Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 845: Xán lạn chi hỏa

**Chương 845: Xán Lạn Chi Hỏa**
Băng Vân Tiên Cung chư nữ cùng Tiêu Vân bọn người, dưới sự che chở của Phượng Viêm từ Phượng Tuyết Nhi, lui cách với tốc độ cao nhất. Trong tiếng xé gió cơ hồ muốn xé rách cả bầu trời, Tiểu Yêu Hậu mang theo tột độ giận dữ đã oanh kích ra mấy trăm đạo Kim Ô Liệt Diễm, đánh lui Hiên Viên Vấn Thiên hơn mười dặm, vô tình thiêu rụi một khu vực lớn băng tuyết vạn năm xung quanh, toàn bộ khung trời bị đốt thành một mảnh sắc vàng kim.
"Ha ha ha ha ha..." Đứng trong biển lửa Kim Ô, Hiên Viên Vấn Thiên lại liều mạng cười to, hắc khí lượn lờ quanh người hắn, Kim Ô Viêm xung quanh thiêu đốt hủy diệt tất cả, nhưng không thể xâm nhập vào tầng hắc vụ trên người hắn: "Thấy được chưa, đây chính là lực lượng bây giờ của bản tôn! Đây là Kim Ô Thần Viêm trong truyền thuyết, Hoàng Cực Vô Dục mấy tên phế vật kia bị đốt như chó nhà có tang, nhưng căn bản không gây tổn thương được bản vương!"
"Không hổ là lực lượng thuộc về Ma Thần!"
"Hiên Viên Vấn Thiên!" Tiểu Yêu Hậu, đôi mắt đồng mâu màu kim sắc bốc cháy lên oán hận thấu xương: "Huyễn Yêu Vương tộc ta cùng ngươi không oán không cừu, ngươi cự tuyệt dục vọng bản thân, h·ạ·i c·h·ế·t phụ hoàng bản hậu, h·ạ·i c·h·ế·t hoàng đệ bản hậu... Gây ra cho Huyễn Yêu Giới ta gặp nguy cơ lật đổ!"
"Minh Vương nghịch tặc đã bị bản hậu phế bỏ toàn thân, mỗi ngày tiếp nhận ngàn đao vạn quả, muốn sống không được, muốn c·h·ế·t không xong, vẫn không thể tiết được mối hận trong lòng bản hậu. Mà ngươi... Hôm nay dù bản hậu phải rơi vào Cửu U Hoàng Tuyền, cũng phải mang theo t·h·i cốt của ngươi!!"
"Ha ha ha ha, Minh Vương kia là thứ gì, cũng xứng sánh ngang với bản tôn," Hiên Viên Vấn Thiên ngạo mạn cười lớn: "Hiện giờ bản tôn, dù cho Phượng Hoàng Thần Tông Phượng Thần tái thế, cũng chỉ có thể cúi đầu xưng thần. Ngươi muốn g·iết bản tôn... Chẳng qua chỉ là người si nói mộng!!"
Hắc khí trên người Hiên Viên Vấn Thiên bộc phát, bành trướng thành một ma ảnh hắc ám to lớn, cơ hồ muốn che khuất cả bầu trời, trong nháy mắt, trời đất hoàn toàn tối sầm lại, mọi tia sáng giữa thiên địa đều bị thôn phệ, hắc vân sôi trào trên trời cao phảng phất đến từ Ma Giới, nhìn lướt qua, tựa như tận thế hàng lâm.
"Bản tôn đã có được lực lượng Ma Thần mạnh nhất trên đời, dù cho là Kim Ô Thần Viêm, cũng chỉ xứng run rẩy trước mặt bản tôn! Ha ha ha ha ha..."
Tiếng cười của Hiên Viên Vấn Thiên rung chuyển trời đất, trong tiếng cười điên cuồng của hắn, tất cả hắc vân, hắc vụ như bị cơn lốc quét sạch, mang theo lôi đình cuồn cuộn đánh về phía Tiểu Yêu Hậu, nhìn từ xa, tựa như một vòng hắc sắc diệu nhật giáng lâm nhân gian, thôn phệ hướng về phía Tiểu Yêu Hậu nhỏ bé tựa như con kiến.
Sắc mặt Tiểu Yêu Hậu trầm tĩnh đáng sợ, phía sau nàng, một đạo Kim Ô Viêm ảnh phóng lên tận trời, trong nháy mắt lướt lên mảng lớn Xích Kim hỏa hải trong không trung, một lần nữa chiếu sáng khung trời ảm đạm thành một mảnh kim sắc bỏng mắt.
Kim Ô Viêm ảnh phát ra một tiếng huýt dài, tốc độ bỗng nhiên gia tăng, tựa như một đạo kim sắc lợi nhận, hung hăng cắt vào trong hắc vụ, thô bạo cắt đứt ám vân đang cuộn trào, Kim Ô Liệt Diễm mang theo lực Phần Thiên phía sau cũng xông vào bên trong hắc vân, mặc sức thiêu đốt.
Ầm ầm ầm ầm...
Hắc ám và âm trầm do hắc vân mang tới bị ngọn lửa thôn phệ, hỏa diễm cũng bị nhuộm thành hắc sắc. Thiên địa hoàn toàn thay đổi nhan sắc, Băng Cực Tuyết Vực run rẩy, hư không mỏng manh như băng tinh bị từng tầng đốt xuyên qua, liên miên sụp đổ.
"A... Thế mà đỡ được Ma Thần chi lực của bản tôn?" Trong mắt Hiên Viên Vấn Thiên thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng ngay sau đó lại cuồng tiếu: "Ha ha ha ha... Không tệ, ngươi quả nhiên miễn cưỡng đặt chân vào thần đạo. Nhưng ngươi chỉ là phàm nhân, sao xứng so sánh với bản tôn đã là Ma Thần!"
Thủ thế của Hiên Viên Vấn Thiên biến đổi, hai tay liên tiếp oanh ra, trong nháy mắt đánh ra thiên bách hắc ám Huyền Ấn, toàn bộ đánh vào trong hắc vụ. Trong nháy mắt, hắc vụ che trời vặn vẹo, phát ra tiếng gào thét như ác ma, đột nhiên ép về phía Kim Ô Hỏa Hải đang cuộn trào.
Bầu trời lập tức tối sầm xuống, Kim Ô Viêm bị áp chế kịch liệt.
Áp lực trên người Tiểu Yêu Hậu tăng mạnh, mái tóc dài của nàng lay động trong ngọn lửa màu vàng kim, váy dài thất thải cũng bị hỏa diễm che khuất đi sắc thái nguyên bản, đắm chìm trong kim hỏa, nàng huyễn mỹ đến không cách nào hình dung, lại mang theo một loại thần thánh không thể tiết độc.
Đôi mắt nàng khép nhẹ, sau đó đột nhiên mở ra, trong khoảnh khắc đó, một tiếng hót dài che lấp đi tất cả thanh âm thế gian, trường cánh màu kim sắc chậm rãi mở ra sau lưng nàng... Phảng phất như một Kim Ô chân chính bỗng nhiên thức tỉnh trong cơ thể nàng.
"Luyện... Ngục... Hồng... Liên..."
Nàng nhẹ nhàng nỉ non, một đóa hỏa diễm màu đỏ ngạo nghễ nở rộ giữa không trung u ám.
"Ngao gào gào gào gào..."
Hắc vụ tàn phá bừa bãi trong nháy mắt dừng lại dưới Luyện Ngục Hồng Liên, sau đó bị vô số đạo viêm quang vô tình xuyên thủng, tiếng kêu gào thê lương tràn ngập trời đất, tựa như một con thú Ma thú cáu kỉnh bị vạn tiễn xuyên tâm.
"Oa a a a a a..."
Phương xa, cơ hồ tất cả Băng Vân thiếu nữ đều phát ra tiếng kêu to sợ hãi, các nàng nhìn thấy sông băng, băng thạch đang điên cuồng tan chảy, mặt đất ở dưới mơ hồ chìm xuống. Rõ ràng đã cách xa Băng Vân Tiên Cung, nhưng thân thể các nàng vẫn nóng rực phảng phất như muốn bốc cháy.
"Đừng hoảng loạn, lập tức vận Băng Vân Quyết, toàn lực bảo vệ thân thể!" Mộ Dung Thiên Tuyết cố gắng trấn định hô, nàng quay đầu nhìn lại, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch.
Nam phương bầu trời, hắc vân xoay tròn, biển lửa cuộn trào... Đó là một màn nàng dù có tưởng tượng cũng không tưởng tượng ra được cảnh tượng đáng sợ, dù đang ở ngay trước mắt, nàng cũng không thể tin được đó là do sức người tạo ra. Nhưng điều khiến nàng tâm lý run sợ, đó là...
Băng Vân Tiên Cung... Biến mất...
Nàng như bị rút đi hồn phách trong nháy mắt, bước chân khựng lại, kinh ngạc nhìn về phía bắc...
"Sư tỷ! Người... A!" Phát giác Mộ Dung Thiên Tuyết bỗng nhiên dừng lại, Mộc Lam Y vội vàng tiến lên giữ chặt nàng, nhưng nàng vừa mới thốt lên ba chữ, câu nói tiếp theo liền bị kẹt lại trong cổ họng, hóa đá ở nơi đó giống như Mộ Dung Thiên Tuyết.
Các nữ tử Băng Vân Tiên Cung lần lượt dừng lại, các nàng ngơ ngác nhìn vị trí từng là Băng Vân Tiên Cung, trong lúc nhất thời toàn bộ hai mắt đẫm lệ, nước mắt trong suốt như thủy tinh lăn dài trên từng khuôn mặt như băng tuyết.
"Chúng ta... Băng Vân Tiên Cung... Biến mất..." Mộ Dung Thiên Tuyết nỉ non, đau đớn như dao cắt.
Với tai nạn chi lực do Tiểu Yêu Hậu và Hiên Viên Vấn Thiên giao chiến tạo ra, đừng nói một Băng Vân Tiên Cung, cho dù là mười cái, trăm cái, cũng sẽ hôi phi yên diệt trong nháy mắt.
Phượng Tuyết Nhi chứa nước mắt trong mắt, nàng có thể cảm thụ được nỗi đau xé lòng và bất lực của các nàng... Bởi vì đó là nhà của các nàng, là nơi các nàng ký thác cả một đời, lại cứ như vậy vĩnh viễn biến mất, không thể trở về được nữa.
Phượng Tuyết Nhi cắn môi, cố gắng nhịn xuống giọt nước mắt tùy thời muốn rơi xuống, nhẹ nhàng nói: "Các vị sư bá, sư thúc, tỷ muội, Băng Vân Tiên Cung không có biến mất, biến mất chẳng qua chỉ là một cái xác ngoài mà thôi... Chỉ cần chúng ta còn sống, bất luận là ở đâu, đều có thể xây dựng lại Băng Vân Tiên Cung. Hơn nữa... Hơn nữa di thể của các vị tổ tiên Băng Vân đều ở vùng đất bí ẩn mười mấy dặm dưới mặt đất, nhất định không bị tổn thương. Các nàng an nghỉ ở đó, cũng sẽ nhìn, phù hộ cho chúng ta xây dựng lại Băng Vân Tiên Cung, hơn nữa còn tốt hơn trước kia."
Mộ Dung Thiên Tuyết xoay người lại, nàng lau đi nước mắt trên mặt, mỉm cười với Phượng Tuyết Nhi: "Tuyết công chúa, cảm ơn ngươi đã an ủi. Ngươi yên tâm, chúng ta dù sao cũng đã vượt qua được sinh tử đại kiếp, sao có thể cứ như vậy mà gục ngã. Ngươi nói không sai, biến mất, bất quá chỉ là cái xác ngoài trong quá khứ, việc chúng ta phải làm bây giờ là bảo vệ tốt Cung chủ, bảo vệ tốt bản thân... Chỉ cần chúng ta còn sống, Băng Vân Tiên Cung vĩnh viễn sẽ không biến mất."
"Lam Y, Thương Thiếp, bảo vệ tốt Cung chủ. Nguyệt Ly, Hàn Nguyệt, Hàn Tuyết chú ý bảo vệ những đệ tử tu vi thấp... Ai cũng không được quay đầu lại, mau đi!!"
Chạy trốn là điều duy nhất bọn hắn có thể làm, cũng là điều nhất định phải làm bây giờ.
Mặc dù bọn hắn đã thoát đi rất xa, nhưng dư ba lực lượng truyền đến từ phương xa vẫn vô cùng khủng khiếp. Tiêu Vân, Thiên Hạ Đệ Nhất, Thiên Hạ Đệ Thất ba người toàn lực cẩn thận bảo vệ Tiêu Liệt, Thương Nguyệt và Tiêu Linh Tịch. Vân Triệt được Mộ Dung Thiên Tuyết ôm vào lòng, bên cạnh còn có Quân Liên Thiếp và Mộc Lam Y dốc toàn lực bảo vệ... Bởi vì với trạng thái của Vân Triệt, căn bản không chịu nổi dù chỉ nửa điểm tổn thương.
Phượng Tuyết Nhi ở vị trí cuối cùng, dư ba quá mãnh liệt đánh tới đều do nàng chặn lại.
"Ách... Là... Cái gì! Không thể nào!!"
Trơ mắt nhìn lực lượng của mình vậy mà bị Kim Ô Viêm áp chế, vốn cho rằng có thể tùy tiện nuốt hết Hắc Ám Huyền Lực của Kim Ô Viêm nhưng lại bị Kim Ô Viêm không ngừng thiêu đốt, xuyên thủng, sắc mặt Hiên Viên Vấn Thiên rốt cuộc lần đầu tiên thay đổi, đây là Ma Thần chi lực mà hắn đã hao tốn vô số khó khăn, bỏ qua thân thể ban đầu mới đổi lấy được, sao có thể bị áp chế!
Mười ngày trước, trong kiếm, ma hồn đã lợi dụng lúc Phần Tuyệt Trần hôn mê, thúc đẩy Ma Huyết trong cơ thể hắn, phát động thành công "Ma Luân Tế Huyết" thôn phệ huyết nhục chi khu cùng toàn bộ lực lượng của Hiên Viên Vấn Thiên, cũng nuốt vào linh hồn của hắn.
Mặc dù việc xóa bỏ linh hồn của Phần Tuyệt Trần hao tốn nhiều khí lực hơn so với hắn tưởng tượng, nhưng kết quả cuối cùng lại hoàn mỹ như dự đoán. Hắn đoạt xá, thôn phệ thân thể "bản thân" của Phần Tuyệt Trần, sau đó, lại dùng mấy ngày để dung hợp lực lượng của Phần Tuyệt Trần và Hiên Viên Vấn Thiên.
Không, nói chính xác hơn, là dung hợp lực lượng của Hiên Viên Vấn Thiên, Phần Tuyệt Trần, còn có Dạ Mộc Phong!
Bởi vì Phần Tuyệt Trần trước đó đã thôn phệ ma hồn của Dạ Mộc Phong. Lực lượng của hắn trước khi Ma Huyết thức tỉnh đều đến từ Dạ Mộc Phong, nhưng cho đến khi hắn giao thủ với Hiên Viên Vấn Thiên, lực lượng của Dạ Mộc Phong vẫn chưa hoàn toàn dung nạp xong.
Thực lực bản thân Hiên Viên Vấn Thiên đã đăng phong tạo cực, bây giờ lại dung hợp lực lượng của Phần Tuyệt Trần và Dạ Mộc Phong, trong cơ thể còn chảy xuôi theo Ma Huyết vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, trong kiếm, có ma hồn có thể khiến Ma Huyết phát huy tối đa lực lượng. Mấy ngày sau đó, hắn cảm giác được lực lượng của mình mỗi ngày đều tăng vọt một cách điên cuồng.
Tăng vọt đến mức độ mà dù làm Thánh Chủ ngàn năm hắn cũng không dám tưởng tượng.
Mặc dù ngắn ngủi mười ngày, lực lượng vẫn chưa hoàn toàn dung hợp, Ma Huyết cũng còn xa mới đạt đến mức độ thức tỉnh hoàn toàn, nhưng trong cơ thể sở hữu sức mạnh cường đại đến mức không thể tưởng tượng được, khiến hắn vô cùng vững tin rằng mình bây giờ đã cường đại đến mức bất kỳ ai cũng khó có thể địch nổi... Cho dù là Tiểu Yêu Hậu thực lực tăng vọt, tựa hồ đã chạm tới Thần Đạo của Huyễn Yêu Giới.
Cho nên, khi hắn tra được Tiểu Yêu Hậu cùng Phượng Tuyết Nhi đều ở Băng Cực Tuyết Vực, liền tự mình đến đây.
Với tâm tính của Hiên Viên Vấn Thiên nguyên lai, nếu không có niềm tin tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không hành động dễ dàng. Từ việc hắn vì Thiên Tội Thần Kiếm, không tiếc nhẫn nhịn thêm ngàn năm, cũng nhất định phải chọn vào ngày "Thập Tam Tinh Liên Châu" là có thể thấy rõ một hai.
Nếu là Hiên Viên Vấn Thiên lúc đầu, hắn nhất định sẽ lựa chọn hoàn toàn dung hợp lực lượng, thức tỉnh Ma Huyết, sau đó mới bắt đầu hành động theo dã tâm của hắn. Nhưng dưới sự ảnh hưởng tính cách do Hắc Ám Huyền Lực mang tới, có được Ma Thần chi lực mới chỉ mười ngày, hắn đã không thể chờ đợi thêm.
Loại ảnh hưởng tâm tính này, chính bản thân hắn cũng đã nhận thấy rõ ràng, nhưng không khống chế, ngược lại hưởng thụ nó.
Nhưng, mặc dù hắn đã đánh giá cao thực lực của Tiểu Yêu Hậu, nhưng vẫn là đánh giá thấp rất nhiều.
"Bản tôn bây giờ đã là Ma Thần... Sao có thể thua một phàm nhân!!"
Gương mặt Hiên Viên Vấn Thiên trở nên dữ tợn, hắc mang trên người hắn nâng lên, mấy chục đạo kiếm mang đen nhánh lặng lẽ hiển hiện sau lưng... Dưới sự ảnh hưởng của Hắc Ám Huyền Lực, kiếm mang vô sắc nguyên bản của hắn cũng đã biến thành hắc sắc.
Phong mang âm trầm trong nháy mắt đâm nhói linh giác của Tiểu Yêu Hậu, ánh mắt nàng khẽ động, biển lửa đầy trời bỗng nhiên đột ngột đè xuống, hắc mang quấn lấy hỏa diễm từ lâu lập tức bị xé nứt như màn sân khấu màu đen, Hỏa hải thao thiên đổ xuống trên đầu Hiên Viên Vấn Thiên.
"Cái... cái gì!"
Mặc dù bị áp chế, nhưng Hiên Viên Vấn Thiên tuyệt đối không nghĩ rằng lực lượng của mình sẽ bị xé rách đột ngột, kiếm mang còn chưa kịp bắn ra lập tức bị biển lửa nuốt hết, cả người hắn cũng bị cuốn vào trong biển lửa Kim Ô.
"A a a a!!"
Hiên Viên Vấn Thiên phẫn nộ rống to, một hắc sắc bích chướng to lớn chống ra xung quanh cơ thể, ngăn cách Kim Ô Hỏa Diễm bên ngoài. Nhưng trong nháy mắt, hắn nghe được một tiếng huýt dài khiến linh hồn hắn đột nhiên run rẩy, một đạo Kim Ô Viêm ảnh kéo theo hỏa diễm dài, xuyên qua từng tầng biển lửa, đánh vào hắc ám bình chướng của hắn.
Ầm! !
Một đạo hỏa quang phóng lên tận trời, hắc ám bình chướng chặn lại hỏa ảnh màu vàng kim, nhưng lại trở nên mỏng manh với tốc độ cực nhanh. Hiên Viên Vấn Thiên không thể tin trừng to mắt, khi mắt hắn trừng đến lớn nhất, hắc ám bích chướng của hắn cũng bị dung mặc cưỡng ép, hỏa ảnh màu vàng kim cuồng bạo xông kích lên người hắn, hỏa diễm xung quanh cũng theo đó nhào tới, bao phủ hắn hoàn toàn trong biển lửa.
"A a a!!"
Hiên Viên Vấn Thiên hét thảm một tiếng, toàn thân cao thấp bị Kim Ô Viêm nuốt hết, hóa thành một hỏa nhân hung hăng bay ngược ra ngoài!
Ầm ầm! !
Hiên Viên Vấn Thiên bắn thẳng đến ngoài mười dặm, lực va đập khủng khiếp đã hủy diệt hoàn toàn tầng băng hơn mười dặm. Tiểu Yêu Hậu lách mình tới, hai bàn tay nhỏ nhắn như ngọc băng vũ động, từng đạo Kim Ô Hỏa liên như lưu tinh màu vàng kim hạ xuống, vô tình nện xuống hố sâu chôn vùi Hiên Viên Vấn Thiên.
Ầm ầm ầm ầm ầm oanh...
Bạn cần đăng nhập để bình luận