ngạc nhiên quay đầu: "Không biết Hàn Dật sư huynh có gì chỉ giáo?"
"Chỉ giáo thì không dám nhận." Mộc Hàn Dật vô cùng khiêm tốn: "Ta mặc dù cực ít khi xuất hiện ở thần điện, nhưng cũng sớm nghe thấy tên Vân Triệt sư đệ. Hôm nay ngẫu nhiên gặp được, cũng coi là duyên phận kỳ diệu. Nghe nói Vân Triệt sư đệ đến từ Hạ Giới, đến Thần Giới sau tất nhiên sẽ có rất nhiều điều không quen..."
Trong lúc nói chuyện, ngón tay hắn bỗng nhiên điểm một cái, một đạo lam quang bay vụt vào Băng Hoàng Minh Ngọc của Vân Triệt.
"Đây là Băng Hoàng ấn ký của ta, sau này nếu gặp phải chuyện khó giải quyết, có thể truyền âm cho ta, ta có lẽ có thể giúp đỡ một hai."
Môi Mộc Tiểu Lam trực tiếp mở to thành hình chữ "O", những người khác cũng đều kinh ngạc đến ngây người tại chỗ.
Mộc Hàn Dật... Đệ tử kiệt xuất nhất của Băng Hoàng Thần Điện, nhân vật được công nhận sẽ làm chủ Băng Hoàng Thần Tông tương lai, thế mà chủ động cho Vân Triệt - người mới lần đầu gặp mặt - lưu lại truyền âm ấn ký!
Phải biết, ngay cả nhân vật như Mộc Nhất Chu, đều không có truyền âm ấn ký của Mộc Hàn Dật, chớ đừng nói chi là Mộc Lạc Thu.
Vân Triệt phản ứng ngược lại không có kịch liệt như vậy, nhưng cũng rõ ràng kinh ngạc một chút, sau đó mang vẻ mặt cảm kích hành lễ nói: "Đa tạ Hàn Dật sư huynh chiếu cố. Vân Triệt mới đến Ngâm Tuyết Giới, về sau tất nhiên có rất nhiều chỗ cần ỷ vào sư huynh."
Sau đó, Vân Triệt kéo Mộc Tiểu Lam còn đang choáng váng cùng Phong Mạch rời đi.
Ba người Vân Triệt rời đi, Mộc Nhất Chu một hơi nghẹn lại không cách nào ngừng, hỏi: "Hàn Dật sư huynh, Vân Triệt là kẻ hống hách vô lễ, không biết điều, lại đến từ một Hạ Giới không biết tên nào đó. Tại sao ngươi lại đối với hắn chiếu cố như vậy? Còn chủ động để lại cho hắn truyền âm ấn ký, cái này... Ta thật sự không hiểu."
Mộc Nhất Chu tuy có thiên tư, địa vị cực cao, nhưng từ trước tới giờ không tự kiêu, bất luận đối với ai đều ôn hòa khiêm nhã, đối với đệ tử Lạc Tuyết Cung ở tầng lớp dưới cùng cũng chiếu cố có thừa... Nhưng đối với Vân Triệt, nhưng bây giờ là chiếu cố quá mức.
"Đúng a, hắn làm sao xứng để Hàn Dật sư huynh đối xử tốt với hắn như vậy." Mộc Lạc Thu cũng không nhịn được phụ họa nói, trong lời nói còn rõ ràng mang theo đố kỵ.
"Nhất Chu sư đệ, Lạc Thu sư muội, " Mộc Hàn Dật ánh mắt bình hòa, toàn thân không có chút nào khí tức, tĩnh lặng như bông tuyết bay khắp trời: "Vân Triệt sư đệ tuy đến từ Hạ Giới, nhưng các ngươi tuyệt đối không nên coi thường hắn. Tuy huyền lực tu vi của hắn hơi thấp, thậm chí không vào thần đạo, nhưng lại có thể đánh bại Liễu Hàng sư đệ - Thần Nguyên cảnh cấp bảy, khi chế ngự hắn còn làm cho hắn không có chút nào sức chống cự."
"Thiên phú cực cao, tu vi xuất chúng là điều phổ biến. Nhưng có thể lấy huyền lực không vào thần đạo nghiền ép huyền giả Thần Nguyên cảnh hậu kỳ, Mộc Hàn Dật ta chưa từng nghe, chưa từng thấy. Ba tháng trước nghe nói hắn đánh bại một tên đệ tử Hàn Tuyết Điện Thần Nguyên cảnh cấp sáu, ta còn có chín phần hoài nghi, bây giờ lại tận mắt chứng kiến, còn vượt xa lời đồn, khiến ta không thể không thán phục. Thiên phú kiểu này, so với việc hai mươi tuổi bước vào Thần Hồn cảnh còn khó hơn nhiều."
"Ngoại trừ dung mạo khác thường, Vân Triệt tuy lời nói và việc làm ngạo mạn cuồng tứ, hành sự cũng quá lỗ mãng, nhưng ta có thể mơ hồ cảm nhận được một loại khí chất bá giả khiến người khác không khỏi thưởng thức. Hắn hiện tại huyền lực tuy thấp, nhưng ta nghe nói tuổi của hắn còn không đến nửa năm tháng, có thể tại Hạ Giới với không đủ nửa năm tháng có được tu vi như hiện tại, đã được coi là không tầm thường, bây giờ đến Ngâm Tuyết Giới chúng ta, tiến cảnh tất nhiên sẽ nhanh lên mấy lần, thêm vào thiên phú kinh người của hắn, có thể đoán được, hắn tương lai nhất định có thể rực rỡ hào quang, nói không chừng, có thể đạt tới tầng thứ không kém Nhất Chu sư đệ, Băng Hoàng Thần Tông ta nếu có thể thêm một nhân tài như vậy, không thể nghi ngờ là may mắn của Tông môn."
Những lời này của Mộc Hàn Dật nói ra, Mộc Nhất Chu và Mộc Lạc Thu đều động dung. Nếu những lời này do người khác nói, bọn hắn có lẽ sẽ chỉ cười lớn một tiếng, không thèm lọt vào tai. Nhưng, mỗi một chữ này, đều do Mộc Hàn Dật chính miệng nói. Mà hai người đều nghe ra, câu "nói không chừng có thể đạt tới tầng thứ không kém Nhất Chu sư đệ" chỉ là lời lẽ bảo thủ để chiếu cố mặt mũi Mộc Nhất Chu.
Nói cách khác, trong mắt Mộc Hàn Dật, với thiên phú kinh người mà Vân Triệt biểu hiện ra, tương lai rất có thể có tư cách tiến vào Băng Hoàng Thần Điện!
"Nhất Chu sư đệ, " Mộc Hàn Dật nghiêm mặt nói: "Ta biết trong lòng ngươi tất nhiên có chút oán giận với Vân Triệt sư đệ, hơn nữa còn khinh thường xuất thân và tu vi của hắn. Ta muốn khuyên ngươi một phen, Vân Triệt tuy đến từ Hạ Giới, nhưng hắn là do Băng Vân Cung chủ tự mình mang đến. Trong thời đại chúng ta, rất ít khi nghe đến tên Băng Vân Cung chủ, uy vọng càng mờ nhạt như mây khói. Nhưng, trong thời đại của sư tôn chúng ta, Băng Vân Cung chủ là tồn tại siêu nhiên chỉ đứng sau Tông chủ, nàng bây giờ thân thể khôi phục, huyền lực cũng khôi phục, địa vị trong tông môn sẽ hoàn toàn khác với dĩ vãng. Trước đây rất ít khi nghe nói đến tên Băng Vân, nhưng bây giờ, ngay cả chư vị Trưởng lão Thần Điện, đều phải kính sợ nàng tám phần."
"Trong ba mươi sáu Băng Hoàng Cung, các Cung chủ khác đều có ba ngàn đệ tử, Băng Vân Cung chủ hiện giờ chỉ có hai tên đệ tử, hơn nữa không có ý định thu thêm đệ tử, cũng không có dự định chấn hưng ba mươi sáu cung, lại thêm mấy ngàn năm qua nàng chỉ từ Hạ Giới mang về một mình Vân Triệt, có thể thấy được coi trọng hắn đến mức nào. Vân Triệt tuy cô độc một thân tại Thần Giới, nhưng có Băng Vân Cung chủ che chở, đủ để hơn gia tộc to lớn sau lưng ngươi, cho nên, vẫn là không nên vọng động trêu chọc, hắn khi đối mặt với ngươi không có chút sợ hãi nào, cũng là vì vậy. Chuyện hôm nay, tạm thời quên đi."
Lời khuyên này của Mộc Hàn Dật, Mộc Nhất Chu nghe lọt từng chữ vào tai, hắn cúi người thật sâu: "Lời của Hàn Dật sư huynh tất nhiên sẽ không sai, Nhất Chu thụ giáo. Về sau, chỉ cần hắn không trêu chọc ta, ta nhất định không đi trêu chọc hắn."
"Đối với chuyện hôm nay, vốn dĩ là hiểu lầm không lớn, về sau, ta nhất định cũng sẽ giống Hàn Dật sư huynh, quan tâm đến những sư đệ sư muội mới tới." Mộc Lạc Thu lại một lần nhanh chóng gật đầu, ánh mắt càng thêm sáng ngời: "Hàn Dật sư huynh, còn bảy ngày nữa, chính là đại lễ Tông chủ tuyển chọn thân truyền đệ tử, mà người kia, nhất định chính là Hàn Dật sư huynh! Đến lúc đó, thế hệ chúng ta, đều sẽ do Hàn Dật sư huynh dẫn dắt... Nghĩ đến thôi đã thấy vui vẻ."
Mộc Hàn Dật lại cười nhạt lắc đầu: "Phi Tuyết sư muội các phương diện đều vượt qua ta, có nàng ở đây, ta quả thực không có quá nhiều lòng tin."
"Không phải vậy, " Mộc Lạc Thu lập tức phủ nhận: "Nghe nói Tông chủ dĩ vãng khi lựa chọn thân truyền đệ tử, coi trọng nhất là thiên phú và khả năng khống chế, lĩnh ngộ pháp tắc hàn băng, tu vi ngược lại là thứ yếu, nếu Phi Tuyết sư tỷ không có ưu thế huyết mạch, nhất định không sánh bằng Hàn Dật sư huynh."
Mộc Hàn Dật cười khẽ một tiếng: "Có thể trở thành thân truyền đệ tử của Tông chủ, là nguyện vọng lớn nhất đời này của ta. Nếu có thể may mắn đạt được, ta sẽ dành cả quãng đời còn lại để cảm tạ trời xanh, nhưng nếu là Phi Tuyết sư muội, ta cũng sẽ vui vẻ chấp nhận. Tóm lại, trước cám ơn Lạc Thu sư muội đã nói lời cát tường, ta đến lúc đó tự sẽ nỗ lực. A đúng rồi, bảy ngày sau, tiến vào Minh Hàn Thiên Trì không chỉ có đệ tử Thần Điện, mà mỗi cung trong ba mươi sáu Băng Hoàng Cung đều có thể chọn ra một trăm vị đệ tử ưu tú nhất cùng nhập Minh Hàn Thiên Trì, ta nghĩ, sau bảy ngày, chúng ta sẽ gặp lại."
"A?" Mộc Nhất Chu và Mộc Lạc Thu cùng lúc vừa kinh ngạc vừa vui mừng, có chút không dám tin nói: "Đây là sự thật?"
"Trong hôm nay, các ngươi hẳn là sẽ nhận được tin tức. Ta hôm nay đến Hàn Tuyết Điện, chính là để báo trước cho Túc Sơn tiền bối việc này, để hắn thông tri cho mấy vị tiền bối Hàn Tuyết Điện cũng cùng nhập Minh Hàn Thiên Trì. Hai vị mấy ngày nay phải tận lực tĩnh tâm liễm khí, nhất là Nhất Chu sư đệ, lần này cùng nhập Minh Hàn Thiên Trì, đối với ngươi đột phá tới Thần Kiếp cảnh, chính là kỳ ngộ ngàn năm có một."
"Tốt, tốt!" Mộc Nhất Chu liên tục gật đầu, kích động đến mức sắc mặt ửng hồng.
---
**Thần Huyền Thất Cảnh**: Thần Nguyên cảnh → Thần Hồn cảnh → Thần Kiếp cảnh → Thần Linh cảnh → Thần Vương cảnh → Thần Quân cảnh → Thần Chủ cảnh →? ? ?
**Thiết lập nhân vật kỳ quái (chuyên dùng để tăng thêm ấn tượng):** ↓
**Vân Triệt**: Nhân vật nam chính, nhân loại duy nhất trong Hỗn Độn Thế Giới có truyền thừa cấp bậc Sáng Thế Thần (Tà Thần), cũng là quái thai duy nhất có thể mang nhiều loại thần lực, Thần Huyết, thần hồn mà không bài xích lẫn nhau. Vì tìm Mạt Lỵ mà đi tới Chúng Thần giới, trước mắt đầy tâm tư trong thời gian ngắn nhất tăng lên huyền lực, để có được tư cách tiến vào Trụ Thiên Giới.
**Phong Mạch**: Đệ tử tân tấn của Hàn Tuyết Điện, cũng đến từ Hạ Giới giống Vân Triệt, một nhân vật phụ tinh anh dùng để dẫn ra Mộc Hàn Dật.
**Mộc Huyền Âm**: Tông chủ Băng Hoàng Thần Tông, Giới Vương Ngâm Tuyết Giới. Mặc dù sinh ra ở tr·u·ng vị Tinh Giới, nhưng thiên tư cực kỳ cao, Thần Kiếp cảnh lúc hoàn mỹ thông qua Tứ Trọng lôi kiếp mà chấn động Thần giới, cuối cùng trở thành người duy nhất trong chín mươi vạn năm lịch sử của Ngâm Tuyết Giới đạt thành tựu Thần Chủ cảnh. Kế vị Ngâm Tuyết Giới vương đã hơn vạn năm, không thể lay động. Tính tình kiên cường tuyệt tình, thường một lời nói diệt một vương triều, nhưng đối với người mình yêu thích lại dung túng che chở đến không có giới hạn, ngoài ra... dường như có chút rối loạn tâm thần.
**Mộc Băng Vân**: Em gái ruột của Ngâm Tuyết Giới vương Mộc Huyền Âm, một lòng tu thần, tâm không vướng bụi. Đối với hết thảy đều xem rất nhạt, sau khi chịu đựng ngàn năm viêm độc, đối với sinh tử cũng coi nhẹ. Trong đôi mắt băng giá gần như vĩnh viễn không gợn sóng, ẩn chứa sự cơ trí vượt xa người thường, cũng là người đầu tiên nhận định Vân Triệt tuy đến Thần Giới, nhưng nhất định bất phàm.
**Mộc Phi Tuyết**: Đệ tử nhỏ tuổi nhất của Băng Hoàng Thần Điện, cháu gái Đại trưởng lão Băng Hoàng Thần Tông, người thừa kế trực hệ huyết mạch Băng Hoàng. Được công nhận là một trong hai người có khả năng nhất trở thành thân truyền đệ tử của Giới Vương.
**Mộc Hàn Dật**: Nam đệ tử ưu tú nhất được công nhận của Băng Hoàng Thần Điện, Hoàng tử của một đại quốc phương bắc Ngâm Tuyết Giới, mặc dù tu vi không bằng Mộc Phi Tuyết, nhưng nhiều người cho rằng thiên tư của hắn còn trên Mộc Phi Tuyết, là một trong hai người được công nhận có khả năng nhất trở thành thân truyền đệ tử của Giới Vương.
**Vân Triệt**: ? ? ? ? Tại sao chỉ có ta không mang họ Mộc?
Bạn cần đăng nhập để bình luận