Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 735: Mộ Dung Thiên Tuyết

**Chương 735: Mộ Dung Thiên Tuyết**
Vân Triệt mang Phượng Tuyết Nhi dạo qua một vòng Băng Vân Tiên Cung, sau đó trở về Băng Di thần điện. Mộ Dung Thiên Tuyết và những người khác đã chờ sẵn ở đó.
Cánh cửa lớn của Băng Di thần điện bị Dạ Thanh Thịnh và Dạ Tử Nghĩa của Nhật Nguyệt Thần Cung phá hủy, không thể đóng kín được nữa. Vân Triệt trong thời gian ngắn cũng không tìm được cách sửa chữa, việc đầu tiên hắn làm khi tiến vào Băng Di thần điện là dốc toàn lực tạo ra một kết giới huyền lực, bởi vì những việc hắn sắp làm tuyệt đối không thể để ngoại giới quấy nhiễu.
"Cung chủ, chúng ta đã chuẩn bị xong." Mộ Dung Thiên Tuyết trịnh trọng nói.
"Được." Vân Triệt đứng trước sáu người, cảm nhận sơ qua khí tức huyền lực của họ, gật đầu nói: "Phương pháp ta sắp dùng để tăng huyền lực cho các ngươi hoàn toàn không thần bí khó lường như các ngươi nghĩ. Nói ra thì, phương pháp này kỳ thật... rất đơn giản... Chính là dùng đan dược đủ mạnh để cưỡng ép thúc đẩy huyền lực của các ngươi."
Nói xong, Vân Triệt đã cầm một viên Bá Hoàng đan trong tay.
Lập tức, dược khí cường hoành tới cực điểm của Bá Hoàng đan tỏa ra, chỉ trong nháy mắt đã tràn ngập khắp mọi ngóc ngách của Băng Di thần điện. Băng Di thần điện nằm dưới lòng đất của Băng Vân Tiên Cung, lạnh hơn bất kỳ nơi nào khác trong Băng Vân Tiên Cung, nhưng theo dược khí của Bá Hoàng đan tràn ngập, trong không khí vậy mà bắt đầu mang tới cảm giác khô nóng rõ rệt.
Sáu cô gái đều chấn động tinh thần, những Băng Linh lơ lửng quanh thân thể họ đều xuất hiện dị động dưới ảnh hưởng của dược khí.
Đây chỉ là khí tức của một viên thuốc, vậy mà có thể cường hoành đến mức này, các nàng hoàn toàn chưa từng thấy, chưa từng nghe. Mộ Dung Thiên Tuyết duỗi ngón tay ra, đầu ngón tay vừa chạm vào Bá Hoàng đan, trong một cái chớp mắt ngắn ngủi liền rụt lại như chạm phải điện, kinh ngạc nói: "Dược lực thật bá đạo!"
Các cô gái Băng Vân vốn đã kinh ngạc trước dược lực mạnh mẽ đến không thể tin nổi, phản ứng của Mộ Dung Thiên Tuyết càng khiến họ giật mình, Sở Nguyệt Ly hỏi: "Cung chủ, rốt cuộc là?"
"Nó tên là Bá Hoàng đan, được luyện chế từ bốn mươi chín loại vật liệu cực kỳ bá đạo, ẩn chứa mật độ và phương diện lực lượng cực cao. Nếu có thể hoàn toàn hấp thu lực lượng bên trong, dung nhập vào Huyền mạch, thì có thể tăng huyền lực lên rất nhiều, sau đó chỉ cần dùng mấy tháng để củng cố căn cơ là đủ." Vân Triệt thuật lại.
"Thì ra là vậy! Dược khí lợi hại như vậy, hiệu quả chắc chắn cũng rất lợi hại!" Phong Hàn Nguyệt hưng phấn nói.
"Cung chủ..." Mộ Dung Thiên Tuyết khẽ cau mày, tiến lên một bước, thận trọng nói: "Viên Bá Hoàng đan này ẩn chứa lực lượng vô cùng kinh người, mặc dù ta mới chỉ thăm dò trong chốc lát, nhưng hoàn toàn có thể xác định, nếu lực lượng bên trong được dẫn xuất toàn bộ, đủ để hủy diệt toàn bộ Băng Vân Tiên Cung trong nháy mắt."
"A!!" Phong Hàn Nguyệt và Phong Hàn Nguyệt đồng thanh kêu lên, những người khác cũng lộ vẻ kinh hãi.
"Không phải chúng ta tự coi thường mình, dược lực mạnh mẽ như vậy, mặc dù đã được luyện chế rất dịu dàng, nhưng vẫn tuyệt đối không phải năng lực hiện tại của chúng ta có thể luyện hóa. Nếu trực tiếp phục dụng, không những không thể dùng để tăng huyền lực, ngược lại sẽ nhận hậu quả cực kỳ nghiêm trọng."
Trong sáu người, Mộ Dung Thiên Tuyết có huyền lực mạnh nhất, ngay cả nàng cũng khẳng định như vậy, huống chi là năm cô gái còn lại.
Vân Triệt cũng không phủ nhận, gật đầu: "Mộ Dung sư bá nói không sai. Bốn mươi chín loại vật liệu luyện chế Bá Hoàng đan đều là những thứ có lực lượng bá đạo hung dữ, vốn dĩ nó được xem như là thứ dùng để xung kích bình cảnh khi tu luyện gặp phải bình cảnh. Nếu cố ý hấp dẫn lực lượng, cho dù là Mộ Dung sư bá có huyền lực mạnh nhất, cũng sẽ bị nó làm tổn thương. Mà nếu là Hàn Nguyệt, Hàn Tuyết có huyền lực yếu hơn, thậm chí có thể khiến Huyền mạch bị hủy."
"A..." Phong Hàn Nguyệt lại khẽ kêu lên.
"Vì sao cung chủ gọi sư tỷ Mộ Dung là Mộ Dung sư bá, còn gọi chúng ta là Hàn Nguyệt, Hàn Tuyết?" Phong Hàn Tuyết nhỏ giọng nói.
"Không biết... Dù sao cung chủ chưa từng gọi chúng ta là sư thúc." Phong Hàn Nguyệt bĩu môi: "Chắc chắn là cảm thấy chúng ta dễ bắt nạt."
"Đã như vậy... Cung chủ, chắc hẳn ngươi nhất định đã có kế sách vẹn toàn." Quân Liên Thiếp nói. Lời nói của Vân Triệt không làm các nàng thất vọng, ngược lại càng khiến các nàng thêm mong đợi.
"Đương nhiên." Vân Triệt nắm chặt Bá Hoàng đan trong tay, tự tin nói: "Mặc dù dược lực của Bá Hoàng đan cực kỳ cương mãnh, nhưng huyền lực đặc thù của ta cộng thêm lý giải về dược lý, vẫn có thể khống chế hoàn chỉnh! Hiệu quả như thế nào, các ngươi sẽ biết ngay thôi."
"Mộ Dung sư bá, bắt đầu từ ngươi đi."
Nếu chỉ dùng huyền lực của bản thân, Vân Triệt chỉ dẫn dắt dược lực của Bá Hoàng đan xung kích bình cảnh cũng có chút miễn cưỡng, mà để một người cưỡng ép hấp thu toàn bộ lực lượng của Bá Hoàng đan... Có thể nói trên toàn bộ Thiên Huyền đại lục, không có ai có thể làm được, chưởng môn của tứ đại thánh địa cũng không thể!
Nhưng Vân Triệt lại có thể, bởi vì hắn sở hữu Thiên Độc Châu! Về phương diện khống chế dược lực, trong thiên hạ không có gì có thể vượt qua Thiên Độc Châu!
Ở phương diện khống chế dược lực khó khăn nhất có thể làm được vạn vô nhất thất, như vậy lại thêm huyền lực dẫn đạo của Vân Triệt cùng sự tưới mát của thiên địa chi khí, muốn lấy thân thể Vương Huyền hoàn toàn hấp thu lực lượng của Bá Hoàng đan, cũng không phải là chuyện quá khó khăn.
Mộ Dung Thiên Tuyết theo lời tiến lên, ngồi trước mặt Vân Triệt, nhận lấy Bá Hoàng đan trong tay hắn. Nàng vừa rồi đã tự mình thăm dò dược lực đáng sợ của nó, nếu cứ thế nuốt vào, hậu quả khó mà tưởng tượng được. Nhưng, vì sự tin tưởng đối với Vân Triệt, sắc mặt nàng vẫn rất bình thản: "Cung chủ, bây giờ liền trực tiếp ăn hết sao?"
"Chờ một chút." Vân Triệt đưa tay ra, lại lấy ra bốn viên Bá Hoàng đan, đưa cả cho Mộ Dung Thiên Tuyết: "Năm viên cùng ăn vào!"
"A!?" Mộ Dung Thiên Tuyết lập tức ngây ngẩn, năm cô gái còn lại cũng đều lộ vẻ không thể tin. Với dược lực của Bá Hoàng đan, một viên cũng đủ để phá hủy một Vương Tọa, năm viên đồng thời nuốt vào... Chẳng phải là ngay cả thân thể cũng sẽ bị thiêu đốt trong thời gian ngắn sao.
"Mộ Dung sư bá yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không làm những việc có thể gây tổn thương cho Mộ Dung sư bá... Nếu không có đủ tự tin, coi như nguy cơ trước mắt, ta cũng sẽ không lựa chọn phương pháp này!" Vân Triệt gật đầu với Mộ Dung Thiên Tuyết, trịnh trọng nói.
Sự kinh ngạc và chần chờ của Mộ Dung Thiên Tuyết chỉ kéo dài trong ba hơi, sau đó nàng chậm rãi gật đầu dưới ánh mắt của Vân Triệt, nâng cánh tay ngọc lên, mở đôi môi thơm, nuốt toàn bộ năm viên Bá Hoàng đan vào.
Quân Liên Thiếp, Mộc Lam Y, Sở Nguyệt Ly, Phong Hàn Nguyệt, Phong Hàn Tuyết, còn có Phượng Tuyết Nhi bên cạnh Vân Triệt, tất cả đều căng thẳng trong lòng, trên sáu khuôn mặt tuyệt sắc khuynh thành đều mang theo vẻ lo lắng sâu sắc... Bởi vì chỉ cần sơ sẩy, Mộ Dung Thiên Tuyết nhẹ thì Huyền mạch tàn phế, nặng thì mất mạng. Dưới sự lo âu và khẩn trương mãnh liệt này, ngay cả sự chờ đợi có thể đạt tới cảnh giới Bá Hoàng cũng bị đè nén hoàn toàn.
Ngược lại, Mộ Dung Thiên Tuyết khẽ nhắm mắt, trên khuôn mặt trắng như tuyết vẫn lạnh lùng như Huyền Băng.
"Được..." Vân Triệt hít một hơi thật sâu, hai tay duỗi ra, huyền lực và thiên địa chi khí trong lòng bàn tay đồng thời phun trào: "Mộ Dung sư bá, toàn bộ quá trình khoảng từ hai đến ba canh giờ, trong thời gian này, ngươi tốt nhất nên giữ tâm trạng bình tĩnh, bất luận thân thể phát sinh dị biến gì, đều tuyệt đối không được vận chuyển huyền lực."
"Khi ta phá vỡ dược lực của năm viên Bá Hoàng đan này, ngươi sẽ cảm thấy vô số huyền lực khí lưu bạo tẩu trong cơ thể, trong đó có một bộ phận sẽ xông ra ngoài cơ thể, cho nên... Các vị sư bá sư thúc tốt nhất nên đứng xa một chút, để tránh bị thương tổn. Mặt khác..."
Vân Triệt dừng lại một chút, lông mày hơi trầm xuống, sắc mặt và giọng điệu trở nên vô cùng nghiêm túc: "Bởi vì Mộ Dung sư bá không thể vận chuyển huyền lực hộ thân, cho nên tuyết y trên người cũng sẽ bị huyền lực khí lưu bạo loạn chôn vùi hoàn toàn, đến lúc đó nhất định phải khóa chặt tâm thần, không được bối rối."
"...!!" Mộ Dung Thiên Tuyết, người vừa nuốt năm viên Bá Hoàng đan mà vẫn giữ vẻ lạnh nhạt, lập tức mở to mắt, ánh mắt dao động từng mảnh bối rối... Vân Triệt vừa nói toàn bộ quá trình sẽ kéo dài hai ba canh giờ, chẳng phải là có nghĩa là... bản thân trong suốt thời gian dài như vậy đều phải thân trần đối diện với Vân Triệt!!
Nữ tử Băng Vân đều là một đời băng khiết, ngay cả tiếp xúc nhẹ nhàng nhất với nam nhân bên ngoài cũng cực kỳ hiếm hoi. Ba năm trước, khi Vân Triệt giúp nàng thông huyền cần phải cởi trần phần lưng, đã khiến nàng sau đó mấy tháng mỗi lần nhìn thấy Vân Triệt đều khó có thể bình tâm, thỉnh thoảng nhớ tới cũng sẽ hốt hoảng.
Nếu là phải thân trần đối diện hai ba canh giờ... Nàng căn bản không thể tưởng tượng nổi!
Nhưng năm viên Bá Hoàng đan đã nuốt vào, nàng có muốn đổi ý cũng không thể. Hơn nữa Vân Triệt cũng không cho nàng, và những nữ tử Băng Vân khác thời gian để phản ứng và đổi ý, tay hắn đặt ở trước ngực Mộ Dung Thiên Tuyết, một tay đặt ở bụng dưới của nàng, nhanh chóng nói: "Tuyết Nhi, giúp ta hộ pháp. Trước khi ta hoàn thành, đừng cho bất kỳ ai tới gần và quấy rầy."
"Ừ, ta đã biết." Phượng Tuyết Nhi canh giữ bên cạnh Vân Triệt. Có nàng ở đây, Vân Triệt liền có thể hoàn toàn tập trung, không cần lo lắng.
Khi giọng nói của Vân Triệt vừa dứt, Huyền khí và thiên địa chi khí giống như hai dòng lũ ôn hòa nhưng bàng bạc, tràn vào trong cơ thể Mộ Dung Thiên Tuyết, lực lượng thần bí của Thiên Độc Châu cũng theo huyền lực của Vân Triệt tràn vào, chậm rãi, lại vô cùng ôn hòa, phá vỡ dược lực của năm viên Bá Hoàng đan.
Thoáng chốc, Mộ Dung Thiên Tuyết cảm thấy rõ ràng một cơn bão huyền lực cường hoành vô cùng cuốn lên trong cơ thể mình, sau đó hóa thành vô số dòng lũ huyền lực, xung kích vào từng kinh mạch, từng góc nhỏ trong cơ thể nàng...
Hô!!!
Trong Băng Di thần điện đột nhiên vang lên một tiếng nổ không chói tai, nhưng vô cùng ngột ngạt. Một cơn bão Huyền khí vô hình vô sắc, nhưng đang vặn vẹo không gian rõ rệt cuốn lên quanh thân thể Mộ Dung Thiên Tuyết, chỉ trong nháy mắt, liền xoắn nát hoàn toàn tuyết y của nàng, Huyền khí dư ba tràn ra ngoài nhanh chóng khuếch tán, đánh bay Sở Nguyệt Ly và những người khác đang không kịp đề phòng ra xa mười trượng.
Các cô gái đều hoảng hốt thất sắc, mặc dù các nàng đã nghĩ lực lượng ẩn chứa của năm viên Bá Hoàng đan nhất định cực kỳ đáng sợ, nhưng không ngờ lại đáng sợ đến mức này, dược lực vừa mới thúc đẩy, lại chỉ là lực lượng dư ba tràn ra ngoài, vậy mà lại mạnh đến kinh người! Thân thể Mộ Dung Thiên Tuyết đang phải chịu lực xung kích... Căn bản là không có cách nào tưởng tượng!!
Mà lo lắng của các nàng rất nhanh liền hóa thành kinh ngạc càng sâu... Tuyết y của Mộ Dung Thiên Tuyết bị vỡ nát, toàn thân đã không còn một mảnh vải, nhưng trên bề mặt thân thể của nàng lại không có chút tổn thương nào, sắc mặt chỉ hơi ửng hồng, hoàn toàn không có dấu vết bị nội thương.
"Y phục... Thực sự toàn bộ vỡ nát." Phong Hàn Tuyết hai tay ôm ngực, khuôn mặt tràn đầy khẩn trương.
"Suỵt... Không được nói chuyện." Phong Hàn Nguyệt vội vàng đưa tay che miệng nàng lại.
Tuyết y vỡ vụn, Mộ Dung Thiên Tuyết khẽ nhíu mày, hô hấp và nhịp tim đều lập tức trở nên dồn dập, tâm niệm càng là một mảnh bối rối, tinh thần lực thậm chí không thể tập trung vào dị biến trong cơ thể. Nàng khẽ mở mắt, nhìn về phía Vân Triệt chỉ cách mình một tay, lại phát hiện hắn cau mày, sắc mặt trịnh trọng, hô hấp lại bình ổn như nước tĩnh, chẳng những không có bởi vì tuyết y của nàng vỡ vụn mà lộ ra mảy may dâm tà, ngay cả đôi mắt cũng nhắm chặt, không hề mở ra.
Mộ Dung Thiên Tuyết khẽ thở dài, nhắm hai mắt lại, nhanh chóng tập trung tinh thần.
Theo dược lực từng bước thúc đẩy, huyền lực dòng lũ trong cơ thể nàng càng ngày càng nhiều. Mà trên ngàn đạo huyền lực dòng lũ này, cơ hồ mỗi một đạo đều mạnh hơn Huyền khí mà nàng dốc toàn lực đánh ra! Khó có thể tưởng tượng một viên thuốc nhỏ bé như vậy, lại có thể phóng thích ra loại lực lượng này. Mà những thứ này đều không phải là lực lượng của bản thân nàng, một khi mất kiểm soát trong cơ thể nàng, chỉ một đạo thôi cũng đủ để khiến nàng bị thương nặng, mà nhiều như vậy, nếu toàn bộ bạo loạn, nàng không chút nghi ngờ... Chỉ cần vài hơi thở, cũng đủ để khiến nàng nổ tung mà chết.
Tương tự, Huyền khí từ bên ngoài như vậy, chỉ một đạo thôi, cũng cực kỳ khó khống chế. Nhưng, nàng cảm thấy rõ ràng, tất cả Huyền khí trong cơ thể mặc dù vận chuyển cực nhanh, nhưng không có một đạo nào bạo loạn, dường như toàn bộ đều đang bị một cỗ lực lượng vô cùng thần kỳ khống chế chặt chẽ, không có một đạo nào có thể thoát ra. Nàng mơ hồ cảm nhận được sự tồn tại của loại lực lượng thần bí này, nhưng lại không có cách nào cảm nhận được rốt cuộc là loại lực lượng nào.
Mà lại có một cỗ lực lượng ôn hòa như gió nhẹ đang dần dần bao phủ mỗi một đạo Huyền khí đến từ Bá Hoàng đan, khiến Huyền khí này từ nhanh chóng trở nên chậm chạp, sau đó càng trở nên ôn hòa và thân hòa, sau đó từng đạo Huyền khí bắt đầu phóng thích, tiêu tán, hóa thành những dòng suối huyền lực nhỏ bé hơn, mà những Huyền khí tiêu tán này không những không gây tổn thương cho thân thể của nàng, ngược lại trong quá trình lưu động còn rèn luyện kinh mạch của nàng... Cuối cùng, đều chậm rãi tập trung vào Huyền mạch của nàng.
Một canh giờ trôi qua, dược lực của năm viên Bá Hoàng đan đã bị phá vỡ hoàn toàn, bão huyền lực xung quanh Mộ Dung Thiên Tuyết tiếp tục bành trướng, mà lúc này, hai tay của Vân Triệt rốt cục có động tác, bắt đầu chậm chạp di động trên cơ thể ngọc ngà của Mộ Dung Thiên Tuyết, từ xương quai xanh, đến huyệt Kiên Tỉnh, đến bụng bên trái... Mỗi lần di động, đều sẽ dừng lại khoảng trăm tức, mỗi lần lòng bàn tay dừng lại, đều là vị trí của huyền quan.
"Khí tức huyền lực của sư tỷ... Đang tăng lên!" Quân Liên Thiếp thất thanh kêu lên. Các nàng đều cảm nhận được vô cùng rõ ràng, bàn tay của Vân Triệt mỗi lần di động trên người Mộ Dung Thiên Tuyết, huyền lực của nàng đều sẽ nhanh chóng tăng lên một đoạn.
"Hơn nữa còn là tăng lên rất nhiều." Mộc Lam Y cũng nhỏ giọng nói, đôi mắt đẹp không chớp mắt nhìn Mộ Dung Thiên Tuyết... Lúc này, lực chú ý của các nàng đã sớm không còn ở trên thân thể trần trụi của Mộ Dung Thiên Tuyết.
Đúng lúc này, cơ thể ngọc ngà của Mộ Dung Thiên Tuyết đột nhiên bốc lên sương trắng, mấy chục Băng Linh đột nhiên xuất hiện trong không trung, sau đó lại nhanh chóng tiêu tán, toàn bộ Băng Di thần điện đột nhiên bị một cỗ hàn khí không biết từ đâu tràn ngập, trong nháy mắt đóng băng.
"Đột phá, sư tỷ đột phá!!" Sở Nguyệt Ly mặc dù vẫn luôn cố gắng kiềm chế, nhưng giờ khắc này, vẫn nhịn không được phát ra tiếng.
Là sư tỷ muội đồng môn, các nàng đều cảm nhận vô cùng rõ ràng huyền lực của Mộ Dung Thiên Tuyết vừa rồi trong nháy mắt đó đột nhiên phát sinh biến hóa về chất... Từ Vương Huyền cảnh bát cấp trực tiếp đột phá đến Vương Huyền cảnh cửu cấp!!
Mới qua có một canh giờ mà thôi!
Mà huyền lực tăng lên mới chỉ là bắt đầu, dưới ánh mắt nhìn chăm chú không dám rời đi của các cô gái, lại qua một khắc đồng hồ, một chùm băng vụ càng thêm lạnh lẽo hiển hiện trên người Mộ Dung Thiên Tuyết... Nương theo đó là một lần Huyền khí biến đổi về chất nữa.
Đột phá tới Vương Huyền cảnh thập cấp!!
"Trời ạ, cung chủ thực sự không có gạt chúng ta. Mộ Dung sư tỷ một chút bộ dáng bị thương cũng không có, huyền lực vậy mà... Vậy mà giống như nằm mơ liên tục đột phá... Có lẽ thực sự... Thực sự có khả năng đạt tới Bá Huyền cảnh." Phong Hàn Tuyết hai tay che miệng, không tự chủ được duyên dáng kêu lên, đôi mắt đẹp càng thêm lấp lánh ánh sáng như băng tinh.
"Đó là đương nhiên, cung chủ lúc nào lừa chúng ta!" Phong Hàn Nguyệt và Phong Hàn Tuyết hoàn toàn tương tự tư thế... Hai bàn tay nhỏ đều chặt che ở trên môi mềm.
Sự kinh hãi quái dị và kích động trong lòng các nàng, đã là mãnh liệt đến không cách nào diễn tả bằng lời.
Lòng bàn tay Vân Triệt lại lần nữa di động, lần này, tay trái và tay phải của hắn phân biệt đè lên ngọc trì đóng lại ở hai bên...
Nói thẳng ra, hai cánh tay của Vân Triệt... Nắm chặt hai bầu vú của Mộ Dung Thiên Tuyết.
Mộ Dung Thiên Tuyết toàn thân run rẩy, như bị sét đánh, đôi mắt đẹp lập tức mở ra... Cùng lúc đó, đôi mắt vẫn luôn nhắm chặt của Vân Triệt cũng mở ra vào lúc này, ánh mắt hai người chạm nhau, ánh mắt Mộ Dung Thiên Tuyết run lên, nhanh như tia chớp tránh ra, sau đó nhắm chặt hai mắt, không dám mở ra nữa, xúc cảm rõ ràng trên người khiến nàng tâm thần đại loạn, không cách nào bình tĩnh.
Các cô gái Băng Vân xung quanh sớm đã trừng lớn đôi mắt đẹp, suýt nữa đồng thời kêu thành tiếng.
"Bình tâm tĩnh khí, đừng có tạp niệm!"
Trong tâm hải của Mộ Dung Thiên Tuyết vang lên tiếng truyền âm ngưng Huyền của Vân Triệt, tâm hồn nàng run lên, cấp tốc điều chỉnh hô hấp, bài trừ tạp niệm, cố gắng tập trung tinh thần vào nội tức.
Mà bản thân Vân Triệt... Sau khi mở ra một khóe mắt, hắn vẫn không nhắm lại, hai đạo ánh mắt tập trung vào trước ngực Mộ Dung Thiên Tuyết, gần như tham lam khinh nhờn ngọc phu tuyết cơ của nàng.
Tuyết y của Băng Vân Tiên Cung đều là thoáng giữ mình, mà tuyết y trước ngực Mộ Dung Thiên Tuyết từ trước đến nay đều nhô cao, có thể thấy được sự đầy đặn dưới lớp áo... Vân Triệt năm đó mặc dù từng nhìn thấy thân thể của nàng tại Băng Vân hàn đàm, nhưng chỉ là liếc qua, lại có bóng đêm che lấp, cũng không nhìn rõ ràng, hôm nay mới kinh diễm phát giác, Mộ Dung Thiên Tuyết lại có một đôi tuyết nhũ sung mãn to lớn như vậy. Năm ngón tay của hắn đã mở ra lớn nhất, lại chỉ khó khăn lắm nắm được một nửa.
Trong số những nữ tử Vân Triệt từng trải qua, ngay cả Sở Nguyệt Thiền và Thương Nguyệt đầy đặn nhất cũng kém hơn.
Chớ đừng nói chi là Tiểu Yêu Hậu chỉ có thể miễn cưỡng so sánh với Mạt Lỵ.
Không chỉ cực đại, hơn nữa sữa chất cực kỳ mềm mại, ngọc tuyết hương son tràn đầy khe hở của hắn, hắn liên tục lặng lẽ dùng sức, đều thủy chung không cách nào nắm chắc, xúc cảm càng thêm mượt mà như lau châu phấn. Mà dưới bầu vú, thân mình của nàng lại vô cùng tinh tế, đường cong lộ ra...
"Ngươi đang nghĩ lung tung cái gì! Lập tức tập trung tinh thần!!"
Bàn tay Vân Triệt vô tình xoa nắn, tâm thần chập chờn, trong tâm hải đột nhiên vang lên tiếng quát lạnh của Mạt Lỵ, khiến toàn thân hắn run lên, cấp tốc dứt bỏ tất cả ý niệm, thu liễm nỗi lòng, tập trung toàn bộ tinh thần vào việc khống chế và dẫn đạo dược lực... Trên trán nhanh chóng chảy xuống một hàng mồ hôi lạnh.
...Vậy mà lại thất thần!!
Nếu không phải Mạt Lỵ quát lớn thức tỉnh, suýt nữa đã khiến một bộ phận dược khí mất khống chế.
"Thời điểm quan trọng như vậy, vậy mà lại có thể sinh ra tâm niệm dơ bẩn, đúng là... Đúng là không còn thuốc nào cứu được!" Mạt Lỵ tức giận lẩm bẩm: "Hơn nữa rõ ràng có thể khống chế từ phía sau, lại cứ muốn làm từ phía trước! Tên hèn hạ vô sỉ bỉ ổi đại sắc ma!"
"A ô..." Hồng Nhi ngủ một ngày cảm thấy tỉnh lại trong tiếng mắng chửi của Mạt Lỵ, nàng nửa mở mắt buồn ngủ, đánh một cái ngáp, mơ mơ màng màng nói: "Mạt Lỵ tỷ tỷ, ngươi giống như đang tức giận, là chủ nhân lại làm gì sai sao?"
"...Là chuyện trẻ con không nên biết, không cho ngươi nhìn ra ngoài, ngoan ngoãn ngủ đi." Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạt Lỵ chất đầy nghiêm túc.
"Úc..." Hồng Nhi rất ngoan ngoãn đáp ứng một tiếng, thân thể cuộn tròn như mèo con, nghiêng đầu, lại chìm vào giấc ngủ.
☆☆☆☆☆☆☆
Mọi người nhớ bình chọn mười sao cho truyện và đánh giá tốt cho mình, thấy hay thì nhớ chia sẻ và kêu gọi mọi người cùng đọc.
Vào trong diễn đàn và facebook comment để lại ý kiến đánh giá của bản thân về truyện nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận