Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 1870. Loạn hồn (2)

“À? Đương nhiên không phải.” Hạ Nguyên Bá sửng sốt, lập tức lắc đầu, tự hỏi Vân Triệt tại sao lại hỏi một câu kỳ lạ như vậy: “Ta khởi hành từ bốn tháng trước, vừa mới đến được cái nơi gọi là Thất Tinh Giới ngày hôm qua đây thôi, không ngờ rằng lại được gặp tỷ phu ngay như vậy. “Trong khi tràn đầy phấn khích và vui vẻ, hắn ta có rất nhiều điều để hỏi Vân Triệt.Ví dụ, tại sao khi hắn ta hỏi về cái tên “Vân Triệt” trong Lam Cực Tinh, người bên kia lại sợ hãi và bỏ chạy như một loại dịch bệnh vậy. Hai người ta gặp hôm nay thậm chí còn trực tiếp đánh nhau với hắn ta.“Bốn tháng trước...” Vân Triệt lắc đầu: “Không, không thể nào.”Hạ Nguyên Bá gãi đầu và xấu hổ nói: “Ta cũng biết rằng ta rất chậm chạp, chủ yếu là vì ta gặp phải một số nhầm lẫn trong không gian, những nơi ta lên trước đây đều là mấy Tinh Giới chết cả, thực sự giống như là một con ruồi mất đầu... ta nhất định không thể so sánh với tỷ phu được. ““Tuy nhiên, nhìn thấy ngươi bình an vô sự, hiện tại ta ước gì có thể lập tức quay lại để bọn họ yên tâm.” Hạ Nguyên Ba cười gằn.Vân Triệt mở miệng: “Họ... họ ư...?”“Ngươi đã đi nhiều năm như vậy, cũng không có tin tức gì, mọi người đều vô cùng lo lắng.” Hạ Nguyên Bá nói thẳng: “Đặc biệt là Vô Tâm, nàng ấy đã suy sụp và khóc rất lâu trong sinh nhật năm mười tám tuổi. Sau sinh nhật lần thứ mười chín, nàng ấy quyết định muốn đến Thần Giới tìm ngươi, ta hứa với nàng là sẽ lập tức tới Thần Giới, để có thể ngăn cản nàng ấy. ““...” Đầu óc Vân Triệt quay cuồng.Vô Tâm... sinh nhật lần thứ mười chín...Từng chữ từng chữ như tiếng sấm đánh vào lòng hắn.Hắn lập tức hoang mang, siết chặt lòng bàn tay Hạ Nguyên Bá: “Ngươi đang nói cái gì vậy... cái gì mà Vô Tâm chứ... cái gì mà sinh nhật thứ mười chín của nàng chứ... ngươi đang nói cái gì vậy... Vô Tâm mà ngươi nói là ai vậy chứ... Vô Tâm nào... Vô Tâm nào cơ chứ!!! “Hạ Nguyên Bá nhe răng vì đau đớn, nhưng điều đáng sợ hơn cả là biểu hiện của Vân Triệt lúc này.Hai mắt mở to, Hạ Nguyên Bá hoảng sợ hét lên, “Đương nhiên Vô Tâm - con gái của ngươi rồi! Tỷ phu ngươi sao vậy chứ? Hì hì, tỷ phu... có vẻ ngươi không ổn lắm.”Vân Triệt cắn mạnh vào đầu lưỡi, máu tanh kèm theo sự đau đớn nhanh chóng lan ra khắp khoang miệng.Lồng ngực nâng lên hạ xuống, ép buộc chính mình bình tĩnh lại... Đột nhiên, hắn buông Hạ Nguyên Bá ra, khẽ cắn răng, ánh mắt trầm xuống: “Ngươi đang nói dối ta... ngươi đang nói dối ta!” ““Đây là phần phía nam của Nam Thần Vực. Làm sao ngươi có thể từ bên ngoài Đông Thần Vực tới đây chỉ trong bốn tháng! Những thứ ngươi nói đều là giả dối!”Hồi đó, hắn đã đích thân chứng kiến cảnh Lam Cực Tinh bị phá hủy bởi thanh kiếm của Hạ Khuynh Nguyệt. Hơi thở đẫm máu sau cái chết của vô số sinh linh... toàn bộ không thể là giả được.Ngoài ra còn có một nhóm các Thần Đế và Giới Vương đang quan sát hết.Hắn đã nhiều lần nhìn tinh cầu quê hương trong khoảng không, nó xanh biếc và huyền bí, vẫn đẹp và chói lọi giữa những vì sao sáng. Đó là hào quang, không gian nó tồn tại trong đó, và vị trí của nó trong Tinh Vực, dù sao thì hắn cũng không thể nhớ lầm được.Sao mà con gái hắn ta có thể vẫn còn sống được chứ.“Từ bên ngoài Đông Thần Vực sao?” Đôi mắt đang mở to của Hạ Nguyên Bá càng mở tròn xoe hơn nữa: “Nói đến đây, ta chỉ định hỏi tỷ phu rằng, lúc đầu ngươi đã nói với ta rằng, Thần Vực gần với Lam Cực Tinh của chúng ta nhất chính là Đông Thần Vực, vì vậy sau khi ra khỏi Lam Cực Tinh, ta đã tiếp tục đi về phía tây, nhưng ngay sau đó ta phát hiện ra rằng phương hướng vốn dĩ đã bị sai, bởi vì càng về phía tây, hào quang càng mỏng và đục. “Vân Triệt: “...”“Sau đó, ta lại đổi hướng bắc, cuối cùng cũng tới đây. Nếu không phải lúc đầu đi sai hướng, ta có thể đi nhanh hơn rất nhiều.”Nhìn chằm chằm Hạ Nguyên Bá, ánh mắt Vân Triệt dần trở nên ảm đạm: “Đi về phía bắc ư? Ý của ngươi là, Lam Cực Tinh nằm ở phía nam của Nam Thần Vực sao?”“Tất nhiên.” Hạ Nguyên Bá gật đầu, “Điều ta sợ nhất trên đường đi là sự nhầm lẫn về phương hướng, vì vậy ta đã để lại hồn ký trên đường đi.”Hắn chỉ tay về phía nam: “Vị trí của Lam Cực Tinh của chúng ta gần như chính xác là phía nam của Thất Tinh Giới, và phương hướng chung là phần phía nam của Nam Thần Vực... Ừm, chẳng lẽ ta nhầm rồi sao?”Ngay khi giọng nói của hắn ta phát ra, toàn thân đột nhiên run lên.Bởi vì một luồng sát khí lạnh lẽo bao trùm lấy người hắn ta.“Ha, ha ha...”Vân Triệt thấp giọng cười, đôi mắt u ám mang theo một tia lạnh lẽo: “Tuy rằng không biết ngươi dùng thủ đoạn gì để ngụy trang thành diện mạo như vậy, nhưng chắc chắn ngươi không phải là Nguyên Bá... ngươi thật là dũng cảm, thậm chí còn... trêu ghẹo... Ma Chủ ta! “Khi nói những lời này, ý thức của Vân Triệt dường như rất rõ ràng và bối rối.Hắn ta bộc phát cơn giận dữ muốn giết người của mình, nhưng hắn ta kiểm soát nó cực kỳ cẩn thận, vì sợ rằng hắn ta có thể sẽ thực sự làm tổn thương Hạ Nguyên Bá.Hắn xác nhận rằng người trước mặt hắn chính là Hạ Nguyên Bá, nhưng hắn lại vẫn không tin nổi rằng người đó là Hạ Nguyên Bá.Vẻ ngoài, khí tức, biểu cảm, ánh mắt, Bá Hoàng Thần Mạch... mọi thứ đều chứng minh rằng hắn ta chính là Hạ Nguyên Bá.Những gì hắn ta nói đều là những lời sai trái! Hơn nữa còn vô cùng sai trái! Những lời sai trái đã chạm vào điều cấm kỵ lớn nhất của hắn ta!Nhưng Hạ Nguyên Bá không bao giờ nói dối hắn.Hắn ta bối rối đến mức gần như đông cứng lại.Không chỉ Vân Triệt, Hạ Nguyên Bá cũng đang rất bối rối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận