Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 1861. Cá lọt lưới

Thất Tinh Giới, nằm ở phía nam của Nam Thần Vực, gần với rìa phía nam của Nam Thần Vực, được đặt tên theo bảy ngôi sao rực rỡ xung quanh nó.Thần vực rộng lớn có bốn vạn Tinh Giới, riêng Tinh Giới hạ vị có đến ba vạn, tức là chiếm hơn bảy mươi phần trăm. Là một trong những Tinh Giới hạ vị, diện tích của Thất Tinh Giới rất nhỏ, và ngay cả khí tức huyền đạo cũng yếu hơn hầu hết các Tinh Giới hạ vị khác.Rõ ràng, đây không phải là một Tinh Giới tập trung vào huyền đạo. Loại Tinh Giới này rất hiếm gặp ở Thần Giới, nhưng trái lại sẽ có một số những đặc điểm riêng.“Đến rồi, Chính là nơi này! Chúng ta mau đi xuống xem một chút!”Phần lớn trung tâm của một Tinh Giới là nơi ở của Giới Vương Tông Môn, nhưng Thất Tinh Giới thì khác, trung tâm của nó được gọi là Thất Tinh Thương Vực.Đến với bầu trời phía trên Thất Tinh Thương Vực, một không khí náo nhiệt đập thẳng vào mặt, Thủy Mị Âm nắm chặt lòng bàn tay của Vân Triệt, vội vàng kéo xuống.Có lẽ Thất Tinh Thương Vực rộng lên đến hàng chục ngàn dặm, có hằng hà sa số các thương hội lớn nhỏ, một số những hàng quán nhỏ phân bố khắp các ngóc ngách, sản phẩm được bày bán vô cùng phong phú:Binh khí, huyền khí, dị thạch, kỳ hoa, cổ ngọc, trận đồ, trang sức, sơn hào hải vị, áo choàng, huyền châu, huyền thú, tin tức... vân vân và mây mây.Thậm chí có một số thứ kỳ lạ khiến Vân Triệt không nói nên lời.“Oa! Quao!” Thủy Mị Âm không ngừng kêu lên, một đôi mắt lấp lánh đảo nhìn xung quanh, đồ nhiều đến nổi xem không kịp: “Thật là sinh động, nhiều thứ kỳ lạ quá, giống hệt như anh Cửu Thập Cửu đã nói vậy ... Oa!”Không khí của phố phường... Rõ ràng là không quá lâu đời, nhưng lại mang đến cho Vân Triệt một cảm giác vô cùng xa lạ, thậm chí có phần hư cấu nữa.Ngâm Tuyết, Vương Giới, Thần Đế, Ma Chủ... Sau khi bước vào Thần giới, hắn ta đã đi quá nhanh và leo cũng quá cao rồi, những năm qua hành tẩu và tìm kiếm chỗ đứng đã khiến hắn ta như bị cô lập khỏi thế giới này .Thủy Mị Âm, người được sinh và được chăm sóc chu đáo từ nhỏ ra ở Lưu Quang Giới, đây là lần đầu tiên đến một thế giới như vậy.“Ở Đông Thần Vực, cũng có một Tinh Giới tương tự như vậy. Tuy rằng có nhỏ hơn một chút, nhưng cũng không kém phần cực kỳ náo nhiệt.” Vân Triệt nói.Khi đáp xuống, hắn ta và Thủy Mị Âm đã sử dụng huyền khí để thay đổi diện mạo của họ, cố gắng dấu diếm toàn bộ khí thức. Nếu không, với khuôn mặt là một Ma Chủ đã được mọi người biết đến từ trước, nếu hắn trực tiếp xuất hiện, e rằng sẽ lập tức gây ra hỗn loạn cả Thất Tinh Giới mất.Gương mặt của Thủy Mị Âm lập tức biến sắc: “Thật sao?”“Nó được gọi là Hắc Gia Giới.” Vân Triệt nói, “Đó chắc là Tinh Giới có nhiều Thương Vực nhất trong các Tinh Giới hạ vị của Đông Thần Vực. Nhưng không giống như ở đây, Hắc Gia Giới cũng theo đuổi huyền đạo”.Hắc Gia Giới của Đông Thần Vực có một Hắc Hồn Tông khá mạnh vào thời bấy giờ. Và ở Thất Tinh Giới này, dù Vân Triệt có tìm kiếm đến cỡ nào thì cũng không tìm thấy chút khí tức nào của môn Hắc Hồn Tông, chi chít trên bầu trời chỉ đều là thế lực của những phái đẳng cấp trung thôi.“Hắc Gia ư… hình như ta đã nghe cha nói về Tinh Giới này.” Nàng đột nhiên có vẻ tò mò: “Vân Triệt ca ca, ta nhớ rằng sau khi ngươi đến Thần giới, ngươi đã trực tiếp gia nhập môn phái Băng Hoàng Thần Tông trong Ngâm Tuyết Giới. Tại sao ngươi lại làm như vậy? Vậy tại sao ngươi lại biết Hắc Gia Giới được? Mà có vẻ như... trước đây ngươi đã từng ở đó. “Ký ức ùa về, Vân Triệt nói: “Hồi đó, ta đã phạm sai lầm lớn, xúc phạm đến sư tôn. Ta đã rất sợ hãi và chọn cách là bỏ trốn. Nơi ta chạy trốn đến chính là Hắc Gia Giới.”Cũng tại đó, hắn đã gặp Hòa Lâm, và cũng chỉ sau đó thì về sau Thần Hi mới nhận lời che chở và gắn bó với Hòa Lâm.Bất kỳ điểm nào được coi là không quan trọng trong cuộc sống, đôi khi có thể ảnh hưởng đến hướng đi của vận mệnh cuộc đời.“Hả?” Thủy Mị Âm mở tròn mắt, tò mò hỏi: “Vân Triệt ca ca mà cũng phải… chạy trốn sao? Ngươi đã làm gì quá đáng với sư tôn vậy?”“...” Vân Triệt lắc đầu, nói tránh đi: “Nơi mà Cửu Thập Cửu ca của ngươi nói là ở đâu vậy? Có thể khiến ngươi tôn sùng như vậy thì chắc cũng không phải tầm thường rồi.”“Đâu đó quanh đây thôi, chắc là gần tới rồi.”Không hỏi lại vấn đề trước đó, Thủy Mị Âm hào hứng nói: “Nơi đó tên là Khởi Mộng Hiên. Cửu Thập Cửu ca nói nếu đến Nam Thần Vực chơi, nhất định phải nếm thử món canh Phỉ Ngọc Liên Tâm ở nơi này.”“...” Vân Triệt cười, nắm chặt lấy lòng bàn tay của nàng ấy: “Phải băng qua một Tinh Vực lớn như vậy, chỉ vì một bát canh thôi sao?”“Đó không phải là món canh bình thường đâu.” Đôi mi dài của Thủy Mị Âm chớp chớp như cánh bướm: “Cửu Thập Cửu ca nói rằng nó là sự hưởng thụ sung sướng nhất trên thế giới đấy, mà mùi vị tuyệt hảo của nó gần như có thể khiến người ta thả hồn ra khỏi thể xác và quên đi mọi lo lắng. ““Mặc dù nghe có vẻ hơi cường điệu, nhưng Cửu Thập Cửu ca sẽ không bao giờ nói dối ta. Đáng tiếc là món canh Phỉ Ngọc Liên Tâm phải được thưởng thức ngay sau khi được nấu ra, nếu không, hương vị của nó mà để lâu quá nửa tiếng thôi thì sẽ bị giảm đi rất nhiều. Vì vậy, nếu ngươi muốn nếm thử nó, ngươi chỉ đành trực tiếp đến đây mà thôi.”Thần Đạo huyền giả không cần phải ăn gì cả, cho dù đó là rượu hay thức ăn, thì chỉ cần ngửi thôi cũng đã đủ rồi.Vì loại hưởng thụ này mà không ngại vượt qua Tinh Vực, đối với kẻ Thần Đạo huyền giả mà nói... chẳng lẽ lại là chuyện bình thường hay sao?Theo hình dung trong trí nhớ của mình, ánh mắt Thủy Mị Âm đảo quanh: “Hình như là ở gần đây, để ta đi hỏi thử xem.”“Ông ơi, cho hỏi Khởi Mộng Hiên nằm ở đâu vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận