Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 2171. Vực thẳm ác mộng (2)

“Thứ nàng để lại cho ta không phải là hận ý, mà là món nợ không bao giờ trả hết được.” Vân Triệt không thể giải thích quá nhiều với Hạ Nguyên Bá, chỉ đành vỗ vai hắn, sau đó nghiêm túc nói: “Nguyên Bá, từ nay về sau, dù là ở đâu hay khi nào, ngươi nhất định phải đối xử tốt với bản thân mình. Ngươi hãy nhớ lấy một chuyện, ngươi chưa từng mắc nợ bất kỳ ai, mà là thế giới này mắc nợ ngươi quá nhiều.” Vân Triệt rời đi, chỉ để lại Hạ Nguyên Bá vẫn còn đang sững sờ tại chỗ với trái tim đập thình thịch và đôi mắt mờ mịt một hồi lâu. Mặc dù Vân Triệt không hề nói rõ, nhưng lời nói của hắn cũng đủ để Hạ Nguyên Bá hiểu rằng tỷ tỷ của hắn không phải là kẻ ác tàn nhẫn vô tình như trong lời đồn thổi của thế nhân… Cảm giác tội lỗi và nút thắt trĩu nặng trong lòng hắn lập tức tan biến trong cơn phấn khích tột độ. … Đại lục Thiên Huyền, Lưu Vân Thành. Buổi sáng sớm ở Tiêu Môn vẫn bình yên như mọi ngày. Tiêu Linh Tịch đang lặng lẽ sắp xếp lại từng món y phục. Những món y phục này khá cũ kỹ, thỉnh thoảng còn có mấy chiếc còn bị hư hỏng, nhưng lại đều rất sạch sẽ không dính lấy một hạt bụi. Những món đồ này đều là y phục mà hồi nhỏ Vân Triệt từng mặc. Hiện giờ, Vân Triệt đã trở thành Vân Đế, tất cả mọi thứ xung quanh hắn đều cực kỳ xa hoa, chắc chắn sẽ không còn dùng đến những thứ này, thế nhưng Tiêu Linh Tịch lại không nỡ vứt bỏ chúng, trái lại còn thường xuyên lấy ra sắp xếp và gấp gọn gàng một phen. Năm đó, chính tay nàng đã mặc chúng lên người Vân Triệt - một Vân Triệt chỉ thuộc về riêng mình nàng. Mà bây giờ, hắn đã đứng ở nơi cao nhất của thế giới này, không cần phải dựa dẫm vào nàng, cũng không thể ở bên cạnh nàng mỗi giờ mỗi khắc như trước đây. Kể từ khi đưa Vân Vô Tâm đi du ngoạn Thần Giới, đã gần một năm rồi hai người chưa gặp lại nhau. Lúc này, bàn tay nàng bỗng nhiên dừng lại, bởi lẽ trái tim nàng đã cảm nhận được gì đó, cơ thể vô thức xoay qua, Trong tầm mắt nàng hiện lên bóng dáng Vân Triệt đang chăm chú ngắm nhìn nàng, không biết đã lẳng lặng đứng đó bao lâu rồi. “Tiểu Triệt.” Tiêu Linh Tịch khẽ gọi ra tiếng. Có điều nàng còn chưa kịp nói thêm gì, bóng dáng trong đôi mắt nàng đã nhanh chóng tiến sát lại gần, sau đó nhẹ nhàng ôm nàng vào trong ngực. “A…” Tiêu Linh Tịch khẽ thốt lên một tiếng, sau một hồi bối rối cũng nhẹ nhàng vòng đôi tay ra sau lưng hắn: “Ngươi về rồi… Chuyến hành trình của ngươi và Vô Tâm đã kết thúc rồi sao?” “Vẫn chưa.” Vân Triệt trả lời. Hắn nhắm mắt lại, ôm chặt lấy nàng, sau đó khẽ siết chặt vòng tay. “Hả? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?” Tiêu Linh Tịch hơi lo lắng hỏi. Vân Triệt lắc đầu: “Không. Chẳng qua.. đột nhiên rất nhớ ngươi, cho nên mới quay về.” “…Ừm.” Tiêu Linh Tịch không hỏi thêm gì khác, chỉ khẽ khàng đáp lại. Ngươi sẽ không bao giờ biết được thế giới này sẽ dành cho ngươi “niềm vui bất ngờ” nào trong khoảnh khắc tiếp theo. Nữ tử trong vòng tay hắn, tiểu cô cô đã lớn lên cũng hắn, là chuyển thế của Thần Thủy Tổ… Hắn là một phàm nhân, thế nhưng lại có thể khiến Thần Thủy Tổ chịu hy sinh bản thân mình để thành toàn cho hắn… Có lẽ đây là việc hoang đường nhất từng xảy ra kể từ khi Thần Thủy Tổ tạo ra thế giới hỗn độn này. Hắn không thể nói ra bất cứ lời gì phù hợp, chỉ có thể ôm chặt lấy Tiêu Linh Tịch, ôm chặt hơn nữa… Cùng với việc ý thức Thần Thủy Tổ chìm vào giấc ngủ sâu, nàng sẽ không còn mơ thấy “mộng cảnh” hoảng hốt đó nữa, cũng sẽ không bao giờ biết được bản thân mình chính là Thần Thủy Tổ… Chỉ biết bản thân mình là một Tiêu Linh Tịch thuần khiết nhất mà thôi. Sau khi kiếp này kết thúc, Thủy Tổ Thần sẽ bước sang kiếp luân hồi tiếp theo. Sau khi dung hợp với ý chú của Thần Thủy Tổ, “Tiêu Linh Tịch” sẽ trở thành một đoạn ý ức rất nhỏ trong cuộc đời của Thần Thủy Tổ, sự tồn tại của Vân Triệt cũng sẽ chỉ là một hạt bụi vô cùng nhỏ bé giữa trời đất này, mà nàng cũng sẽ không đối xử với hắn như bây giờ nữa. Mà sau khi kiếp sống này chấm dứt, bản thân hắn cũng sẽ vĩnh viễn biến mất. Long Thần Cổ Tịch có ghi chép một câu thế này: Cùng với việc giếng luân hồi sụp đổ, “thế gian này sẽ không còn luân hồi nữa”. Khoảnh khắc thời đại của các vị thần sụp đổ, việc “luân hồi chuyển thế” cũng chính thức chấm dứt. Lần “luân hồi” năm đó của hắn là một trường hợp đặc biệt do Thần Thủy Tổ sử dụng Luân Hồi Kính tạo nên. Sau khi ý thức Thần Thủy Tổ ngủ say, loại “trường hợp đặc biệt” này cũng sẽ không xuất hiện thêm một lần nào nữa. Vậy thì… Đây là kiếp duy nhất hắn có thể bầu bạn với Thần Thủy Tổ… không, là Tiêu Linh Tịch của hắn. … Một năm nữa lại vội vã qua đi. Mà trong khoảng thời gian này, chuyện lớn nhất xảy ra ở Thần Giới chính là việc Vân Đế tuyên bố lập hai hậu, một là phong Trì Vũ Dao làm Ma Hậu, hai là… truy phong Hạ Khuynh Nguyệt làm Thần Hậu. Đồng thời, Vân Đế còn tuyên bố sẽ tạm dừng việc tu bổ Thần Giới, tập trung lực lượng của chư thiên vạn giới để xây dựng lại Nguyệt Thần Giới. Chắc chắn việc chỉ đưa ra một lời thông báo mà không đưa ra một lời giải thích nào sẽ kéo theo vô số tin đồn và phỏng đoán. 
Bạn cần đăng nhập để bình luận