Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới - Chương 2512: Tình thâm nghĩa trọng (length: 7157)

"Chia tay? Ý là sao?"
"Hai người các ngươi bây giờ đi đi."
Lâm Dật nhìn Trương Long, "Thân phận của ngươi không có bại lộ, có thể đến đại sứ quán, cũng có thể tự đi máy bay, tính nguy hiểm không lớn."
Lập tức, Lâm Dật nhìn sang Sambalo, nói:
"Ngươi cũng vậy, trong túi có 100 triệu đô la Mỹ, đủ cho nửa đời sau sinh sống, chúng ta ở đây mỗi người một ngả, tự làm việc riêng đi."
"Tôi không đi!" Trương Long nhỏ giọng nói, ánh mắt kiên định và quyết tuyệt.
"Không đi?"
Lâm Dật cười nói: "Còn muốn ở lại đây bồi ta sao."
"Trước khi anh hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm, tôi sẽ không đi."
"Bây giờ không phải lúc hành động theo cảm tính, nhất định phải đi, vài ngày nữa chúng ta gặp nhau ở Hoa Hạ."
"Đến nước này rồi, tôi không thể để anh trải đường cho tôi nữa." Trương Long cầm một cái bánh bao, bắt đầu ăn từng miếng một:
"Khi nào anh chưa rời đi, tôi tuyệt đối không đi, trừ phi anh bắn chết tôi."
"Tôi cũng không đi."
"Hả?"
Lâm Dật nhìn sang Sambalo, "Anh cũng muốn ở lại đây?"
"Anh là người rất được, tôi nghĩ mình có thể xem anh là bạn." Sambalo nhún vai nói:
"Mấy ngày nay tôi vẫn luôn nghe các anh nói chuyện về Hoa Hạ, tuy rằng chưa từng đến đó nhưng cảm thấy nơi đó chắc hẳn là một chỗ tốt, nên tôi đã quyết định, đợi thoát khỏi nguy hiểm sẽ đến Hoa Hạ định cư, trên toàn thế giới không đâu an toàn hơn chỗ đó."
"Có thể đừng nói vậy, người như anh, Hoa Hạ chúng tôi cũng không dám nhận." Lâm Dật trêu chọc.
"Tôi đã nói rồi, tôi sẽ làm người tốt." Sambalo nói.
"Nhưng anh phải biết, có đủ tiền, anh ở nước ngoài sẽ sống rất sung sướng." Trương Long nói.
"Nhưng tôi coi trọng sự an toàn." Sambalo đứng thẳng nhún vai, nói:
"Coi như không có chuyện này, tôi cũng đã có dự định sau khi về hưu sẽ đến Hoa Hạ định cư."
"Sao thế? Anh sợ bị người khác truy sát à?"
"Cũng không phải, bởi vì mẹ tôi cũng là người Hoa Hạ, tôi muốn đón bà về, sau này sẽ chăm sóc bà thật tốt."
Lâm Dật và Trương Long đều có chút bất ngờ, không ai nghĩ rằng tên to con ngốc nghếch này lại là con lai.
"Cho tôi phương thức liên lạc, tôi sẽ gọi người đến đón mẹ của anh."
Sambalo ngạc nhiên nhìn Lâm Dật, "Anh muốn đón mẹ tôi đi qua đó?"
"Tôi ở Hoa Hạ có chút quan hệ, giúp anh sắp xếp chuyện này không thành vấn đề."
"Cảm ơn anh, bạn Hoa Hạ của tôi." Sambalo cảm kích nhìn Lâm Dật, nói:
"Đã lâu lắm rồi không có ai nói với tôi như vậy."
"Đừng có sướt mướt, mau nói cho tôi biết phương thức liên lạc."
"Không không không, cho dù tôi nói cho anh, bà ấy cũng sẽ không đi cùng anh đâu." Sambalo nói:
"Bà ấy là người rất cảnh giác, trừ khi tôi đi, nếu không không ai có thể đưa bà ấy đi được."
"Vậy cũng được." Lâm Dật nói:
"Đợi xong việc rồi các anh đi đón người, những chuyện khác tôi sẽ giúp anh sắp xếp."
"Được, tôi muốn mua một căn biệt thự thật lớn, ở Hoa Hạ qua hết quãng đời còn lại, cuộc sống như vậy tôi mong chờ đã lâu."
"Cũng được, anh định vay bao nhiêu? Tiền đặt cọc mấy phần? Phương thức trả nợ là trả đều vốn và lãi, hay là trả đều tiền vốn?"
"Chờ chút." Sambalo ngăn Lâm Dật lại, "Tôi đã là người giàu có rồi, vì sao còn phải vay tiền?"
"Vì mua biệt thự lớn, tiền của anh hình như không đủ lắm, ha ha..."
Lâm Dật và Trương Long cười ha hả, trêu đùa Sambalo là niềm vui hàng ngày của họ.
"Trời ơi, nhà ở Hoa Hạ mắc quá, thôi cho tôi đổi cái nhỏ một chút đi."
"Được rồi, những chuyện này anh đừng lo." Lâm Dật vỗ vai anh, "Sau này tôi sẽ giúp anh sắp xếp ổn thỏa."
"Cảm ơn anh, đến lúc đó chúng ta cùng nhau uống một chén."
"Tôi sẽ giết cho anh một con dê đầu đàn, món dê nướng nguyên con tay nghề của tôi vẫn rất khá." Trương Long nói.
"Vậy thì quyết định vậy nhé."
Sambalo giơ nắm đấm ra, Trương Long chạm vào một cái, "Nhất ngôn vi định."
"Hai người các anh đang làm gì vậy?" Lâm Dật có chút dở khóc dở cười.
"Cũng là muốn đưa anh đi trước." Sambalo nói:
"Chúng tôi biết kế hoạch của anh, bây giờ liền đi về hướng đó, đợi anh thoát thân rồi, hai chúng tôi sẽ tìm cách, như vậy cũng sẽ không có nguy hiểm."
"Nhưng tôi vẫn còn..."
"Không có gì phải nói hết."
Sambalo cắt ngang Lâm Dật, nói:
"Chúng tôi đã quyết định rồi, dù anh có nói gì cũng vô ích, nếu quyết định tối nay hành động thì tôi sẽ đi về hướng đó, không thì chúng ta tìm chỗ ngủ một giấc, tôi đã hai ngày hai đêm chưa chợp mắt rồi."
Nhìn vẻ mặt của hai người, Lâm Dật bất đắc dĩ thở dài.
Nói không cảm động là giả, nhất là Sambalo thiểu năng này.
Tuy não không dùng được lắm nhưng lại là người trượng nghĩa.
Đến lúc này rồi, lại còn muốn đưa mình một đoạn đường, thật không biết họ nghĩ cái gì.
Lâm Dật nhìn đồng hồ, "Bây giờ là mười một giờ đêm, trong xe còn chút bia, chúng ta uống hết rồi lên đường."
"Tới đi, tôi có chút nóng lòng rồi."
Ba người mở bia, sau đó chạm cốc.
Ưừng ực ừng ực, một lon bia nhanh chóng hết sạch, uống thật thoải mái.
Khoảng nửa tiếng sau, bảy tám lon bia trong xe đã bị ba người uống hết.
Ba người chuẩn bị một chút, kiểm tra lại trang bị trong tay, lái xe về hướng địa điểm Lâm Dật cần đến.
Hơn 1 giờ sáng, ba người đến khu vực cách mục tiêu hơn 500 mét.
Xung quanh cỏ dại mọc um tùm, trống trải mênh mông, càng đi về trước càng dễ bị phát hiện.
"Bốn phía canh phòng nghiêm mật lắm, anh xác định có thể trà trộn vào được sao?" Sambalo nói:
"Không thành vấn đề."
"Nhưng tôi sợ anh bị điện giật chết." Sambalo chỉ về phía tường cao xa xa nói:
"Trên đó hình như có cả lưới điện, anh muốn nhảy vào không có khả năng đâu."
"Đến đây rồi, lén lút thì không có ý nghĩa, tất nhiên phải đi cổng chính mà vào."
"Cổng chính?" Sambalo nhìn Lâm Dật, "Anh điên rồi à? Chẳng lẽ không biết làm vậy rất nguy hiểm sao?"
"Đã nói với anh rồi, nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất."
"Vì bắt chúng ta, người ở đây đều bị điều đi cả rồi, cho dù là ban đêm vẫn có người ra ra vào vào, cái này lại tạo cơ hội cho tôi." Lâm Dật nói:
"Giống như anh nói, nếu như leo tường vào, tôi dễ bị điện giật chết."
"Anh đúng là tên điên, tôi không hiểu nổi hành động của anh."
Lâm Dật cười ha hả vỗ vai anh.
"Sau này đến Hoa Hạ, chịu khó học hỏi tôi một ít, đảm bảo anh mở mang kiến thức."
"Không có vấn đề, nhưng tôi vẫn thích uống rượu cùng các anh, sau đó giết cho tôi một con dê, tôi muốn hưởng thụ cuộc sống say sưa mộng mị, nếu có thể tìm được một bà vợ người Hoa Hạ, vậy thì càng hoàn hảo, có lẽ ngay cả Thượng Đế cũng sẽ hâm mộ tôi."
"Chúc mừng anh tìm thấy lối đi riêng của mình."
Bạn cần đăng nhập để bình luận