Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 1798. Giai điệu của khúc ca cuối cùng (2)

“Chỉ dựa vào mấy người bọn ta, đương nhiên không ổn cho lắm.” Vân Triệt cười mỉm nói: “Nhưng trở ngại lớn nhất, không phải các ngươi đã giúp bọn ta quét sạch đi rồi sao? Cái gì mà Minh Vương Minh Thần, cái gì mà Thần vực, đều bị Minh Thần Đại Pháo - thứ mà các ngươi tự hào nhất, tự tay nổ tung thành một mớ hỗn độn, ha ha ha ha!”“Ngươi…” Cơ thể của Nam Vạn Sinh run lên mãnh liệt, tinh thần chiến đấu vô tận và lửa giận vừa mới bùng lên lại sụp đổ hơn phân nửa trong nháy mắt.“Hầy.” Không hề tức giận mà ra tay, Nam Quy Chung chỉ thở dài một tiếng, nói: “Vụ Cổ tiền bối, Bỉnh Chúc huynh, các ngươi đều từng là Đế của Phạm Thiên kiêu ngạo thiên hạ, đều từng là lão hủ được người người kính trọng, vì sao bây giờ lại rơi sâu vào Ma đạo, làm bạn với mối tai ương hiểm họa tàn ác nhất đương thời, các ngươi thật sự bằng lòng để mắc phải những sai lầm muôn đời khó có thể chuộc lại sao?”Gương mặt của Thiên Diệp Vụ Cổ không chút gợn sóng, lạnh nhạt nói: “Lúc trẻ tuổi, ta tự nhận bản thân mình biết rõ như thế nào là đúng là sai, là thiện là ác . Nhưng, tuổi thọ càng cao, những thăng trầm cũng thay đổi lớn, đúng sai thiện ác ngược lại càng trở nên mơ hồ.”“Kiếp Thiên Ma Đế phá giới xuất hiện, cuối cùng không có kiếp nạn, mà lại hiển hiện ra thế gian muôn hình vạn trạng. Đúng sai thiện ác ở trong mắt ta, lại một lần nữa bị đảo lộn chỉ trong mấy năm ngắn ngủi này.”Nam Quy Chung: “…”“Quy Chung.” Thiên Diệp Vụ Cổ nói, dựa vào vai vế của hắn, đương nhiên có tư cách để gọi thẳng tên: “Giữa hai bên chúng ta, ai thiện, ai ác, ai đúng, ai sai, ngươi đã ở ẩn vạn năm, thật sự có thể nhận biết rõ ràng sao?”“…” Nam Quy Chung im lặng một chút, có vẻ đăm chiêu, sau đó nói: “Bỏ đi, dựa vào hoàn cảnh hiện tại của Nam Minh ta, quả thật khó có thể chịu đựng thêm tổn thất.”“Ma Chủ.” Hắn nhìn Vân Triệt, giọng nói dịu đi: “Nam Minh quả thật có ân oán với ngươi, nhưng trên đời không có mối thù nào không thể hóa giải. Cho dù Nam Minh ta bị tổn thất nặng nề, nhưng nếu thật sự chiến đấu chính diện, cũng đủ để khiến ngươi bị thương tổn vô số, huống chi còn có ba vị Thần Đế Nam Vực ở bên, điểm này, tin rằng trong lòng Ma Chủ cũng hiểu được.”“Ồ?” Vân Triệt nhướng nhướng mày.“Kết cục hôm nay của Nam Minh, là do Vạn Sinh dùng Nam Minh Đại Pháo tạo thành, không có liên quan gì với nhóm người của Ma Chủ hết.” Giọng nói của Nam Quy Chung lại dịu đi một chút, hai tay âm thầm nắm chặt: “Nhưng mạo phạm Ma Chủ, Nam Minh ta sẽ cho một lời giải thích rõ ràng, xin Ma Chủ cứ việc nói ra điều kiện, Nam Minh ta sẽ đáp ứng ổn thỏa, từ nay cho đến vạn năm sau, cũng tuyệt đối sẽ không đối địch với Bắc Thần Vực ngươi!”“Phụ vương!?” Nam Vạn Sinh mạnh mẽ quay đầu lại, sắc mặt của đám người Nam Minh cũng thay đổi nhanh chóng.Nam Minh vừa mới chịu thương tích nặng nề và sỉ nhục dưới sự mưu tính thủ đoạn hiểm độc như thế của Vân Triệt, mà Nam Quy Chung xuất hiện… Vậy mà hắn lại muốn nhận tội chịu thua.Nam Quy Chung mạnh mẽ duỗi tay ra, đè hơi thở kích động của Nam Vạn Sinh xuống, giọng nói trầm giống như vực sâu: “Như thế, Ma Chủ không tốn một binh một tốt nào, lại đạt được nhiều lợi ích, để lại nỗi nhục của Nam Minh ta, nêu cao uy danh của Ma Chủ, thiết nghĩ Ma chủ sẽ không có dị nghị đâu nhỉ?”Cả người của Nam Vạn Sinh phát run, gương mặt co giật đến mức gần như bóp nát xương trán, nhưng cuối cùng hắn cũng không phát ra tiếng, bởi vì hắn biết, Nam Minh của hiện tại quả thật không thể chịu thêm sự tổn thương nào nữa, những gì Nam Quy Chung làm ra, là nhục nhã nhất, nhưng cũng là lựa chọn lý trí nhất.Những người ở bên cạnh Vân Triệt quả thực quá đáng sợ, hơn phân nửa Minh Vương, Minh Thần đã vùi thân dưới Minh Thần Đại Pháo, cho dù bọn họ có mang đầy thù hận mà liều chết, cũng không thể khiến toàn bộ đám người Vân Triệt chôn thây ở đây, còn có thể khiến Nam Minh Thần vực vừa mới gánh chịu thảm họa càng thêm tổn hại nặng nề, thậm chí từ đây có thể không gượng dậy nổi nữa.Mà nhẫn nhục lui bước có thể giữ được căn cơ, về phần Vân Triệt, có thể để cho Long Thần giới đã bị chọc giận hoàn toàn.“Ha ha ha… Không có mối hận nào không thể hóa giải? Ha ha… Ha ha ha ha!” Vân Triệt nở nụ cười, từ nụ cười nhẹ, trở thành nụ cười ác độc, hắn nâng tay lên, ngón tay có hơi cong chậm rãi chỉ về hướng của Nam Minh Thần Đế: “Nam… Vạn… Sinh…”Gương mặt đang cười thoải mái đột nhiên méo mó giống như ác quỷ, lời nói trong miệng mang theo tà khí của ác ma khiến người khác phải hồi hộp sợ hãi: “Năm đó, phía đông của Đông vực, bên ngoài Lam Cực Tinh, những kẻ đã giết sư tôn ta… ngươi là một trong số đó!”Hình ảnh thống khổ tan nát cõi lòng đó lóe lên, cánh tay của Vân Triệt khẽ run rẩy, từng chữ trong miệng giống như xuyên thấu linh hồn: “Năm đó ta đã lập lời thề… nhất định phải khiến Nam Minh tộc của ngươi… một giọt máu cũng không còn, một ngọn cỏ cũng không bỏ sót!” Gương mặt của Nam Quy Chung rốt cuộc cũng lay động, bởi vì những gì đến từ Vân Triệt, là hận ý và sát niệm thấu xương mà suốt đời hắn cũng chưa từng cảm nhận được.Tuyệt đối không thể hóa giải được!“Chỉ… dựa vào… ngươi!?” Nam Vạn Sinh gằn giọng nói, giờ khắc này, hắn hiểu rất rõ ràng, cho dù hết sức nhẫn nhục mà lui bước, cũng đã thành hy vọng xa vời.Nhận thấy cảm xúc của bản thân hơi mất khống chế, Vân Triệt hít nhẹ một hơi, khóe môi khẽ giật, che mặt lại: “Nói mới nhớ, Nam Quy Chung, thủ đoạn kéo dài thời gian của ngươi cũng không tệ đâu, có thể nói là thừa sức để giấu được đứa trẻ ba tuổi.”Khóe mắt của Nam Quy Chung giật một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận