Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 2058. Càn Khôn Ngọc (4)

Thủy Mị Âm đang dùng sức mạnh của Càn Khôn Thứ để tạo dựng lại không gian của khu vực Tiêu Môn, nhưng mọi người ở trong Tiêu Môn lại không hề nhận ra điều đó.Vân Triệt đã bước vào viện của Tiêu Linh Tịch. Nàng đang hai tay chống gò má, lặng lẽ ngồi ở trước giàn nho mà mình đã tự tay vun trồng, bộ váy màu lục phác hoạ bờ vai xinh đẹp như đẽo, vòng eo nuột nà mảnh khảnh, khuôn mặt điềm tĩnh thanh nhã, dường như vĩnh viễn không nhiễm bụi bẩn trần thế.Nghe thấy tiếng bước chân phía sau lưng, Tiêu Linh Tịch đột nhiên quay mặt lại, chợt mỉm cười: “Tiểu Triệt, ngươi đến rồi. Sao thời gian này lại không ở bên cạnh Vô Tâm?”“Bị ta đuổi đi rồi. Nàng cũng đã lớn đến vậy, thế mà cả ngày cứ giống như yêu tinh dính người.” Vân Triệt vừa nói vừa đi đến bên cạnh Tiêu Linh Tịch...“Ha ha.” Tiêu Linh Tịch khẽ cười ra tiếng: “Hiện tại thì mạnh miệng lắm, đợi đến tương lai ngày nào đó Vô Tâm gả cho người ta, ngươi có cố giữ cũng không được.”Vân Triệt ngồi ở bên cạnh Tiêu Linh Tịch, hai cánh tay vô cùng tự nhiên vòng lên eo nàng: “Hình như lúc nào ngươi cũng ngẩn người, chẳng lẽ có tâm sự gì?”Lúc đầu Tiêu Linh Tịch lắc đầu, sau đó lại khẽ gật đầu, nói: “Mấy ngày này ta đã gặp được Mị Âm, Thái Chi và Thần Nữ của Thần Giới, quả nhiên... khác biệt quá lớn. Còn một vị tỷ tỷ tên là Mộc Huyền Âm mà ta chưa gặp được, ta nghe nói nàng... nàng rất uy nghiêm, trước kia còn là sư tôn của Tiểu Triệt, Mị Âm còn nói ngay cả Tiểu Triệt cũng đều rất kính nể nàng, cũng nghe lời nàng nhất.”“À...” Vân Triệt không thể phủ nhận.“Cho nên ta cũng hơi căng thẳng, sợ khi gặp được nàng sẽ có gì đó thất lễ, để lại ấn tượng không tốt cho nàng. Hai ngày này, lúc nào ta cũng suy nghĩ chuyện khi gặp được nàng nên... nên dùng dáng vẻ thế nào, còn có nên nói gì thì mới tốt.”Sự căng thẳng và thấp thỏm của nàng đều vô hình chứa đựng trong giữa mỗi một âm tiết mà nàng phát ra.“Ha ha, đừng nghĩ đến điều này nữa, nàng không hề đáng sợ như ngươi nghĩ đâu.”Vân Triệt cầm đôi tay ngọc ngà của Tiêu Linh Tịch lên, trên mặt lộ ra nét cười, trong lòng lại tràn đầy thương yêu.Thương Nguyệt là Nữ Hoàng của Thương Phong, Phượng Tuyết Nhi là Thần Nữ của Phượng Hoàng, Huyễn Thải Y là Tiểu Yêu Hậu thống trị Huyễn Yêu Giới, Tô Linh Nhi là truyền nhân của Y Thánh thiên hạ đều tôn trọng, Sở Nguyệt Thuyền đã là cung chủ của Băng Vân, ngoài ra còn có nữ nhi Vân Vô Tâm này...Trì Vũ Dao, Thiên Diệp Ảnh Nhi, Thuỷ Mị Âm, Thái Chi, Mộc Huyền Âm của Thần Giới càng không cần phải nói.Duy chỉ nàng vẫn luôn tầm thường.Vứt bỏ xuất thân quyền thế địa vị, so với Phượng Tuyết Nhi và Tiểu Yêu Hậu, dung mạo vốn xinh đẹp của nàng vẫn sẽ trở nên ảm đạm mờ nhạt, đứng ở trước mặt Thiên Diệp Ảnh Nhi và Trì Vũ Dao, nàng lại càng thêm lu mờ gần như không có ánh sáng.Trong lòng nàng không thể không chán nản tự ti vì điều đó, nhìn nữ tử bên cạnh Vân Triệt, đôi khi nàng sẽ cảm thấy mình vô cùng thấp kém, bản thân quá mức tầm thường, dường như không xứng, không nên đứng ở trong đó.Mà những điều này, nàng lại chưa từng muốn biểu hiện ra ở trước mặt Vân Triệt, tránh khỏi để hắn lo lắng.“Quả thật vẻ bề ngoài của Huyền Âm uy nghi lạnh lùng đến đáng sợ, nhưng thật ra...” Giọng nói của hắn thấp xuống, bờ môi đến gần, vẻ mặt cười xấu xa: “Linh Tịch, ngươi có từng nghe nói một từ gọi là ‘ngoài lạnh trong nóng’ chưa.”Hơi thở ấm áp bên tai khiến nhịp tim của Tiêu Linh Tịch không kìm được mà đập nhanh, nàng hơi nghi ngờ nói: “Lẽ nào Tiểu Triệt muốn nói... vị tỷ tỷ tên là Mộc Huyền Âm kia, là... là người như vậy sao?”“Đương nhiên!” Vân Triệt tỏ vẻ tự tin, vô cùng chắc chắn nói: “Trước mặt người khác, nàng lạnh lùng như thể có thể dùng ánh mắt đóng băng ngươi thành vụn băng, nhưng một khi lên giường... Mười Tuyết Nhi và chín Thải Y cộng lại cũng không bằng nàng.”“...” Đôi mắt xinh đẹp và cánh môi của Tiêu Linh Tịch đồng thời mở lớn.“Nói cho ngươi thêm một bí mật.” Vân Triệt tiếp tục nói: “Ngươi biết ta và Huyền Âm làm thế nào để phá bỏ ranh giới sư đồ không không? Thật ra lúc ta mới bái nàng làm sư không lâu lắm, khi cùng đi đến một nơi gọi là Táng Thần Hoả Ngục, ta đã bị nàng... Ờm, ấy ấy rồi.”“Hả!?” Tiêu Linh Tịch kinh ngạc thốt lên.“Hơn nữa lần đầu tiên đã dày vò hai ngày hai đêm.” Vân Triệt thở dài một hơi: “Cho nên vẻ bề ngoài phần lớn đều là giả, người thoạt nhìn càng là uy nghi lạnh lùng, nói không chừng trong lòng lại càng... Hầy, khi gặp nàng, ngươi không cần phải lo lắng chút nào đâu, nói không chừng nàng còn lo lắng hơn ngươi đấy.”“Dù gì tất cả những nữ nhân của ta đều biết, người thân cận nhất và quan trọng nhất của ta chính là Linh Tịch của ta.”“Ta... ta biết rồi.” Lời nói của Vân Triệt khiến nàng không khỏi tưởng tượng đến một vài cảnh tượng kì quái, hai má nàng có hơi nóng lên, đầu cũng cúi sâu xuống.Nàng có thể nghe ra trong lời nói của Vân Triệt có thành phần thêm mắm thêm muối rõ ràng, nhưng quả thật lo lắng thấp thỏm vốn dĩ chất chứa trong lòng nàng cũng được xua tan đi rất nhiều.Trên bầu trời xa xăm, sau một đám mây mỏng, dưới Đoạn Nguyệt Phất Ảnh, Mộc Huyền Âm im lặng nhìn bóng dáng của Vân Triệt và Tiêu Linh Tịch ngả vào nhau.Sau khi biết được Thuỷ Mị Âm và Thái Chi cũng đã đến đây, cuối cùng nàng cũng không nhịn được mà lặng lẽ đến đây, coi như là tạo một điều bất ngờ nhỏ cho Vân Triệt.Có điều nếu như bây giờ nàng đột ngột hiện thân, bất ngờ sẽ biến thành kinh sợ.“Hừ! Vì để dỗ dành nữ nhân, lời nói đáng ghét nào cũng nói ra được.”Nàng lạnh lùng cúi đầu nói một tiếng, sau đó không hề hiện thân, cũng không rời khỏi, cứ im lặng nhìn xuống phía dưới, duy trì một khoảng cách vừa vặn để không bị Vân Triệt phát giác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận