Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 1814. Lựa chọn của Thần Đế

Từ đầu tới cuối hắn cũng không hôn mê hoàn toàn. Hắn tận mắt nhìn thấy Nam Quy Chung tự tuyệt, tận mắt thấy từng Minh Thần tử vong, tận mắt thấy Vương thành sụp đổ trong biển máu… Đó là một cảm giác lạnh lẽo, tuyệt vọng và sợ hãi không thể diễn tả bằng lời.Sát khí của Diêm Nhất như mũi kim thép đâm vào mọi ngóc ngách trên người hắn, mỗi cái hô hấp đều khiến hắn sống không bằng chết, nhưng hắn không thể giãy giụa, thậm chí ngay cả tuyệt vọng rên rỉ cũng không dám, chỉ có lỗ chân lông toàn thân kịch liệt co lại.Hắn không biết vì sao mình còn sống… Rõ ràng hắn là một người sợ chết, nhưng lúc này hắn chỉ mong được sảng khoái chết đi, kết thúc cơn ác mộng đen u ám này.Lúc này, Thương Thích Thiên bị bỏ qua một lúc lâu lại tiến lên, quỳ một chân xuống trước người Vân Triệt, quả đầu đầy uy danh của Thần Đế cúi thật thấp xuống. Hắn cao giọng nói: “Ma Chủ ở trên, Giới Vương Thương Thích Thiên của Thập Phương Thương Lan Giới, chúc mừng Ma chủ phá hủy Nam Minh, giáng lâm Nam Thần Vực! Thương Thích Thiên nguyện lấy thân phận Thần Đế của Nam Vực, cung nghênh Ma Chủ tiến đến, cũng nguyện từ nay về sau thần phục Ma Chủ, mặc cho Ma Chủ sai sử. Xin Ma Chủ thành toàn.”Nếu không phải chính tai nghe được, chắc chắn sẽ không có người tin những lời này thế mà lại do Thần Đế Nam Vực nói ra.Hiên Viên Đế và Tử Vi Đế đồng thời mở mắt trừng trừng, mười ngón tay run rẩy. Đều là Thần Đế Nam Vực, bọn họ cảm thấy nhục nhã vô cùng.“Hử?” Vân Triệt liếc mắt qua, lành lạnh nhìn Thương Thích Thiên, bỗng tung ra một cước.Một cước này nhắm thẳng vào khuôn mặt của Thương Thích Thiên… Đó là điểm mấu chốt ai cũng có để giữ tôn nghiêm không ai được phép chà đạp, không chỉ mỗi Thần Đế đứng đầu chúng sinh.Khóe miệng Thương Thích Thiên khẽ giật, nhưng không tránh né, thậm chí còn cố thu hồi khí tức của mình.Bộp!Một cước này đá mạnh vào mặt Thương Thích Thiên. Ngay lập tức, mũi Thương Thích Thiên bị sụp, răng bị gãy, hai cột máu phun ra từ lỗ mũi.Thân thể Thích Thiên Thần Đế lộn mấy vòng trong không trung. Lúc hạ xuống, hắn vẫn giữ tư thế quỳ một chân khi nãy. Hắn mặc kệ hai hàng máu chảy trên mặt, cúi đầu nói: “Tạ Ma Chủ ban ân.”“Thương… Thương Thích Thiên!” Hiên Viên Đế chỉ tay về phía Thương Thích Thiên, cả khuôn mặt co giật, hồi lâu không nói nên lời.Khi một phàm linh của một giới làm như vậy để có thể sống tạm, mặc dù khiến người ta khinh thường nhưng vẫn có thể hiểu cho. Nhưng Thương Thích Thiên hắn, Thích Thiên Thần Đế có uy danh cái thế, vậy mà có thể hà tiện đến mức này… Dùng hai từ nhục nhã cũng không đủ để hình dung.“Ha ha.” Vân Triệt cười mỉa: “Đây không phải là Thích Thiên Thần Đế của Nam Thần Vực đây sao. Sao bỗng dưng trở nên giống như một con chó vậy?”Nghe lời làm nhục như vậy, mặt Thương Thích Thiên vẫn không đổi sắc, trầm giọng nói: “Đã quyết tâm cúi đầu nghe lệnh Ma Chủ, ra sức làm trâu làm ngựa.”“Ài.” Một tiếng than khẽ vang lên, đúng là Thiên Diệp Vụ Cổ.Ngay cả hắn, một người coi thường cả tính mạng, cũng không thể chấp nhận được việc đường đường là Thần Đế mà lại quỳ gối khuất mình. Hắn nhắm mắt nói: “Sợ chết là bản tính của con người. Nhưng ngươi là Thần Đế, gánh vác vinh nhục của Thập Phương Thương Minh, cần gì phải đến nỗi thế.”“Ha hả.” Nghe lời Thiên Diệp Vụ Cổ nói, Thương Thích Thiên nở nụ cười nhạt quỷ dị. Hắn ngẩng đầu, hai mắt phẳng lặng: “Sống tạm vẫn tốt hơn là uổng mạng. Hơn nữa… sao các ngươi biết bản vương không thật lòng muốn ở dưới trướng của Ma Chủ cơ chứ?”“...” Thiên Diệp Vụ Cổ nhíu mày, Vân Triệt cũng híp mắt.“Thương Thích Thiên!” Tử Vi Đế rốt cuộc không cách nào nhịn được nữa, giận dữ hét lên: “Ngươi sợ chết chịu khuất mình, cam nguyện làm chó cho kẻ khác, đã không xứng làm Đế của Thương Lan, càng không xứng làm đế của Nam Vực chúng ta… Ta khinh!”Hiên Viên Đế nhanh chóng giơ tay, ngăn cản Tử Vi Đế nói tiếp.“Ha, ha ha,” Thương Thích Thiên thấp giọng cười rộ, không nhanh không chậm nói: “Nhân sinh, thật sự là quá nhàm chán và khô khan rồi. Trăm năm, nghìn năm, vạn năm… Bản vương cũng không biết bao nhiêu năm rồi chưa tìm ra chuyện gì thú vị nữa.”“Nhưng bây giờ, thiên địa biến sắc.” Thương Thích Thiên cười, trong đó không có sợ hãi hay chịu nhục, ngược lại còn chứa vài phần khoái ý vặn vẹo: “Theo Ma Chủ, nói không chừng còn có thể lật đổ thiên địa này, sáng tạo một thế giới giới hoàn toàn mới, hoàn toàn khác!”“Trên đời còn có chuyện nào thú vị hơn chuyện nào không!” Hắn chợt quay đầu nhìn Hiên Viên Đế và Tử Vi Đế, hai mắt sáng quắc: “Thời đại như vậy, kỳ ngộ như thế, trong lịch sử Thần Giới chưa bao giờ có! Đây chính là trời ban, bản vương há có thể bỏ qua! Chỉ có vậy, bản vương mới không uổng công một lần đi qua nhân gian không thú vị này, ha… ha ha ha!”“Ngươi…” Hiên Viên Đế chỉ tay vào Thương Thích Thiên, giọng run run: “Ngươi quả nhiên… ngươi điên rồi!”Thương Thích Thiên có phong cách điên cuồng, không theo luân lí lẽ thường, từ vạn năm trước, ngoại hiệu “kẻ điên” của hắn đã được lưu truyền ở bên ngoài. Mà cho đến hôm nay, mọi người mới chân chính biết được hắn điên tới mức nào.Không ai biết đây có phải lời thật lòng của Thương Thích Thiên hay không, nhưng, trải qua việc Nam Minh bị hủy diệt trong một buổi sáng ngày hôm nay, bất luận kẻ nào… nhất là mấy Thần Đế Nam Vực tận mắt chứng kiến hết thảy, đều không cách nào phủ nhận, từ Ma chủ Vân Triệt dẫn dắt Bắc Thần Vực, quả thật có khả năng lật đổ đất trời.Dù cho có sự tồn tại của Long Thần Giới!“Ha hả, cúi đầu với bản Ma Chủ cũng chỉ vì thú vị? Đúng là một câu trả lời vụng về.” Vân Triệt cười nhạt: “Thương Thích Thiên, năm đó khi ở Lam Cực Tinh ngươi cũng là một trong những người ra tay với ta và sư tôn của ta. Ngươi cảm thấy, hôm nay bản Ma Chủ sẽ bỏ qua cho ngươi sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận