Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới - Chương 3279: Hắn không giống là người bình thường (length: 7390)

"Chưa chắc đâu."
Lâm Dật nhìn báo cáo doanh số nói:
"Theo tuần cuối tháng tám, các cửa hàng 4S khác, còn hai nhãn hiệu khác, doanh số đều tăng lên, chỉ có chúng ta dậm chân tại chỗ, thậm chí còn có xu hướng giảm."
Lâm Dật nhìn Trần Lâm, "Tại thời điểm này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Livestream bùng nổ, các đại lý 4S đều ồ ạt tham gia, doanh số tự nhiên tăng thôi."
Lâm Dật liếc Trần Lâm, "Nhìn ngươi cũng thẳng thắn đấy, lẽ ra loại chuyện này, phải nắm bắt để mà tiến lên chứ."
"Nhìn cái này sẽ biết."
Trần Lâm đưa điện thoại của mình cho Lâm Dật.
Bên trong là video livestream, của các đại lý 4S khác.
"Đây đều là video ta đã lưu lại, cứ kéo xuống xem, xem ngươi có phát hiện ra vấn đề gì không."
Lâm Dật không nói gì, xem video Trần Lâm đã lưu.
Đều là video livestream của các đại lý 4S ở địa phương.
Các nhãn hiệu đều tập tr·u·ng vào ba hãng BBA.
Dù sao ba nhãn hiệu này, trải qua thời gian dài đều là đối thủ cạnh tranh ngầm.
Ừm?
Lướt tới lướt lui, Lâm Dật thấy một video phong cách khác lạ.
Trần Lâm mặc đồ tập yoga, áo ba lỗ thể thao, ở nhà tự quay phim tập yoga.
Dáng người cũng không tệ, trừ không bằng Nhan Từ ra thì những mặt khác gần như sánh được.
"Kéo lên trên đi, đừng nhìn xuống dưới."
Lâm Dật cười ha hả đưa điện thoại trả lại.
"Cảm giác thế nào?"
"Rất trắng, chân cũng dài nữa."
Trần Lâm: ...
"Không phải để ngươi đ·á·n·h giá dáng người ta."
"Ờ..."
Lâm Dật cười ngượng, "Thì ra ý ngươi là chuyện này."
"Được rồi, nói chuyện chính đi."
"Thực ra thì ngươi biết phải làm thế nào rồi, chỉ là không qua được ải tâm lý thôi."
"Ải gì?"
"Nhìn vào mấy cái video tự quay của ngươi thì biết." Lâm Dật nói:
"Ngươi biết đó, mặc đồ yoga và áo tập thể thao vừa gợi cảm vừa đẹp, nhưng sao, ngươi lại ngại ngùng không dám làm."
Dừng một chút, Lâm Dật nói tiếp:
"Thời đại này, người ta ai cũng chơi kiểu đấy, mà ngươi không làm, thì đương nhiên bị tụt hậu rồi."
"Tuy tôi thấy doanh số họ tăng lên có lẽ có nguyên nhân này, nhưng vẫn cảm thấy có thể dùng cách khác để tăng doanh số."
"Đương nhiên là có, nếu thật sự có thể làm được, thì không cần phải thế này."
"Ý gì?"
"Mỗi ngành nghề đều có quy tắc riêng." Lâm Dật nói:
"Khi livestream, làm theo kiểu như thế là một phương pháp hiệu quả, có bán được hay không là chuyện khác, nhưng ít nhất cũng có lượng truy cập, nhưng đem điều này áp dụng cho ngành tài chính, ngành chip, thì không có tác dụng, bởi vì người họ nhắm đến không phải dân chúng bình thường, mà đây là cái thời đại giải trí tới chết rồi, có lượng truy cập, thì có tất cả."
Lời của Lâm Dật nói thật sự đã khiến cho Trần Lâm có cảm giác khai sáng một luồng tư duy mới.
"Cho nên, ngươi đề nghị tôi làm vậy sao?"
"Ta chỉ là nhân viên kinh doanh, đâu có tư cách đề nghị cô, tóm lại làm thế nào, thì cô tự chọn thôi." Lâm Dật nói:
"Nhưng Lưu Hạ Thành mong cho cô không làm đó, cô mà đi, thì chỗ này vẫn là t·h·i·ê·n hạ của hắn."
"Tôi sợ cho dù làm, hiệu quả cũng không tốt, giờ mọi người ai cũng như vậy, chơi kiểu gợi cảm giờ thành bình thường mất rồi."
"Cũng chưa chắc, còn xem cô làm thế nào." Lâm Dật nói:
"Nếu cô mặc bộ đồ tập của cô livestream, lượng người xem online ít nhất cũng có thể vượt vạn, nếu lại thêm nhảy dây nữa thì được đấy, à mà thôi, cô nhảy không có hiệu quả đâu, cứ livestream bình thường là được rồi."
Trần Lâm: ? ? ?
Cái gì gọi là tôi nhảy dây không có hiệu quả? !
Tên kia coi thường ai đó!
"Dù là livestream, cũng không phải tôi đi."
"Nhưng cô có thể truyền đạt ý tưởng này xuống, ít nhất phái một người có dáng dấp đẹp một chút ra."
"Được, tôi cân nhắc xem sao." Trần Lâm nói:
"Hà Lỵ thế nào? Tôi thấy hai người các người cũng khá thân, hợp tác thử xem?"
"Cô ấy thì ngược lại là được đó, nhưng hình như hơi bé."
"Cái này không sao, độn thêm tí là được." Trần Lâm nói.
"Nói thì nói vậy không sai, nhưng cô cũng phải hỏi người ta xem người ta có chịu không."
Trần Lâm gật đầu, "Chuyện này tôi sẽ trao đổi với cô ấy."
"À mà tôi vẫn còn chuyện này nữa." Lâm Dật nói:
"Nếu cô thật sự muốn để tôi livestream, thì phải điều tôi sang tổ hai."
"Cậu ghét Lý Hoài Minh đến vậy à?"
"Tôi chỉ sợ ngày nào nhịn không được lại đ·á·n·h hắn thôi."
"Được, sau này cậu sang tổ hai, với Hà Lỵ phối hợp cũng tiện hơn."
"Nếu không còn chuyện gì khác thì tôi đi trước đây."
"Nhưng việc livestream coi như quyết định vậy nhé." Trần Lâm nói:
"Về xem lại các thông số đi, ngày mai livestream, đừng có cái gì cũng không biết."
"Được rồi."
Lâm Dật rời khỏi văn phòng.
Trần Lâm nhíu mày, cúi đầu nhìn xuống.
Ít ra cũng B chứ, sao lại không có hiệu quả!
Két két _ _ _ Lúc này, Tôn Hữu Điền đẩy cửa bước vào, đồng thời đưa lại tờ danh sách đã hoàn trả cho cô.
"Nghe nói hai người bọn họ mâu thuẫn à?"
"Ừm, có một khách nữ, trước giờ đều do Lý Hoài Minh theo, sau khi gặp Lâm Dật thì lại mua của cậu ta, quan trọng là, Lâm Dật không hề chủ động tham gia vào chuyện này."
"Lảm nha lảm nhảm, chẳng khác gì lũ bà tám."
"Thực ra người ta cũng không tệ, về thái độ thì không thể chê, chỉ có năng lực là hơi kém một chút."
"Cô cẩn thận chút đi, thằng nhóc Lâm Dật tính khí không được tốt lắm, nói không chừng ngày nào nó đ·á·n·h cho hắn một trận đấy."
"Cậu ta không chỉ tính khí không tốt đâu, mà những mặt khác cũng tạo cho người ta cảm giác rất đặc biệt."
Trần Lâm có chút hứng thú nhìn Tôn Hữu Điền.
"Tôi có hơi tò mò, hai người các người thật sự chỉ là tiện thể quen biết thôi à?"
"Đúng mà." Tôn Hữu Điền đương nhiên nói:
"Cậu ta cũng chơi xe độ, hơn nữa lại rất có nghề, sau đó càng nói chuyện càng hợp, lại còn đẹp trai nữa, tôi nghĩ bụng lôi kéo cậu ta về làm nhân viên kinh doanh cho cô. Thông qua đơn hàng vừa rồi, chứng minh mắt nhìn của tôi không tệ, còn không cần mình ra tay, khách hàng tự tìm đến tận nhà luôn."
"Chắc là trùng hợp thôi, với mỗi gia đình, mua xe là chuyện lớn, không thể nào qua loa như vậy được."
Tôn Hữu Điền gật đầu, cũng đồng ý với ý kiến đó.
"À đúng rồi, cô vừa nói, Lâm Dật tạo cho người ta cảm giác rất đặc biệt, là có ý gì?"
"Vừa nãy hai chúng ta trò chuyện một lúc, cậu ta cho tôi cảm giác, không hề giống người bình thường, rất hiểu biết về xã hội, hơn nữa năng lực lại vô cùng mạnh."
Trần Lâm vừa nghĩ vừa nói:
"Chỉ cần cầm một tờ báo cáo doanh số, là cậu ta có thể phân tích rõ ràng, để cậu ta đi làm nhân viên kinh doanh thì hơi uổng."
"Tặc tặc tặc... Không phải cô thấy người ta đẹp trai, rồi cố tình tìm cái lý do, muốn đưa cậu ta làm phụ tá cho mình đấy chứ?"
"Tôi không có ý đó, cô đừng hiểu lầm ý tôi." Trần Lâm nói:
"Cậu ta thật sự không giống những người khác, khí chất rất mạnh, cô rất khó coi cậu ta là một người cấp dưới để đối đãi."
"Người ta quả thực có vốn liếng mà." Tôn Hữu Điền nói:
"Chỉ riêng việc cậu ta độ cái con xe FAW cùi bắp, phí độ ít nhất cũng phải 100 vạn tệ, cả hai cái xe của chúng ta cộng lại cũng không bằng của người ta."
"Đắt vậy sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận