Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 2266. Vực thẳm thay đổi

Vân Triệt gắng gượng thi triển sinh mệnh thần tích để làm dịu vết thương, sau đó nhắm mắt khoanh chân ngồi xuống, rất lâu sau mới có thể tĩnh tâm tức hồn.Với trạng thái hiện giờ của bản thân, hắn tuyệt đối không nên dùng hồn lực, thế nhưng hắn đã không đợi được nữa rồi.Ý thức của hắn nhanh chóng di chuyển trong hồn hải, cuối cùng, tại một góc xa xôi nào đó, hắn tìm thấy một bóng đen mà mình đã lãng quên từ lâu.Năm đó khi tiếp nhận nguyên huyết của Ma Đế, trong lòng hắn tràn đầy hận thù, tất cả ý chí đều đang khao khát sức mạnh để báo thù, cho nên hắn gần như không hề để ý hay tò mò về “bí mật động trời” và “mối hiểm họa tiềm ẩn to lớn” trong lời nói của Kiếp Thiên Ma Đế.Hắn của thời điểm đó chỉ hận không thể hủy diệt chư thiên, bí mật gì đó, hiểm họa gì đó, có liên quan gì tới hắn chứ?Cũng chính bởi vậy, lời nói của Ma Đế không hề để lại bất kỳ ấn tượng sâu sắc nào trong ý chí của hắn.Từ khi rời khỏi Bắc Vực, cho đến khi giết chết Long Bạch, Hắc Ám Vĩnh Kiếp của hắn vẫn chưa hề đạt đến đỉnh phong. Sau này, hắn không còn chú tâm tu luyện Hắc Ám Vĩnh Kiếp nữa, bởi vì sao khi tới cảnh giới đại thành, tu luyện rất khó có tiến bộ, chỉ có thể dựa vào sự phù hợp thiên bẩm giữa Hắc Ám Vĩnh Kiếp với thân thể và linh hồn hắn.Hắn vốn cho rằng đây là một quá trình cực kỳ chậm và dài, có khả năng lên đến mấy nghìn năm, thậm chí mấy vạn năm.Suy cho cùng, đó cũng là sức mạnh cốt lõi của một vị Ma Đế tới từ viễn cổ.Thế nhưng sau khi tu thành bộ Nghịch Thế Thiên Thư cuối cùng, chỉ trong vỏn vẹn nửa năm ngắn ngủi, độ phù hợp giữa Hắc Ám Vĩnh Kiếp và hắn đã đạt đến trạng thái hoàn mỹ,Từ đó, hắn điều khiển Hắc Ám Vĩnh Kiếp hệt như điều khiển lòng bàn tay mình.Chẳng qua lúc đó, hắn đã trở thành Vân Đế, trên thế gian không còn tồn tại bất cứ thứ gì có thể uy hiếp đến hắn. Cộng thêm việc năm đó ý chí thù hận làm lu mờ những lời nói mà Kiếp Thiên Ma Đế để lại trong ma huyết, bởi vậy những năm này hắn cũng chưa từng nghĩ tới.Hiện giờ, nguy cơ đột ngột ập đến và áp lực khổng lồ đè nặng lên linh hồn rốt cuộc cũng khiến hắn nhớ ra giọng nói được khắc sâu trong nguyên huyết Ma Đế của Kiếp Uyên.“Mối hiểm họa tiềm ẩn to lớn”… Vân Triệt có một loại cảm giác vô cùng mãnh liệt rằng, mối hiểm họa tiềm ẩn mà năm xưa Kiếp Uyên nói tới, rất có khả năng chính là vực thẳm!Chẳng lẽ năm đó nàng đã sớm đoán trước được ngày hôm nay!?Cấp bậc linh hồn của Kiếp Thiên Ma Đế cao như vậy, song hồn quang hắc ám rõ ràng tồn tại trong hồn hải của Vân Triệt lại không hề có chút hồn tức nào, đó cũng chính là nguyên nhân vì sao những năm này Vân Triệt cũng chưa từng cảm nhận được sự tồn tại của nó.Vân Triệt tập trung tinh thần, thi triển Hắc Ám Vĩnh Kiếp chạm vào nó.Trong nháy mắt, hồn quang hắc ám tản ra, bóng hình của Kiếp Thiên Ma Đế xuất hiện trong hồn hải của Vân Triệt.Gặp lại Kiếp Uyên, dù rằng chỉ là một tàn ảnh linh hồn rất nhanh sẽ tan biến, thế nhưng vẫn khiến cho trái tim Vân Triệt run rẩy xao động.Đôi mắt còn u ám hơn cả vực thẳm, khuôn mặt đáng sợ trải đầy những vết tích khủng bố, áp lực mang lại còn nặng nề hơn cả trời sập… Bất cứ ai đứng trước mặt nàng đều sợ run cả người, song Vân Triệt lại hiểu rõ hơn ai hết, dưới vẻ ngoài khủng bố và “ác danh” Ma Đế của nàng, lại là một trái tim ấm áp và dịu dàng, thậm chí có thể gọi là thần thánh.Năm đó sau khi bị ép đến Bắc Vực, Vân Triệt mới dần biết được trước khi qua đời, Kiếp Uyên đã âm thầm để lại rất nhiều đường lui và sự trợ giúp cho hắn, đồng thời cũng thật sự hiểu được ý nghĩa trong lời nói của nàng.Chẳng qua hắn đã không còn có thể nói một tiếng cảm ơn với nàng nữa.Bóng hình Kiếp Uyên trong hồn hải mở mắt, chậm rãi nói: “Vân Triệt, chúng ta có thể gặp nhau một lần nữa, chứng tỏ ngươi đã thành công tu luyện Hắc Ám Vĩnh Kiếp đạt tới viên mãn, vậy thì đương nhiên ngươi cũng đã đứng ở vị trí tối cao của thế giới này. Nếu đã như vậy, chắc hẳn ngươi cũng nên tiếp nhận một số chân tướng nặng nề rồi.”“Thế giới hiện giờ, khí tức trở nên cực kỳ mỏng manh, pháp tắc cũng trở nên cực kỳ yếu ớt, nếu như so sánh với thời đại chư thần thì có thể nói là hai thế giới hoàn toàn khác nhau.”“Có lẽ trận chiến hủy diệt giữa thần và ma đã khiến trật tự hỗn loạn, pháp tắc sụp đổ, thế nhưng khí tức hỗn độn tuyệt đối không thể suy giảm đến mức này. Linh khí thiên địa của một thế giới vốn dĩ luôn duy trì cân bằng, nhằm có thể chảy từ đời này đến đời này.”Nói tóm lại theo như lời của Kiếp Uyên, tổng lượng linh khí của một thế giới đáng ra vĩnh viễn không thể thay đổi. Dựa trên nhận thức của nàng với tư cách là Ma Đế, đây chắc chắn là kiến thức thường thấy cơ bản nhất.Thế nhưng sự thật là, trong thế giới đã từng tồn tại vô số chân thần và ma thần này, mức độ khí tức đã sụt giảm đến mức mà ngay cả bán thần cũng không thể xuất hiện.Không gian và trật tự cũng mong manh tới mức chúng sẽ run rẩy và sụp đổ dưới sức mạnh của một bán thần.Mà cũng mới chỉ có vài trăm vạn năm trôi qua từ khi nàng rời khỏi hỗn độn.Kiếp Uyên tiếp tục nói: “Khí tức hỗn độn sẽ không vô duyên vô cớ biến mất, nó chỉ có thể chảy tới một nơi khác.”“Ban đầu, ta cho rằng dưới ảnh hưởng của trận chiến thần ma, bức tường hỗn độn xuất hiện vết nứt vô cùng nhỏ bé, dẫn đến việc khí tức hỗn độn không ngừng tràn ra ngoài.”“Đây cũng là lời giải thích duy nhất mà ta có thể nghĩ đến, cũng là khả năng duy nhất.”“Thế nhưng, thời điểm ta đặt chân lên Bắc Thần Vực vào ngày hôm nay, ta đột nhiên cảm nhận được khí tức hắc ám lưu động một cách bất thường.”Trong bốn vị Ma Đế, thực lực toàn diện của Kiếp Uyên không phải là mạnh nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận