Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 2076. Hành trình (2)

“Phụ thân, ngươi có hy vọng ta cố gắng hơn nữa, trở thành người không bị kẻ khác định nghĩa thiện ác, nắm giữ vận mệnh trong tay không?” Vân Vô Tâm hỏi.“Không.” Vân Triệt vẫn lắc đầu, bàn tay đang nâng lên của hắn nhẹ nhàng đặt lên vai Vân Vô Tâm: “Ngươi không cần, bởi vì, ngươi là nữ nhi của ta.”“Nếu ngươi nỗ lực vì trở thành một người mạnh mẽ, vậy thì ta sẽ vui mừng, sẽ cho mọi sự giúp đỡ mà ngươi muốn. Nếu ngươi không muốn, cho dù bằng lòng tầm thường cả đời, ta cũng sẽ vẫn mỉm cười, nhìn ngươi tiếp tục tầm thường.”Vân Vô Tâm: “…”“Ta đã chịu đủ đau đớn, mất mát, lưu vong, bất lực, mặc người khác chi phối... Ta thật vất vả mới đến được đây, khoác lên mình cái danh Đế Vương mà ta không thích, bởi vì ta hy vọng người ta yêu thương có thể tự do lựa chọn và bình yên hưởng thụ cuộc sống mà mình muốn, chỉ cần không muốn, không bằng lòng, không thích, thì không kẻ nào có thể ép buộc.”Khóe môi Vân Vô Tâm khẽ nhếch, một lúc lâu, đôi mắt nàng ngấn lệ, nhẹ nhàng nói: “Phụ thân, ngươi như vậy, sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ bị chiều hư.”“Ha ha ha, nếu ngươi thực sự muốn học cái xấu, đừng ngại nhờ Thiên Ảnh a di của ngươi chỉ dạy.” Vân Triệt cười to, nửa đùa nửa thật nói.Nơi này là một tinh giới trung vị khác, nguyên tố lôi điện trong không khí quá dày đặc, rõ ràng đa số Huyền Giả ở đây tu luyện huyền công hệ lôi.Dưới một vài đám mây giông không ổn định, có vài luồng khí tức hắc ám xao động.“Người bạn từ Bắc Vực, các ngươi đừng quá đáng! Khu mỏ này tuy nhỏ, nhưng đã thuộc về Tử Huyền Môn của ta gần ba trăm năm rồi! Tất cả tông môn và Huyền Giả ở Lôi Vực rộng lớn này đều có thể làm chứng!”  Vẻ mặt lão giả áo tím tràn đầy tức giận, nhưng lời nói đã cực kỳ kiềm chế. Phía sau hắn là hơn một trăm đồng môn Huyền Giả cũng mặc áo tím.Mà phía trước bọn họ là mười ba người mặc đồ đen, quanh người tỏa ra làn sương mù hắc ám kinh người.Tuy rằng nhóm người tự xưng là “Tử Huyền Môn” này chiếm ưu thế tuyệt đối về số lượng, nhưng mười ba Huyền Giả hắc ám này lại đều nắm giữ tu vi Thần Vương… Là một sức mạnh mà bọn họ dù làm gì đi nữa cũng không thể chống lại.“Nể tình các ngươi là người bạn từ Bắc Vực đường sá xa xôi đến đây, hơn nữa tới làm thân với Huyền Giả Bắc Vực theo mệnh lệnh của Vân Đế, bọn ta mới ngoại lệ cho các ngươi vào, các ngươi lại lòng lang dạ sói, hòng chiếm nhà người khác! Các ngươi không sợ…!”“Sợ? Sợ cái gì?” Huyền giả hắc ám cầm đầu lạnh lùng cười cắt ngang lời nói tức giận của lão giả áo tím, hắn nâng cánh tay lên, thưởng thức sương mù hắc ám bốc lên tùy ý trong lòng bàn tay: “Chẳng lẽ các người đã quên, năm đó Vân Đế đại nhân chính là Ma Chủ vĩ đại của Bắc Vực bọn ta! Sự bảo vệ của hắn dành cho bọn ta vĩnh hằng như hắc ám.”   “Mà các ngươi chỉ là kẻ thất bại dưới chân Ma Chủ và Huyền Giả hắc ám bọn ta!”“Bọn ta bị các ngươi ức hiếp một triệu năm, bây giờ biến thành kẻ thua cuộc, lại mơ tưởng chung sống hòa bình? Trên đời này làm sao có chuyện hời như vậy!”“Không muốn nhường khu mỏ này cũng được.” Huyền giả hắc ám bên phải ngạo mạn nói: “Đợi sau khi mười ba huynh đệ chúng ta thành lập tông phái ở đây, hàng năm Tử Huyền Môn các ngươi giao nộp ba ngàn tấn Tử Tinh Khoáng.”“Đây là đường lui cuối cùng của các ngươi, không muốn Tử Huyền Môn này biến mất khỏi thế gian thì đừng không biết tốt xấu!”“Ngươi!” Lão giả áo tím càng tức giận, bắp thịt trên mặt run rẩy vặn vẹo như muốn nứt ra, thế nhưng sự chênh lệch thực lực không thể vượt qua lại khiến hắn mãi không dám thật sự trở mặt với đối phương.Vân Đế là Ma Chủ, Vân Đế vùng lên ở Bắc Vực, Vân Đế dẫn dắt Bắc Thần Vực ổn định ba vực... Đây là sự thật không ai không biết.Hắn sẽ che chở, bênh vực Bắc Vực và Huyền Giả hắc ám, trong suy nghĩ của bất kỳ ai đều là chuyện cực kỳ bình thường và hợp lý.Lão giả áo tím hít sâu một hơi, cố hết sức đè nén cơn phẫn nộ xông lên đỉnh đầu: “Các ngươi đừng quên, các tông các phái ở mảnh đất Đại Hoang Lôi Vực này là huynh đệ, nếu các ngươi dám cưỡng ép, tông môn hữu hảo của bọn ta sẽ tuyệt đối không ngồi yên phớt lờ!”“Vậy sao? Vậy các ngươi có thể thử xem.” Huyền Giả hắc ám giống như nghe được câu chuyện cười gì đó, trên mặt đồng loạt lộ vẻ chế nhạo: “Người của Đại Hoang Lôi Vực này cũng ngu ngốc và không biết điều như Tử Huyền Môn của các ngươi sao!”“Các ngươi…”Lão giả áo tím còn muốn nói gì đó, nam tử trung niên phía sau hắn thở dài một tiếng, đau lòng nói: “Sư bá, thôi, chấp nhận số phận đi, khu mỏ này bỏ thì bỏ, giữ lại tông môn quan trọng hơn.”“Nói cho cùng Vân Đế cũng dẫn Ma Nhân trỗi dậy, bản thân cũng là Ma Nhân, cũng chỉ có thể che chở Ma Nhân, ôi.”“Sư phụ.” Một nam tử trẻ tuổi nhỏ giọng nói: “Phía tông môn đã báo mọi chuyện cho Duy Tự Thự mới vừa thành lập, có lẽ Duy Tự Giả sẽ ra tay can thiệp.”“Vô dụng.” Nam tử trung niên lắc đầu: “Duy Tự Giả thống lĩnh nơi này cũng là một Huyền Giả hắc ám đến từ Bắc Vực… Nếu không dựa vào đó, những Ma Nhân này sao dám ngang ngược đến vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận