Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 2195. Cơn thịnh nộ của đế vương (4)

“Đương nhiên là ta biết ngươi lỡ lời!” Nam Chiêu Quang hừ lạnh một tiếng: “Nếu như lời nói này truyền tới vực thẳm, vậy thì sẽ là tội nghiệt lớn đến mức nào! Với tư cách là kỵ sĩ tùy tùng và người tiên phong vinh quang, lời nói và hành động dốt nát như vậy, tương lai sao có thể xứng đáng trở thành kỵ sĩ của vực thẳm!”Kỵ sĩ tùy tùng cúi đầu thật sâu: “Thuộc hạ sẽ nghiêm chỉnh tuân theo lới giáo huấn của chuẩn kỵ sĩ đại nhân, ngàn ngày kiểm điểm.”“Không cần phải như vậy, tính ra cũng không thể trách được hắn.” Nam Chiêu Minh lạnh lùng nói: “Chỉ xét về dung mạo, nữ nhân này tuyệt đối là bảo vật trong thế giới thấp kém này, nếu như đánh thành khói bụi hắc ám thì quả thật cũng quá khiến người ta phải cảm thấy tiếc nuối và đau lòng.”“Việc giữ lại thì đương nhiên phải giữ,” Ánh mắt của Nam Chiêu Quang liên tục đảo về phía Thiên Diệp Ảnh Nhi: “Thế nhưng ngươi nghĩ cho kỹ, dù có thèm khát tới mức nào… cũng tuyệt đối phải nhẫn nhịn, không được đụng đến nàng.”“Đương nhiên ta biết.” Nam Chiêu Minh nói: “Nữ nhân xinh đẹp đến vậy, cho dù là người của thế giới thấp hèn này thì cũng sẽ là một cống phẩm thượng đẳng nhất, kể cả là kỵ sĩ đại nhân hay là chúng ta đều không có tư cách chạm vào.”“Dâng nàng cho thần quan đại nhân, chúng ta tự khắc có thêm một phần công lao to lớn!”Sau khi khó khăn kìm nén lòng tham vô đáy không ngừng trỗi dậy trong lòng mình, Nam Chiêu Minh không nhìn thẳng vào Thiên Diệp Ảnh Nhi nữa. Hắn chụp tay xuống, không gian lại một lần nữa cuộn lại với hắc ám, sau vài nhịp thở biến thành một vòng xoáy hắc ám khổng lồ, mà phía trung tâm vòng xoáy chính là nơi mà Thiên Diệp Ảnh Nhi và Mộc Huyền Âm đang ở.Chẳng qua lệ khí và sát khí bên trong sức mạnh hắc ám này đã tiêu tan hơn phân nửa.“Ha…” Thiên Diệp Ánh Nhi ngước mắt lên cười chế nhạo, mà trong đôi mắt xinh đẹp của nàng lại bắn ra ma quang ngoan độc: “Một đám chó dơ bẩn, chỉ dựa vào các ngươi… mà cũng xứng!”Vừa dứt lời, đôi mắt của nàng lập tức đen kịt lại như thể một vực sâu ma quái vô tận.Nếu không phải rơi vào đường cùng không cách nào thoát ra, nàng cũng sẽ không lựa chọn như vậy, dòng máu Ma Đế trong cơ thể nàng điên cuồng chảy cuồn cuộn như thể muốn bùng cháy.Thế nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, máu của Ma Đế đột nhiên ngừng xao động.Trong sự hoang mang của Nam Chiêu Minh và Nam Chiêu Quang, bóng dáng của Thiên Diệp Ảnh Nhi và Mộc Huyền Âm biến mất một cách kỳ lạ trong vòng xoáy hắc ám, chỉ để lại một tia sáng màu đỏ rực lóe qua.Nam Chiêu Minh kinh ngạc trong chốc lát, sau đó chậm rãi quay đầu lại.Trong tầm mắt của hắn, tại một tinh vực cách đó không xa, bóng dáng của Thiên Diệp Ảnh Nhi và Mộc Huyền Âm xuất hiện một lần nữa, mà bên cạnh các nàng cũng có thêm sự hiện diện của bảy khí tức khác nhau.Mà trước đó, hắn hoàn toàn không cảm nhận được bọn họ tới gần.Vân Triệt, Ma Hậu, Thái Chi, Thủy Mị Âm và ba vị Diêm Tổ.Trạng thái của Quân Tích Lệ quá bất ổn, bị Vân Triệt buộc ở lại trong Đế Vân Thành.Vẻ kinh ngạc qua đi, Nam Chiêu Minh bật cười lớn: “Chậc chậc, chúng ta căn bản chẳng cần phải đi tìm, đám nhân vật cấp cao nhất của thế giới này cứ chủ động kéo nhau tới từng kẻ một, xem ra dốt nát và ngu xuẩn cũng không hoàn toàn là một chuyện xấu, ha ha ha ha ha.”Tiếng cười chói tai mang theo áp lực nặng nề gần như dồn ép trái tim tới mức biến dạng. “Vân Triệt, ngươi…” Trong đôi mắt Mộc Huyền Âm hiện lên chút hốt hoảng, thế nhưng khí tức của Vân Triệt lập tức chạm đến linh hồn nàng. Tâm trạng của nàng vẫn vô cùng rối bời, song sau đó, nàng cảm nhận được khí tức của Thủy Mị Âm ở gần ngay trong gang tấc, cho nên mới bình tĩnh lại một chút.Vân Triệt nhìn về phía Mộc Huyền Âm và Thiên Diệp Ảnh Nhi, vết máu tuyệt diễm khiến hắn thấy gai mắt, khiến tầm mắt của hắn không dừng lại quá lâu, mà chậm rãi hướng về phía mấy bóng người ở đằng xa.Không có sự an ủi đối với Mộc Huyền Âm, không có sự trách cứ đối với Thiên Diệp Ảnh Nhi, chỉ có một sự bình tĩnh lạnh lùng đến đáng sợ.Bàn tay phải đang nắm lấy cánh tay Vân Triệt của Thủy Mị Âm đột nhiên siết chặt lại, mà bàn tay trái nắm chặt lấy Càn Khôn Thứ hơn nữa, ánh sáng đỏ thẫm lập lòe như ẩn như hiện.Vân Triệt của bây giờ rất hiếm khi để lộ hỉ nộ ái ố lên gương mặt của mình, thế nhưng chỉ chút khí tức chuyển động quanh người hắn thôi đã đủ để Ma Hậu và mọi người biết được trong lòng hắn đã giận tới mức nào.Ba vị Diêm Tổ phía sau cũng lập tức trở nên căng thẳng, không dám thở mạnh.Lúc này đây, Thiên Diệp Vụ Cổ và Thiên Diệp Bỉnh Chúc cũng đến bên cạnh Vân Triệt, sự xuất hiện của Thủy Mị Âm rốt cuộc cũng khiến bọn họ cảm thấy yên tâm.“Vân Đế, xin đừng dây dưa nữa, mau lui thôi.” Thiên Diệp Vụ Cổ nói: “Việc này không hề liên quan gì đến uy danh của đế vương, bọn chúng là người bên ngoài thế giới này, nằm ngoài tầm hiểu biết của chúng ta, không phải là kẻ mà chúng ta có thể chống lại, chỉ có thể rút lui thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận